Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên Chương 4: Đồ Lục dị biến Mấy ngày nữa lễ tế của Hùng Kim bộ lạc diễn ra, phải nhân cơ hội này để trốn thoát để còn đi kiếm Hoán Cốt Đan, nếu không năm năm sau hắn sẽ bị lôi kiếp rơi xuống đầu, không chết thì cũng thành què quặc. Trong lúc trầm ngâm, trước mặt hắn chợt xuất hiện một bóng dáng nhỏ nhắn yêu kiều, giọng nói thánh thót như thanh âm tự nhiên: -A Cẩu thúc thúc. Giọng nói nhẹ nhàng làm cho Tinh Hồn bừng tỉnh trở lại, hướng mặt nhìn về phía sau. Đó là một cô gái nhỏ nhắn xinh xinh, vóc dáng khá nhỏ bé, mái tóc đen cột thành đuôi sam, trên gương mặt có vẽ mấy dấu ấn đồ đằng, hình dạng đồ đằng tuy kỳ dị, thế nhưng không làm phai mờ đi vẻ đẹp tự nhiên của cô bé này. Cô bé này tên là Cố Tinh Hải. Giống với hắn, Cố Tinh Hải này cũng là một nô lệ của Hùng Kim bộ lạc. Có điều khác biệt với Tinh Hồn chút xíu. Cố Tinh Hải thuộc Vu Tộc, nhưng nàng không thuộc bộ lạc Hùng Kim. Cố Tinh Hải thuộc bộ lạc Tấn Phong, thế nhưng nửa năm nước, bộ lạc Hùng Kim liên hợp với các bộ lạc khác đột nhiên công kích bộ lạc Tấn Phong. Bộ lạc Tấn Phong bị tiêu diệt, tài nguyên bị Hùng Kim bộ lạc và các bộ lạc khác chia đều. Còn những người còn sống thì bị bắt đem làm nô lệ hết cả. Tình huống của nàng phải nói là khá thê thảm, người thân toàn bộ đều mất trong trận chiến đó cả, chỉ còn lại một mình nàng bơ vơ một mình. Khi Tinh Hồn mới bị đem về Hùng Kim bộ lạc, hắn bị thương rất nặng. Khoảng thời gian đó, Cố Tinh Hải chính là người đã chăm sóc hắn. -Thương thế của thúc thúc đã khỏi chưa? Cố Tinh Hải ánh mắt thiên chân vô tà, nhìn hắn hỏi. -Vẫn chưa khôi phục. Tinh Hồn lắc đầu trả lời. -Tinh Hải, tiến độ tu luyện của ngươi thế nào? Trong kế hoạch đào thoát, Cố Tinh Hải chính là mấu chốt quan trọng. Tinh Hồn với thương thế trong người, lại bị Thời Gian Pháp Tắc và Không Gian Pháp Tắc làm ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện, nếu không với thiên phú Hư Không Chi Thể, hắn nằm ở Hùng Kim bộ lạc này ngủ vài chục năm là có thể Kết Phù được rồi. Tinh Hồn suy nghĩ rất nhiều, sau khi quan sát một thời gian, hắn mới quyết định truyền thụ pháp quyết tu luyện cho Cố Tinh Hải. Pháp quyết Cố Tinh Hải đang tu luyện có tên Hồng Ngọc Kinh. Hồng Ngọc Kinh chia làm năm tầng, tầng thứ nhất nếu ngưng tụ ra được chín Hồng Ngọc Ấn thì xem như thành công, tầng thứ hai ngưng tự chín mươi chín Hồng Ngọc Ấn, tầng thứ ba thì ngưng tự chín trăm chín mươi chín Hồng Ngọc Ấn, tầng thứ tư ngưng tụ chín ngàn chín trăm chín mươi chín Hồng Ngọc Ấn, và tầng thứ năm ngưng tự chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín Hồng Ngọc Ấn. Sau khi tu luyện được tới tầng thứ năm của Hồng Ngọc Kinh thì có thể đúc được Hồng Ngọc Thể, thực lực khi thi triển Hồng Ngọc Thể sẽ sánh ngang với Đại La Kim Tiên, tuyệt không thể xem thường. Có điều, muốn tu luyện Hồng Ngọc Kinh, điều kiện thứ nhất, người tu luyện phải là nữ tử; điều kiện thứ hai, nữ tử này vẫn còn bảo trì âm nguyên. Đáp ứng cả hai điều kiện mới có thể tiến hành tu luyện. Tinh Hồn nhìn trúng thiên phú của Cố Tinh Hải, tuy không thể so bì với bất kỳ kẻ nào trong số mười đệ tử của hắn, thế nhưng so với những người bình thường có thể nói là khá ưu việt. Nghe hắn hỏi đến, Cố Tinh Hải gương mặt rạng rỡ cười tươi, như đang khoe thành tích với trưởng bối của mình vậy: -A Cẩu thúc thúc, Tinh Hải hôm qua đã luyện xong tầng thứ nhất của Hồng Ngọc Kinh rồi. Vừa nói, Cố Tinh Hải vừa thi triển Hồng Ngọc Kinh. Chỉ thấy nàng giơ bàn tay lên, tiên lực trong cơ thể vận chuyển, giữa lòng bàn tay chợt lóe lên chín tia sáng màu đỏ rực, nhìn hình dạng giống với chín ngọn lửa vậy. Chín dấu ấn hình ngọn lửa đó chính là Hồng Ngọc Ấn. Do không muốn bị người khác phát hiện nên Cố Tinh Hải tận lực đè nén xuống, chỉ làm ra chín Hồng Ngọc Ấn tượng trưng. Nhìn thấy chín cái Hồng Ngọc Ấn, nội tâm Tinh Hồn vui vẻ. -Tốt lắm, không làm thúc thúc thất vọng. Tu luyện thành công Hồng Ngọc Kinh tầng thứ nhất, tu vi của Cố Tinh Hải đã đột phá đến trung kỳ đỉnh Phàm Tiên bước thứ nhất Linh Hậu kỳ trong hệ thống tu luyện của Nhân Tộc. Nếu thành công tu luyện Hồng Ngọc Kinh tầng thứ hai, Cố Tinh Hải sẽ dễ dàng đúc kết tiên phù bên trong linh đài, không chỉ thuận lợi đột phá bước thứ hai Linh Hậu kỳ Phù Tiên cảnh, thậm chí sẽ bước vào bước thứ ba Linh Hậu kỳ Địa Tiên cảnh. Đương nhiên muốn tu luyện Hồng Ngọc Kinh tầng thứ hai, độ khó so với tầng thứ hai không chỉ gấp ba gấp bốn lần, còn cần một số điều kiện đặc thù khác. Hiện tại, chỉ cần Cố Tinh Hải tu luyện thành công Hồng Ngọc Kinh tầng thứ nhất đã xem như tiến thêm một bước lớn trong kế hoạch đào thoát của Tinh Hồn rồi. Tinh Hồn bước tới gần, đưa bàn tay lên xoa đầu Cố Tinh Hải một cách thân thiết. Nói đến, chính hắn cũng không biết tại sao dạo gần đây tính cách của mình có chút thay đổi, không biết có phải chính mình suy nghĩ quá nhiều hay không nữa. -Việc tu luyện nhất định phải giữ kín, không được để người khác phát hiện, nhất là Vu Sư thần bí kia, nếu không ngươi sẽ bị bọn chúng khảo hình. Tinh Hồn nghiêm túc nhắc nhở. Cố Tinh Hải gật đầu, đáp: -Tinh Hải nhớ rõ. ********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên ********** Nửa đêm canh ba, trăng non treo giữa bầu trời. Bộ lạc Hùng Kim người người đã đi ngủ. Tinh Hồn ngồi trên một hòn đá dưới chân núi, ngẩn đầu lên nhìn bầu trời đêm. Trong mắt hiện lên sự kiên định. Hai tay đan lại thành ấn quyết, Hỗn Nguyên Thiên Thần Quyết – Tạo Hóa Nhất Khí bắt đầu vận chuyển thổ nạp linh khí trời đất. Bước thứ nhất trong hệ thống tu luyện Nhân Tộc là Linh Hậu kỳ, gồm ba cảnh giới: Phàm Tiên cảnh, Phù Tiên cảnh và Địa Tiên cảnh. Thế nhưng Tinh Hồn thậm chí còn chưa thể bước vào cảnh giới đầu tiên là Phàm Tiên cảnh. Mặc dù tốc độ thổ nạp linh khí trời đất dựa vào Tạo Hóa Nhất Khí rất nhanh, nhưng lưu lại trong cơ thể thì chẳng có bao nhiêu cả. Mười phần linh khí thì bị Thời Gian Pháp Tắc và Không Gian Pháp khai trừ đến chín phần. Đến nay, mặc dù ngày nào Tinh Hồn cũng nỗ lực tu hành, so với Cố Tinh Hải còn muốn điên cuồng hơn, nhưng tốc độ so với rùa bò còn muốn thê thảm hơn gấp mấy lần. Đen đuổi cho hắn chính là bao nhiêu thiên tài địa bảo hắn chuẩn bị từ trước khi phi thăng Tiên Giới đã bị Thời Không Hỗn Loạn thổi bay tất cả, không còn sót lại dù chỉ một mẫu. Điều may mắn nhất đối với Tinh Hồn chính là mặt dây chuyền đeo trên cổ ngoại trừ bị Thời Không Hỗn Loạn ảnh hưởng làm cho Tinh Hồn không thể tùy ý tiến vào thì không còn vấn đề nào khác. Mặt dây chuyền này chính là không gian Sở Điệp đang nghỉ ngơi. Thiên tài địa bảo hủy diệt có tuy có chút buồn, nhưng nếu mặt dây chuyền này cũng bị tiêu hủy thì có lẽ hắn sẽ phát điên lên mất. Linh khí trời đất bị Tạo Hóa Nhất Khí thôi động xâm nhập vào lỗ chân lông, chậm rãi tiến vào trong cơ thể. Nhưng trong giây lát thì liền bị đào thải gần như toàn bộ ra cơ thể. Tinh Hồn chợt nhói lên một cơn đau, nhất thời đình chỉ tu luyện lại. -Đáng ghét thật! Không nhịn được, hắn tức giận chửi thề một câu. Mãi một lúc mới có thể lấy lại được bình tĩnh. Thiết nghĩ lưu lại một phần linh khí đã là tốt lắm rồi. Ít nhất với Tinh Hồn mà nói, chỉ có Tạo Hóa Nhất Khí mới lưu lại được một phần linh khí này, còn những pháp quyết luyện khí khác thì ngay cả nửa phần cũng không lưu lại một chứ đừng nói đến một phần. Giải quyết vấn đề thân thể chỉ đành dựa vào một chút cơ duyên mà thôi. Suy nghĩ theo hướng tích cực hơn mới khiến tâm trạng dần dần bình ổn, lại tiếp tục vận chuyển Tạo Hóa Nhất Khí mà tu hành. Kiên trì và kiên trì luyện hóa linh khí thiên địa, đột nhiên bên bên trong linh đài phát ra tiếng kêu *oong oong*. Tinh Hồn nội tâm biến đổi, lập tức dùng thần thức dò xét linh đài. Chỉ thấy bên trên linh đài có một thanh kiếm cổ xưa đang treo lơ lửng. Thanh kiếm đó chính là cổ kiếm Đồ Lục. Khi gặp biến cố Thời Không Hỗn Loạn, Tinh Hồn phải dựa vào cổ kiếm Đồ Lục mới có thể chống đỡ được. Sau đó, cổ kiếm Đồ Lục chịu ảnh hưởng mạnh mẽ bởi Thời Không Hỗn Loạn, ẩn sâu vào bên trong cơ thể Tinh Hồn, nếu không nhờ hắn và Đồ Lục nhận chủ, hắn còn ngỡ rằng thanh kiếm Đồ Lục này đã tan tành mây khói. Không nghĩ đến Đồ Lục lại ẩn vào bên trong linh đài. Quan sát cổ kiếm Đồ Lục, chỉ thấy xung quanh nó dường như có những sợi dây xích thần bí lúc ẩn lúc hiện, theo quan sát của Tinh Hồn, những sợi xích đó có lẽ được tạo thành bởi hai loại pháp tắc Thời Gian và Không Gian. Mà cổ kiếm Đồ Lục cũng đã thay đổi. Trước đây, cổ kiếm đồ lục có màu đen tím, thì bây giờ nó lại chuyển sang màu xanh dương, ánh lam quang nhàn nhạt tán ra làm linh đài khá rực rỡ bắt mắt. Tuy hiếu kỳ vì sao Đồ Lục lại thay đổi hình dạng, nhưng hiện tại với tình hình của hắn thì hắn cũng lười tìm hiểu nguyên nhân, tạm thời đặt nó sang một bên, sau này có cơ hội thì tìm hiểu sau. Mục đích Tinh Hồn tiến vào linh đài chính là tìm hiểu dị biến của Đồ Lục, hắn lờ mờ cảm nhận được, dị biến lần này chính là một cơ may.