Trên Vấn Kiếm Phong khí thế sắc bén cùng uy nghiên bỗng xuất hiện một đầu bạch hạc khổng lồ tuyệt đẹp từ xa bay đến, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Trên lưng bạch hạc, Dương Thiên Quân hai tay ôm Tiêu Y Y nhẹ nhàng nhảy xuống đất.  Sau đó thông linh với bạch hạc, để cho nó rời khỏi Vấn Kiếm Phong. Bạch hạc hiểu ý, liền sải rộng đôi bạch vũ mượt mà óng ánh, nhẹ nhàng vỗ một cái liền bay thẳng lên bầu trời.  Dương Thiên Quân ánh mắt nhìn bạch hạc bay đi, trong ánh mắt chợt hiện về một tia hồi tưởng.  “Chớp mắt đã hơn ngàn năm.”  Hơi trầm tư một giây, Dương Thiên Quân bước về phía tòa phủ đệ. Bước vào trong căn phòng riêng của mình, tuy rằng bài trí rất đơn sơ, chỉ một chiếc giường nhỏ, một bộ bàn ghế để ngồi uống trà, trên tường treo một bức tranh phong thủy cùng với một vài chậu cây, nhưng sự đơn giản này lại khiến cho người ta đặc biệt ưa thích.  Căn phòng này đã gắn bó với hắn gần ngàn năm qua, kể từ lúc hắn trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông.  Đặt Tiêu Y Y đang mệt mỏi ngủ say lên giường, cẩn thận đắp chăn cho nàng, ánh mắt âu yếm nhìn nàng một hồi, sau đó hắn bước đến gần khung cửa sổ, phóng tầm mắt nhìn lên bầu trời bao la rộng lớn.  Dương Thiên Quân, khi hắn ra đời tại Dương gia Phong Lâm Thành, đột nhiên bầu trời xuất hiện dị tượng, chỉ thấy trên trời xuất hiện vô số hư ảnh chân long phượng vũ không ngừng bay lượn, thiên địa không ngừng vang lên những âm thanh tuyệt hảo, giống như đang hò reo vui mừng vì sự ra đời của hắn.  Dị tượng kéo dài bảy ngày bảy đêm thì mới dần dần biến mất. Ngay sau đó vô số các cao thủ, tông môn tại Phi Lan Châu kéo đến Dương gia hắn, mong muốn có thể thu nhận hắn làm đệ tử dù rằng hắn chỉ mới là một đứa trẻ mới bảy ngày tuổi.  Và cuối cùng, Thiên Kiếm Tông với những điều kiện tuyệt vời đã khiến cho Dương gia chấp nhận để cho Dương Thiên Quân sau này trở thành đệ tử của Thiên Kiếm Tông. Chuyện này, gần như tất cả những người tại Phi Lan Châu đều biết đến cả.  Nhưng ít ai biết được rằng, thời điểm trước khi Dương Thiên Quân tiến nhập Thiên Kiếm Tông, chính là lúc hắn vừa mới lên ba đã có một chuyện bí mật diễn ra, cũng bởi vì chuyện đó mà đã thay đổi hoàn toàn số phận của Dương Thiên Quân.  Khi còn nhỏ lúc Dương Thiên Quân ở một mình, đã có một người xuất hiện trước mặt hắn. Dương Thiên Quân tuy còn nhỏ, nhưng hắn cũng được tiếp xúc qua nhiều cao thủ tại Phong Lâm Thành, thế nhưng không có người nào bì được với thần bí nhân tự xưng là Hồng La này.  Hồng La kể với Dương Thiên Quân rất nhiều chuyện lạ ở trên đời, cho hắn thấy được những thứ mà chưa ai từng nhìn thấy, Hồng La với pháp thuật vô biên khiến cho Dương Thiên Quân cực kỳ sùng bái. Kể từ lúc đó, Dương Thiên Quân mới biết được rằng, bầu trời mà hắn luôn nhìn thấy chỉ là một góc rất nhỏ trên thế giới này, và hắn chỉ là một hạt bụi trong thế giới đó mà thôi.  Và rồi, Hồng La hỏi Dương Thiên Quân rằng có muốn trở thành đệ tử của y hay không? Ngay lập tức, Dương Thiên Quân quỳ xuống bái Hồng La làm sư.  Nhưng Hồng La không ngay lập tức mang hắn trở về nơi ở thực sự của y, mà nói với hắn rằng hãy bắt đầu ở một nơi nhỏ bé như Hư Thần Tinh, hãy xem như Hư Thần Tinh này là một cái thử thách nho nhỏ, một cái bước đệm để bước lên trời xanh.  Đây là một hồi khảo nghiệm, đợi đến khi thích hợp, Hồng La sẽ đích thân đến đón hắn đến nơi ở thực sự của y.  Trước khi rời đi, Hồng La đã truyền cho Dương Thiên Quân một bộ công pháp gọi là Đại Thiên Chủng.  Đại Thiên Chủng là công pháp cực kỳ cổ xưa, theo như lời Hồng La nói, trên đời này chỉ có một mình Dương Thiên Quân mới có thể học được nó, những người khác, bao gồm cả chính Hồng La cũng không thể học được.  Đồng thời còn nhắc nhở một điều, đó là tuyệt đối không được để ai biết được điều này. Dương Thiên Quân đáp ứng, sau đó toàn tâm tu luyện Đại Thiên Chủng.  Tu luyện Đại Thiên Chung cần có đạo tâm vững chắc, khi thành công sẽ trong cơ thể sẽ sinh ra một vật gọi là Đại Thiên Chi Tâm.  Dương Thiên Quân một phần dựa vào thiên phú tuyệt luân, nhưng nhiều nhất chính là dựa vào Đại Thiên Chủng. Khi tu luyện Đại Thiên Chủng, trong cơ thể Đại Thiên Tâm sẽ sinh ra một thứ tên là thần cổ, gieo thần cổ này vào những người có thiên phú tuyệt luân và đạo tâm vững chắc, đợi đến khi thần cổ sinh trưởng hoàn toàn thì Đại Thiên Tâm trở nên lớn hơn, cũng đồng nghĩa với tu vi của Dương Thiên Quân biến mạnh.  Ngàn năm qua, đã có vô số thiên tài vẫn lạc vì bị Dương Thiên Quân gieo xuống thần cổ, và hiện cũng đang có vô số thiên tài đang bị thần cổ ký sinh bên trong cơ thể.  Thiên Kiếm Tông không thiếu những người như vậy, có thể kể đến như Hạng Hạo, Túy Kiếm, Hoắc Tôn, Tống Thiên Đô… số lượng người bị hắn gieo xuống thần cổ hiện nay có gần nửa vạn người.  Từ khi tu luyện Đại Thiên Chủng đến nay, những người bị Dương Thiên Quân tiếp xúc qua một lần liền bị hắn phá vỡ đạo tâm, gieo xuống thần cổ. Tuy nhiên, hắn cũng đã gặp phải thất bại khi gieo thần cổ hai lần.  Người thứ nhất Dương Thiên Quân thất bại, đó chính là đệ nhất thiên tài Kim Lan Đế Đô – Dung gia tam công tử Dung Trần. Đạo tâm của Dung Trần thật quá vững mạnh, Dương Thiên Quân trong thời gian ngắn khó có thể phá hỏng được dù chỉ một chút.  Còn người thứ hai, đó chính là Tinh Hồn. Cũng giống như Dung Trần, Dương Thiên Quân không thể tìm ra được kẽ hở. Nhưng cho đến một lần, chính là lúc hắn và Tiêu Y Y cưỡi bạch hạc tiến về Tiên Kiếm Trường, lúc ấy, Dương Thiên Quân đã phát hiện được tâm của Tinh Hồn không tịnh.  Nguyên nhân không quá khó đoán, chính là bởi vì Tiêu Y Y.  Dương Thiên Quân thật sự rất tò mò, hứng thú muốn nô dịch Tinh Hồn so với Dung Trần còn muốn cao hơn. Có thể nói trong số những hạt giống hắn gặp qua, Tinh Hồn chính là hạt giống tốt nhất. Chỉ cần gieo được thần cổ vào tâm Tinh Hồn, Dương Thiên Quân khẳng định sẽ phá vỡ được bình cảnh, một bước lên trời.  Vì vậy, hắn mới thông qua Tiêu Y Y mà công kích đạo tâm Tinh Hồn, và có lẽ, Tinh Hồn cũng nhận ra được điều này. Đây chính là cuộc so đấu giữa Tinh Hồn và Dương Thiên Quân, còn chiến trường, đó chính là Tiêu Y Y.  ******** Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên ********* Lại một tuần nữa trôi qua, các trận thí luyện quần đấu vẫn chưa chấm dứt. Một ngày nọ, Tiêu Y Y lại xuất hiện tại động phủ của Tinh Hồn.  Nàng ở bên cạnh hắn làm rất nhiều thứ, tựa hồ đang muốn biến bản thân trở thành Tô Hân Nhi thật sự vậy. Ngày nào Tô Hân Nhi cũng đến gặp hắn, từ sáng sớm cho đến đêm khuya thì mới chịu rời đi. Nàng làm ra rất nhiều chuyện, nhưng mỗi lần đều thiếu đi một thứ gì đó, vậy là phải bắt đầu lại từ đầu.  Gặp thất bại nhiều lần, Tiêu Y Y không hề ủ rủ buồn bã mà ngày càng thể hiện rõ quyết tâm, nhất định phải khiến cho bản thân không còn là chính mình, mà là trở thành Tô Hân Nhi, nữ nhân của Tinh Hồn. Có lẽ chính nàng cũng không phát hiện ra rằng, bản thân nàng dần dần đã thay đổi, từ một cô gái nhút nhát trở nên tinh nghịch tràn đầy sức sống. Thời gian cứ như vậy trôi qua, Tiêu Y Y đã ở cùng Tinh Hồn gần hai tháng. Cho đến một ngày, thời gian thí luyện quần đấu kết thúc, tiếp theo chính là vòng thách đấu.  Hạng Hạo, Bắc Cung Thanh Đan và Lục Phong cả ba người như thường lệ đi cùng với nhau đến động phủ của Tinh Hồn. Nhưng vừa đến nơi, tên nào tên nấy trợn mắt há mồm, gương mặt như không thể tin nổi chuyện đang diễn ra ở trước mắt mình.  Tiêu Y Y, nữ nhân đi cùng với Dương Thiên Quân, cư nhiên lại ở cùng với Tinh Hồn, lại còn rất thân mật nữa.  - Tinh Hồn, chuyện này… là thế nào vậy? Bắc Cung Thanh Đan kéo Tinh Hồn ra một góc, ghé tai hỏi với biểu cảm không thể tin nổi.  - Thế nào là thế nào? Tinh Hồn hỏi lại.  - Tiêu Y Y, chẳng phải cô ấy là nữ nhân của Dương Thiên Quân, tại sao… cô ấy lại ở đây, lại rất thân mật với huynh nữa? Hạng Hạo cũng không thể tin nổi chuyện đó là sự thật, bộc bạch nói.  - Tiêu Y Y? Là ai vậy? Tinh Hồn lại nghi hoặc hỏi, giống như thật sự không biết Tiêu Y Y là người nào. Cả ba người Hạng Hạo ngẩn ra, ánh mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì. Đúng lúc đó thì Tiêu Y Y bước gần đến, hai bên má căng phồng lên, gương mặt xụ xuống, bất quá nhìn vô cùng dễ thương.  Nàng trừng mắt nhìn ba người bọn họ, hai tay chống hông, ưỡn bộ ngực vẫn chưa phát triển hết lên, đanh đá nói: - Ta không phải là Tiêu Y Y. Tên của ta là Tô Hân Nhi, có biết chưa? Sau này phải xưng hô cho đúng đó. - Tô Hân Nhi? Cả ba người Hạng Hạo đồng thanh hô lớn, nhìn Tinh Hồn, lại nhìn Tiêu Y Y, cuối cùng lại nhìn nhau, thủy chung vẫn không thể tin nổi, đứng ngây ra như trời trồng.  Chỉ thấy Tiêu Y Y bước đến bên cạnh Tinh Hồn, bám lấy cánh tay hắn, vui vẻ nói: - Hình như hôm nay diễn ra vòng thách đấu, chúng ta đi chung chứ? - Dĩ nhiên. Hân Nhi, đi cùng ta.  Tinh Hồn gật đầu, nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen bóng của nàng. Mà Tiêu Y Y trái lại không hề phản ứng như trước đây, gương mặt rất thích thú, miệng nở nụ cười đầy ý xuân.  Đến đây, mặc dù trong lòng vẫn thấy có gì đó sai sai, nhưng ba người Hạng Hạo đã ngầm tin rằng, nữ nhân kia không phải Tiêu Y Y, mà là Tô Hân Nhi.  Nhưng từ lúc nào, bên cạnh Tinh Hồn xuất hiện một nữ nhân tên là Tô Hân Nhi vậy? Mang theo nghi hoặc, cả ba cùng với Tinh Hồn tiến về phía Tiên Kiếm Phong.  Bắt đầu từ đây đã có những chuyện không hay xảy ra. Bởi vì hơn hai tháng trước, Tiêu Y Y đi cùng với Dương Thiên Quân, lại rất thân mật nữa, được Dương Thiên Quân rất cưng chiều. Nhưng hai tháng sau, Tiêu Y Y lại đi cùng với Tinh Hồn.  Mà cũng hai tháng trước, Tinh Hồn lại chặn đường Dương Thiên Quân, nguyên nhân cũng bởi vì Tiêu Y Y.  - Tiêu Y Y, ngươi đúng là một nữ nhân đê tiện.  Trên Tiên Kiếm Trường, một cô gái áo vàng dáng người hoàn mỹ, kiều đồn to tròn, gương mặt mị nhân bỗng nhiên bước đến chặn đường mấy người Tinh Hồn lại. Cô gái này, không phải là Điền Diệp thì còn ai vào đây.