Đại boss có quyền sủng em
Chương 10 : Tự sự
Bốn năm sau....
Ở nhiều quốc gia có Tập đoàn hoặc công ty chuyên về công nghệ thông tin thuộc Mộ thị, (trong đó có Đại Lục) không ai là không biết thông tin về Nguyệt Du cô siêu mẫu nổi tiếng khắp thế giới đang là vị hôn thê chính thức của Mộ Thiên Hàn, ông trùm làng IT đã đưa rất nhiều sản phẩm giải trí vang danh khắp nơi nhờ vào công nghệ thông tin của Tập Đoàn mình, trong đó Nguyệt Du may mắn được anh chọn để đính hôn vào bốn năm trước ai ai cũng đều biết chỉ trừ khi nào những ai không hay biết công nghệ thông tin là cái gì? Hoặc ở trên rừng trên rú như Phàm Mặc mới không biết bởi từ khi cô từ chối tờ chi phiếu đắt đỏ bốn năm trước trở về nước cô mới phát hiện ba con nòng nọc anh gửi nhầm vào cơ thể cô đã cựa quậy thành ba mầm sống, gồm 1 trai 2 gái. Cô biết tin đã rất sốc nhưng không bao giờ có ý định bỏ ba mầm sống vô tội ấy, cô đã vất vả hy sinh bị bố mẹ từ mặt chỉ vì quyết định giữ lại quà tặng của anh, vốn dĩ cuộc sống cô đã nghèo khó thiếu thốn, cô lại thất học và không biết chữ nay việc mang thai đến ba đứa con là quá sức tưởng tượng. Mang thai thì chả kiếm được việc gì cả, vừa thấy cái bụng to tướng của cô người ta đã ngao ngán lắc đầu, những ngày tháng đó cô từng ăn thức ăn thừa thãi thay cơm để duy trì ba mạng sống nhưng cô chưa bao giờ chùn bước, cô từng sinh ba đứa con ở bãi đất hoang vùng ngoại ô hẻo lánh vì nghèo không tiền, tự sinh sẽ gặp nguy hiểm cho tính mạng nhưng đỡ được phần nào tiền nuôi ba đứa nhỏ, cô có thể chết ngoài đường nhưng biết đâu khi nghe ba tiếng khóc chào đời của con cô sẽ có người thương tình cứu giúp, thế rồi cô vẫn bình an ôm ba đứa trẻ sơ sinh lết vào bệnh viện, vậy mà ba đứa trẻ cứ lớn lên từng ngày không hề đau bệnh còn rất khỏe mạnh và thông minh, đứa đầu tiên của cô là con trai cô đặt tên cho thằng bé là Hàn Vương, bé gái kế tiếp tên là Hàn Đan Đan và đứa út là Hàn Điềm Điềm, chữ "Hàn" trong tên của con cô có lẽ là điều cuối cùng cho các con tự họa hình ảnh bố trong tâm trí non nớt. Cô cũng không bao giờ có ý định tìm gặp người đàng ông năm đó chịu trách nhiệm với mình và cũng không bao giờ cần bất cứ đồng tiền nào từ người đó cô chấp nhận hy sinh chỉ vì các con cô vô tội chúng có quyền sống vì chỉ mình cô sai lầm trong lần lầm lỡ đó, cô không hận anh vì anh không hề biết sự tồn tại của ba đứa trẻ, anh từng cho cô rất nhiều tiền nhưng cô đã không nhận và anh cũng không biết cô đã để lại tờ chi phiếu đó, cả hai trong mắt nhau dường như đã thoả thuận êm xuôi về chuyện bị bỏ xuân dược bốn năm trước, anh đã ung dung ghép lại chuyện cũ vì cả cô và anh đều chấp nhận con đường đã chọn, mãi mãi cô cũng không bao giờ oán trách. Phàm Mặc Mặc thường cười nhưng nước mắt tuông trên môi vẫn ngân nga câu nói...người đó sẽ không bao giờ đặt chân đến Đại Lục...và cô cũng không có điều kiện đến Mỹ... Cho đến một hôm, kể từ bốn năm ngày anh đính hôn với Kha Hi Văn nhưng vẫn không muốn tiến hành đến lễ kết hôn, cô siêu mẫu này không cam lòng nên có một chút đôi co xảy ra, trong lúc đó Mộ Thiên Hàn đẩy Nguyệt Du một cái cô nàng ngã ra đất trúng ngay gốc cây táo to trước khoản sân lớn, dưới lớp đất vô tình bị đào xới do tức giận của Nguyệt Du hiện lên một tấm chi phiếu mới cóng được ai đó cẩn thận bao bọc bởi lớp nilong nên vẫn còn nguyên vẹn đến tận bốn năm sau...Mộ Thiên Hàn không ngờ lời nói không nhận chi phiếu năm xưa dù anh có đe dọa vẫn cương quyết để lại...nói vậy...anh nợ cô một cái gì đó quá to lớn mà bản thân Mộ Thiên Hàn anh lại là một người có nghĩa khí cao ngút Trời, trừ khi nào cô chết đi nếu không anh vẫn sẽ đưa tận tay cô tờ chi phiếu này để dứt tình đêm triền miên đó! Phần vì bà nội cứ gây áp lực nên mệt mỏi sinh ra tâm tình bức bối, phần khác Nguyệt Du cứ hối thúc chuyện kết hôn, Mộ Thiên Hàn tự mình dùng phi cơ riêng lái đi chơi xa, nghĩ dưỡng một thời gian...không ngờ nơi anh đến lại là Đại Lục, đầu óc anh lúc này cũng không hiểu mình đang đi đâu và bỗng dưng dừng lại ở nơi đã nói là không bao giờ đến. Bốn năm trôi qua, có biết bao nhiêu chuyện xảy ra giữa biển người mênh mông là ai lạc mất ai...gặp lại hóa người dưng!!!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
53 chương
82 chương
159 chương
232 chương
10 chương
250 chương