Đại Học Yêu Quái
Chương 2
Hai ngàn năm trước, chỉ trừ nhân giới ra, tất cả năm giới còn lại là thần giới, ma giới, tiên giới, yêu giới, quỷ giới đều lâm vào hỗn chiến, đánh nhau suốt một ngàn năm!
Đối mặt với liên minh cường mạnh của thần giới và tiên giới, ba giới còn lại, cầm đầu là yêu giới liên tục thất bại, kết cục một ngàn năm sau buộc phải tuyên bố đầu hàng, thần giới và tiên giới chiến thắng áp đảo, kết thúc trận chiến kéo dài đằng đẵng.
Là bên chiến bại, yêu giới, ma giới và quỷ giới hiển nhiên phải chịu trừng phạt, bọn họ bị cưỡng chế nghiền ngẫm lỗi lầm, đóng cửa con đường thông ra bên ngoài của ba giới, chỉ giữ lại đường luân hồi giữa nhân giới và quỷ giới.
Yêu ma quỷ của ba giới chẳng muốn chút nào, bọn họ thích nhân giới xiết bao! Chuyện bọn họ thích nhất chính là lượn tới nhân giới ra oai đùa giỡn, làm phàm nhân phải sợ hãi cúng bái!
Đương nhiên, chính vì nguyên nhân này, bọn họ mới đánh nhau với thần giới tiên giới, ngày nào cũng gây chuyện ở nhân giới, nhiễu loạn trật tự bình thường ở đó, quả thực là khiến người ta phải ghét mà!
“Thần tiên đại ca, các ngươi muốn giam bọn yêm bao lâu a, bọn yêm đã biết sai rồi, về sau nhất định sẽ không đến nhân giới quấy rối nữa!” Một đại yêu quái rất có địa vị tại yêu giới đang cò kè mặc cả với chúng thần tiên, “Đừng giam lâu quá nghen, mười năm là được rồi.”
Các “Nhóm cấp cao” của ma giới và quỷ giới cũng gật gù phụ họa, không thể lâu quá được đâu!
Thực lực của yêu quái là mạnh nhất trong ba giới tác loạn, cho nên hai giới kia rất nghe lời yêu giới.
Chúng thần tiên thảo luận, xét thấy đám yêu ma quỷ quái này cả ngày đều không an phận, giam tám mười năm thế nào cũng vô dụng, tốt nhất là không định ngày, khi nào ngoan hẵng thả.
Tuy nhiên bọn họ không thể nói thật cho đám này nghe được, nếu không bọn họ nhất định sẽ ầm ĩ lên cho xem, không khéo lại đánh nhau lần nữa, chẳng thà trước cứ lừa gạt, đến lúc đó phong ấn thông đạo rồi, cả thế giới sẽ được thanh tĩnh!
Mọi chuyện quả nhiên diễn ra rất thuận lợi, yêu ma quỷ ba giới nghe chỉ giam mười năm, tinh thần phấn chấn về nhà, bọn họ sống lâu, ngoan ngoãn chờ mười năm cũng không phải chuyện gì quá lớn, mười năm sau ra ngoài lại là một hảo hán, có thừa năng lực tung hoành nhân gian!
Thế là thông đạo với thế giới bên ngoài của ba giới bị đóng lại, nhưng họ vẫn có thể di chuyển, thang lang các loại giữa ba giới với nhau.
Sau đó….
Sau đó thì không có sau đó.
Sau mười năm bọn yêu ma quỷ vẫn bị nhốt trong lãnh địa, cứ thế giam a giam, giam suốt một nghìn năm.
Trong một nghìn năm này, ba giới dần hình thành trật tự của riêng mình, khác với việc là một đoàn lộn tùng phèo như trước kia, giờ bọn họ đều đã có vương của riêng mình, Yêu vương, Ma vương, Quỷ vương, những yêu ma quỷ khác cũng trầm ổn hơn nhiều, không còn suốt ngày chỉ nghĩ tới chuyện đến nhân giới gây loạn nữa.
Đương nhiên, Yêu vương vẫn là kẻ có thế lực lớn nhất, hai vị vương còn lại đều nghe lời hắn.
Yêu vương đương nhiệm có bản thể là một chúc long, tên Vưu Nhị, hắn vốn mang thần tịch, nhưng không biết vì sao ba nghìn năm trước lại chạy đến chơi bời cùng chốn yêu, trong hỗn chiến hai nghìn năm trước hắn cứ thế đứng về phe yêu giới, vậy nên chúng thần tiên yêu quái liền tạm coi như hắn “Di dân”.
Bản thể của Ma vương là một con rồng phương tây, tên Bridge, là một con kim long vừa nghiêm túc lại vừa bảo thủ, hắn có thê tử là bảo thạch long và một cục cưng kim long vô cùng đáng yêu. Nói là cục cưng, thực ra chỉ là tên gọi yêu thôi, con hắn đã hơn bảy trăm tuổi, là một con rồng trưởng thành rồi.
Quỷ vương tên Tháp Tháp, không ai biết bản thể của hắn là gì, theo lời của rất nhiều yêu ma nói, bản thể của Tháp Tháp xấu hoắc, cho nên mới không muốn để mọi người nhìn thấy, hơn nữa Tháp Tháp học pháp thuật không giỏi lắm, nhưng quỷ duyên lại tốt cực kì, cho nên mới được chọn làm vương.
Một ngày nọ, Vưu Nhị mời một nhà Bridge và Tháp Tháp tới yêu giới làm khách.
Vì cớ gì Vưu Nhị lại mời vương của hai giới tới làm khách? Ấy là vì mấy hôm trước hắn mới bói một quẻ, trải qua suy đi tính lại, hắn phỏng đoán hôm nay thông đạo giữa yêu giới và nhân giới sẽ được mở ra, thế nên cao hứng mời bạn tốt tới chúc mừng.
Đừng hỏi tui vì sao Vưu Nhị lại biết xem bói, người hành tẩu giang hồ ấy mà, có ai không có một hai sở trường tuyệt đỉnh đâu!
Bridge và Tháp Tháp nghe xong quả nhiên mừng rỡ, tam giới bọn họ rốt cuộc không bị giam cầm nữa rồi!
Trong sáu giới, lãnh địa của ba giới bọn họ nhỏ xíu hà, căn bản không thể nào so sánh với thần giới tiên giới, thậm chí còn chẳng bằng một phần mười nhân giới, thiệt chẳng thể nào chơi cho đã được, mấy trăm năm gần đây con dân của bọn họ đã gia tăng dân số quá trời, sắp hết chỗ tới nơi, phải mau khơi thông khơi ra bên ngoài thôi!
Chơi với nhau lâu như vậy, quan hệ của ba giới đã trở nên vô cùng tốt đẹp, cụ thể biểu hiện ở ngôn ngữ của bọn họ, “tiếng địa phương” gì bọn họ cũng nói được tuốt, không hề có chuyện gặp chướng ngại trao đổi, văn hóa đông tây kết hợp nhuần nhuyễn hết sức! Dù gì bọn họ cũng sống lâu, thừa cả đống thời gian học ngoại ngữ. p.s: Tiếng địa phương ở đây chính là ngôn ngữ chính thức của các nước, nói cách khác tiếng địa phương của Trung Quốc là tiếng phổ thông, tiếng địa phương của Anh chính là tiếng Anh. Không có cách nào mà, dựa theo góc độ trao đổi quốc tế cho nên mới phân thành ra vậy. (Chú thích của tác giả)
“Vưu huynh, huynh nói thật?!” Bridge nghiêm túc cũng hiếm khi tươi cười như vậy.
“Tất nhiên.” Vưu Nhị cười tủm tỉm gật đầu, “Từ trước đến nay huynh chưa bói sai bao giờ.”
Đang trò chuyện, đột nhiên phía trên cung điện vang rền từng trận sấm, dọa đám yêu quái hoảng sợ, yêu giới đã bị sét đánh bao giờ đâu, chỉ khi nào có yêu độ kiếp mới có thôi.
Mịa, xuất hiện phía trên cung điện, vậy chẳng phải là đại yêu trong cung điện đang độ kiếp sao, là Đại vương ư?
Không đúng, nguyên bản của đại vương chúng ta đã là thần tịch rồi, độ kiếp cái rắm!
Vưu Nhị không chút kinh hoảng, ngược lại còn phá lên cười, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, xem ra sứ giả tiên giới phái xuống đã tới.
Quả nhiên sau khi Vưu Nhị dắt đám yêu quái ra ngoài nghênh đón, chỉ lát sau thông đạo nối với tiên giới đã được mở ra, rất nhiều tiểu yêu mới sinh sau đại chiến đều há hốc miệng nhìn trời, mịa, sau khi sét đánh bầu trời còn xuất hiện mây ngũ sắc nữa chớ! Thiệp đẹp mắt!
Giống Vưu Nhị, quả nhiên khi thấy sứ giả từ tiên giới đến, đám yêu quái cũng hoan hỉ không thôi, mịa, bọn họ vậy là đã có thể “Du lịch nước ngoài” rồi đúng không? Đám yêu quái hơn ngàn tuổi đều nhớ nhân giới phồn hoa muốn chết, còn số dưới ngàn tuổi thì đã được người lớn trong nhà kể cho nghe, cũng ước ao mong chờ quá trời!
Không bao lâu, tiên nhân liền cưỡi mây đáp xuống đất.
“Cưỡi mây cát tường tới thì chắc là tiên giới rồi, giờ tiên giới đều ăn mặc như thế sao?”
“Không biết a, tò mò ghê á, cơ mà tiên nữ này ăn mặc đẹp thiệt, coi cái chân trắng bóc kia kìa, chậc chậc!”
“Nam nhân này đeo cái gì trên mặt kia, thiệt là kỳ quái.”
…
Đám yêu quái bị nhốt một ngàn năm tất nhiên không rõ cách ăn mặc hiện thời của tiên nhân, nếu có một người bình thường đứng ở đây, ắt hẳn người đó sẽ nhận ra.
Tiên nữ này mặc một bộ trang phục công sở màu tím nhạt, trên mặc áo vest, dưới mặc váy ngắn bó sát, để lộ đôi chân dài thon thả, dáng người cũng rất đẹp, mái tóc dài uốn cong xõa trên vai, trong tay cầm tập văn kiện, nhìn vừa giỏi giang vừa gợi cảm.
Hai tiên nam bên cạnh có lẽ là trợ lý hoặc bảo tiêu, cả hai đều mặc áo tây trang đen và sơ mi trắng, tóc ngắn, nhìn hiên ngang khí phách, trong đó có một người đeo kính mắt viền vàng, cực độ anh tuấn ưu mỹ.
Tiên nữ nhìn yêu quái bốn phía, cau mày nhỏ giọng nói, “Hừ, sao lại cử tôi đến xử lý đám nhà quê này chứ…”
—————————————-
Trong bản raw ghi tên Bridge là Phổ Lợi (普利), mình không chắc dịch thành thế kia đã chuẩn chưa, ai biết thì chỉ mình nhé.
Bạn công đã được điểm danh ở chương này rồi đó, mọi người có biết ảnh là ai hơm ~
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
130 chương
111 chương
99 chương
13 chương