Là kẻ khởi xướng, Quang Minh Tôn Thần từ phân thân Bạch Mi đạo nhân, lão đã thấy rõ lựa chọn của Long Vũ. Việc Thiên Nguyên cùng Long Vũ hợp tác, lão không hề muốn. Tuy nhiên nghĩ lại thì bọn hợp tác cũng không ảnh hưởng đến kết cục. Bởi vì lão sớm tính là Thiên Nguyên có hợp tác cùng Long Vũ cũng không thể đối phó được Ba Độ đã nổi điên. Bọn họ sẽ phải tăng tu vi của chính mình lên. - Bạch Mi, chú ý kỹ hành động của Long Vũ, kịp thời thông báo tình huống cho ta, lúc cần thiết ngươi phải dẫn Ba Độ tới thế giới sự thật, chỉ như vậy mới mau chóng thúc đẩy Long Vũ gia tăng thực lực để tiêu diệt Ba Độ. Ngươi hiểu chưa? Nghe thế, Bạch Mi cũng có chút khó xử: - Huyền Môn là nơi ta quan tâm nhất, ta không hi vọng nó bị Ba Độ hủy diệt. - Ngu xuẩn. Quang Minh Tôn Thần khẽ quát: - Tương lai, chỉ cần nguy cơ qua đi, ngươi lúc đó sẽ là người được chọn để đứng đầu Tam Giới, một cái Huyền Môn tính làm gì. - Ta hiểu. Bạch Mi nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ thật tình chấp hành nhiệm vụ. - Có người đến... Hẳn là người của Vu tộc. Đúng lúc này Quang Minh Tôn Thần nói: - Hôm nay, liên hệ đến đây kết thúc. Nhớ kỹ, cẩn thận một chút. Trước khi dẫn Ba Độ đến, ngươi không được để thân phận bại lộ. - Ta biết. Đúng lúc này, Bạch Mi cũng cảm ứng được khí tức của Vu Tộc Hậu Thổ. - Ha ha, là nha đầu kia, nó sắp thành Vu Thần rồi, nhưng vẫn còn chút chênh lệch. Nhưng cũng có thể lợi dụng được. Quang Minh Tôn Thần cười cười rồi biến mất. - Cộc Cộc. Bên ngoài, âm thanh gõ cửa của Đường Hương Hương truyền tới. Bạch Mi mở cửa phòng. Lúc này vẻ mặt lão đã khôi phục vẻ tự nhiên: - Hương Hương, có chuyện gì sao? - Vâng. - Con có thể vào không? Hương Hương nói. Bạch Mi thoáng chút do dự nhưng cũng để cho Hương Hương vào phòng: - Hương Hương, Tiểu Vũ đi rồi, nó sao lại đi theo gã Thiên Nguyên vậy? Con sao không đi khuyên can nó? - Khuyên giải... Nhưng lần này anh ấy cùng với Thiên Nguyên hợp tác là chính xác bởi Quang Minh Tôn Thần thực sự không phải là thứ gì tốt... Đường Hương Hương thở phì phì nói: - Lão ta rất ích kỷ. Lão muốn trợ giúp anh Vũ tu luyện chính vì lão muốn anh ấy chết thay. Hiện anh ấy đã biết được âm mưu của lão ta, nên không có ý định tiếp tục tu luyện. Lão lại làm cho Vu Thần Ba Độ nổi điên để kích thích anh Vũ, thật là cực kỳ đê tiện. Chuyện Long Vũ được chọn làm thế thân, hắn chỉ nói cho Đường Hương Hương, những người khác còn không hề biết. Bởi vì Hương Hương có thể trở thành Vu Thần, tu vi của nàng có thể chịu được những chuyện này, chứ người khác thì còn chưa biết thế nào. Đương nhiên, trong lòng Đường Hương Hương cũng vô cùng đau khổ. Nàng thậm chí còn muốn làm người chết thay cho Long Vũ. Đáng tiếc, tu vi của nàng đã đến cực hạn. Nhất thời không thể nào tăng lên nữa Nghe giọng tức giận của Đường Hương Hương, Bạch Mi vô cùng khó chịu. Về bản chất mà nói, lão cùng với Quang Minh Tôn thần là một. Đường Hương Hương chửi Quang Minh Tôn Thần không ra gì chính là hất bát nước tiểu vào mặt lão. Nhưng trước mắt, lão không thể nổi giận được. Mắng một hồi lâu, Đường Hương Hương đột nhiên hỏi: - Bạch Mi sư tổ, nếu Long Vũ cùng Thiên Nguyên không thể ngăn cản Ba Độ, ngươi nghĩ là chúng ta nên làm gì? Chẳng lẽ người để yên nhìn Ba Độ hủy diệt Tam Giới, hủy diệt thế giới thực, hủy diệt Huyền Môn sao? - Haiz! Bạch Mi âm thầm thở dài, trong lòng buồn khổ không thôi. Theo ý tứ của chủ nhân, Huyền Môn hủy diệt là do lão tự mình gây ra. Lão thật sự không hạ thủ được, nhưng lão lại không có bất kỳ lựa chọn nào khác. - Ài, chúng ta hết sức cố gắng thôi. Bạch Mi nghiêm túc trả lời. - Sao người không hề ngạc nhiên, chẳng lẽ người sớm đã biết Long Vũ lão hỗn đản kia chọn là kẻ chết thay? Đường Hương Hương đột nhiên hỏi. Lời này vừa nói ra, Bạch Mi vội vàng nói: - Không biết, là do ngươi mới nói, ta căn bản không biết trước... - Có thể thấy, tâm lý của người vốn rèn luyện rất tốt. Hương Hương khẽ cười, hỏi hơi thâm ý: - Bạch Mi sư tổ, sao người không đưa tiễn anh Vũ. - Không phải con đi tiễn sao? Bạch Mi nói: - Chung quy cũng là từ biệt... Con rốt cuộc có việc gì? Long Vũ trước khi đi đã nhắc nhở Hương Hương về mối lo ngại Bạch Mi. Chính là Long Vũ không có thời gian nên hắn ủy thác cho Hương Hương dò xét Bạch Mi. Xem các phải ứng của lão, Bạch Mi đạo nhân là hiềm nghi rất lớn. Tuy nhiên, bây giờ hiện chưa có bất kỳ căn cứ chính xác nào. - Bạch Mi sư tổ, con hỏi người, lúc trước vì sao trong phòng người có nguyên lực dao động? Đường Hương Hương hỏi một câu mấu chốt vấn đề. - Nguyên lực dao động? Bạch Mi đạo nhân nghe vậy trong lòng khõ run. Bất quá, vẻ mặt hắn không có bất cứ dị thường gì. Thoáng chút kinh ngạc, Đường Hương Hương ép hỏi: - Người giải thích thế nào? - Không thể nào? Bạch Mi nghiêm mặt nói: - Phượng tộc chiến sỹ hiện cũng có nguyên lực, tuy nhiên người tu đạo Huyền Môn chúng ta cũng không có, chỗ này của ta sao lại có nguyên lực dao động chứ? - Cho nên con đang hỏi người. Ngữ khí của Đường Hương Hương có chút dọa người: - Hy vọng người có thể giải thích hợp lý... Con cảm giác người sớm biết chuyện của anh Vũ. Người cùng Quang Minh Tôn Thần rốt cuộc là có quan hệ thế nào? Đương Hương Hương cũng không có chứng cứ, nàng nói những lời này là lo lắng từ trong nội tâm của nàng. Nàng làm như vậy là muốn gạt Bạch Mi một lần. Nghe Đường Hương Hương nói thẳng như thế, Bạch Mi dù tâm tư vốn tốt, cũng có chút kinh ngạc. Lão tức giận nói: - Hậu thổ, ngươi nói nhảm gì thế, có phải không có Tiểu Vũ, ngươi tự cho mình là kẻ lợi hại nhất, lại có thể không khách khí với ta. Ngươi rốt cuộc mới phải tĩnh tâm mà suy nghĩ cẩn thận. - Những lời này hẳn là con hỏi người mới đúng. Đường Hương Hương đáp lại. - Hừ. Bạch Mi khẽ quát: - Hậu Thổ, xem ra ngươi không để ta vào mắt. Ta đi tìm Tuyết Cơ, bảo nó quản dạy ngươi... - Người không thừa nhận cũng không sao cả, tóm lại, nghi ngờ là không thể bỏ qua được... Đường Hương Hương nói chuyện hùng hổ dọa người: - Từ giờ trở đi, ta sẽ để ý kĩ đến ông, chỉ cần ông có một chút di động, đừng nghĩ là tránh được giám thị của ta. Bạch Mi, anh Vũ đối với ông như thế nào, trong lòng ông rõ hơn ai hết. Nếu cho anh ấy biết, ông đang ở đây gia hại anh ấy, thật không biết là anh ấy sẽ thương tâm đến cỡ nào? Ta nói thế, ông tự thu xếp ổn thỏa đi... Lưu lại những lời này, Đường Hương Hương liền xoay người rời đi. - Đồ hỗn láo. Bạch Mi bị chọc đến tức giận, nổi cơn thịnh nộ quát to. Đường Hương Hương một câu cũng không nói, cười lạnh liên tục. Đưa mắt nhìn bóng lưng Đường Hương Hương, trong lòng Bạch Mi xuất hiện chút khẩn trương. Lão biết rõ là lão đã bị bại lộ. Có lẽ Đường Hương Hương hiện chưa có chứng cứ, nhưng lão biết những lời Đường Hương Hương nói lúc rời đi, nàng sẽ để ý hành động của mình. Chỉ cần có chút dị động, chắc chắn sẽ bị nàng phát hiện. Đây là vấn đề nghiêm trọng. Trong nháy mắt, trong mắt lão xuất hiện sát khí. Đáng tiếc là với tu vi hiện tại, dù có toàn lực thì lão cũng khó mà giết được Đường Hương Hương. Một kích không thành, tất sẽ lưu lại hậu họa. Nghĩ tới những việc này, Bạch Mi ngày càng lo âu. ………………………….. ………………………….. Khi Long Vũ và Thiên Nguyên tới, Ba Độ đã thoát khỏi pháp trận. Giờ phút này, hắn đã phẫn nộ gầm rú muốn hủy diệt tất cả. Phàm những nơi hắn đi qua đều trở thành một mảng hỗn độn, tất cả như luyện ngục, vô cùng thê thảm. Nghe biến, chiến tướng Tiên Cảnh bắt đầu vây công Ba Độ, nhưng công kích của bọn họ hoàn toàn không có hiệu quả. Toàn bộ chết thảm dưới mỗi lần công kích của Ba Độ. Kỳ thật dù là Ba Độ trước kia, bọn họ cũng không có khả năng chống đỡ. Hiện giờ sức mạnh Ba Độ được nhân lên, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn. Dưới áp lực của Ba Độ, một số chiến tương tu vi thấp của Tiên Cảnh, tự bạo tử vong đương trường. Tương vong lại càng lớn hơn nữa. Long Vũ và Thiên Nguyên nhìn nhau cười khổ. Mặc dù sớm có chuẩn bị nhưng thấy sự lợi hại của Ba Độ, cũng thấy có chút khó tin. - Cùng nhau tiến lên. Thiên Nguyên tựa hồ không muốn lên trước, hắn không ngừng hét lớn ở chung quanh chiến tướng Tiên Cảnh. Long Vũ cũng không có hành động thiếu suy nghĩ. Nói thật lần đầu tiên trong đời hắn chiến đấu mà trong lòng có một tia sợ hãi. Trong lòng hắn cũng không có nắm chắc hắn sau khi xuất thủ sẽ thế nào? Ba Độ giống như tử thần, không ngừng thu lấy sinh mệnh của chiến tướng Tiên Cảnh. Chung quanh ước chừng có ba trăm chiến tướng Tiên Cảnh. Với tốc độ thế này, nhiều nhất một giờ nữa, toàn bộ sẽ bị tiêu diệt. - Thiên Nguyên, ngươi lực trận, ta đi thử xem... Long Vũ cảm thấy mình không thể đứng yên được nữa. Tuy là chiến tướng Tiên Cảnh cùng hắn không có quan hệ gì nhiều nhưng địch nhân là của tất cả. - Các ngươi mau lui xuống. Long Vũ khẽ quát, đạp không mà lên, nháy mắt triệu hồ ra hai Vấn Thiên Thần Long nhằm Ba Độ gào thét mà tới. “Ầm, ầm.” Ba Độ không có tránh né, để mặc hai Thần Long đánh trúng người. Hai tiếng nổ mạnh mẽ, thân thể Ba Độ vững như núi, thậm chí không hề lui lại bước nào. Cùng lúc đó, Ba Độ cười quái dị, nắm chặt tay đấm thẳng về Long Vũ. Long Vũ vội phòng ngự, lấy hỗn độn nguyên lực tụ thành lá chắn quanh thân. Hắn muốn cảm thụ rõ hơn sức mạnh của Ba Độ. "Ầm" Thân thể Long Vũ khẽ chấn động. Công kích của Ba Độ muốn phá phòng ngự, trực tiếp tấn công hắn. Như vậy, lấy tu vi hiện tại, hắn căn bản là không thể tiêu diệt Ba Độ. Giờ phút này, trong lòng Long Vũ không chắc chắn. Vu lực màu đen lại bốc lên, giống như che khuất bầu trời. Long Vũ cảm thấy toàn bộ đường lui đều bị chặn lại. Lúc này song quyền đang hướng Long Vũ đập tới. Long Vũ không dám thờ ơ. Lúc này hắn không có ý định đối chiến. Ngay lúc quyền kình của Ba Độ tới gần thân thể, hắn lấy hỗn độn nguyên lực làm cơ sở, thi triển ra công kích Toàn Phong. Theo đó vài tiếng vang rung trời, hai cỗ lực lượng giao phong một chỗ. Sức mạnh Ba Độ quả không thể lường được, công kích lúc này cường hãn hơn so với trước gấp mấy lần. May mà Long Vũ không có ý ngạnh kháng, nếu không kết quả không thể nói được. Một bên Thiên Nguyên cũng chăm chú nhìn chiến trường, hắn cùng Long Vũ cùng vinh cùng tổn, hắn nhất định phải đảm bảo Long Vũ vô sự. Hắn hiện tại có thể hy vọng liên thủ cùng Long Vũ có thể diệt được Ba Độ. Thần trí của Ba Độ tuy đã mất nhưng bản năng chiến đấu vẫn còn, cho nên mỗi kích đều biến hóa vô cùng. Mỗi một đợt công kích qua đi, Long Vũ cảm thấy trong lòng như bị một tảng đá lớn đè nặng. Ý chí của hắn vô cùng cứng cỏi nên rất nhanh liền trở lại. Thiên Nguyên giương mắt nhìn không khỏi hoảng sợ. Bởi vì quanh thân Ba Độ bắt đầu xuất hiện lớp lân giáp thật dày, sát khí quanh thân hắn cũng phát ra ngày càng mãnh liệt. Rốt cuộc trên mặt Thiên Nguyên cũng hiện nên vẻ sợ hãi. - Không được. Long Vũ lẩm bẩm: - Xem ra ta phải tìm cơ hội thoát thân, tiếp tục tu luyện nâng tu vi, chứ tiếp tục thế này, cản bản vô lực đối phó Ba Độ. Thiên Nguyên nghe vậy vội vàng lao tới cùng Long Vũ kề vai chiến đấu. Đây cũng chính là mong đợi của Long Vũ. Nhưng có Thiên Nguyên gia nhập thì cuộc chiến cũng không có cải thiện là bao. Tiềm lực của Ba Độ tựa như không ngừng tăng lên, Long Vũ cùng Thiên Nguyên cảm thấy áp lực cường đại. Đừng nói là tiêu diệt Ba Độ mà ngay cả thoát thân cũng có chút khó khăn. - Long Vũ, chúng ta bày trận kết giới, trước tiên vây khốn hắn lại. Thiên Nguyên một bên ứng phó công kích của Ba Độ, một bên cùng Long Vũ thương nghị. Ba Độ không thể hiểu được lời của bọn họ, hắn hiện tại chỉ có bản năng chiến đấu. - Được. Long Vũ khẽ quát lên một tiếng, trong đầu vội tìm pháp trận có thể vây khốn Ba Độ. Rất nhanh hắn liền quyết định cùng Thiên Nguyên bố trí Âm Dương kết giới làm bắng sức mạnh thuần túy để phong ấn Ba Độ. Sức mạnh Long Vũ là chứ cương chí cường, Thiên Nguyên có chút âm tà. Nháy mắt, một cái Âm dương bát quái ngư hình thành giữa không trung, chuẩn bị bao phủ Ba Độ. Ba Độ trong kết giới không ngừng gầm thét. Tạm thời thoát thân, Thiên Nguyên cùng Long Vũ cấp tốc xem lại sách lược, ánh mắt một khắc cũng không rời khỏi kết giới kia. Xem tình huống hiện tại, Âm Dương kết giới tựa hồ cũng không giữ được bao lâu. Trước mắt, Thiên Nguyên thấy Ba Độ lần đầu gặp so với lúc này sức mạnh dường như đã được kích đến độ mạnh nhất. Trừ phi là mạnh hơn hắn nếu không e là khó mà vây khốn hắn.