Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Chương 189
Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên
Chương 74: Hỏa Công Công
Sau khi lửa ngũ sắc rút lại đan điền, bỗng cơ thể Tinh Hồn xuất hiện những âm thanh rạn nứt. Âm thanh rạn nứt này mặc dù vang ra từ trong cơ thể, nhưng nó lại không thuộc về thân thể hắn, mà tựa hồ giống như gông xiền trói buộc thân thể Tinh Hồn bị phá vỡ.
- Phong ấn pháp tắc bị suy yếu?
Thứ đang trói buộc thân thể Tinh Hồn chính là Thời Gian Pháp Tắc và Không Gian Pháp Tắc – hai loại pháp tắc thần bí đã phong ấn thân thể hắn khi phi thăng Đại Thiên Thế Giới.
Hai cái phong ấn này ảnh hưởng rất lớn trong con đường tu hành, chỉ cần suy yếu đi một chút thôi, tốc độ tu luyện dĩ nhiên sẽ được tăng lên đáng kể.
Những thứ mà Tinh Hồn bị Thời Gian Pháp Tắc và Không Gian Pháp Tắc phong ấn bao gồm: cổ kiếm Đồ Lục, thể chất Hư Không Đại Thể, Thế Giới Bản Nguyên, Thế Giới Chi Thụ, Ngũ Hành Bản Nguyên và Hỏa Công Công.
Bất cứ thứ tồn tại nào chỉ cần được giải trừ được phong ấn đều giúp cho chiến lực của Tinh Hồn bạo tăng.
Mà nhìn dị tượng gông xiền phong ấn bị phá vỡ này cơ hồ rất lớn, thế nên nội tâm Tinh Hồn cực kỳ trông chờ, không biết thứ gì sẽ được giải phong ấn đầu tiên đây.
Chỉ một lúc sau, thân thể Tinh Hồn run lên một cơn đau nhứt, ngay cả linh hồn hắn cũng không khỏi run rẩy dữ dội, tựa hồ bản thân đang trải qua thiên đạo vạn quả, bị ngũ lôi oanh đỉnh… thiếu chút nữa là hắn đã ngất đi rồi.
Phía sau lưng, đột nhiên sáng rực lên một vầng hào quang, nhìn giống như ánh mặt trời vậy. Đó chính là không gian động thiên thứ nhất mà Tinh Hồn mở ra được khi thu phục bầy đom đóm, linh khí tinh thuần được hắn tiêu tốn kha khá tinh thạch để tích trữ bên trong rất nhiều, nay đột nhiên toàn bộ linh khí biến mất, chuyển dời lên thân thể hắn.
Sau ngay sau đó, trong không gian lại vang lên một tiếng nứt nẻ, một ánh kim quang nữa lại xuất hiện, dần dần mở ra thêm một cái không gian động thiên thứ hai.
Sau lúc động thiên thứ hai mở ra, linh khí thiên địa bị hai cái không gian động thiên này hút vào, tốc độ cắn nuốt mặc dù không nhanh, nhưng một lần hấp thu lại rất lớn, giống như một đầu kình ngư đang hô hấp vậy.
Lại nói về bên trong nội thể, ngay sau khi những âm thanh vỡ nát chấm dứt, nội thể Tinh Hồn bỗng nhiên rực cháy lên ngọn lửa màu hồng tím.
- Hồng Môn Tử Hỏa?
Ngọn lửa này Tinh Hồn chẳng hề xa lạ gì, bởi trước đây, tại Huyền Thiên Giới, Thái tiên tôn đã đem tặng cho hắn ngọn lửa này – Hồng Mông Tử Hỏa, hỏa diễm mạnh nhất Đại Thiên Thế Giới, không thì không thiêu đốt được.
Hồng Mông Tử Hỏa chỉ có siêu việt Thánh Nhân mới có thể mượn dùng, nhưng nay, sau khi gông cùm phong ấn bị phá tan, Hồng Mông Tử Hỏa một lần nữa tái hiện.
- Hỏa Công Công, thức tỉnh đi!
Tinh Hồn tinh thần tập trung, dùng lực lượng tinh thần hô lớn một tiếng, trong âm thanh mang theo ý chí mạnh mẽ kêu gọi Hỏa Công Công thức giấc.
Hồng Mông Tử Hỏa như có linh, đối với Tinh Hồn rất hiểu ý, chỉ thấy Hồng Mông Tử Hỏa toàn bộ dung nhập vào ngọn lửa ngũ sắc, Hồng Môn Tử Hỏa không hề thôn phệ lửa ngũ sắc, mà là giống như đang thanh lọc.
Hai ngọn lửa cuộn lại với nhau, tạo một cảnh tượng rất đẹp mắt, sau một hồi co rút hóa thành một đứa trẻ sơ sinh.
Nhìn nó rất giống với nguyên anh của tu sĩ khi vừa mới đột phát từ Kim Đan Kỳ lên Nguyên Anh Kỳ, cái đầu to tròn, hai bên có hai cái sừng nhỏ nhú ngang ra, tay chân cụt ngủn, thân thể hiện tại chỉ bé bằng một quả trứng.
Nghe được tiếng Tinh Hồn kêu gọi, Hỏa Công Công mở to đôi mắt tròn xoe long lanh ra, đôi mắt màu hồng tím rất rực rỡ.
Sau khi được tái sinh, Hỏa Công Công rất yếu ớt, tại Đại Thiên Thế Giới, chỉ sợ ngay cả một đứa trẻ con cũng có thể đập nát nó.
Thiết nghĩ nếu xét tu vi, Hỏa Công Công mới tiến vào Luyện Khí Kỳ tầng thứ nhất mà thôi.
Nhớ đến quá khứ huy hoàng của Hỏa Công Công, khi ấy nó trợ giúp rất lớn, bao nhiêu tu sĩ tại Huyền Thiên Giới không một kẻ nào có thể giết chết được nó cả.
- Mặc dù yếu ớt, nhưng tiềm năng của Hỏa Công Công là vô hạn, cần phải cho nó cắn nuốt thật nhiều linh hồn.
Hỏa Công Công sinh trưởng không dựa vào đan dược hay thiên tài địa bảo gì, mà lớn lên nhờ cắn nuốt hồn thể của chúng sinh.
Hiện tại chỉ có thể để Hỏa Công Công sống trong thân thể hắn mà thôi, bởi lực lượng của nó không thể gánh chịu được pháp tắc Đại Thiên Thế Giới.
Dù rằng bản chất của Hỏa Công Công chính là Hồng Mông Tử Hỏa, nhưng hiện nay nó vẫn chưa phát huy được uy lực của Hồng Mông Tử Hỏa, vẫn còn phải nuôi nấng một thời gian rất dài.
Nhớ lại ngày đó lấy đi ngọn lửa ngũ sắc từ tinh thần hải của Cố Tinh Hải quả nhiên là một quyết định chính xác, mặc dù có quãng thời gian, ngọn lửa ngũ sắc này mang đến cho hắn không ít rắc rối, ảnh hưởng cực lớn đến sự tu hành của hắn.
Nhưng nhờ kiên trì, rốt cuộc hôm nay ngọn lửa ngũ sắc đã mang đến cho hắn thành quả rồi. Mặc dù không biết lai lịch ngọn lửa này thế nào, tại sao lại đột ngột xuất hiện trong tinh thần hải của Cố Tinh Hải, hay tại sao nó lại có khả năng thanh lọc thân thể cũng như phá vỡ đi Thời Gian Pháp Tắc và Không Gian Pháp Tắc, giúp giải phóng Hỏa Công Công đang bị phong ấn, nhưng cái hiện tại không phải đi điều tra, mà là nên tận hưởng thành quả do ngọn lửa ngũ sắc mang lại.
Hai hôm nay tu luyện đem lại rất nhiều niềm vui sướng, tu vi tiến vào hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh, luyện thể bước thứ nhất Luyện Bì đã thành công mĩ mãn, ngoài ra Hỏa Công Công cũng đã tỉnh giấc.
Thử vận chuyển Hư Không Chiến Thể, chỉ thấy cơ thể hắn đột nhiên biến đổi, làn da bên ngoài hóa thành một màu đen tím huyền bí.
Đây chính là Hư Không Chiến Thể tầng thứ nhất Luyện Bì, khiến cho làn da biến thành hư không tinh thần, mượn lực lượng tinh thần mà phát ra uy lực cực mạnh, chiến lực tăng lên gấp mấy lần.
- Tiêu hao khá nhiều nguyên lực cũng như tinh thần lực để duy trì Hư Không Chiến Thể, cần phải gấp rút đột phá Địa Tiên Cảnh để trừ bỏ mặt hạn chế này.
Tiên giả Phàm Tiên Cảnh và Phù Tiên Cảnh vẫn chưa thể tích lũy ra được tiên lực, mỗi lần sử dụng thần thông bất kỳ là lại tiêu hao rất nhiều.
Thu lại Hư Không Chiến Thể, sau hai ngày bế quan, tu vi và thực lực đều đã biến mạnh, như vậy có thể giảm bớt được nguy hiểm khi trở lại Vĩnh Dạ Thâm Uyên để lịch lãm rồi.
Nhìn sắc trời, vẫn còn mấy canh giờ nữa là đến thời gian ước hẹn, cũng chẳng còn việc gì để làm, Tinh Hồn tận dụng khoảng thời gian này củng cố lại tu vi.
********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********
Trong một gian phòng sạch sẽ, Mộ Bạch Phi đứng thẳng người, hai tay đặt sau lưng, ngẩn mặt lên nhìn bầu trời đầy sao, trong ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc.
- Được Hạng gia tiếp đãi rất nồng hậu, hắn và Hạng Hạo rốt cuộc có quan hệ gì?
Mộ Bạch Phi như đang nói chuyện với chính mình vậy, ở đằng sau lưng có hai bóng người mặc y phục dạ hành, do sử dụng thủ đoạn bí ẩn nào đó nên đã che dấu đi khí tức của bản thân.
Thông qua đôi mắt lạnh lùng vô cảm, dĩ nhiên chính là ai gã tử sĩ mà Mộ gia sai khiến bảo vệ sự an toàn cho Mộ Bạch Phi.
- Hừ, chỉ cần khiến hắn chết tại Vĩnh Dạ Thâm Uyên, dù là Hạng Hạo cũng chẳng thể nói được gì.
Dường như danh tiếng của Hạng Hạo rất lớn, không ngờ Mộ Bạch Phi là đệ tử Linh Lôi Tông cũng sinh ra một tia úy kỵ nhất định.
- Hai người các ngươi tiếp tục ẩn mình, có việc cần làm thì ta liên hệ sau.
- Vâng, thưa công tử.
Hai gã tử sĩ ăn nói ngắn gọn, ôm quyền kính lễ, sau đó chậm rãi biến mất trong bóng tối, không để lại vết tích nào.
- La Vi, nàng là của ta, là người mà gia tộc lựa chọn, là lô đỉnh của Mộ Bạch Phi ta, cho đến khi nàng trưởng thành, không một kẻ nào được phép đến gần nàng.
Mộ Bạch Phi giọng nói âm tà, nở nụ cười tà dị lên đến tận mang tai, giọng cười hắc ám lạnh lẽo, trông cực kỳ đáng sợ.
********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********
Trời đã sáng, sau khi tạm biệt Hạng Thất thì hắn tìm đến quán rượu của Mộ Bạch Phi. Dường như đã biết trước được việc Tinh Hồn chắc chắn sẽ đến tìm, thế nên Mộ Bạch Phi đã cho người đứng đợi sẵn.
Tinh Hồn đứng trước cửa quán rượu, trong mắt xuất hiện nét lạ kỳ. Bởi vì hôm nay quán rượu không có lấy một bóng người nào ra vào, thậm chí cả con đường này cũng không có bóng người nào khác.
Khách nhân qua lại đều tránh con đường này, lựa chọn một con đường khác mà đi.
Khi tiến vào con đường đến quán rượu, Tinh Hồn nhìn thấy có một số người đứng chặn ở đầu đường, nhìn mấy gã đó dường như là thị vệ tại Thanh Giang trấn.
Có một gã thanh niên, nhìn trang phục chính là của đệ tử Linh Lôi Tông, kẻ này hai hôm trước Tinh Hồn có nhìn thấy hắn đi cùng với Mộ Bạch Phi và La Vi.
Thấy có gì đó khác lạ, thế nên trước khi vào trong quán rượu, Tinh Hồn bèn hỏi:
- Huynh đệ, hôm nay có sự kiện gì mà quán rượu không có ai, mà cả khách nhân cũng không được đi đường này vậy?
Tên đệ tử Linh Lôi Tông kia cười cười, trả lời:
- Bởi vì hôm nay Mộ công tử tiếp đón các đệ tử phái khác cùng tham dự vào việc đi săn Nham Tương Thú, thế nên mới hạ lệnh nghỉ bán, thậm chí bao luôn cả con đường này để tiện việc đón tiếp.
- Ra là vậy, Mộ công tử quả nhiên sảng khoái.
Tinh Hồn gật gù, cảm thấy có chút ngạc nhiên về độ chịu chơi của Mộ Bạch Phi.
Đi vào trong quán rượu, chỉ thấy đứng bên trong có rất nhiều nữ tử đứng vây quanh một bàn tiệc lớn, ngồi chủ trì bàn tiệc chính là Mộ Bạch Phi, ngoài ra còn rất đông những người khác, bọn họ mặc y phục khác nhau, dĩ nhiên chính là những người cùng tham dự vào việc đi săn Nham Tương Thú.
Nhưng khiến cho Tinh Hồn cực kỳ kinh ngạc đó chính là không ngờ tại đây lại gặp được một người quen.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
419 chương
53 chương
501 chương
96 chương
145 chương