Đại Đạo Độc Hành
Chương 369
Vương Ngũ nhìn lão giả này, không kiềm chế được thốt: “Thay trời đổi đất, điên đảo càn khôn, ngươi, ngươi, ngươi là Hóa Thần Chân Tôn, đại tu sĩ cảnh giới Hóa Thần!”
Lão giả đó khẽ gật đầu, nhìn mọi người cười, nói: “La phù nguyệt bạch hải vô trần, ngọc thụ quỳnh lâm xử xử xuân! Ta chính là Trần Đạo Chân Tôn của La Phù kiếm phái!
Lạc Ly, ta thấy ngươi có duyên với ta nên đặc biệt tới đây độ ngươi, chỉ cần ngươi nguyện ý đi cùng với ta thì ta sẽ thu ngươi làm đệ tử quan môn, truyền thụ ngươi La Phù mười ba kiếm. Cái khác không dám nói, nhưng ta có thể bảo đảm ngươi nhất định thành Nguyên Anh, tương lai kiếm thí có thành tựu, thiên hạ vô địch, ngươi có bằng lòng nhập vào môn tường của ta không.”
La phù nguyệt bạch hải vô trần, ngọc thụ quỳnh lâm xử xử xuân. Đây chính là thi hào của La Phù kiếm phái.
Mọi người ngây ngốc, thì ra lão giả này là Trần Đạo Chân Tôn của La Phù kiếm phái, đường đường Hóa Thần Chân Tôn lại nhìn trúng Lạc Ly, đặc biệt tới đây thu Lạc Ly làm đồ đệ.
La Phù kiếm phái, một trong mười sáu thượng môn kiếm phái trong thiên hạ, môn phái này chuyên tu kiếm khí, được xưng là kiếm thành giả, một kiếm khí động, vạn vật câu diệt!
Vương Ngũ mở miệng muốn nói chuyện, đột nhiên bên tai hắn vang lên một âm thanh: “Tiểu Ngũ, không cần nhiều lời, hứa hẹn của Trần Đạo hết sức ưu việt, rất có lợi cho Hỗn Nguyên tông chúng ta, cho nên ta cho hắn cơ hội này, tất cả phải xem lựa chọn của chính Lạc Ly.
Lạc Ly trong hàng đệ tử này là người tiềm chất kém cỏi nhất, đi thì đi, không cần để ý, nếu Lạc Ly lựa chọn La Phù thì để hắn rời khỏi.”
Vương Ngũ chần chờ đáp: “Thế nhưng, thế nhưng…”
Thanh âm đó nói: “Ý ta đã tuyệt, chính là như thế. Lĩnh pháp chỉ đi.”
Âm thanh đó chính là tiếng của Tân Nguyên tổ sư, không biết vì sao từ Lạc Ly khiến hắn nhớ tới Thất Trúc ngàn năm trước, trời sinh thấy phản cảm, Vương Ngũ chỉ có thể đáp: “Dạ, đệ tử lĩnh mệnh.”
Lạc Ly hoàn toàn kinh ngốc, Trần Đạo Chân Tôn đi tới trước người Lạc Ly, chạm tay, đùi, thắt lưng của Lạc Ly, nói: “Căn cốt kì tú, ngộ tính kì giai, ngươi, hoàn toàn chính là tài liệu trời sinh luyện kiếm!
Ngươi đi Hỗn Nguyên tông, Hỗn Nguyên tông đều là một đám pháo đài, viễn trình vô địch, nhưng cận thân thì bọn họ chỉ biết trợn mắt, vẫn nên đi theo ta thôi, La Phù kiếm phái của ta chính là một trong các thượng môn trong thiên hạ, trong môn phái có mười ba kiếm đạo, đạo nào đạo nấy đều thông thiên, có thể khiến ngươi dễ dàng phi thăng Tiên Giới.
Tiểu tử, ta rất thích ngươi, chỉ cần ngươi làm đồ đệ của ta, ngươi muốn cái gì thì có cái nấy, ngươi xem xem đây là gì?”
Nói xong, Trần Đạo Chân Tôn duỗi tay, một đạo hào quang xuất hiện, treo trong thiên địa, đây chính là thiên kiếm, kiếm này vừa ra, thiên địa vô sắc.
Trần Đạo Chân Tôn nói tiếp: “Nhìn thấy không, cửu giai thần kiếm Tây Chiếu Thái Bạch Hiểu Nhật Hồng, một trong năm đại thần kiếm của La Phù, chỉ cần ngươi làm đồ đệ của ta, tương lai sẽ để ngươi kế thừa nó!
Còn linh đan diệu dược, thiên địa linh vật, pháp bảo bí tịch, ngươi muốn cái gì thì có cái đó, chỉ cần ta có, ta cho ngươi hết!
Ngươi hỏi lại xem, Hỗn Tuyên tông bọn họ có thể cho ngươi được cái gì? Tiểu tử kia, ngươi hãy thay mặt lão già Tân Nguyên kia, trả lời ta. Hỗn Nguyên tông các ngươi, có thể cho Lạc Ly cái gì?”
Hắn chỉ vào Vương Ngũ, Vương Ngũ không khỏi cười thảm, nói: “Lạc Ly, ngươi đến Hỗn Nguyên tông ta thì chỉ ta một đệ tử bình thường, mọi việc đều phải dựa theo quy cũ, cần phải qua tam quan, phá cửu môn, sẽ không cho ngươi được ưu đãi gì cả.
Đây không chỉ là ngươi, chỉ cần là đệ tử Hỗn Nguyên tông đều là như thế, đối xử bình đẳng.”
Trần Đạo Chân Tôn nói: “Ngươi xem xem, ngươi ở Hỗn Nguyên tông chỉ là một đệ tử bình thường, ngươi tới La Phù kiếm phái chính đệ tử tinh anh, sẽ được bồi dưỡng vô tận, sẽ khiến ngươi bay cao trận trời, được vô số ưu việt.
Tiểu tử, phàm là người có đầu óc, đều sẽ biết chọn cái gì, ngươi suy nghĩ kỹ chút đi!”
Lạc Ly không khỏi thở dài một hơi, lựa chọn bày ra trước mắt mình, làm sao bây giờ, lựa chọn như thế nào đây?
Lạc Ly không biết mình phải làm sao. Nhưng hắn biết mình phải nhanh chóng lựa chọn.
Đi La Phù, Chân Tôn thu làm đệ tử, toàn lực bồi dưỡng, đi Hỗn Nguyên, mình chỉ là một đệ tử bình thường, thằng ngu cũng biết chọn cái nào.
Lạc Ly mở miệng muốn nói: “Ta đi La Phù!”
Thế nhưng, một bóng người bất ngờ xuất hiện trong đầu Lạc Ly, nàng giống như đang tức giận nhìn Lạc Ly, cũng giống như đang thất vọng, ngươi này đúng là Nhược Đồng sư tỷ!
“Nếu như, nếu như ta đi rồi, Nhược Đồng sư tỷ mà biết thì sẽ thất vọng, nàng sẽ thương tâm!”
“Khi ta khó khăn nhất, là nàng chọn ta, là nàng giúp ta. Chẳng lẽ ta lại để nàng thương tâm, thất vọng?”
“Chẳng lẽ, ta không đi La Phù kiếm phái, ta ở Hỗn Nguyên tông thì đại đạo khó thành?”
“Mục đích tu tiên của ta là vì sống sót, ta muốn tự so tự tại, vui vẻ sống tiếp!
Đi La Phù, cả đời ta sẽ cảm thấy có lỗi với Nhược Đồng sư tỷ, như thế ta đâu còn vui vẻ nữa.”
“Tuy ta còn chưa chính thức gia nhập Hỗn Nguyên tông, nhưng thời gian này ở chung với Vương Ngũ cùng A Tửu sư huynh, ở chung với đám người Lục Chu, ta rất thích cảm giác này, điều này khiến ta cảm thấy ta có nhà, nên ta thích cảm giác này!”
“Cho nên, lựa chọn của ta là…”
Suy nghĩ tới đây, Lạc Ly hướng về Trần Đạo Chân Tôn, chỉ cúi đầu bái!
Mọi người lập tức biết hắn đã có lựa chọn, Vương Ngũ thở một tiếng dài, A Tửu bậm môi cúi đầu, đám người Lục Chu mắt đỏ hoe.
Lạc Ly đứng thẳng, cao giọng nói: “Đa tạ tiền bối ưu ái, nhưng, ta thật xin lỗi, ta chọn Hỗn Nguyên tông!
Tuy ta ở Hỗn Nguyên tông chỉ là một đệ tử bình thường nhưng đây chính là lựa chọn của ta.
Đời đời như thế, kiếp kiếp như thế, không oán không hối!”
“Đời đời như thế, kiếp kiếp như thế, không oán không hối.”
Lời này vừa dứt, tất cả mọi người sửng sốt, giống như không tin lỗ tai của mình.
Trần Đạo Chân Tôn không khỏi hỏi: “Ngươi nói gì?”
Lạc Ly vô cùng kiên định nói: “Ta chọn Hỗn Nguyên tông!”
Trần Đạo Chân Tôn nói: “Vì sao?”
Lạc Ly nói: “Bởi vì ta có người mà ta không muốn khiến người đó đau lòng thất vọng. Lúc khó khăn nhất, lúc nguy nan nhất, là nàng giúp ta mà không hề mang mục đích, cho ta một cơ hội, thế nên ta mới có ngày hôm nay, để ta biết Tu Tiên Giới không phải là một thế giới lạnh như băng!
Cho nên ta không muốn làm nàng đau lòng thất vọng, tiền bối, tuy ngài rất coi trọng ta, đến Phù La tông, có lẽ ta có được tất cả, nhưng ta sẽ không vì thế mà ruồng bỏ nàng, mất đi sự tự do trong lòng!”
Trần Đạo Chân Tôn nhìn thiếu niên này, hồi lâu không nhúc nhích, nhìn ánh mắt kiên định của thiếu niên đứng trước mắt, đột nhiên, trong đầu Trần Đạo xuất hiện vô số hình ảnh đã qua trong quá khứ, hắn không khỏi nhớ lại mình ngày trước, từ từ hắn lý giải Lạc Ly.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
6 chương
501 chương
201 chương
4 chương
21 chương
80 chương