Đại đạo vĩnh hằng

Chương 84 : Địa hỏa chi linh

Trên đỉnh một ngọn núi lửa cao tận trên mây, mấy tên tu luyện giả thu liễm tất cả khí tức, đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống đám người từ dưới lòng núi bay lên. Có tên tu luyện giả đang cầm trong tay một tấm kính, bên trong là hình ảnh của mọi việc diễn ra dưới lòng núi lửa, và hình ảnh của Trần Phong nhảy xuống dòng dung nham nóng cháy. -Tên Trần Phong đó không biết làm sao đã nhảy xuống dòng nham tương. Một tên tu luyện giả chính giữa, thu hồi một cái pháp bảo trong tay, cung kính nói với một thanh niên bất phàm đứng đầu đám người. Tên thanh niên cũng không nhìn người kia lấy một cái, hắn không chớp mắt vào cảnh tượng dưới lòng núi lửa, phảng phất có thể thấy tất cả mọi việc diễn ra mở miệng nói. -Chẳng lẻ, bên dưới có bảo vật, nếu là vậy thì mượn cơ hội lần này chúng ta phải diệt trừ hắn, không thể để hắn cho cơ hội chạy thoát. Tên thanh niên chậm rãi thu hồi tầm mắt nhìn phía dưới, lạnh lùng nói sát khí ngưng tụ như thực chất. Đoàn người này có trên dưới 20 người, trang phục đều không đồng nhất có lẻ là từ các thế lực khác nhau liên hợp tạo thành một đội. Tu vi đều là từ Hóa Thần hậu kỳ tới Hóa Thần viên mãn, đứng đầu là một tên thanh niên khá là tuấn tú, tuy đã thu liễm hơi thở, nhưng người ta có thể cảm nhận khí thế của hắn, nếu bế quan một phát, là có thể tiến giai Luyện Hư ngay. Nếu có Trần Phong ở đây, thì hắn sẽ nhận ra đám người này đều có thù oán với hắn, và một ít tên thiên tài tự phụ về thực lực của mình, muốn tìm Trần Phong xin đầu người để có 10 Vạn Thượng Phẩm Linh Thạch. Đi đầu gồm có Nhạc Tử Phong , huynh đệ Huyền Vô Nhai của Huyền Minh Tông , tiếp theo là vài tên đệ tử thiên tài của Thúy Yên Môn , Kim Hà Tông , và Thiên Kiếm Phái. Người vừa mở miệng nói chuyện là Nhạc Tử Phong, mục đích hắn vào đây là để giết chết Trần Phong rửa lại mối sỉ nhục, hắn cũng lang bạc khắp nơi đi tìm Trần Phong, lần này nghe nói có người thấy Trần Phong ở một ngọn núi lửa, nên nhanh chóng điều động nhân mã tới chỗ này chém giết Trần Phong. -Đi, chúng ta theo hắn, ta không tin lần này hơn 20 người cũng không làm gì được hắn. Nhạc Tử Phong âm lãnh lên tiếng, rồi dẫn đầu đoàn người nhảy xuống cái hố, gieo mình xuống lòng núi lửa, khi đáp xuống tới nơi, không ai thèm để ý tới đóa hoa tà dị kia. Một số tên thiên tài tu luyện Hỏa hệ liền mặc vào phòng ngự pháp bảo, để tránh nhiệt độ dung nham rồi nhảy xuống, còn lại một số vẫn đứng cạnh dòng sông để quan sát. ----- Quay trở lại với Trần Phong vài phút trước, hắn chuyển hóa lực lượng trong cơ thể thành Hỏa thuộc tính, rồi lại bao quanh cơ thể bởi Lôi Đình Chân Hỏa tạo thành một lồng ánh sáng, hiện giờ hắn cảm giác cực kỳ thoải mái cứ như là được ngâm suối nước nóng vậy. -Cạc cạc, nhân loại các ngươi dám tới nơi này, xem ra là sống không đủ lâu. Trần Phong vừa nhảy xuống dòng dung nham, thì lại nghe thấy một tiếng cười quỷ dị, làm người ta nổi cả da gà, đám người còn lại chưa rời đi đều là sợ vãi linh hồn, nhanh chóng bỏ chạy về lại đỉnh núi. Trần Phong nghe thanh âm này cảm giác có gì là lạ, khi hắn quay đầu nhìn chỗ phát ra giọng nói thì thấy đó là một con Hỏa Long đang núp bên dưới mặt dung nham, chính nó là cội nguồn phát ra tiếng quái khiếu. -Đinh! phát hiện Địa Hỏa Chi Linh , không ngờ nó cũng đã sinh ra linh trí và cũng đã hóa hình, xem ra ý thức của nó vừa mới giác tỉnh không lâu. Hằng nhi thanh âm kinh ngạc vang lên làm Trần Phong cũng bất ngờ, Địa Hỏa Chi Linh này không ngờ đã trưởng thành đến vậy, còn biết dọa người, xem ra khó đối phó. Địa Hỏa Chi Linh một khi sinh ra linh trí, sẽ có thể hóa thành bất cứ hình dạng gì, nhưng bản thể của nó là một ngọn lửa, linh trí của nó theo thời gian trưởng thành mà phát triển giống như nhân loại mà thôi. Con Hỏa Long này dài chừng mấy trăm trượng, to như toà nhà, nếu bàn tới thân thể, tuyệt đối có thể so một tòa núi cao, nhưng hình thể chưa bao giờ là mấu chốt, mấu chốt chính là thực lực của nó ,sâu không lường được. Cho dù cách xa như vậy cũng đưa cho Trần Phong áp lực cường đại, dường như có thể làm cho trái tim của hắn đều nổ tung cả người nóng bỏng. Nhưng cũng chỉ là cảm giác, bởi vì hết thảy lực lượng nơi này đều bị quy tắc thiên địa áp chế, cho dù là Thiên Địa Dị Vật cũng có thực lực của Luyện Hư Kỳ mà thôi. Trần Phong nếu sử dụng thủ đoạn của mình, hắn tin tưởng cũng có thể bắt cái Địa Hỏa Chi Linh này vào tay. Trần Phong bắt đầu vận chuyển lực lượng lướt đi trong dòng sông nham tương như một tia chớp, lấy ra Vô Cực Phá Thiên Kiếm, trảm về phía con Hỏa Long kia. Con Hỏa Long đang nhìn lên trên quái khiếu thì cảm nhận được nguy hiểm từ sau phát ra, vội vàng dịch chuyển thân rồng, lặn sâu xuống dòng dung nham nóng bỏng. -Mẹ kiếp, đừng chạy. Trần Phong quát to, hắn không ngờ tới Địa Hỏa Chi Linh này cũng quá nhát gan đi, vừa thấy hắn lao đến đã co giò bỏ chạy mất dép, nào có cái gì là uy nghiêm của Thiên Địa Dị Vật. -Tiểu tử, lên Bản Hoàng giúp ngươi bắt nó. ...Grao..aa Hắc Ám Tà Long hóa thành một con Hắc Long dài 3m, gầm lên một tiếng, cho Trần Phong cưỡi lên lưng mình, rồi hắn nhanh chóng đuổi theo Địa Hỏa Chi Linh trong hình dáng một con Hỏa Long đang chạy phía trước. Với tốc độ của Trần Phong mà di chuyển trong dòng dung nham thì chắc bị Địa Hỏa Chi Linh bỏ xa, nên Tà Long mới phụ giúp hắn. Dưới dòng sông dung nham, Tà Long cùng Trần Phong đuổi theo Địa Hỏa Chi Linh càng sâu xâm nhập độ ấm liền càng cao, ở bên trong giống như là nham thạch nóng chảy. Bọn họ một đường đuổi theo Địa Hỏa Chi Linh không biết lặn được bao sâu, dường như dòng dung nham này sâu không có điểm cuối, Trần Phong liên tục thả ra Hồn Lực của mình, tập trung vào Đại Hỏa Chi Linh đang chạy trốn kia. Phá hiện dưới dòng dung nham này cũng có không ít Linh Thảo và Yêu Thú Hỏa Hệ, nhưng đuổi theo chưa được bao lâu, ở phía trước bọn họ, xuất hiện mấy người vô cùng kỳ quá, chặn đường đi của Tà Long. Đây là ba hỏa diễm nhân, hình thể gần giống với người bình thường, nhưng tóc đều là ngọn lửa bập bùng, trong mắt cũng đồng dạng lấp lóe ngọn lửa màu đỏ thẫm, toàn thân một số bộ phận gần như trong suốt, có thể nhìn thấy trong bụng bọn họ vốn cũng không có nội tạng, mà là một đoàn ngọn lửa màu hỏa hồng. -Tà Long, đó là gì.? Trần Phong cau mày khó hiểu hỏi, ba tên hỏa diễm nhân này thực lực cũng không cường đại lắm, hai cái Hóa Thần trung kỳ, một cái Hóa Thần sơ kỳ, bất cứ là Trần Phong hay Hắc Ám Tà Long người nào ra tay đều có thể miểu sát. -Nguyên tố thuộc tính hình người, do hỏa diễm chi lực biến thành, tụi nó cũng có linh trí. Hắc Ám Tà Long giải thích, hắn cũng là lão quái vật sống lâu năm nên khá là biết rõ mấy cái này. -Tịch Diệt Tam Thiên, Đệ tam thức, Tam Kiếm Trảm Thương Khung. Trần Phong cũng không chần chờ cầm Vô Cực Phá Thiên Kiếm lên, tung ra chiêu cuối cùng của môn vũ kỹ Tịch Diệt Tam Thiên, nhanh chóng một luồng kiếm quang có ánh sáng chói mắt bay thẳng về phía trước, xuyên qua cơ thể ba tên hỏa diễm nhân, rồi bọn chúng nhanh chóng hòa tan vào dòng dung nham, khá nhanh và gọn gàng. Với thực lực của Trần Phong hiện giờ đã có thể thi triển chiêu thứ ba của Tịch Diệt Tam Thiên, môn vũ kỹ này được chia làm ba kiếm. Kiếm thứ nhất có tên là Nhất Kiếm Định Thiên Hạ, phát ra một luồng kiếm quang mà lục sắc uy lực có thể ngang với một đòn tấn công bình thường bằng nguyên lực, mà có thể thi triển từ xa. Kiếm thứ hai có tên là Nhị Kiếm Diệt Sinh Linh , đánh ra một luồng kiếm quang lam sắc, uy lực cũng gấp mấy lần kiếm thứ nhất. Kiếm thứ ba có tên là Tam Kiếm Trảm Thương Khung , giống như cái tên của nó, nếu thực lực Trần Phong đủ mạnh, một chiêu này chém ra một luồng kiếm quang màu hoàng kim. Có thể chém rách bầu trời tạo ra khe hở không gian, uy lực gấp mấy lần kiếm thứ hai, nhưng khi sử dụng lại tiêu hao phân nữa nguyên lực trong đan điền Trần Phong. Còn về Tam kiếm hợp nhất, với thực lực hắn hiện giờ thì không cách nào thi triển ra. Sau khi chém chết ba tên hỏa diêm nhân, hai người cũng không chậm trễ, nhanh chóng đuổi theo Địa Hỏa Chi Linh không biết nó đã chạy tới tơi nào, nhưng Hồn Lực của Trần Phong vẫn tỏa ra bám chặt vào nó. Trọn vẹn đuổi theo đã qua mấy phút đồng hồ, Trần Phong liền triệu hồi ra Nhị Trọng Chiến Thân, hư ảnh Đế Hoàng bắt đầu hiển hiện, sau lưng nó bảy khỏa ngọc châu với bảy màu khác nhau chậm rãi xoay chuyển. Trong đó viên ngọc châu có màu đỏ liên tục phát sáng, hấp thu hỏa diễm chi lực bổ sung tiêu hao Hỏa hệ lực lượng cho Trần Phong, hắn cũng tạm gọi nó là Hỏa Linh Châu. Hỏa Linh Châu nhanh chóng truyền Hỏa hệ lực lượng vào người Trần Phong, hắn nhanh chóng mở ra Sí Diệm Viêm Long Dực, cho Tà Long biến về tiểu Long bám lên vai hắn. Rồi đập mạnh đôi cánh Sí Diệm Viêm Long rồi mới đột nhiên quay người, tiếp tục lặn xuống dưới với một tốc độ không thể tưởng tượng, trong nháy mắt đã thấy được thân ảnh của Địa Hỏa Chi Linh. Cũng đúng lúc này trong lòng núi lửa cạnh bờ sông dung nham. Đám người Nhạc Tử Phong thực lực cực kỳ cường hãn, không ít người có pháp bảo bảo vệ linh hồn, cũng nhanh chóng chặt xuống Vãn Sinh Tử Hồn Hoa mọc trên vách đá thu vào, nếu đem bán ra thì là một món tài phú cực lớn. -Nhanh như vậy? Làm sao không phát hiện hắn à.? Lúc này một vài người nhảy lên từng dòng dung nham, Nhạc Tử Phong cau mày hỏi, bởi vì đám người này được giao nhiệm vụ là tìm kiếm tung tích Trần Phong bên dưới, nhưng rất nhanh họ lại leo lên làm hắn nghi hoặc. -Sư huynh, ta... Không bắt được! Tốc độ của hắn rất nhanh, liền một mạch lặn xuống dưới đáy, chúng ta cố gắn đuổi theo nhưng nhiệt độ càng sâu thì càng gia tăng với thực lực chúng ta không cách nào tiến tới đành lui trở về. Một tên đệ tử Huyền Minh Tông nói, quả thật lúc bọn hắn vừa xuống thì cũng phát hiện hình bóng Trần Phong nên vội vàng đuổi theo, ai ngờ tên kia cực kỳ biến thái không sợ nhiệt độ của dung nham mà tiếp tục lặn sâu. -Phế vật, tại sao hắn có thể tiếp tục đi xuống các ngươi lại không, nếu ta là tu sĩ hệ Hỏa ta đã nhảy xuống nắm hắn vào tay.! Nhạc Tử Phong nghe thế tức giận quát, Trần Phong là người hắn căm thù nhất trên đời, lần bị mất mặt ở Khảo Hạch Đệ Tử chưa nói, rồi thêm cái buổi đấu giá thua mất Không Gian Truyền Tống Trận, cả đám trở về gặp cao tầng của Huyền Minh Tông lại bị giáo huấn một trận. -Nhạc sư huynh bớt giận, chắc có lẽ tiểu tử kia có pháp bảo lợi hại hộ thân. -Đúng đấy sư huynh, chắc là phía dưới có bảo vật, hắn mới liều mạng đi xuống, chúng ta chỉ cần ở trên này bày ra thiên là địa võng chờ hắn đi lên mà thôi. Một vài tên đệ tử phụ họa không cho Nhạc Tử Phong giận cá chém thớt, dù gì ở đây hắn cũng là người mạnh nhất, chọc hắn không có quả ngon để ăn. Với lại họ nghĩ Trần Phong chắc chắn có Pháp Bảo lợi hại gì đó, chờ một khi hắn trở lại, bảo vật trên người hắn đều là của bọn họ. -Được, chúng ta chờ hắn đi lên. Nhạc Tử Phong hòa hoãn lại một chút, nhanh chóng thúc giục đám cường giả bày binh bố trận, "há miệng chờ sung" chờ con mồi tự đưa tới cửa. -Trần Phong ngươi chờ, lần này dù ngươi chắp cánh cũng khó thoát.! Nhạc Tử Phong lẩm bẩm nói, trong mắt đều là ngoan lệ chi sắc. Trần Phong đang tiếp tục đuổi theo Địa Hỏa Chi Linh, không biết có người đang bày ra thiên la địa võng chờ mình sa lưới, dù hắn có biết cũng chẳng hề quan tâm, một chiêu Diệt Thế Hỏa Liên vừa ra có thể nổ chết một đám. Sau khi đi thêm một đoạn đường, Hỏa Long dừng lại phía dưới , Trần Phong cùng Hắc Ám Tà Long nhanh chóng tiếp cận, bất ngờ là họ tiến lên một bước liền thoát khỏi dòng dung nham. Nhìn lại phía trên thì thấy dòng dung nham đỏ vàng đang trôi lơ lửng trên đầu, bên dưới thì là một thế giới khác cây cối xung quanh đều tản sinh cơ nồng đậm, cứ như là một thế giới hoàn toàn khác được ngăn cách bởi dòng dung nham. Trần Phong đánh giá xung quanh, liền thấy phía trước xuất hiện một mảnh đất bằng phẳng thật lớn, bất ngờ hơn là con Hỏa Long to lớn cũng hóa thành một tiểu nữ oa, mái tóc xích hồng đang cháy ra ngọn lửa hừng hực. Trong đôi mắt nàng không ngừng có hỏa diễm nhảy múa, bộ dáng tức giận nhìn về Trần Phong cùng Hắc Ám Tà Long vừa bước ra khỏi dòng dung nham, hiển nhiên tiểu nữ oa này đó là hình thể chân thật của Hỏa Diễm Chi Linh. Không ngờ nó lại biến thành một tiểu nữ hài, chả trách nó lại đi dọa dẫm đám người bên trên, thấy nguy hiểm liền chạy trốn, đúng là tính tình của trẻ con. Mà xung quanh có đến vài trăm tên hỏa diễm nhân đứng sau, hình thể cũng không khác gì ba tên mà đã bị Trần Phong chém giết trước đó. -Các ngươi, dám đuổi theo Hỏa Hỏa tới nơi này, còn chém giết con dân của Hỏa Hỏa, ta sẽ không tha cho các ngươi. Địa Hỏa Chi Linh trong bộ dáng tiểu cô nương tầm 10 tuổi, tự xưng là Hỏa Hỏa, toàn thân nàng không có mặc y phục, lộ ra hai cánh tay trắng muốt và đôi chân trần, tuy nàng không có y phục nhưng thay vào đó là được ngọn lửa bao quanh để che đậy. Khuôn mặt thì thanh thuần khả ái, bộ dáng còn chưa phát dục nhưng đã hết sức hấp dẫn, nàng một tay chống eo, tức giận đôi mắt cháy lên hai ngọn lửa theo nghĩa đen, một tay chỉ vào cái mũi Trần Phong hung dữ nói. Trần Phong cùng Hắc Ám Tà Long nhìn trảng cảnh trước mắt kinh ngạc há mồm, đôi tròng mắt đều muốn rơi xuống đất, không ngờ cách dòng dung nham nóng bỏng lại liên thông với một thế giới khác, điều này làm Trần Phong cũng hưng phấn không thôi, hắn cảm thấy thế giới này thật thú vị. -Hằng nhi, đây là sao? Trần Phong bắt đầu dò hỏi Hệ Thống, hiện tại không biết hắn đang ở đâu, chắc có thể là ở sâu trong lòng đất Thiên Nguyên Đại Lục chăng. -Nơi này không phải Thiên Nguyên Đại Lục, Hằng nhi không thể câu thông thiên đạo ở đây, nên không biết đây là đâu, mà đám hỏa diễm nhân phía trước, là do một bộ phận lực lượng của Địa Hỏa Chi Linh biến thành, tất cả đều có riêng mình suy nghĩ. Hằng Nhi trả lời, nàng cũng hết cách nơi này là một nơi hoàn toàn mới lạ, dù cho là Hệ Thống Vĩnh Hằng cũng không điều tra được đây là nơi nào. -Tiểu cô nương này, ta là người tốt sao lại bỏ chạy, có phải muốn bị đánh mông.! Trần Phong thôi thì không quan tâm tới đây là đâu, mục tiêu của hắn là bắt tiểu nha đầu Hỏa Hỏa kia vào tay, là hoàn thành nhiệm vụ Tây Mạc Bí Cảnh lần này. -Hừ hừ, đừng cho là Hỏa Hỏa ngu ngốc, người ta đang chơi vui, ngươi cầm vũ khí đuổi chém Hỏa Hỏa, bảo sao Hỏa Hỏa không chạy, còn dọc đường giết đi ba người con của Hỏa Hỏa, hiện tại Hỏa Hỏa rất tức giận. -Nữ Vương nói đúng, nhân loại không là thứ gì tốt, hôm nay ngươi đã đến địa bàn của Hỏa Hỏa thì đừng hòng ra, các con dân của Hỏa Hỏa nhanh chóng làm thịt hắn. Hỏa Hỏa nổi giận đùng đùng, ra lệnh cho vài trăm tên hỏa diễm nhân lao lên tấn công Trần Phong cùng Hắc Ám Tà Long. Trần Phong co giật khóe miệng thoáng phát, nhìn tiểu nha đầu nổi giận, đôi mắt đều bốc lửa, mặt ngọc đỏ bừng, thì cảm thấy cực kỳ khôi hài, cái Địa Hỏa Chi Linh này thật đáng yêu a.