Đại Học Yêu Quái
Chương 20
Snack và chocolate có sức hấp dẫn khá lớn đối với nhiều người hiện đại, rất nhiều thiếu nữ không giảm cân được do hai món đồ ăn vặt này, huống chi là mấy yêu quái chưa được ăn bao giờ, bọn họ đã coi hai loại đồ ăn mỹ vị này như đồ trời!
Vì thế khi nghe Diệp Tiếu nói chỉ ai có thành tích tốt mới được ăn, lũ yêu thoáng cái tích cực hẳn lên!
Chúng ta nộp nhiều tiền như thế để đến trường thì phải học hành chăm chỉ mới đúng, nếu không chẳng phải sẽ lãng phí số tiền này sao? Sẽ làm thất vọng người thầy tâm huyết như thầy Diệp sao? Sẽ làm thất vọng những đồng bào đồng hương đang mòn mỏi đợi chờ nơi yêu giới thân thương sao?
Đúng vậy, chúng ta phải nỗ lực vươn lên! Gắng trở thành một yêu quái có tri thức, có văn hóa, tự cho mình mặt mũi, làm yêu giới vẻ vang!
Diệp Tiếu, “…” Lúc trước cậu đoán hiệu quả của đồ ăn vặt sẽ khá tốt, nhưng không ngờ lại tốt đến vậy, các yêu quái trong lớp vụt cái hăng như đánh tiết gà, tinh thần diện mạo đều thay đổi hoàn toàn!
Mấy người kiểu gì vậy, có hai món đồ ăn thôi mà, đều là người lớn rồi, ăn ít đồ vặt đi tí sẽ chết à?
“Thầy ơi, thầy mới nói có thể để bọn em mua đồ, nhưng lại không cho bọn em ra ngoài, thế chúng em mua kiểu gì?” Lúc nghe được câu “Các bạn nghĩ nhiều rồi” của Diệp Tiếu, Hồ Đa Đa không khỏi rối rắm, hắn còn tưởng Diệp Tiếu sẽ thả bọn họ ra ngoài chứ.
“Thầy chỉ là người thường, sao có khả năng để các bạn ra ngoài.” Diệp Tiếu nhún vai, chìa hai tay ra.
“Nhưng sao Eaton lại ra ngoài được?” Hồ Đa Đa chỉ chỉ Eaton ngồi trên, vẻ mặt vừa hâm mộ vừa ghen tị, “Như thế không công bằng, bọn em cũng muốn ra ngoài nhân giới mua sắm.”
Diệp Tiếu phun tào, mua sắm cái đầu anh, đức hạnh bây giờ của mấy người ra nhân giới thì làm được gì? Để bị vây xem à? Nói không xong, quy tắc giao thông không hiểu, còn không biết dùng tiền, ra ngoài làm gì, muốn mất mặt xấu hổ hả?
“Eaton vẫn còn là trẻ con, nhưng Eaton cũng không được đi linh tinh, lúc nào ra ngoài cũng phải có sự để mắt của thầy, thầy không biết tại sao Eaton lại ra ngoài được, cứ vậy đi ra thôi.” Diệp Tiếu không biết nguyên nhân, kết giới của trường cũng đâu phải cậu lập.
Hồ Đa Đa có chút bực mình, nhỏ giọng lầm bầm vài câu, đại loại là trình độ của tiên giới quá kém cỏi, lập cái kết giới thôi mà có nhiều lỗ hổng như vậy, đúng là sỉ nhục lục giới! Lại còn tiện nghi cho tiểu tử Ma giới này! Hừ!
Hắn không biết là Eaton cũng rất bực mình, không biết ai lập cái kết giới này, hại hắn biến thành như bây giờ, về sau nhỡ không khôi phục lại được thì biết làm thế nào hả!
“Được rồi, chúng ta quay trở lại vấn đề ban nãy, mọi người không được ra ngoài mua đồ.” Phòng học này được trang bị hiện đại, có đầy đủ các thiết bị dạy học công nghệ cao, Diệp Tiếu mở laptop, vào mạng, sau đó kết nối với máy chiếu, mở một trang web mua sắm, tùy tiện chọn một cửa hàng.
“Oa ~ Gì thế thầy, là tivi sao?” Lỹ yêu thấy màn hình hơi giống tivi, tuy nhiên cũng có sự khác biệt.
“Không phải tivi, đây là máy chiếu, tạm thời thầy không giải thích cái này cho các bạn.” Thực ra Diệp Tiếu không biết giải thích máy chiếu thế nào, cậu cũng không phải thánh học, dù hiểu nhưng cậu không biết phải giải thích làm sao cho đám yêu hiểu, “Thầy sẽ chỉ cho các bạn cách ở nhà, ở trường mà vẫn mua sắm được.”
“Đây là Internet, còn đây là một cửa hàng online.” Diệp Tiếu giải thích đơn giản Internet, tuy rằng cậu đoán đám yêu nghe chắc cũng không hiểu lắm, sau đó cậu dùng chuột vừa chỉ vừa nói, “Chúng ta có thể thông qua nó để mua đồ, có thấy ảnh này không, đó là snack khoai tây mọi người vừa ăn.”
“Đúng đúng đúng (tru trù trú)!” Lũ yêu hai mắt tỏa sáng, đây chính là ảnh của khoai tây chiên họ mới ăn!
“Giờ thầy sẽ mua món khoai tây này, mọi người có thấy hai từ “Mua ngay” này không?” Diệp Tiếu di chuột đến nút mua.
Lũ yêu gật gù liên tục, hiểu được hiểu được! Ý chính là mua mua mua!
“Giờ thầy đang mua một gói snack, nếu muốn mua nhiều hơn thì sửa số lượng.” Diệp Tiếu chỉnh số lượng thành 100, sau đó nhấn nút, màn hình lập tức xuất hiện một trang xác nhận, “Thầy mua 100 gói, tổng cộng hết 560 nguyên, nguyên là đơn vị tiền tệ ở đất nước này, tương tự tiền đồng của mọi người. Địa chỉ đương nhiên là địa chỉ trường học của chúng ta, cửa hàng online sẽ gửi đồ đến tận cửa.”
Đám yêu sợ hãi cảm thán không thôi, gửi đến tận cửa ư! Vừa nghe đã thấy là đãi ngộ chỉ dành cho quý tộc hay mấy kẻ có tiền rồi!
Sau khi xác nhận, màn hình lại hiện trang thanh toán tiền, Diệp Tiếu chỉ vào một ô dài nói, “Thấy không, đây là chỗ trả tiền, thầy sẽ đánh tên tài khoản vào rồi xác nhận, đồ sẽ chính thức được mua, còn tiền, thấy con số trên đó không?” Diệp Tiếu chỉ vào số dư còn lại trong tài khoản của mình, “Đây là tiền của thầy, 560 nguyên được lấy ra từ đây.”
Diệp Tiếu đang nói hăng say, tự dưng thấy đám yêu quái đồng loạt cúi đầu dùng tay đếm đếm, miệng lẩm bẩm, cậu đầu nổi hắc tuyến hỏi, “Mọi người làm gì thế?”
“Thầy giàu ghê á! Em vừa bấm tay tính, số tiền này của thầy có thể mua mấy trăm nghìn gói snack lận!” Hồ Đa Đa hai mắt sáng lấp lánh, các yêu quái còn lại cũng chảy nước miếng.
Diệp Tiếu, “…” Dám không chú ý nghe giảng bài hả! Sao cái mặt tham ăn của đám yêu này nhìn ngứa mắt thế không biết!
Diệp Tiếu xác nhận tiền trả, cuối cùng cũng mua xong, “Mọi người nhìn cẩn thận chưa, đây là cách mua sắm trên mạng, hầu hết tất cả những gì mọi người muốn mua đều có thể mua trên mạng, mua xong chỉ cần ở nhà chờ người ta mang tới tận nơi, có phải rất tiện không?”
Lũ yêu gật gù như gà mổ thóc, tiện tiện! Không gì tiện hơn! Đám yêu cảm thấy, đây mới thực sự là phát minh vĩ đại nhất của nhân loại! Muốn mua cái gì thì mua cái đó, lại còn được đem đến tận cửa! Còn chuyện gì có thể tốt đẹp hơn thế ư?
Diệp Tiếu thập phần hài lòng với phản ứng của đám yêu, lúc trước cậu thấy dạy đám yêu này thực khổ bức, cơ mà đến giờ lại có chút cảm giác thành công, dạy cái gì cũng khiến bọn họ sợ hãi không thôi.
“Về sau mười học sinh có điểm thuộc top mười sẽ được phép mua sắm trên mạng, muốn mua gì thì nói với thầy, chỉ cần không quá đáng, thầy sẽ để các bạn mua.”
Tía má ơi! Lũ yêu bắt đầu dòm ngó mười vị trí đứng đầu như hổ rình mồi, mua mua mua!
“Nếu đã nói đến mua sắm thì không thể không nhắc tới tiền, đây chính là tiền.” Diệp Tiếu cầm phong bì, nói, “Các bạn học sinh mở phong bì, lấy thứ bên trong ra đi.”
Đám yêu vội vàng làm theo lời Diệp Tiếu, tò mò mở phong bì ra, mở xong, họ phát hiện bên trong là mấy giấy to nhỏ đủ màu và mấy ‘đồng tiền’ nhiều kích thước trông rất kì quái.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
130 chương
111 chương
99 chương
13 chương