Đại Chúa Tể

Chương 1539 : Càn quét cùng khổ tu

Ma vực Thiên địa nơi đây có vẻ hơi u ám, trong không khí có khí tức âm lãnh lưu động, cả đại địa pha tạp mà mục nát. Trên đỉnh một ngọn núi, Viêm Đế cùng Võ Tổ đứng chắp tay, bọn họ đều khẽ nhíu mày nhìn mảnh thiên địa bát ngát này, nơi tầm mắt có thể quét đến, có thể thấy vô số đạo linh quang thoáng hiện, đó là đại quân cường giả đang truy lùng ngoại vực tà tộc. kể từ khi đại thiên thế giới tiến hành phản công, đã qua chừng nửa năm. Có điều, nửa năm này cũng không bộc phát siêu cấp đại chiến trong tưởng tượng, bởi vì thời điểm khi cường giả đại thiên thế giới như thủy triều ào ào tới, cũng chỉ còn lơ thơ vài ma ảnh, toàn bộ ma vực dường như đều trống rỗng. Thời điểm truy quét, ngược lại cũng phát hiện một vài ngoại vực tà tộc lưu lại, nhưng 2 bẽn chỉ vừa mới va chạm, đã bị vô số cường giả đại thiên thế giới như lũ quét bao phủ tới, chưa kịp giãy dụa đã bị mạt sát sạch sẽ... "Viêm Đế, Võ Tổ...theo tin từ trong miệng một số ngoại vực tà tộc còn sót lại, ngoại vực tà tộc hầu như toàn bộ đều rút vào trong hạ vị diện...". Thân ảnh tần thiên xuất hiện sau lưng Viêm Đế, Võ Tổ, trầm giọng nói. "Quả nhiên đã trốn rồi a". Viêm Đế khẽ thờ dài một tiếng, hiện giờ thiên tà thần cẩn thời gian khôi phục, không thề tùy tiện xuất thủ, mà về phía 2 người bọn họ thì không cần vướng víu như vậy, cho nên 2 bên hiện giờ, không nghi ngờ gì là đại thiên thế giới liên minh đang chiếm thượng phong. Chính vì vậy, ngoại vực tà tộc trực tiếp dứt khoát chọn cách tạm lánh mũi nhọn. "Nếu bọn chúng trốn, vậy chúng ta liền đào từng tấc đất, lôi bọn chúng đi ra!". Võ Tổ thanh âm ổn trọng, mang theo một ít lạnh lùng, ngoại vực tà tộc thực lực mạnh mẽ, cho dù là trốn vào hạ vị diện cũng khó tránh khỏi truyền ra dao động dị thường, chỉ cần cẩn thận dò xét, chắc chắn có thể từng chút một dò ra bọn chúng. Dù sao bất kể thế nào, bọn họ hiện giờ cũng không thể để ngoại vực tà tộc yên ổn, cũng không thể để thiên tà thần có nửa điểm hài lòng. "Được!" Tần thiên gật mạnh đầu một cái, trong mắt cũng có sát cơ hiện lên, sau đó xoay người đi, đại quân cường giả đại thiên thế giới vốn ôm dũng khí lấy mệnh tương bác đi tới ma vực, bọn họ vốn nghĩ sẽ trải qua một trận sinh tử đại chiến, vậy mà ai cũng không ngờ tới cục diện này, cái này khiến cho mọi người có một loại biệt khuất như đấm vào bông vậy. Theo việc tần thiên rời đi, Viêm Đế cùng Võ Tổ cũng liếc nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ nặng nề từ đối phương, bọn họ biết, nếu thiên tà thần này cố ý muốn trốn, sợ rằng bọn họ cũng khó mà tìm thấy hắn giữa vô số hạ vị diện. Mà hiện giờ thời gian đang nhanh chóng trôi qua, bọn họ chậm một ngày, thiên tà thần sẽ càng mạnh hơn một phần, cho tới cuối cùng, khôi phục lại trạng thái kinh khủng 9 mắt kia. "Cũng không biết Mục Trần hiện giờ thế nào?" Ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phía xa xôi nơi đại thiên thế giới, thần sắc ngưng trọng. "Hy vọng hắn sẽ thành công, nếu không, 5 năm sau, đại thiên thế giới ngay cả một tia cơ hội cũng không có..." ào ào! linh lực phong bạo to lớn ở sâu trong đại địa, cùng với việc cỗ phong bạo kia bành trướng, mặt đất của bắc hoang khâu này cũng bắt đầu bị xé rách... Mà ở nơi trung tâm phong bạo, 2 đạo thân ảnh, mặt đối mặt ngồi xếp bằng, thân thể tựa như bàn thạch, vẫn không nhúc nhích. Bọn họ 2 tay đối nhau, trên thân thể bất hủ đại đế, mênh mông vô tận linh lực không ngừng truyền ra, ầm ầm đi vào cơ thể Mục Trần, một lần nữa ngang ngược xé rách bộ thân thể đang không ngừng chữa trị kia. Máu tươi không ngừng thấm vào đi ra, vậy mà khuôn mặt Mục Trần cũng không có bất cứ rung động nào, bởi vì trong suốt nửa năm qua ở đây, hắn đã quen với nỗi thống khổ từng tấc từng tấc thân thể bị xé rách này. khi thói quen đã thành, tự nhiên cũng sẽ chết lặng. ờ nơi xa tế đàn, bất tử chi chủ ngồi xếp bằng trên một cây cột đá, khuôn mặt già nua của hắn xa xa nhìn thân ảnh Mục Trần, lẩm bẩm nói: "tiên phẩm hậu kỳ sao..." hắn có thể cảm giác được, dao động linh lực tản ra từ cơ thể Mục Trần, đã bước vào tiên phẩm hậu kỳ. "Tốc độ này, có chút chậm..." Bất tử chi chủ lẩm bẩm, nếu xét từ tốc độ tu luyện bình thường mà nói, hơn nửa năm từ tiên phẩm trung kỳ đến tiên phẩm hậu kỳ đã coi lả cực nhanh, nhưng hiện giờ Mục Trần lại là đang tiếp nhận di sản khổng lồ của bất hủ đại đế để lại, cho nên tốc độ tịnh tiến không thể dùng lẽ thường để nói. hơn nữa, trong cảm giác của bất tử chi chủ, sau khi đột phá tiên phẩm hậu kỳ, tốc độ tăng trưởng linh lực trong cơ thể Mục Trần đã bắt đầu trở nên chậm chạp. đây cũng không phải là linh lực không đủ, mà là Mục Trần đang chủ động áp chế tốc độ hấp thu. "Thật là hậu sinh khả úy, khó trách mới chừng ấy tuổi đã đạt tới bước này, hơn nữa còn được vạn cổ bất hủ thân công nhận". Bất tử chi chủ hơi trầm ngâm, chính là hiểu được tính toán của Mục Trần, lúc này không nhịn được thầm khen một tiếng. Mục Trần đang cố ý áp chế linh lực tăng trưởng của bản thân, bởi vì tăng trưởng quá tấn mãnh sẽ khiến căn cơ bất ổn, cho dù là linh lực trong thân thể bất hủ đại đế đã mất đi ý chí, có thể dễ dàng hấp thu. Nhưng số lượng lại quá mức khổng lồ, nếu không chút kiêng kỵ hấp thu, tóm lại sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với căn cơ của Mục Trần. Cho nên, hắn tận lực đem hết khả năng áp chế tốc độ hấp thu, từ đó cho bản thân nhiều thời gian hơn để thích ứng với sức mạnh tăng vọt, chỉ có điều nếu như thế, thống khổ hắn phải nhận cũng sẽ không ngừng kéo dài... Đối mặt với cơ hội có thể nhanh chóng có được sức mạnh cường đại, thế mà Mục Trần vẫn duy trì được tâm tính tỉnh táo, lựa chọn cách có lợi nhất đối với vản thân, loại tâm chí này, cho dù là Bất Tử Chi Chủ cũng rắt thưởng thức. Cũng khó trách ngay cả Viêm Đế, Võ Tổ cũng đều coi trọng hắn như vậy. Có điều, Mục Trần bây giờ dù tu vi linh lực có tăng lên, nhưng vẫn chưa tu thành Tam Thần Cảnh... Điều này khiến bất tử chi chủ có chút lo âu, dù sao đây mới là vốn liếng chính để Mục Trần thử tiến vào thương khung bảng, nếu không đạt được điều này, cho dù bằng thiên phú của Mục Trần, muốn đạt tới bước kia cũng cần trăm năm cô đọng, tích lũy. Nhưng bây giờ, bọn họ rõ ràng cũng không có nhiều thời gian như vậy. Cho nên, chỉ khi Mục Trần chân chính tu thành tam thần cảnh, hắn mới có thể thực sự có được tư cách này. Nếu không, tất cả cơ duyên ở đây cũng chỉ bỏ công vô dụng mà thôi, cho dù Mục Trần có dựa vào đây để tiến vào thánh phẩm. Thời gian trôi qua, trong nháy mắt lại tiếp 1 năm rưỡi. Kể từ đại chiến bắc hoang khâu, đã qua 2 năm. uỳnh uỳnh! Trong một tòa hạ vị diện, hủy diệt trùng kích không ngừng quét ra, khiến vị diện này thiên băng địa liệt, vô số đạo linh ảnh ùn ùn lao ra, va chạm cùng từng đạo ma ảnh, bộc phát chém giết kinh thiên. Viêm Đế cùng Võ Tổ đứng trên bầu trời, họ xuất thủ củng cố tòa hạ vị diện này, dù sao nhiều cường giả vượt qua cực hạn của hạ vị diện tràn vào như vậy, hơi lơ là, toàn bộ hạ vị diện cũng sẽ sụp đổ. Tòa hạ vị diện này bị một trong 32 đại tộc của ngoại vực tà tộc - Đao Ma tộc chiếm cứ, bọn chúng vốn lẩn trốn ở đây, nhưng lại bị Viêm Đế cùng Võ Tổ vô tình phát hiện, do đó đại quân liên minh đại thiên thế giới tràn vào như thủy triều. uỳnh! ở nơi xa, một đạo đao mang sắc bén đủ để chém rách thiên địa phóng lên cao, đạo đao mang này hàm chứa ý tất giết, đối mặt với nó, cho dù là một vị thánh phẩm hậu kỳ cũng không dám đem lòng khinh thường. ong! đao mang ngất trời, đồng thời cùng lúc đó, một đạo kiếm quang cũng phá vỡ hư không, mấy chục vạn trượng kiếm quang xẹt qua, va chạm cùng đao mang kia. keng keng! Thanh âm chói tai vang lên, chỉ thấy mảnh không gian kia không ngừng sụp đổ, một đạo thanh quang xẹt qua, xuất hiện phía sau một đạo ma ảnh, thân thể của ma ảnh kia cũng đột nhiên cứng đờ. Thanh quang ngưng tụ, thản ảnh của thanh sam kiếm thánh lộ ra, Thanh Phong trường kiếm trong tay hắn chậm rãi tra vào vỏ. xoẹt! phía sau lưng hắn, đạo ma ảnh cao lớn kia chậm rãi vỡ vụn, hắn rõ ràng chính là tộc trường Đao Ma tộc - Trảm Thiên Ma Đế, có điều lúc này, vẻ mặt hắn dữ tợn nhìn đại quân liên minh đại thiên thế giới, oán độc rít lên: "Đợi tới lúc ngô Thần trở về, chính là ngày đại thiên thế giới diệt tuyệt!" uỳnh! Tiếng rít vừa dứt, thân thể hắn chợt nổ tung lên, ma khí cuồn cuộn, điên cuồng phun trào về phía tất cả cường giả đại thiên thế giới. hừng hực! Nhưng, lúc này chợt có ngọn lửa từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đốt sạch ngập trời ma khí hủy diệt kia. Người ra tay tự nhiên chính là Viêm Đế, ánh mắt hắn không chút gợn sóng nhìn Đao Ma tộc bại lui kia, hắn biết, bắt đầu từ bây giờ, 32 đại tộc của ngoại vực tà tộc sẽ lại thiếu đi một chỗ. 1 năm rưỡi qua, bọn họ đã thanh trừ 6 đại tộc. Nhưng mà, vẫn không phát hiện ra tung tích của thiên tà thần. Viêm Đế cùng Võ Tổ nhìn hư không, ánh mắt thâm thúy mà bén nhọn. Thiên tà thần, ngươi rốt cục trốn ở chỗ nào...Dù làm tới bước này, vẫn không thể bức ngươi ra được? đây là một không gian u ám, trong thiên địa ánh sáng mờ nhạt. Một tòa ma điện, trôi lơ lửng giữa không gian u ám, trong đại điện, thánh thiên ma đế chợt mở mắt ra, sắc mặt hắn âm trầm nhìn bên trong đại điện, nơi đó có một tòa ma bia vỡ vụn ra, đó là mệnh bia đại diện cho trảm thiên ma đế. Mà mệnh bia vỡ vụn, cũng đồng nghĩa với việc trảm thiên ma đế cũng đã bị mạt sát. "Viêm Đế, Võ Tổ này cũng thật tàn nhẫn" Thánh thiên ma đế hờ hững tự nói, có điều trong mắt hắn cũng không có vẻ gì là tiếc nuối, bời vì hiện giờ tránh lui, chỉ là đề sau này phản pháo càng thêm hung mãnh. Thánh thiên ma đế ngẩng đầu, nhìn về nơi sâu nhất trong thế giới u ám, nơi đó có vô biên ma khí sôi trào, tựa như đang nổi lên thứ gì đó cực kỳ kinh khủng. Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, trong mắt lóe lên tia sáng hung tàn. "Viêm Đế, Võ Tổ, các ngươi chớ có vội. Nhanh, nhanh thôi...đến lúc đó, bọn ta sẽ đem tất cả thân nhân, bằng hữu....trước mặt các ngươi, chém chết không chừa một mống" ầm! linh lực uy áp đáng sợ, chợt vào lúc này quét ra, trực tiếp tràn ngập toàn bộ bắc hoang khâu. Bất tử chi chủ ngồi xếp bằng trên một cột đá, chợt mở mắt ra, ánh mắt gắt gao nhìn lên tế đàn, nơi đó, dao động linh lực bộc phát ra từ cơ thể Mục Trần rốt cục lúc này cũng đạt tới tầng thứ thánh phẩm! Trên tế đàn, 2 mắt nhắm chặt của Mục Trần, rốt cục lúc này cũng chậm rãi mở ra, hắn cảm thụ cỗ sức mạnh mênh mông trong cơ thể, trong mắt cũng có tinh quang chói mắt bắn ra. Chính là thời khắc này. Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt cuồng nhiệt, lúc này, chính là thời khắc trùng kích "Tam Thần Cảnh" tốt nhất! *** Dịch bởi zero