Daddy tàn nhẫn yêu mommy
Chương 67 : Kỹ thuật diễn cấp bậc ảnh hậu
"Tuệ Như, buông đi, chúng ta buông tha Tri Thanh, cũng buông tha chính mình."Nếu có thể, Diệp Trạch Văn thật sự không muốn làm ra quyết định này, Diệp Tri Thanh là con gái ruột của họ, trên người chảy huyết mạch của bọn họ, sao lại có thể buông cô?
Nhưng mà ông thật sự không muốn đứng ở mặt đối lập với Diệp Tri Thanh.
Không biết có phải do bọn họ, những người làm cha làm mẹ này quá thất bại hay không, thế nhưng làm hai đứa con gái này biến thành kẻ thù của nhau, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng.Ông thừa nhận là mình bất công, cuối cùng ông vẫn chọn đứng về phía Tri Vận, lựa chọn Tri Vận.
Chọn Tri Vận cũng đồng nghĩa với việc ông chỉ có thể từ bỏ Tri Thanh.
Thân thể Thiệu Tuệ Như nhẹ nhàng run rẩy, càng run rẩy thì đôi mắt vô hồn của bà lại nhuộm đầy nước mắt, "Trạch Văn, người làm mẹ như em có phải là quá thất bại rồi không?"Cho tới bây giờ bà vẫn không rõ, sự tình vì sao lại trở nên như vậy?
Hai cô con gái của bà sao lại biến thành như vậy?
Diệp Trạch Văn ôm chặt lấy bà, đau khổ nhắm mắt lại, "Không, là do anh, là kẻ làm cha này quá thất bại!" Con mất dạy lỗi tại cha, là ông không giáo dục tốt cho nên mới làm hai đứa con gái biến thành như vậy, cho nên mới dẫn tới tình cảnh bây giờ."Hu hu hu..." Thiệu Tuệ Như thống khổ khóc thút thít, cho tới bây giờ, bà vẫn không thể tiếp thu kết quả này.
Diệp Trạch Văn gắt gao ôm lấy bà, hốc mắt dường như cũng ngấn lệ.......
Bên kia, sau khi một hàng bốn người của Diệp gia rời đi, Diệp Tri Thanh từ bên trong đi ra, Tề Tiến cùng lão Cổ thấy nàng ra tới, rất biết điều đi ra ngoài, thuận tay đóng cửa phòng lại.
Trạm Kình đối sự thức thời của bọn họ phi thường vừa lòng, nhướng mày nhìn Diệp Tri Thanh, vẻ mặt khoe khoang nói, "Như thế nào? Không làm em thất vọng đi?" Hắn tin rằng người phụ nữ này đã đạt được kết quả mà cô muốn."Thực không tồi." Diệp Tri Thanh chân thật gật đầu.
Trạm Kình cười càng thêm tùy ý rạng rỡ, dường như nghĩ đến cái gì, hắn nguy hiểm híp híp mắt, "Em cảm thấy Diệp Tri Vận là người đứng sau tất cả mọi chuyện sao?"Diệp Tri Thanh cất bước đến hàng ghế trước mặt hắn ngồi xuống, thanh lãnh mở miệng, "Cô ta không phải người giật dây. Bất quá ít nhất cô ta cùng người giật dây kia có liên hệ.""Cũng phải, cô ta còn không có cái bản lĩnh đó!" Trạm Kình hừ lạnh ra tiếng, "Một con đàn bà chỉ biết chơi thủ đoạn nhỏ." Nguyên bản hắn liền không thích người phụ nữ kia, từ hôm nay, hắn càng không thích người phụ nữ đáng ghê tởm kia."Khả năng diễn xuất của cô ta phi thường xuất sắc, là cấp bậc của ảnh hậu."Trạm Kình cười lạnh, "Đúng là rất xuất sắc." Lúc nãy Diệp Tri Vận hoàn toàn là dốc hết sức biểu diễn, thật thật giả giả, giả giả thật thật, làm người hoàn toàn nhìn không ra cô ta đang ở diễn kịch, và hiển nhiên, ba người của Diệp gia kia đều bị cô ta lừa.
Chỉ là, cô ta lại không phát hiện, cô ta khống chế cảm xúc bản thân quá mức tinh tế chuẩn xác, một khắc trước kích động rung động, rung động đến ngay cả chính mình đều khống chế không được; ngay sau đó lại có thể trong nháy mắt bình tĩnh lại, đầu óc thanh tỉnh dị thường, hơn nữa mỗi một bước đều tính toán kỹ lưỡng đến hoàn hảo, đem tâm tư từng người của Diệp gia đều bắt giữ đến phi thường tinh chuẩn, vừa mới một khắc trước, lúc tất cả mọi người muốn hoài nghi cô ta, cô ta vô cùng đúng lúc té xỉu, tâm cơ sâu không thấy đáy."Bất quá cô ta thực sự rất hận em, sát ý đối với em cũng không phải giả, em rốt cuộc đã làm gì cô ta?" Trạm Kình đối điểm này phi thường khó hiểu, Diệp Tri Vận năm đó bất quá chỉ có bốn tuổi thôi, hận ý của cô ta đối Diệp Tri Thanh rốt cuộc là đến từ đâu? Lại còn mãnh liệt đến như vậy?
Diệp Tri Thanh trầm ngâm một hồi, "Điều này có thể cùng người đứng sau cô ta có quan hệ.""Ý của cô là mục tiêu cuối cùng của người phía sau màn kia là Diệp gia? Ra tay với em chẳng qua chỉ là bước đầu tiên? Phải nói là ra tay với em là bước đầu tiên hắn đánh vào Diệp gia." Trạm Kình lập tức tiếp lời cô nói.
Diệp Tri Thanh nhìn hắn một cái, Trạm Kình bắt giữ được cái liếc mắt này của cô, khoe khoang nhìn cô, bọn họ là cùng một loại người, là người cùng một thế giới, thậm chí liền ý tưởng đều có độ tương đồng rất cao.
Diệp Tri Thanh đạm nhạt thu hồi tầm mắt, giúp kiểm tra tình huống của hắn một lần sau đó thanh lãnh nói, "Anh đã hạ sốt rồi, trước hết nghỉ ngơi một chút đi, anh hiện tại là người bệnh không cần cố chống."Người đàn ông này rõ ràng đã trải qua rất nhiều, chẳng sợ sốt đến mơ mơ màng màng cũng theo bản năng bảo trì cơ bản nhất cảnh giác cùng thanh tỉnh.
Trạm Kình cười cười, sau đó như cố ý liếc nhìn chân phải của cô, "Em hiện tại cũng là bệnh nhân, bị thương cũng không nhẹ, em cũng không cần cố chống."Diệp Tri Thanh liếc hắn một cái, đứng lên đi về phía nội thất, bước chân vẫn như cũ vô cùng tự nhiên, hoàn toàn nhìn không ra nửa điểm chân thọt, Trạm Kình biểu môi, "Cứng đầu!"Lời này của Trạm Kình cũng không cố tình nói nhỏ, Diệp Tri Thanh nghe rõ ràng, cô lại làm như không nghe thấy, thần sắc tự nhiên đi vào phòng, ngồi lên giường, kiểm tra một chút tình trạng của anh bạn nhỏ Trạm Thừa rồi nằm bên cạnh Thừa Thừa, không lâu sau, dần dần ngủ say.
Lúc cô ngủ đến mơ mơ màng màng, cô hình như nghe thấy bên ngoài tiếng Trạm Kình đang nói chuyện với ai đó, đầu óc lập tức tỉnh táo lại, nghiêm túc nghe tiếp lại phát hiện không có thanh âm nào cả, ánh mắt hơi lóe lóe, lại lần nữa nhắm mắt lại không lâu sau lại ngủ rồi.
Nếu cô ra ngoài lúc này sẽ phát hiện điện thoại trước mặt Trạm Kình còn đang sáng lên, hắn vừa mới nãy đúng là đang cùng ai đó nói chuyện điện thoại.
Di động của Trạm Kình rất tiên tiến, có thể khống chế âm thanh, cho nên lúc nãy hắn nhờ Diệp Tri Thanh giúp ấn điện thoại, đem di động của chính mình giao cho cô, hoàn toàn là cố ý.
Nếu cô đi ra ngoài lúc này sẽ phát hiện khí tràng trên người Trạm Kình nguy hiểm đến dọa người, tựa như thay đổi một người khác, tràn ngập tàn nhẫn cùng sát phạt.
Lúc này hắn mới là Trạm Kình, là người làm ai ai trên thương trường ở Hải thị nghe tiếng đều sợ vỡ mật lại không thể làm gì được hắn, tổng tài của tập đoàn Kình Thiên.
Lúc này đã là hai giờ khuya, mọi người đều tiến vào mộng đẹp, bỗng nhiên, Diệp Tri Vận lúc nãy vẫn còn hôn mê, không có bất cứ dấu hiệu gì đột nhiên mở to mắt, ánh mắt phi thường thanh tỉnh, không có chút dấu hiệu gì là người vừa mới nãy còn hôn mê.
Con ngươi nhanh chóng xoay chuyển, cô ta xác định trong phòng không có người, ngồi dậy, lưu loát nhảy xuống giường, lấy laptop trên bàn mở ra hộp thư, nhanh chóng đem tình hình ở bệnh viện hôm nay viết xuống.
Viết đến cuối cùng dừng một chút, lại viết tiếp, "Trạm Kình bị thương rất nặng, cả người dựa vào giường muốn nhúc nhích cũng không được. Diệp Tri Thanh vẫn luôn ở trong phòng không nhìn thấy tình trạng chân thật của cô ta, bất quá căn cứ lời của Dương Phái Y, cô ta chắc là bị thương không nhẹ.""Người của Diệp gia đã bắt đầu hoài nghi ta, dù không có biểu hiện ra ngoài, nhưng ta biết bọn họ đối với ta đã bắt đầu có chút ý kiến, một chốc một lát ta đều không thể ra tay.""Phòng bệnh của Trạm Kình bên ngoài chỉ có một mình lão Cổ canh chừng, tạm thời không nhìn thấy bảo vệ khác, bất quá từ hôm nay trở đi, tầng lầu kia chắc đều sẽ bị nghiêm cấm.""Thừa Thừa đã thành công ở lại trong phòng bệnh của Trạm Kình, kế tiếp xin cho chỉ thị!" Viết xong những lời cuối cùng này, Diệp Tri Vận đem cái e-mail vô cùng dài này gửi đi. Sau khi gửi đi thành công, phi thường thuần thục cắt bỏ tất cả dấu vết, sau đó đóng lại máy tính, lại lần nữa trở lại trên giường, nháy mắt khôi phục bộ dáng còn hôn mê._ _ _ _Editor: DttLinhCập nhật 19.1.2021 tại việt nam overnight truyện.
Các bạn yêu ơi, làm ơn vào watttpad report cái truyện nó ăn trộm giúp mình với, mình set linh thạch nó ko trộm được mà nó chừa trống rồi mình đăng chương khác thì nó vẫn tiếp tục copy làm sao đây huhuhu... cầu các bạn report để nó gỡ tớ còn đăng free mà.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
126 chương
71 chương
24 chương
10 chương
10 chương
157 chương
107 chương
13 chương