Daddy tàn nhẫn yêu mommy
Chương 71 : Sự thật tàn bạo
Diệp Tri Thanh lạnh nhạt nói:"Người để ông lựa chọn có rất nhiều."Hứa Tranh – người đứng đầu Hứa gia. Mặc dù hiện tại ông ấy đã về hưu, nhưng là các mối quan hệ của ông ấy vẫn còn đó. Mà địa vị của ông ấy so với tứ đại hào môn ở Hải thị này không hề thua kém.Ông những năm gần đây cứu không ít người, mà trong những người đó có người của tứ đại hào môn. Vậy nên, dù là mấy lão gia hỏa của tứ đại hào môn, không ít người đều phải cho ông mấy phần tôn trọng. Nếu như Hứa Tranh ông muốn nhận cháu trai hoặc cháu gái, hẳn không ít người sẽ đưa những đứa bé tài giỏi nhất đến cho ông.
Hứa tranh cười cười:"Người mà ông có thể lựa chọn đúng là rất nhiều, nhưng mà người cuối cùng ông muốn chọn vẫn là cháu."Diệp Tri Thanh hơi hơi nhướn mày. Dù là lúc này Diệp Tri Thanh chưa nói chuyện, nhưng Hứa Tranh đã đoán được cô định nói gì."Ông biết cháu không có cầu mong gì cả, thế nên đây là lí do mà ông chọn cháu""Ông chính là muốn hưởng thụ nhân sinh này. Thế nhưng ông biết, sẽ chẳng có kẻ nào có thể cho ông một người cháu trai hoặc cháu gái mà không mang mục đích gì cả!""Sau khi suy nghĩ nhiều mặt, ông thấy cháu là người thích hợp nhất!"Ánh mắt Hứa Tranh vẫn luôn từ ái nhìn Diệp Tri Thanh."Cháu gái, cháu chính là sự lựa chọn tốt nhất.""Tôi không cần."Diệp Tri Thanh nghe ra được ý tứ của Hứa Tranh, nhưng cô thủy chung không nói một lời đồng ý.
Hứa Tranh vẫn từ ái nói tiếp:"Cháu gái à, sẽ không ai ngại hậu thuẫn của mình nhiều cả. Chỉ khi cháu nắm trong tay nhiều lực lượng cường đại, cháu mới có thể bảo vệ được mình, được cuộc sống của mình.""Tôi thừa nhận ông rất mạnh, cũng thừa nhận ông có thể tự bảo vệ mình mà không cần người khác. Nhưng mà, ông lại không phải người mạnh nhất thế gian này. So với ông, những kẻ mạnh bên ngoài kia có rất nhiều. Bọn chúng không thể khi dễ ông, vậy chúng có thể khi dễ người thân của ông bất kì lúc nào."Ông có thể bảo vệ mình. Vậy ông có thể lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ những người thân của ông sao? Ông có thể mỗi lúc đều không để ý gì mà làm việc mình muốn sao?"Diệp Tri Thanh mím môi, cô không phủ nhận những lời nói của Hứa Tranh vì cô biết đó đúng là sự thật. Thế nhưng cô chưa từng cảm thấy mình yếu đuối. Con người chỉ cần tự đi lên bằng chính sức mình, không dựa vào bất kì kẻ nào, thì họ không hề yếu đuối!
Nhưng cô biết, trên thế gian này có rất nhiều người mạnh. Ho có thể tùy lúc mà khi dễ người bên cạnh cô.
Mà cái người phía sau màn kia, không phải là một trong số đó sao?
Kẻ sau màn kia so với cô hẳn là lớn mạnh hơn vô số lần, hơn nữa cô còn đang để những người xung quanh mình bị liên lụy vào việc này. Giống như Trạm Kình vậy, cô đã để anh ấy bị trọng thương nghiêm trọng như thế.
Nếu cô cường đại hơn một chút, hẳn sẽ không để Trạm Kình phải cứu cô. Cô cũng sẽ không khiến cho Trạm Kình bị thương nghiêm trọng như thế.
Tuy Diệp Tri Thanh không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng cô lại luôn tự trách bản thân về việc Trạm Kình trọng thương. Mà Hứa Tranh lại nhìn rõ được điều này.Ông cụ nhìn cô, tiếp tục nói:"Đúng là khi làm cháu gái ông, cháu sẽ phải chịu thật nhiều áp lực. Bất quá, cháu có thể có năng lực để bảo vệ những người bên cạnh cháu."Diệp Tri Thanh mím môi, cô cảm thấy Hứa Tranh nói rất đúng. Chỉ là cô rất khó chịu, vô cùng khó chịu khi chịu đựng cảm giác bị người khác nhìn thấu.
Hứa Tranh không hề bị ánh mắt sắc bén kia của Diệp Tri Thanh uy hiếp, ông vẫn tiếp tục:"Cháu gái, đây chính là hiện thực của thế giới này. Mà cháu, chính là người hiểu rõ sự thật này nhất!"Lần đầu tiên hai người họ gặp mặt, chính là ở trên chiến trường.
Đại khái vào chín năm trước, Diệp Tri Thanh vẫn còn là một cô gái mười bốn tuổi. Những cô gái khác ở tuổi đó sẽ có ba mẹ bao bọc, sẽ có gia đình yêu thương. Thế mà Diệp Tri Thanh lại lăn lộn ở ngoài chiến trường một mình.
Không sai!
Chính là giết người!
Giết người cướp của!
Năm đó Hứa Tranh đã bảy mươi ba tuổi. Nhưng ông chính là gừng càng già càng dẻo dai, ông đã dẫn đội bác sĩ tự nguyện đi vào chiến trường.
Chiến tranh lúc ấy không hề đơn giản chút nào. Quân địch đã làm trái với hiệp ước quốc tế. Bọn chúng cho người lẻn vào khu vực của quân y, giết chết mất hai bác sĩ. Nên ông lúc đấy phải dẫn đoàn đi cứu nguy.
Chẳng may trên đường lại gặp phải quân địch.
Mà mục tiêu của đối phương lúc ấy, chính là Hứa Tranh ông.
Hứa Tranh tuy rằng đi vào chiến trường, thế nhưng người nhà lại không yên tâm. Họ tìm cho ông mấy người bảo tiêu tốt, chỉ tiếc là cuối cùng họ không thể địch lại với bọn người kia.
Những kẻ kia đưa họ đến nơi rất gần chiến trường, chúng muốn tạo dựng thành một vụ tai nạn ở chiến trường. Những bảo tiêu kia cũng cố sức bảo bệ ông. Mà lúc Hứa Tranh ông gặp Diệp Tri Thanh, lại là lúc con bé đang giết người.
Rõ ràng là một đứa bé mười bốn tuổi, thế mà giết người lại vô cùng thuần thục, tựa như ăn cơm bữa vậy.
Lúc giết người, cô nhóc vô cùng tự nhiên mà cầm đi đồ vật trên người kẻ kia. Một loạt động tác thuần thục và đẹp mắt, nếu như đổi địa điểm, không chừng những hành động đó lại trở thành cảnh đẹp.
Điều kì quái chính là, cô nhóc mười bốn tuổi này, động tác lúc giết người và cứu người lại vô cùng thuần thục, lưu loát. Động tác của cô bé ấy, so với những bác sĩ khoa ngoại ông gặp còn tốt hơn gấp mấy lần.
Chỉ vừa liếc mắt qua, Hứa Tranh đã biết được Diệp Tri Thanh là một bác sĩ chiến trường vô cùng xuất sắc.
Hình ảnh mâu thuẫn đó đã làm Hứa Tranh nhìn Diệp Tri Thanh rất lâu.
Hình như ánh mắt của ông lúc đó quá nóng rực, Diệp Tri Thanh rất nhanh phát hiện được ông. Vào lúc người bảo tiêu cuối cùng của ông ngã xuống, khi những kẻ kia chỉa súng vào ông, Diệp Tri Thanh đã giải quyết bọn người đó. Cô nhóc dùng khẩu súng lục tinh xảo trong tay mình, lạnh lùng đem đám người kia giải quyết sạch sẽ.
Hứa Tranh vẫn nhớ kĩ cảm giác máu tươi bắn lên người ông lúc đó. Chuyện đó vô cùng chấn động, làm cho Hứa Tranh đến tận bây giờ vẫn còn nhớ kĩ.
Nhưng mà cô gái nhỏ mười bốn tuổi kia, chưa đợi ông hồi phục tinh thần, đã rời đi mất rồi.
Mà chẳng lâu sau, người của ông đã tìm được nơi ông đang ở. Thì ra cô nhóc mười bốn tuổi kia sau khi nhìn thấy bọn họ đi tìm ông, cô nhóc biết được ông đã an toàn nên mới rời đi.
Sau đó, Hứa Tranh đã nhiều lần tìm kiếm tung tích của Diệp Tri Thanh. Thế nhưng thông tin của cô gái này tựa như bị người ta bảo vệ. Dù ông bỏ ra rất nhiều công sức, vậy mà chưa lần nào lấy được tư liệu của Diệp Tri Thanh.
Không nghĩ rằng duyên phận của bọn họ lại thật sâu. Sau chín năm, cô gái nhỏ này lại một lần nữa cứu ông._____Mặc dù wattpad nó chưa chịu xóa nhưng nó sẽ bị mất chương dài dài :))Editor: Trịnh Tô NguyệtBeta: AlissaCập nhật 19.1.2021 tại việt nam overnight truyện.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
90 chương
41 chương
53 chương
95 chương