Đại Chúa Tể

Chương 1467 : Chuẩn Thánh Huyết Tinh tới tay

Mưa sa bao phủ không gian bên ngoài hóa thần trì, trong màn mưa, khung cảnh hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả các cường già đều trợn mắt há mồm nhìn thủy kính, khuôn mặt gần như đọng lại. Trong thủy kính, thân thể Hoàng Huyền Chi vô lực rơi xuống, một nửa người vỡ vụn ra, trực tiếp trọng thương hôn mê. Màn tranh đấu này tới đây, rốt cục cũng phân ra thắng bại. Mặc dù kết quả sau cùng nằm ngoài dự liệu của số đông người, nhưng dù có tàn khốc hơn đi nữa thì đây vẫn là sự thật, nhìn dáng vẻ thê thảm của Hoàng Huyền Chi, không ai có thể tìm được bất kỳ cái cớ nào nữa. "Làm sao có thể a" Đông đảo cường giả thần thú chủng tộc tự lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi, dù sao trong các thần thú chủng tộc, danh tiếng của Hoàng Huyền Chi thật sự quá mức vang dội, đây tuyệt đối là thiên kiêu cấp bậc cao nhât, những năm gần đây, không biết bao nhiêu cường giả thua dưới tay hắn, từ đó cũng làm cho tên tuổi của Hoàng Huyền Chi trở nên chói mắt. Vậy mà, ai có thể ngờ được, Hoàng Huyền Chi trước giờ đánh đâu thắng đó, rốt cục hôm nay cũng thua trong tay một vị thiên kiêu nhân loại. Nhưng mà cho dù nội tâm kinh hãi, nhưng sau khi chứng kiến màn giao thủ kinh khủng kia xong, bọn họ lại không thể không thừa nhận, Mục Trần này đúng là kinh khủng ngoài dự liệu. Khó trách hắn lại náo cho phù đồ cổ tộc long trời lở đất. Mà trong lúc rất nhiều cường giả thần thú chủng tộc cảm thán, ờ vị trí của hoàng tộc, lại là một mảnh an tĩnh, hoàng kim sắc mặt xanh mét, phía sau lưng hắn, các trưởng lão hoàng tộc cũng đờ đẫn, không cách nào tiếp nhận kết cục này. Thiên kiêu vô địch đệ nhất hoàng tộc bọn họ, cứ như vậy mà thua? Vừa mới rồi bọn họ vẫn còn mong đợi Hoàng Huyền Chi chống đỡ lại sát chiêu của Mục Trần, tiếp đó triển khai lô đình phản kích thủ thắng, nhưng sao có thể ngờ tới, sát chiêu của Mục Trần sắc bén như vậy, trực tiếp phá hủy phòng ngự toàn lực của Hoàng Huyền Chi. So sánh với sự yên tĩnh bên hoàng tộc, bên phía thiên hoang tộc trưởng thì sắc mặt mừng như điên, kích động đến cả người run rầy, phía sau lưng, vị Lục trưởng lão Cửu U tộc kia cũng trợn mắt há mồm, sau đó nuốt một ngụm nước bọt. "Mục Trần này, thật là đáng sợ". Hắn lẩm bẩm nói. Lấy thực lực linh phẩm trung kỳ, cứng rắn đánh bại tiên phẩm sơ kỳ Hoàng Huyền Chi, cái này nếu truyền đi, sợ rằng danh tiếng của Mục Trần lại tiến thêm một bậc. dù sao, tiên phẩm sơ kỳ này của Hoàng Huyền Chi cũng không phải vị trưởng lão phù đồ cổ tộc kia có thể so sánh được. "Cửu U có thể quen biết Mục Trần, thật đúng là cơ duyên lớn nhất trong đời của nó". Thiên Hoang tộc trưởng cũng cảm thán một tiếng, mới đầu bọn họ đều phản đối Cửu U cùng Mục Trần kết nối huyết mạch, cho là Mục Trần sẽ liên lụy tới Cửu U, thế mà ai có thể ngờ được, hiện giờ Mục Trần không chỉ không trở thành gánh nặng, ngược lại còn trở thành chỗ dựa lớn nhất của Cửu U, thậm chí là của toàn Cửu U tộc bọn họ. Mà sau trận chiến này, sợ rằng cũng sẽ tác động tới địa vị của Cửu U tộc bọn họ, trong số thần thú chủng tộc địa vị cũng sẽ tăng lên, những kẻ trong quá khứ thèm thuồng Cửu U tộc bọn họ cũng sẽ phải thu hồi tâm tư lại. Mà hết thảy mọi việc đều là nhờ Mục Trần. Bên ngoài hóa thần trì một mảnh rung động, dưới đáy biển xanh biếc, Mục Trẩn cũng thở dài một tiếng, phù đồ tháp hóa thành một chùm sáng rơi vào giữa đỉnh đầu, linh thể lưu ly cũng dần dần tiêu tán, biến thành thân thể máu thịt. "Người này cũng không hổ là thiên kiêu đứng đầu Hoàng tộc" Mục Trần nhìn thân thể thê thảm của Hoàng Huyền Chi, cũng tự nói một tiếng, bởi vì chỉ có chân chính giao thủ mới biết, Hoàng Huyền Chi này khó giải quyết tới mức nào, cho dù là hắn cũng buộc phải vận dụng đồng thời hai trong ba6 tuyệt thế thần thông, nhất khí hóa tam thanh cùng bát bộ phù đồ mới có thể đánh bại. Cho nên nói, Hoàng Huyền Chi này mặc dù khiến người ta ghét, nhưng hắn đúng không hổ là thiên kiêu đứng đầu hoàng tộc, so sánh với hắn, những kẻ trước đây Mục Trần gặp đều không theo kịp. Nhưng mà, Hoàng Huyền Chi dù lợi hại, nhưng người cười cuối cùng chung quy cũng không phải là hắn. Mục Trần vung tay áo lên, chỉ thấy trong cơ thể Hoàng Huyền Chi nhất thời bắn ra ba đạo huyết quang, cuối cùng rơi vào tay hắn, rõ ràng đây chính là 6 phần chuẩn Thánh Huyết Tinh đoạt được từ đám Khổng Linh Nhi. "Rốt cục cũng tới tay" Nhìn ba viên huyết đan này, trên khuôn mặt Mục Trần cũng nở ra nụ cười, có chúng, hắn có lòng tin khiến cho chân long chân phượng chi linh trong cơ thể tiến hóa. Vù! Mà sau khi Mục Trần lấy đi ba viên huyết đan, thân thể nặng nề hôn mê của Hoàng Huyền Chi chợt toát ra kim quang, cuối cùng bao phủ lấy thản thể, hóa thành một chùm sáng bắn mạnh về phía bên ngoài hóa thần trì. Mục Trần thấy vậy cũng không ngăn cản, hắn biết, giống như Hoàng Huyền Chi không dám giết hắn, hắn cũng không có cách nào thật sự giết Hoàng Huyền Chi, bời vì sau lưng hai bên đều có thánh phẩm tồn tại, tranh đấu hiện thời đều nằm trong quy tắc, nhưng nếu thật sự trở mặt thì đều không phải là chuyện tốt đối với cả hai bên. Bây giờ Mục Trần vẫn không có năng lực chống lại thánh phẩm, cho nên hắn cũng không có ý định rước lấy phiền phức cho mẫu thản. Về phần Hoàng Huyền Chi, tên này dù khó giải quyết, nhưng Mục Trần cũng không sợ hắn, hôm nay đánh một trận, hắn muốn khôi phục cũng tốn không ít thời gian, mà chờ đến lúc hắn hoàn toàn khôi phục, có lẽ Mục Trần cũng đã chân chính bước vào tiên phẩm, đến lúc đó đánh bại hắn cũng chỉ dễ như trờ bàn tay. Trong lúc thân thể Hoàng Huyền Chi được kim quang bao bọc lao ra khỏi hóa thần trì, Cửu U cũng hóa thành lưu quang bắn tới, xuất hiện bên cạnh Mục Trần, đôi mắt đẹp vẫn còn lưu lại chút rung động nhìn hắn. "Tên biến thái nhà ngươi, thế mà thật sự thắng Hoàng Huyền Chi". Cửu U khẽ cắn môi nhỏ nhắn, đôi mắt đẹp vui mừng nhìn Mục Trần chăm chú. Kết quả này hiển nhiên nằm ngoài ý liệu của nàng, mặc dù nàng rất tin tưởng Mục Trần, nhưng ngay từ thời điểm ban đầu, nhiều lắm cũng chỉ cảm thấy Mục Trần dù không địch lại Hoàng Huyền Chi thì cũng thực lực lực mang nàng trách xa hắn. Nhưng ai ngờ tới, Mục Trần căn bản cũng không định mang nàng tránh xa Hoàng Huyền Chi, mà là trực tiếp chọn phương pháp dứt khoát nhất, đó là chính diện đánh bại hắn, làm cho hắn không thể nào mơ tưởng đến huyết mạch của nàng nữa. "Thu hoạch cũng không nhỏ". Mục Trần tung tung ba viên huyết đan, cười híp mắt nói. Vừa nói, ánh mắt của hắn chợt liếc về một nơi cách đó không xa, chỉ thấy nơi đó ba người khổng linh nhi cũng cần thận lướt tới, ánh mắt thẳng tắp nhìn chuẩn thánh huyết đan trong tay Mục Trần. Cho tới bay giờ, bọn họ mới phục hồi tinh thần lại từ sau chuyện Hoàng Huyền Chi thua cuộc, nhưng mà ngay lập tức bọn họ cũng nhớ tới chuẩn thánh huyết đan. "Mục huynh" gương mặt xinh đẹp của khổng linh nhi hiện lên một nụ cười động lòng người, sóng mắt lưu chuyển, kiều mỵ thoáng qua. "haha, cáo từ, có duyên sau này gặp lại" Vậy mà Mục Trần căn bản cũng không cho nàng cơ hội nói chuyện, khẽ mỉm cười, trực tiếp nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Cửu U, hóa thành lưu quang bắn về phía bên ngoài hóa thần trì. hắn làm sao không biết chủ ý của đám khổng linh nhi, những tên khờ khạo này còn muốn lấy chuẩn thánh huyết đan từ trong tay hắn về. Không nói đến việc đây là chiến lợi phẩm của hắn, hơn nữa, ngay từ đầu khi tìm tới hợp tác, ba người khổng linh nhi này đã không có quá nhiều ý tốt, chẳng qua chỉ muốn dùng hắn kiềm chế Hoàng Huyền Chi mà thôi. Nếu bọn họ đã tính toán như vậy, Mục Trần tự nhiên cũng sẽ không quá khách khí. Nụ cười xinh đẹp trên mặt khổng linh nhi đọng lại, nàng nhìn thân ảnh Mục Trần nhanh chóng rời đi, giận đến mức lông mày dựng đứng, nghiến chặt răng,ở bẽn cạnh, lâm thương, tiêu thiên bộ dáng cũng cắn răng nghiến lợi không cam lòng. Có điều không cam lòng thế nào đi nữa, bọn họ cũng không dám tới chặn đường cướp đồ của Mục Trần, không thấy ngay cả Hoàng Huyền Chi cũng thua trong tay hắn sao?. Bọn họ bước tới, cũng chỉ là tự dâng đồ ăn mà thôi. Vì thế, ba người liếc mắt nhìn nhau, đều ủ rũ cúi đầu, trong lòng cực kỳ hối hận, nếu sớm biết Mục Trần này biến thái như thế, ngay cả Hoàng Huyền Chi cũng không phải đối thủ của hắn, thì bọn họ đâu cần phải sắp đặt nhiều như vậy. Trực tiếp đi theo Mục Trần, Hoàng Huyền Chi sao có thể cướp đi huyết đan trong tay bọn họ? Đáng tiếc, hối hận cũng vô dụng, chuyến đi hóa thần trì lần này, bọn họ nhất định lại tay trắng quay về. ùm ùm! Mặt nước hóa thần trì vỡ ra, dưới đông đảo ánh mắt chăm chú, hai đạo quang ảnh trong nháy mắt vọt ra. Vừa ra ngoài hóa thần trì, Mục Trần cũng cảm giác được không khí có chút không đúng, từng ánh mắt nhìn tới đều mang theo một chút sợ hãi, mà khi Mục Trần nhìn tới, bọn họ đều né tránh rất nhanh, dáng vẻ đó giống như Mục Trần là ác ma vậy, khiến cho hắn rất không biết nói sao. âm thầm lắc đầu, Mục Trần cũng lười để ý tới họ, trực tiếp mang theo Cửu U đáp xuống trước mặt thiên hoang tộc trưởng, cười nói: "May mắn không làm nhục mệnh, đem Cửu U hoàn chỉnh quay về" Thiên Hoang tộc trưởng kích động cười cười, vỗ vỗ vai Mục Trần, trịnh trọng nói: "Mục Trần, ngươi là ân nhân Cửu U tộc ta, ta thay mặt toàn bộ Cửu U tộc cám ơn ngươi" Nhìn thiên hoang tộc trường đại lễ cảm ta, Mục Trần vội vàng ngăn lại nói: "Tiền bối nói gì vậy, nếu năm đó không phải có Cửu U bảo vệ, ta làm sao có thể có hôm nay? Chút chuyện nhỏ này không đáng nhắc tới" Thiên Hoang tộc trưởng vui mừng cười một tiếng, chợt có chút xấu hổ nói: "Ánh mắt của Cửu U đúng là tốt hơn nhiều so với mấy lão già chúng ta" Mục Trần cười cười nói: "Hóa thần trì đã kết thúc, chúng ta cũng đi thôi" Những ánh mắt kia nhìn hắn rất là không tự nhiên, vẫn nên nhanh chóng rời đi, dù sao chuẩn Thánh Huyết Tinh cũng đã tới tay. "Hừ, muốn đi? Nào có dễ dàng như vậy! Để chuẩn Thánh Huyết Tinh lại!". Nhưng mà thanh âm Mục Trần vừa dứt, phía sau có tiếng hừ lạnh truyền tới. Mục Trần híp mắt lại, xoay đầu, nhìn về phía tên trưởng lão hoàng tộc vừa lên tiếng, thản nhiên nói: "Đây là ý của Hoàng tộc các ngươi sao?" Trưởng lão hoàng tộc kia ánh mắt hung ác, đang định nói chuyện, nhưng bị Hoàng Vương Hoàng Kim trách mắng: "Im miệng!" Trưởng lão hoàng tộc kia chỉ có thể không cam lòng ngậm miệng, bởi vì hắn cảm giác được một vài ánh mắt khinh bỉ từ phía các cường giả thẩn thú chủng tộc xung quanh.Trong thế giới của thần thú, cường giả vi tôn, hiện giờ Hoàng Huyền Chi thua trong tay Mục Trần, như vậy chuẩn Thánh Huyết Tinh dĩ nhiên là chiến lợi phẩm của Mục Trần, hiện tại hoàng tộc lấy thế đè người, không nghi ngờ gì tỏ ra có chút hèn hạ. Nhưng cũng may là hoàng kim còn chưa tức giận đến mức đầu óc u mê, lúc này mới ngăn vị trưởng lão kia lại, sắc mặt hắn âm trầm nhìn chằm chằm Mục Trần, lạnh lùng nói: "Hoàng tộc ta còn chưa tới mức không chấp nhận nổi thất bại như vậy, nếu ngươi đã thắng huyền chi, vậy lần này hoàng tộc ta nhận thua" Mục Trần lại là có chút bất ngờ, quét mắt nhìn hắn một cái, sau đó cười nhạt một tiếng, nếu sau lưng hắn không có mẫu thân là một vị thánh phẩm đại tông sư mà nói, hôm nay sợ rằng Hoàng Kim này cũng sẽ không đại lượng như vậy. Có điều hắn cũng lười nói thêm điều gì, chẳng qua chỉ ôm quyền, sau đó xoay người hóa thành lưu quang bay đi, mà mấy người Cửu U, Thiên Hoang tộc trưởng cũng lập tức đuổi theo. Bây giờ đối với hắn, chuyện khẩn yếu nhất chính là nhanh chóng luyện hóa hấp thu chuẩn Thánh Huyết Tinh, hắn có dự cảm, nhân cơ hội này, chân long chân phượng chi linh sẽ có được một lần lột xác to lớn. Đối với việc này, hắn cũng cực kỳ mong đợi. Xung quanh hóa thần trì, đông đảo cường giả thần thú chủng tộc nhìn Mục Trần tiêu sái bỏ đi, đều không nhịn được cảm thán một phen, bọn họ biết, sau ngày hôm nay, danh tiếng của Mục Trần trên đại thiên thế giới, sợ rằng sẽ lại cao thêm một bậc *** Dịch: zero