‎‎‎Tiêu Duệ cười khổ: ‎ ‎- Nghi nhi, nàng yên tâm đi, ta vốn không có ý thương hại đến người thân của nàng, nàng cũng biết, ta ‎làm vậy chỉ vì tự bảo vệ mình mà thôi. Từ lúc bắt đầu dẫn quân từ Tiểu Bột Luật tiến vào Trung Nguyên, ‎ta vốn đã không có sự lựa chọn đường sống. Thái tử bị phế, Tiêu gia cũng theo đó mà xuống dốc, mà ‎ta khổ tâm đưa thái tử lên ngôi vị hoàng đế cũng rơi vào một hoàn cảnh khó xử: Tân hoàng có thể bỏ ‎qua cho Tiêu gia sao? Dù chết, ta vẫn phải làm việc cần làm… ‎ Lý Nghi thở dài một tiếng. ‎ ‎- Thiếp hiểu được, chỉ là Nghi nhi vẫn không hiểu lắm tân chính… ‎ ‎- Nghi nhi, tân chính lợi nước lợi dân! Chúng ta là người một nhà ta cũng không cần phải che dấu nữa. ‎Trong cái nhìn của ta, hoàng quyền độc tài hại nước hại dân.Nghi nhi cứ ngẫm lại mà xem, tựa như ngày ‎thường ta hay nói với các nàng, hoàng đế bằng tinh lực và trí tuệ của một người luôn hữu hạn, huống ‎hồ hoàng đế nắm quyền to độc tài … Cho nên nói, sau khi thi hành tân chính, từ hoàng đế trở xuống, ‎mỗi một người đều phải tuân theo luật pháp Đại Đường… Hơn nữa đem một bộ phận hoàng quyền giao ‎cho Quốc vụ viện, sau đó lại thiết lập Giám sát viện tiến hành giám sát quản chế đối với chính quyền, ‎hình thành việc quản chế… Hoàng quyền, chính quyền, giám sát ba cái chế hành lẫn nhau, mỗi một đạo ‎chính lệnh của triều đình Đại Đường mới có thể thông thuận không mắc phải sai lầm… ‎ Ngừng lại một lát, Tiêu Duệ chậm rãi mà tỉ mỉ nói: ‎ ‎- Như vậy sau này đối với hoàng thượng cũng có nhiều chỗ tốt. Hoàng thượng có thể dành thời gian và ‎tinh lực làm những việc mà hoàng thượng muốn làm… còn như việc quốc vụ và chính vụ đều giao cho ‎đại thần đi xuống xử lý…Về phần hoàng quyền, trong bộ luật Đại Đường mới trọng tu đã xác minh ‎hoàng quyền chiếm giữ địa vị cao nhất, hoàng thượng vẫn là chúa tể tối cao của Đại Đường, chỉ là đem ‎một ít quyền hành cụ thể cho Quốc vụ viện mà thôi… ‎ Nhìn thấy bộ dạng khó hiểu của Lý Nghi, Tiêu Duệ khe khẽ mỉm cười, ‎ ‎- Nghi nhi, hãy nói xem vì sao lại có sự thay đổi liên tục giữa các triều đại? Chỉ cần vương triều xuất hiện ‎một tên hôn quân, vương triều sẽ bị người khác lên thay… Các triều các đại đều như thế, Đại Đường ‎cũng không ngoại lệ… Mà sau khi thi hành tân chính Đại Đường có thể vĩnh viễn phồn vinh ổn định… ‎ Lý Nghi ồ lên một tiếng: ‎ ‎- Tử Trường, chàng nói rất có đạo lý, kỳ thực thiếp cũng không phản đối tân chính… Chỉ là… Nghe nói ‎Tử Trường còn muốn lập một cái Quân cơ viện nữa, do chàng tổng chưởng binh mã thiên hạ, chuyện ‎này là như thế nào vậy? ‎ Tiêu Duệ ngẩn ra sắc mặt hơi đổi, cũng trở nên âm trầm: ‎ ‎- Đây chỉ là kế sách tạm thời thôi. Chỉ cần đợi cho việc thi hành tân chính trong tương lai đi vào qũy đạo, ‎Quân cơ viện sẽ phải nhập vào Quốc vụ viện. Mà quân quyền của ta cũng sẽ giao trả lại cho Quốc vụ ‎viện. Nhưng trước mắt vì chính mình vì an toàn của các nàng, ta phải khống chế bằng được quân quyền. ‎ Ánh mắt Tiêu Duệ lập tức trở nên kiên định mà lạnh lẽo. Lý Nghi buồn bã thở dài cũng không nói thêm gì ‎nữa, im lặng vùi vào lòng ngực hắn, có chút mệt mỏi nhắm hai mắt lại. ‎ ‎............. ‎ ‎............. ‎ ‎- Quốc vụ viện lập một người làm nội các tổng thống, phó tổng thống đại thần một người… Bên dưới ‎lập Công, Thương, Học, Binh, Nông, Lễ, Lại các ty sở nha môn, các ty sở nha môn này lại lập một ‎người làm ty trưởng. Phó ty trưởng một hay vài người cùng gánh vác đảm nhiệm chức năng ty sở. Lựa ‎chọn quan lại làm người chủ quản… Giám sát viện giám sát sử một người, giám sát phó sử vài người ‎thành lập quan viên giám sát tương đương với các sở Công, Thương, Học, Binh, Nông, Lễ, Lại… của ‎Quốc vụ viện. Quan viên của Giám sát viện phải là người đức cao vọng trọng là thành viên của hoàng ‎thất, hàn lâm học sĩ thanh chính liêm khiết đảm nhận… ‎ ‎- Quân viện. Tổng lĩnh thiên hạ quân quyền. Thành lập một danh đại nguyên soái, phó nguyên soái hai ‎danh. Bắt đầu từ ngày hôm nay, triệt tiêu binh quyền của tiết độ sứ các trấn trong thiên hạ. Thống nhất ‎dưới sự chỉ đạo của Quân cơ viện… ‎ ‎- Bắt đầu từ hôm nay, hủy bỏ tiết độ sứ, các đô hộ phủ, đô đốc phủ các trấn… Phân chia thiên hạ thành ‎Kinh Kỳ đạo, Sơn Tây, Sơn Đông, Hà Bắc, Hà Nam, Liêu Đông, Liêu Bắc, Sơn Nam, Lũng Hữu, Giang ‎Nam, Tương Nam, Tương Bắc, Lĩnh Nam, Mân Việt, Kiếm Nam, Côn Chiêu, Lũng Tây, Lũng Hữu, Tây ‎Vực mười tám vùng. Bên dưới chia ra làm ba trăm sáu mươi sáu châu phủ và một ngàn năm trăm sáu ‎mươi bảy huyện. Các vùng lập một tuần phủ đại nhân, phó tuần phủ vài danh. Chưởng quản Công, ‎Thương, Học, Binh, Nông, Lễ, Lại các công việc chính vụ của địa phương. Nha Môn thiết kế dựa vào ‎triều đình Quốc vụ viện, mà Giám sát viện cũng chia ra mười tám phân viện trong những vùng này… ‎Quân cơ viện cũng như vậy. Tại mười tám vùng chỉ định một danh đại tướng quân thống suất binh mã ‎của địa phương… ‎ ‎- Tóm lại Công, Thương, Học, Binh, Nông, Lễ, Lại của các chức vụ quan lại tại các vùng này thuộc về ‎quyền quản lý của các ty sở tương ứng của Quốc vụ viện triều đình, nhưng nhận sự quản lý của các ‎tuần phủ đại thần ở mỗi vùng.. . ‎ ‎............. . ‎ ‎................ ‎ Chương Cừu Kiêm Quỳnh căn cứ theo đề án của Tiêu Duệ cùng các đại thần lập ra thêm rất nhiều các ‎quy định chi tiết từ việc xây dựng cơ cấu chính phủ và điều phối quan viên từ triều đình đến địa phương ‎theo tân chính, sau đó đưa cho Lý Kỳ dùng ngọc tỉ đóng dấu, từ đây chính thức có hiệu lực. ‎ Trên buổi thiết triều, tay cầm một tập danh sách dầy cộm về cơ cấu thiết trí và quan viên nhậm chức, vài ‎thủ hạ của Chương Cừu Kiêm Quỳnh thay nhau "đọc diễn văn", văn võ toàn triều thần sắc có kích động, ‎có trầm thấp, cũng có một chút kiềm nén không được sự bất mãn to lớn trong lòng. ‎ Tân chính đã không thể ngăn trở, đám triều thần đem tinh lực chuyển dời sang việc chức vị của bản thân, ‎ý đồ tranh thủ kiếm một cái vị trí quan chức càng có quyền lực và béo bở. Nhưng cơ cấu của tân chính, ‎Chương Cừu Kiêm Quỳnh dẫn người thống nhất phân phối, một mình ở trong Lại bộ đóng cửa không ra ‎lại có vài trăm sĩ tốt được Tiêu Duệ phái đến, ngay cả Bùi Khoan cũng không thể nói rõ ràng được, mọi ‎người nhất định một hồi bận rộn không công. ‎ Cơ cấu của triều đình và quan chức tương đương toàn bộ bị đảo loạn, một lần nữa sắp xếp lại. Đã thay ‎đổi toàn bộ đương nhiên là có người vui kẻ sầu, đây là một cái kết quả tất yếu. Rất nhiều triều thần mặc ‎dù rất không vừa lòng đối với quan chức mà mình được nhận, nhưng dưới cường lực của Tiêu Duệ ‎chấn nhiếp, chỉ có thể âm thầm nuốt vào trong bụng than thở vài ba câu mà thôi, căn bản là không dám ‎công khai đứng ra phản đối điều gì cả. ‎ Đến ngay cả hoàng đế cũng bảo trì im lặng đến khác thường chứ đừng nói gì đến đám quan lại trung hạ ‎tầng. ‎ Lý Kỳ thần sắc phức tạp quét mắt nhìn đám chúng thần, đột nhiên khoát tay, thái giám Mạnh Quang ‎đứng sau lưng hắn đứng ra cao giọng hô: ‎ ‎- Hoàng thượng có chỉ, án theo Đại Đường luật, bổ nhiệm cho Tĩnh An quận vương Tiêu Duệ làm đại ‎nguyên soái Quân cơ viện, Trịnh Lũng, Ca Thư Hàn làm phó nguyên soái. Bổ nhiệm Ca Thư Hàn kiêm ‎nhiệm đại tướng quân vùng Tây Vực, Trịnh Lũng kiêm nhiệm đại tướng quân vùng Kiếm Nam. Bổ nhiệm ‎Lý Tự Nghiệp làm đại tướng quân kinh kỳ, bổ nhiệm Lý Quang Bật làm đại tướng quân vùng Lũng Tây, ‎bổ nhiệm Lệnh Hồ Xung Vũ làm đại tướng quân vùng Lũng Hữu, bổ nhiệm… ‎ ‎- Hoàng thượng có chỉ, bổ nhiệm Chương Cừu Kiêm Quỳnh làm nội các tổng thống đại thần của Quốc ‎Vụ viện… Bổ nhiệm Bùi Khoan làm giám sát chính sứ của Giám sát viện… ‎ Mạnh Quang một hơi tuyên chiếu trăm đạo bổ nhiệm, Đại Đường quân chính đại thần và tuần phủ đại ‎thần và đại tướng quân của các vùng đầu tiên ra đời. ‎ Điều này trên cơ bản là trong ý liệu của đại thần, cho nên bọn họ biểu hiện ra vẻ trầm mặc không lên ‎tiếng. ‎ Ngày xưa các trấn lễ sử ngoại trừ Phu Mông Linh đều là người đến xứ khác làm tuần phủ đại thần của ‎vùng, đại tướng quân các vùng ngoại trừ ba người Lý Tự Nghiệp, Lý Quang Bật, Lệnh Hồ Xung Vũ ra ‎còn lại đều là các danh tướng trong quân. Còn như Ca Thư Hàn và Trịnh Lũng kiêm nhiệm Quân cơ vụ ‎phó nguyên soái, địa vị chỉ dưới Tiêu Duệ cũng coi như là danh về đúng chủ. Ca Thư Hàn là người mọi ‎người mong đợi mà Trịnh Lũng là người có công bình định phản loạn. ‎ Từ nay trở đi, triều đình Đại Đường chia làm Quân, Chính, Giám sát tam quyền, một lần nữa phân chia lại ‎các vùng càng thêm thích hợp nơi chính phủ quản lý. Mà sau khi phân chia quân chính quyền lực, hơn ‎nữa Giám sát viện của triều đình thành lập các phân viện ở các vùng tăng thêm việc giám sát, trực tiếp ‎giải quyết tận gốc vấn đề quan trưởng địa phương phát triển an toàn chống đối lại triều đình. Đại tướng ‎quân một lần nữa bố trí lại, ngoại trừ những nơi biên cương trọng điểm phân bố trọng binh ra, lực lượng ‎quân sự của các vùng trong nước số lượng bị giảm bớt rất nhiều. ‎ Việc kế tiếp, hết thảy đi vào quỹ đạo cần phải có thời gian. Thiết trí và cơ cấu thi hành tân chính, việc ‎điều phối binh lực cụ thể giao cả cho đám người Chương Cừu Kiêm Quỳnh và Bùi Khoan làm, mà chính ‎hắn lại trở nên thoải mái nhàn hạ đi rất nhiều. ‎ Tiêu Duệ hiểu rằng trong vòng thời gian nửa năm, chính phủ trung ương và chính phủ địa phương cơ ‎cấu quyền lực quân, chính, giám sát hẳn là có thể đi vào đúng chỗ và bắt đầu vận chuyển. Trong thời ‎gian này đương nhiên sẽ có một vài chướng ngại, thậm chí còn có bạo loạn, nhưng chỉ cần sử dụng ‎quân quyền mạnh mẽ đập tan, dùng thời gian tân chính nhất định sẽ dần dần bình thường hóa và chế độ ‎hóa. ‎ Mục tiêu rất là rõ ràng, nhưng quá trình xúc tiến thì rất quanh co ngoắt ngóe, Tiêu Duệ sớm đã chuẩn bị ‎phải tiến hành trường kỳ kháng chiến. Trong kế hoạch của hắn, hắn chuẩn bị dùng hai năm thời gian thi ‎hành tân chính, lại dùng thêm hai năm thời gian nữa củng cố tân chính, sau đó dùng thêm mười năm thời ‎gian làm nước giàu binh mạnh. Trong những năm hắn còn sống, nhất định phải đem hết toàn bộ sức lực ‎tạo nên một Đại Đường hoàn toàn mới mà cường đại. ‎ Tân chính thi hành đến hiện tại, Tiêu Duệ dần dần có chút cảm ngộ: Trung Quốc cổ đại vì sao không có ‎thay đổi chế độ chính trị chuyển sang quân chủ lập hiến, nguyên nhân không phải ở người dân Trung ‎Quốc không có ý thức dân chủ mà là ở chỗ thi hành tân chính cần phải có một người cầm quyền dẫn dắt ‎và mạnh mẽ thi hành. Thử hỏi, có vị hoàng đế này mà lại cam tâm buông tha cho tất cả quyền lực trong ‎tay? ‎ Còn hắn một kẻ xuyên việt đến thời đại này, trong vô hình trung làm thay đổi chế độ chính trị của Đại ‎Đường, đặt xuống một dấu chấm tròn hữu lực. Mà quyết tâm giúp Tiêu Duệ thực thi tân chính còn là bởi ‎vì dân phong Đại Đường hải nạp bách xuyên (trăm sông đổ ra biển lớn), cùng với quốc lực tương ‎đương cường đại. Đường nhân đều có thể tiếp thụ một nữ nhân làm hoàng đế, thi hành tân chính thì có ‎gì mà không được. ‎ Nếu Vũ Tắc Thiên năm đó có thể bằng một thân con gái lấy thủ đoạn mạnh mẽ soán vị xưng đế, Tiêu ‎Duệ cảm thấy bản thân mình nhất định có thể hướng Đại Đường vận hành trên một quỹ đạo lịch sử càng ‎thêm ổn định. ‎ Mà Đại Đường sau khi tân chính, kinh tế sẽ càng thêm giàu có, xã hội càng cởi mở, văn hóa càng thêm ‎bao dung… Chỉ cần Đường nhân quen với bầu không khí xã hội và thể chế chính trị dân chủ, Đại Đường ‎hoàng đế muốn khôi phục lại như trước kia gần như có thể tính là không. Điều này hắn rất tin tưởng ‎không chút nghi ngờ. ‎ Mà thật sự đến thời điểm đó.... Trong thư phòng của Tiêu gia, Tiêu Duệ vui sướng thở phào một cái, ‎buông quyền sách trên tay xuống, xuyên qua cửa sổ nhìn lá rụng đang dâng lên theo gió thu bên ngoài ‎cửa sổ, khóe miệng hiện ra một tia tươi cười như có như không. ‎ Thấm thoát, mùa thu đã đến rồi. Mà qua mùa đông này, sang năm tân chính chắc hẳn sẽ bắt đầu có kết ‎quả. Tiêu Duệ thản nhiên cười, trong lòng bình thản. ‎ Mà chính lúc này, một thân ảnh xinh đẹp dáng thon dài quen thuộc tiến vào trong tầm mắt của hắn.‎