Đại Chúa Tể

Chương 1520 : Viện quân

Tiếng ma khiếu vang vọng thiên địa, cuồn cuộn ma khí không ngừng xông ra, hầu như biến mảnh hư không bên ngoài bắc hoang khâu thành ma vực. Mà trong lúc ma khí xông ra, có thể thấy được từng đạo ma ảnh vô cùng cường hãn đứng trong đó, ánh mắt đầy vẻ lạnh lẽo tàn độc nhìn về phía đông đảo thiên chí tôn trong bắc hoang khâu, tựa như đang nhìn con mồi. Trong bắc hoang khâu, đông đảo thiên chí tôn nhìn ma khí ngập trời, cũng có chút náo loạn, trên mặt hiện vẻ khẩn trương, dù sao, mấy vạn năm qua, cho dù là bọn họ cũng lả lần đầu tiên thấy ngoại vực tà tộc quy mô như thế, hơn nữa, hiển nhiên ngoại vực tộc có thể tới được nơi này thì đều là cường giả. sắc mặt 3 người Tần thiên, thanh sam kiếm thánh, bất tử chi chủ hiện đầy lãnh ý, bọn họ ngẩng đầu nhìn vô số ma ảnh trên kia, lạnh giọng nói: "ngoại vực tà tộc các ngươi đúng là gan lớn tày trời, lại dám tiến sâu như vậy vào đại thiên thế giới ta, cũng không sợ bị đại thiên thế giới tập hợp lực lượng giết sao?" Ngoài hư không, ma khí cuồn cuộn, cuối cùng nhanh chóng hội tụ, biến thành một bóng người hắc bào, bóng người này, quanh thân có vô tận khí tà ác, giống như Ma trung Tôn Sư, nhưng khuôn mặt hắn lại có vẻ hiền từ vô cùng, đặc biệt là đôi mắt, chẳng qua chỉ nhìn thẳng một cái cũng có thể khiến nội tâm người ta không dâng nối địch ý, thậm chí còn có xung động muốn quỳ lạy xuống. "Haha, khi bọn ta hiện thân, bắc hoang khâu này đã bị phong tỏa, cho nên dù trong này náo ngất trời cũng không thể truyền động tĩnh ra ngoài được". Hắc bào nhân kia khẽ mỉm cười, ánh mắt tựa như thần thánh nhìn về phía 3 người tần thiên, ôn hòa nói: "Ba vị, nếu có thể thả thần của chúng ta ra, ngoại vực tà tộc ta có thể cùng đại thiên thế giới hưởng hòa bình" "Thánh thiên ma đế..." Ánh mắt tần thiên hơi trầm xuống, nhìn về phía hắc bào nhân này, liếc mắt một cái là nhận ra thân phận của hắn, đây chính là Tôn Sư của ngoại vực tà tộc, địa vị kế dưới Thiên Tà Thần, xem ra lần này vì cứu thiên tà thần, ngoại vực tà tộc thật sự dốc toàn lực a. "Tà tộc các ngươi tàn bạo vô tình, coi sinh linh đại thiên thế giới ta như cỏ rác, từ "hòa bình" phun ra từ trong miệng các ngươi thật đúng là nực cười". Bất tử chi chủ giọng nói lạnh như băng. Thánh thiên ma đế nghe vậy, không khỏi cười một tiếng, không thèm để ý nói: "Mạnh được yếu thua, ở chỗ nào cũng là chân lý bất hủ, ngoại vực tà tộc ta muốn sinh tồn, tự nhiên chỉ có thể chiếm đại thiên thế giới của các ngươi, đổi thứ thiên địa linh khí dơ bẩn làm người ta buồn nôn này thành tà khí, mà chỉ cần bọn ngươi thần phục, bản tọa có thề cho các ngươi đổi ma thân, thích ứng với đại thiên thế giới "mới" này". "Tà ma ghê tởm, lại dám ô nhiễm linh khí đại thiên thế giới ta". Đông đảo thiên chí tôn nghe vậy đều biến sắc, phẫn nộ quát lên, phải biết, thiên địa linh khí chính là điểm căn bản tu luyện trong đại thiên thế giới, nếu bị ô nhiễm, cho dù là thiên chí tôn cũng sẽ vì linh lực thiếu thốn mà nhiều năm khổ tu hóa thành hư vô. Hành động này của ngoại vực tà tộc, có thể nói là muốn chặt đứt linh khí chi thụ của đại thiên thế giới. Thanh sam kiếm thánh tay cầm Tam Thước Thanh Phong, ngẩng đầu hướng về phía thánh thiên ma đế, cười nhạt nói: "Tà tộc bọn ngươi đừng có nằm mơ giữa ban ngày, ở chỗ nào thì cút về đó đi, đại thiên thế giới này, chúng ta quyết sẽ không để các ngươi nhúng tay" Thánh thiên ma đế có chút tiếc nuối nói: "Xem ra các ngươi không có hứng thú với đề nghị của bản tọa a, đã như vậy..." Thanh âm của hắn dừng một chút, trong con ngươi vốn tràn đầy nhân từ cùng thần thánh ánh sáng, chợt có ý lạnh lẽo như bằng trào ra: "Vậy cũng chỉ có thể đem đám dân bản địa các ngươi, toàn bộ tẩy sạch..." "Haha, thánh ma, vốn sớm nên nghĩ như vậy, nhiều lời với đám thổ dân Đại Thiên này có ích gì, trực tiếp hàng phục, hóa thành nô bộc, coi như lương thực không phải tốt sao?" THanh âm của thánh thiên ma đế vừa dứt, quanh thân hắn, ma khí tụ đến, cuối cùng biến thành từng đạo ma ảnh tản ra ma uy kinh thiên, kẻ đứng đầu, 2 mắt giống như xoáy đen, chính là tộc trường Thiên ma tộc. Lúc này, hắn cười như không cười nhìn đông đảo thiên chí tôn trong bắc hoang khâu, đầu lưỡi đỏ lòm liếm môi một cái, giống như lang sói đói nhìn thỏ con. "Thật là cuồng vọng, các ngươi thật sự cho là có thể xông vào trong tòa đại trận này sao?". Ma Ha thiên nghe vậy, không khỏi cười lạnh một tiếng. Ngoại vực tà tộc này hung hăng mà tới, nhưng lại vẫn chưa dám tùy tiện ra tay. hiển nhiên là vì kiêng kỵ tòa "Đại thiên hóa ma trận" mà bất hủ đại đế lưu lại, trong đại trận này có vĩ lực vô cùng, bất kỳ ngoại vực tà tộc nào một khí xông vào, đều sẽ bị đại trận mạt sát. Thánh thiên ma đế cúi đầu nhìn xuống đại trận nguy nga bao phủ bầu trời bắc hoang khâu, trong mắt hiện lên u quang, một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng thở dài, nói: "Ta đúng là cũng không ngờ, đại thiên thế giới này lại có thể xuất hiện nhân vật như bất hủ đại đế..." Hắn cảm thán lắc đầu một cái, hờ hững nói: "Nhưng đại trận dù lợi hại hơn nữa, cuối cùng cũng là vật chết, cho là dựa vào một tòa đại trận thì có thể giữ được đại thiên thế giới an toàn, vậy chỉ sợ các ngươi cũng quá ngây thơ ròi" Thanh âm vừa dứt, tay áo hắn vung lên, thanh âm không chút tình cảm truyền ra trong thiên địa: "Thực Ma tộc, các ngươi ra tay đi" Theo lời vừa nói ra, chỉ thấy trong khe không gian kia, ma khí bốc lên, lộ ra vô số đạo ma ảnh đang ngồi xếp bằng, thân thể những ma ảnh này hơi sềnh sệch, không ngừng nhỏ xuống chất lỏng màu đen, thứ chất lỏng này vừa rơi xuống, thậm chí ngay cả hư không cũng có dấu hiệu bị ăn mòn. Thực Ma Tộc này, trời sinh có sức mạnh ăn mòn, cực kỳ bá đạo, bất kỳ sức mạnh nào dính vào cũng sẽ bị nó dần dần ăn mòn. Hống hống! Vô số ma ảnh phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, chớp mắt sau đó, trong cơ thể chúng có ma quang bắn tung tóe, giống như lưỡi kiếm sắc bén từ trong cơ thể bắn ra. uỳnh! Ma quang quét ra, từng đạo ma ảnh không ngừng nổ tung lên, mà theo việc chúng nổ tung, chỉ thấy từng giọt chất lỏng màu đen, sềnh sệch vô cùng, chậm rãi bay lên. Thứ chất lỏng màu đen kia, vô cùng hắc ám, chậm rãi chảy xuống, nơi nó rơi xuống, thậm chí ngay cả hư vô không gian cũng không thể chịu nổi, mơ hồ, có một loại sức mạnh đáng sợ tản ra, giống như có thể ăn mòn vạn vật. ào ào! Từng giọt thực ma dịch do cường giả thực ma tộc biến thành hội tụ chung một chỗ, biến thành một dòng suối màu đen, sau đó từ trên trời giáng xuống, rơi lên trên màng ánh sáng do đại thiên hóa ma trận biến thành. xèo xèo! Hai thử tiếp xúc, nhất thời có khói mù bay lên,trên màng ánh sáng hàm chứa vĩ lực kia có ánh sáng lóe lên, rung động, một cỗ vĩ lực thần bí quét ra, nhanh chóng tịnh hóa lấy dòng suối đen kia. phù! đông đảo thiên chí tôn thấy vậy, đều lặng lẽ thờ phào một cái, xem ra sức phòng ngự của Đại thiên hóa ma trận đúng là vượt xa suy đoán của bọn họ. "Tiếp tục!" Thánh thiên ma đế thấy vậy, mặt không đổi sắc, vẫn hờ hững lên tiếng. "Vì tộc ta!" phía sau, vô số ma ảnh thực ma tộc phát ra tiếng gầm nhẹ, ngay sau đó từng đạo ma ảnh liên tiếp tự bạo, trong nháy mắt, chất lỏng đen bay lên cao, hóa thành từng dòng suối, cuồn cuộn không ngừng chảy xuống đại thiên hóa ma trận. xèo xèo! Vậy mà, bất kể sức ăn mòn của hắc dịch kia kinh khủng thế nào, nhưng vẫn bị đại thiên hóa ma trận tịnh hóa sạch sẽ, cũng không tổn hại tới màng ánh sáng chút nào. Nhưng đối với việc này, thánh thiên ma đế kia lại làm như không nhìn thấy, vẫn tiếp tục ra lệnh cho vô số thực ma tộc cuồn cuộn không ngừng tự bạo. Mục Trần cau mày nhìn cảnh này, một lúc lảu sau, con ngươi hắn chợt co rụt lại, lạnh lùng nói: "Bọn chúng đang tiêu hao sức mạnh đại trận, trì hoãn thơi gian ngưng tụ cổ mâu!" Nghe tiếng quát của Mục Trần, đám người tần thiên, thanh sam kiếm thánh, bất tử chi chủ đều run lên trong lòng, ánh mắt đảo qua, quả nhiên phát hiện, thời gian ngưng tụ cổ mâu của đại trận đang từ từ bị kéo dài. lúc trước chẳng qua chỉ một nén ngang là có thể ngưng luyện ra, nhưng bây giờ lại bị kéo dài gần một nửa. Hiển nhiên, ngoại vực tà tộc này không ngừng dùng chất lỏng hắc ám kia ăn mòn đại thiên hóa ma trận, cũng không phải là vì trông chờ việc này có thể phá tan màng ánh sáng, mà là muốn kéo dài cho bọn hắn thêm nhiều thời gian hơn. "Tất cả mọi người, rót thêm linh lực!". Tần thiên trầm giọng quát lên. Tất cả các thiên chí tôn nghe vậy, lập tức ngồi xếp bằng, vận chuyển linh lực, cuồn cuộn không ngừng chảy vào trong đồng quan. Ánh mắt âm trầm của bất tử chi chủ nhìn chằm chằm ma khí hùng hồn bên ngoài hư không, nói: "Ngoại vực tà tộc quả nhiên phát rồ, vì phá phong, lại có thể hy sinh tính mạng một tộc bù vào" Thực ma tộc kia hiền nhiên trở thành vật hi sinh, thủ đoạn ác độc như thế, thật khiến cho lòng người rét lạnh. "Tiếp tục như vậy sẽ tạo thành chiến đấu kiểu tiêu hao, vực ngoại tà tộc thế hung hăng, vốn là mạnh hơn đại thiên thế giới ta, mà hiện giờ bắc hoang khâu, cũng không hội tụ đủ lực lượng mạnh nhất của đại thiên thế giới". Thanh sam kiếm thánh chậm rãi nói:"nếu kéo dài, một khi xuất hiện sơ hở, sợ là sẽ có biến cố" Ánh mắt tần thiên lóe lên, trầm giọng nói:"Bất kể thế nào, nhất định phải kiên trì tới lúc 99 đạo cổ mâu rơi xuống, chỉ cần sinh mệnh ấn ký của thiên tà thần bị xóa sạch, ngoại vực tà tộc cũng khó mà trở mình" "Bọn chúng cố gắng tiêu hao sức mạnh của đại trận, trì hoãn 99 đạo cổ mâu hình thành, 3 người chúng ta xuất thủ, phân tán sức mạnh của chúng, giành lấy thời gian cho đại trận" "có thể". Thanh sam kiếm thánh cùng bất tử chi chủ nghe vậy, hơi trầm ngâm, đều gật đầu. Vù! Thanh âm bọn họ vừa dứt, liền hóa thành 3 đạo lưu quang phóng lên cao, đi về phía hư vô kia, cuối cùng đáp lên trên màng ánh sáng. uỳnh! linh lực mênh mông quét ra, tựa như cuốn lên sóng thần, đánh cho 3 dòng suối hắc ám kia tan tác. "Dựa vào 3 người các ngươi cũng muốn chiến ngoại vực tà tộc ta?". Thánh thiên ma đế thấy vậy, cười lạnh một tiếng, bàn tay vung lên. Theo việc bàn tay hắn vung xuống, phía sau, bên trong trùng trùng ma khí, có 6 đạo thản ảnh như ma thần chậm rãi đi ra, ma khí che khuất bầu trời, mang đến vô cùng ma uy. Trong bắc hoang khâu, đám người Mục Trần nhìn 6 đạo thân ảnh như ma thần kia, ánh mắt đều khẽ biến, 6 người này hiển nhiên đều là thiên ma đế đứng đầu, có thể so với thánh phẩm hậu kỳ. "Chúng ta cũng chuẩn bị xuất thủ tương trợ!". Ma Ha Thiên hướng về phía 4 vị tộc trưởng, đại trưởng lão cổ tộc, trầm giọng nói. "không thề, trước mắt quan trọng nhất là đảm bảo linh lực đầy đủ cho đại thiên hóa ma trận, duy trì 99 đạo cỗ mâu thành hình!". Mục Trần cau mày, trầm giọng quát lên. Thanh diên tịnh cũng gật đầu, nói: "Không thể hành động bừa bãi!" Thái Minh lão tổ của Thái Linh cổ tộc, tộc trưởng Hắc Thiên của Hắc Thiên cổ tộc, tộc trưởng Hoang cầu của Hoang cổ tộc cũng do dự một chút rồi gật đầu, đúng là, việc quan trọng nhất trước mắt chính là giết chết thiên tà thần. Ma Ha Thiên thấy vậy, cũng chỉ có thể hừ một tiếng, không nói thêm nữa, bởi vì hắn cũng biết chuyện quan trọng nhất là gì. "Haha, hôm nay trước tiên dùng tính mạng 3 người các ngươi, đón tiếp Thần hiện thế!". Sáu đạo ma ảnh cực lớn sừng sững giữa thiên địa, ma khiếu rung trời, vô cùng vô tận ma uy bao phủ về phía Tần Thiên, Thanh Sam Kiếm Thánh, Bất Tử Chi Chủ. sau lưng bọn chúng, còn có mấy đạo ma ảnh ánh mắt mờ ám, âm hàn phong tỏa lấy 3 người tần thiên. Tần thiên, Thanh Sam Kiếm Thánh, Bất Tử Chi Chủ nhìn những ma ảnh kia, thần sắc băng hàn, cũng không có chút vẻ sợ hãi nào, chỉ là linh lực bản thân bắt đầu điên cuồng vận chuyển, khiến thiên địa rung động. "giết!!" 6 đạo ma ảnh thét dài, chớp mắt sau đó, đột nhiên bắn ra, nhắm thẳng về phía 3 người tần thiên. Hống! Thế mà, trong khoảnh khắc bọn chúng xuất thủ, trong thiên địa chợt có tiếng long ngâm đinh tai nhức óc vang lên, chỉ thấy bên ngoài hư vô, kim quang xé rách trùng trùng ma khí, biến thành một con tử kim cự long, chiếm cứ hư không, vô biên vô tận long uy tràn khắp thiên địa. "Haha, tần huynh, Thần Thú nhất tộc chúng ta cũng là sinh linh đại thiên thế giới, đại sự như thế, sao có thể không có chúng ta?". Tử Kim Cự Long che khuất bầu trời, phía sau, ánh sáng muôn màu quét ra, từng đạo quang ảnh to lớn phá không tới, rõ ràng chính là đông đảo siêu cấp thần thú danh chấn đại thiên thế giới. Trong bắc hoang khâu, Mục Trần cùng tất cả thiên chí tôn nhìn đông đảo siêu cấp thần thú, mặt đều lộ vẻ vui mừng, Thần Thú nhất tộc của Đại Thiên Thế Giới, cuối cùng cũng tới rồi! *** Dịch bởi zero