Đại ca và mít ướt

Chương 57 : Chơi cúc hoa (2)

Không đời nào Tô Dĩ Nam sẽ rút côn thịt ra, hắn trực tiếp mạnh mẽ cắm côn thịt vào. "A!" Khương Điềm hét lên một tiếng, cả người ngã vào lồng ngực Tô Dĩ Nam. Cô cảm giác cả người đều bị Tô Dĩ Nam đâm thủng. Cảm giác cúc huyệt bị khai bao đau đớn không thua gì cảm giác khi hoa huyệt cô bị Tô Dĩ Nam phá thân. Lúc này tiếng đánh nhau ngoài xe càng thêm kịch liệt, thậm chí còn có một người trực tiếp bị đá bay, đụng vào kính chắn gió ở phía trước. Tô Dĩ Nam lập tức cầm lấy áo khoác che đậy ở trên người Khương Điềm, tiểu đệ hắc bang chỉ biết trên xe có một đôi tình lữ đang hành sự, nhưng không nhìn rõ hình ảnh hai người làm tình. "Anh đừng làm nữa! Nhiều người như vậy!" Khương Điềm ghé vào lồng ngực Tô Dĩ Nam lo lắng nói. Cô nhớ rõ kiếp trước có một tin tức rất lớn. Đại lão hắc bang trứ danh thanh lý môn hộ, trực tiếp chém thủ hạ chạy trốn đến không ra hình người. Chẳng lẽ đời này tay Tô Dĩ Nam không bị mất vì đàn em bán đứng mà lại vô tội bị trận đấu này lấy mất sao? Khương Điềm lập tức nghĩ đến trước kia cô có đọc qua một vài tiểu thuyết trọng sinh, rất nhiều người muốn thay đổi vận mệnh. Tuy rằng thay đổi được những chuyện xảy ra lúc đó, nhưng đến cuối cùng việc đó vẫn sẽ xảy ra vì nguyên nhân khác. "Nhiều người như vậy mới kích thích! Mít Ướt, em khẳng định còn chưa bao giờ cao trào trước mặt nhiều người như vậy." Khóe miệng Tô Dĩ Nam câu lấy một chút ý cười. Thật hiển nhiên những người này đánh nhau ẩu đả đối với hắn mà nói không có một chút ảnh hưởng. Ngược lại, có nhiều quần chúng vây xem như vậy khiến côn thịt Tô Dĩ Nam còn to và dài hơn trước kia. Côn thịt nặng nề đỉnh đến mỗi một chút trong cúc huyệt Khương Điềm. Cắm vào cúc huyệt so với cắm vào hoa huyệt còn kích thích hơn, bởi vì nơi này còn chặt hơn hoa huyệt nhiều. Tô Dĩ Nam ôm eo Khương Điềm, mạnh mẽ đâm vài cái. Khương Điềm ban đầu còn muốn nhắc nhở Tô Dĩ Nam cẩn thận, nhưng cô bị Tô Dĩ Nam cắm đến thở hồng hộc, đến mức giọng nói cũng trở nên vẩn đục không rõ. Dù bên ngoài là một đống người đánh nhau, Tô Dĩ Nam vẫn có thể bình tĩnh ôm Mít Ướt mà thao huyệt. Hắn thẳng lưng, tốc độ càng lúc càng nhanh, quy đầu va chạm với thịt non trong cúc huyệt một chút lại một chút. Ban đầu Khương Điềm còn thấy dấu vết đau đớn, nhưng không nghĩ tới côn thịt lớn cắm ở bên trong cúc huyệt cũng có thể mang đến cho cô khoái cảm trí mạng. Sau khi cúc huyệt bị cắm vài trăm lần, Khương Điềm bắt đầu cảm nhận được khoái cảm khi cúc huyệt bị xuyên qua. "Ưm... Tô Dĩ Nam... Anh chậm một chút... Bên ngoài có rất nhiều người xem nha..." Đôi tay Khương Điềm đỡ lấy bả vai Tô Dĩ Nam. Quả nhiên, theo ánh mắt Khương Điềm nhìn ra ngoài cửa sổ, có mấy tên đàn em bị đánh bò trên mặt đất, thấy xe đang lay động mãnh liệt thì nhịn không được nhìn nhiều vài lần. Hai người ngồi đến khi bên ngoài có vẻ đánh xong rồi. Lúc này một tên đại ca mới đi đến gõ gõ cửa xe của Tô Dĩ Nam. "Này thằng nhóc, thể lực không tồi đấy." Tên đại ca xã hội đen hài hước nói. Có người ngoài quấy rấy, Tô Dĩ Nam cũng không làm nổi nữa. Hắn hung hăng va chạm vài cái cuối cùng, bắn tinh dịch sền sệt vào cúc huyệt Khương Điềm xong, liền rút từ thân thể cô ra. Tiếp theo, Tô Dĩ Nam hạ cửa kính xe xuống, "Sao nào, hâm mộ à?" Tên đại ca cười lạnh một tiếng, "Nhìn thấy bang Hắc Hổ chúng ta sống mái với nhau mà còn có thể bình tĩnh như vậy, tính cách đặc biệt đó. Đây là danh thiếp của ông đây, nếu cậu có nhã hứng gia nhập bang chúng ta thì lúc nào cũng hoan nghênh." Sau khi Tô Dĩ Nam thấy trên danh thiếp đề ba chữ "Tô Dĩ Nam", hắn cười nhạo một tiếng, "Không ngờ còn gặp được người cùng tên. Xem như duyên phận đi, người bạn này tôi nhận." Sau đó, Tô Dĩ Nam liền lái xe đi, mang theo Khương Điềm rời khỏi hiện trường tranh đấu thương vong vô số này.