Đại boss có quyền sủng em
Chương 5 : định mệnh iii
Cô thở dài co thắt, miệng lưỡi không ngừng rên la nhìn anh suy tư mê mệt hôn hít còn không ngừng đẩy lưỡi đi dọc tách hai cánh lá ra để mút vào bên trong lấy hết mật ngọt uống cạn, còn thâm độc nhắm vào nhụy hồng đẩy mạnh lưỡi, động tác cứ lập đi lập lại nhiều lần làm cô thẩn thờ cong người từng đợt, tiếng kêu mỗi lúc nhiều hơn, hai chân cô khép chặt muốn gần hơn, mật dịch vì động tác của anh không thể ngừng lại tuông trào sản khoái
_Ahhh...bức...ahhh...
Phàm Mặc Mặc gào khóc nghẹn ngào anh cứ si mê không buông tha cho nơi tư mật đang giật mạnh của cô, cái lưỡi không xương rà tìm mọi góc ngách khám phá, hạt thông nhỏ bé nơi hưng phấn nhất cũng vì anh nút mạnh mà điên dại co thắt, cô thở dốc run rẩy, anh cứ ngọt ngào như vậy làm cô suýt ngất đi
_Ấm lắm!
Mộ Thiên Hàn rút lưỡi ra ngoài sạch sẽ không để sót hương vị tình ái từ mật dịch, anh không ngừng trao cho cô những cái hôn xoa dịu nơi tư mật vì anh thổn thức nãy giờ, chưa dừng lại ở đó anh lại tiếp tục tách hai cánh lá tiếp tục hôn
_Dừgggggg...ahhh...Hàn...
Phàm Mặc Mặc cảm thấy tới đúng thời điểm của cuộc truy hoang ngọt ngào, cô sản khoái muốn được lấp đầy, bên trong trào ra gục ngã, anh nhìn cô nhìn đến đắm đuối yêu thương, vì anh cô đã không còn chịu đựng được, anh dừng lại, đứng dậy vuốt tóc cô
_Hàn...hức...
_Đừng khóc...
Mộ Thiên Hàn ôm cô trong ngực dỗ dành, lúc này đây bình tĩnh trong lòng hai người đã mất đi thay vào đó là sự cuồng dã khao khát, anh để cô ngồi trên bồn rửa mặt, kéo hai chân cô ra xa, gấp gáp cầm bảo bối cương to đẩy vào nơi tư mật hồng hào đang mở ra ma sát nhẹ, lên xuống ở bên ngoài một cách tỉ mỉ
_Hàn...đừng anh...em...em...
Phàm Mặc Mặc ở bên cạnh anh thổn thức run giọng, hành động của anh bây giờ làm cô bức rức hơn, nơi riêng tư lần đầu bị một vật lên xuống ôm ấp, cơ thể cô muốn nổ tung vì anh
_Ngoan, cố gắng chịu đựng, nếu không em sẽ đau
_Em biết...
Phàm Mặc Mặc mím môi dạng rộng chân hơn để anh thuận tiện đẩy bảo bối đi vào huyệt đạo nhỏ, lần đầu sẽ rất khó, hai cánh lá bắt đầu mở ra nhụy hoa bên trong tuy vương nhiều mật dịch cũng rất khó đi vào vì bên trong quá chật, cô nhíu mày nhưng không kêu đau để anh đẩy người cái đầu tiên, nhìn huyệt đạo mở ra từ từ ôm lấy vật gân guốc chỉ mới đi vào chưa được sâu, anh đẩy người bắt đầu đi vào bên trong cô quá chật, \*\*\* \*\*\*\*\* vận động hết công sức ôm ấp bảo bối rất tỉ mỉ, từ từ nuốt vào một ít rồi chậm rãi buông ra bắt nhịp quen dần
_Ưm....
Cô ôm lấy bờ vai rộng nương tựa, vẫn không dám nhìn xuống dưới, có cảm giác đau rát xuất hiện, cô lo lắng hai tay cáu trên lưng anh, anh bắt đầu cắm sâu hơn bảo bối to dài đi đến tận cùng nhưng rất chậm rãi, huyệt đạo luôn theo ma sát khít khe vuốt ve ôm lấy bảo bối đang đẩy sâu
_Uh...chật lắm...
Phàm Mặc Mặc căng thẳng quá mức cô kẹp chân rất chặt, sợ anh rời đi không được lắp đầy, nhưng mỗi lần anh đi vào thì đau rát len lõi, vừa mệt vừa bức bối không thể nào yên tâm được, Mộ Thiên Hàn cau có mặt mày do cảm xúc câu dẫn muốn tìm khoái cảm mạnh nhất, anh vuốt tóc cô ý muốn đẩy người nhanh hơn nhưng còn sợ cô đau, phần vì cô kẹp chặt, \*\*\* \*\*\*\*\* mỗi lúc một khít hơn không buông bảo bối ra, ngậm rất chặt chẽ anh nóng rực mùi tình trào mạnh
_Á...đau...Hàn...bỏ em ra đi...hức
Cô van xin anh khi bảo bối chọc trúng nơi sâu nhất có vật cản mỏng bị rách ra, cô đau đớn đến khốn khổ, mất hết hứng thú chỉ muốn rời đi để bớt đau đớn, anh nhìn xuống dưới thấy máu vương ra, nhẹ nhõm cười âu yếm, ve vuốt tấm lưng trần nhìn cô
_Xử nữ của em thuộc về anh rồi
Nghe anh tâm tình bằng ánh mắt quá đỗi quyến rũ, cô gật đầu im lặng chấp nhận, chịu đựng cơn đau qua đi, thân thể này đã trao cho anh, cô không trách cứ chỉ sợ một khi xuân dược hết tác dụng cô không biết phải đối mặt làm sao, đang chìm cơn đau đớn hành hạ, anh luận động mỗi một nhịp nhanh hơn, đẩy bảo bối ra rồi vào rất sau tốc độ trở nên khó kiểm soát, cô quên đi cơn đau thay vào đó rất mê mệt chìm vào hoang ái
_Ưmmm...đau lắm..ưm...mm..đau
Cơn đau vẫn len lỏi nơi bụng dưới, trong không gian chật hẹp nhưng cô cảm thấy rất thoải mái, cơn sung sướng quá mức, cả hai hòa hợp như một tình yêu nồng nàn, mãnh liệt nhấp vào đẩy ra bên dưới mãi không ngừng, bảo bối gấp gáp lúc nào cũng như vũ bão vồ vã đẩy mạnh đi sâu, được \*\*\* \*\*\*\*\* ướt át co thắt nuốt vào, hắn và cô đều rơi vào hố tình cuồng dã
_Uhhhh...Hàn...uh..u..đau
Hắn hôn môi cô ngăn lại những âm thanh thổn thức không thôi, mỗi lần nghe cô kêu khẽ là bên dưới không nhịn được lại luận động rất bạo, cô hổn hểnh thở gấp, tay không ngừng cào cấu, anh cũng vậy sự chiếm hữu dâng cao bá đạo cắn trên ngực và cổ cô rất nhiệt
_Hàn...em..ah...ahhhhhhh
Lúc cô gọi tên anh, không ngừng lắc đầu chịu đựng là khi cô không còn cách nào ngăn được dòng điện quá mạnh bên trong, cả người giật mạnh thở gấp, nhìn anh ghì chặt hông cô thúc người mạnh bạo cho những đợt sóng tình cuối cùng trước khi cả hai đạt đến đỉnh điểm, bảo bối hùng dũng của anh cũng đã được \*\*\* \*\*\*\*\* ngậm chặt hai tiếng đồng hồ, phần hông cô rã rời mệt mỏi, cả anh cũng đã rất thõa mãn
_Hừm...Mặc...tiểu Mặc...Hừm...
Mộ Thiên Hàn cũng đã đạt được sự hưng phấn nhất định, anh thở dốc ôm lấy cô, gương mặt đa tình lôi cuốn hồ hởi đẩy thân dưới thật mạnh kết thúc cuộc ân ái nhiều giờ
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
53 chương
82 chương
159 chương
232 chương
10 chương
250 chương