Vừa nghe Hương Hương nói như vật, Long Vũ nhất thời an tâm. Hắn ngẩng đầu nghiêm túc nói: - Cám ơn… Hương Hương nếu không phải là em, anh thật sự không biết phải làm gì bây giờ? - Nhanh lên đừng nói nữa, em với anh còn cần khách khí như vậy sao? Đường Hương Hương mỉm cười, thu hồi Cửu Thiên Tức Nhưỡng, kéo cánh tay Long Vũ, nói: - Em về Thiên Đường trước xem sao… Đúng rồi, chuyện Thi Nhân và mẹ nàng đã lộ ra, mà nguyên nhân đều tại anh cả, anh phải xử lý cho tốt đấy. - Ừ, anh biết rồi! Long Vũ xấu hổ một trận, chính mình đã quá lo lắng chuyện tình vừa xảy ra. Trước mắt, hắn chỉ có thể cố gắng điều chỉnh lại. - Hương Hương, cha anh đánh phải nhờ vào em vậy, mấy ngày nay anh sẽ đi tìm Thi Nhân và bác Dao, tận lực hòa giải bọn họ. - Hương Hương, em sẽ không trách anh chứ? Long Vũ nói: - Có một số việc, anh thực sự không có khả năng nắm trong tay. - Được rồi, không cần nói nữa, em có thể hiểu được. Đường Hương Hương cười nói: - Không từ mà biệt, không ngờ tu vi của anh đã tấn thăng tới hoàng cảnh, chuyện này đã làm cho em thực sự ngạc nhiên. Huống hồ, em luôn cảm thấy Dao là một nữ nhân không tồi. Nàng là một nữ nhân dám yêu dám hận, không bao giờ tự ủy khuất chính mình. … … Chính như Đường Hương Hương nói. Hình Thiên phía trước thương thế đã khôi phục, đang tính toán tìm Long Vũ thì bị Huyền Minh chặn đứng lại. Nhờ thần bí nhân trợ giúp, hắn đã đạt được Huyền Minh Cốt Tiễn. Vu lực cũng khôi phục tới trạng thái cường thịnh. - Hình Thiên. Lão bằng hữu của ta. Chúng ta lại gặp mặt! Huyền Minh cười ha hả nói: - Nghe nói ngươi vừa cùng tiểu tử Long Vũ đó so chiêu. Cảm giác thế nào? - Hắn là một nhân loại rất có ý tứ! Hình Thiên nói: - Hắn đúng là một đối thủ tốt. Đúng rồi. Ngươi ngăn ta lại làm cái gì. Chẳng lẽ ngươi muốn đánh nhau với ta? - Ha ha. Ta cũng không dám! Huyền Minh nói: - Hình Thiên ngươi chính là chiến thần cực mạnh của Vu tộc đương thời. Ta cũng không muốn cùng ngươi động thủ. Ta tìm tới ngươi là muốn tiến cử ngươi với Vu Thần Ba Độ. - Vu Thần Ba Độ? Hình Thiên sớm đã được Đường Hương Hương nhắc nhở. Hắn cười nói: - Nếu quả thật là Vu Thần Ba Độ. Ta cũng không có hứng thú. Ta tuy rằng thích đánh nhau nhưng ta không thích sóng vai chiến đấu cùng kẻ điên. Hình Thiên ta cho tới bây giờ là người tự do tự tại. Ngươi trở về nói với Ba Độ là ta không có hứng thú. - Hừ! Huyền Minh nhất thời cười lạnh một tiếng: - Hình Thiên ngươi thật to gan, ngươi có thể cự tuyệt ta, có thể lạnh nhạt với ta nhưng ngươi không được chế giễu Ba Độ đại nhân. - Đó là ngươi, không liên tới ta! Hình Thiên khinh thường nói. - Hình Thiên, xin hãy nghe lời ta nói, Ba Độ đại nhân lần này rời núi là vì sự quật khởi của Vu tộc chúng ta. Huyền Minh thành khẩn nói: - Những năm gần đây, Vu tộc chúng ta luôn bị Luyện Khí Sĩ chèn ép. Thậm chí là bị phong ấn, đây là sỉ nhục đối với Vu tộc, chúng ta phải cùng với Ba Độ đại nhân đánh đuổi những kẻ xâm nhập Huyền Cảnh, giết sạch tất cả Luyện Khí Sĩ. Huyền Cảnh sẽ mãi mãi là địa bàn của Vu tộc chúng ta. - Lời ta nói tuy không hợp với tác phong của ngươi, nhưng chuyện này liên quan tới cả Vu tộc, ngươi liệu có khả năng không thèm đếm xỉa tới? Huyền Minh hỏi. - Hừ! Hình Thiên nói: - Vu Thần Ba Độ căn bản là không phải vì lợi ích của Vu tộc. Nếu hắn thật sự để ý Vu tộc, vì cái gì lần trước Luyện Khí Sĩ phong ấn Vu tộc hắn lại không xuất thủ. Huyền Minh, ta biết rõ ràng Ba Độ là thằng điên. Mục tiêu cuối cùng của hắn chính là người thiên ngoại. - Thiên Ngoại Thiên là địa phương nào, ta nghĩ trong lòng ngươi phải rõ ràng hơn ta. Hình Thiên nói: - Hình Thiên ta mặc dù ánh mắt luôn cao hơn trời, nhưng đối với người Thiên Ngoại cũng mười phần kiêng kị cùng bội phục. Người ở Thiên Ngoại Thiên căn bản là loại người chúng ta không thể trêu chọc được, Ba Độ là thằng điên nhưng ta thì không phải. Ngươi đi đi. - Ngươi nhất định là đã nghe lời con tiện nhân Hậu Thổ nói xằng nói bậy, đúng không? Huyền Minh nói: - Con tiện nhân kia đã phản bội Vu tộc, nàng cùng nhân loại ti bỉ kết hợp cùng một chỗ. Cho nên ta hi vọng ngươi không bị nàng mê hoặc. Ngươi hẳn rõ ràng một chút chứ? Ta cùng với Ba Độ đại nhân chỉ có một mục đích, đó là làm cho địa vị của Vu tộc lớn mạnh, làm cho Vu tộc chúng ta trở thành chúa tể của tam giới. - Tránh ra! Hình Thiên ngẩng đầu nói: - Ta không rảnh nghe ngươi nói bậy bạ, mời ngươi tránh ra. - Càn rỡ! Huyền Minh cả giận nói: - Ngươi đúng là đồ hồ đồ ngu xuẩn mất khôn, vậy thì cũng đừng trách ta không khách khí… Ta muốn ngươi cùng ta đi gặp Ba Độ đại nhân. - Nếu ngươi cảm thấy được, ngươi có thể dẫn ta đi! Hình Thiên châm chọc nói: - Tuy rằng cường độ cơ thể ta trước mắt xa không bằng ngươi, nhưng cũng không phải dạng người như ngươi có thể đối kháng. - Vậy sao? Như vậy ngươi thử xem… Huyền Thiên biết Hình Thiên còn xa mới đạt được đến trạng thái đỉnh phong, cho nên một chút cũng không có lo lắng. Đối với Hình Thiên mà nói, vấn đề mấu chốt bây giờ là trạng thái. Lực lượng của Vu tộc đến từ chính cường độ cơ thể của bọn họ. Tuy rằng hắn dùng vu chủng thai nghén mà sống lại nhưng cũng cần thêm một đoạn thời gian để phát triển. Dưới tình huống như thế, sức chiến đấu của hắn không cách nào phát huy toàn bộ. Đối địch nhiều lúc giữ lực lại, huống chi bây giờ đứng trước mặt Hình Thiên lại là Tổ Vu Huyền Minh. Hơn nữa, vu lực của hắn đang ở trạng thái đỉnh phong, lại thuần thục, điều này khiến Hình Thiên không thể xem thường. - Hình Thiên, ngươi rất mạnh! Huyền Thiên cười nói: - Ngươi chính là vu tộc đệ nhất chiến sĩ, nhưng hiện giờ ngươi không bằng ta… Nhìn thấy Huyền Minh toàn thân tỏa ra sát khí như có như không, Hình Thiên biết trong lòng Huyền Minh đã có ý muốn giết chết mình rồi, trận chiến trước mắt này tuyệt đối không thể nào tránh khỏi. Nhưng chắc gì Huyền Minh thật sự dám giết hắn. Mục đích của hắn hiển nhiên là muốn mang mình đến gặp Ba Độ. Lui lại một bước, coi như Huyền Minh thực sự muốn giết chết hắn, cũng tuyệt không có khả năng. Cho dù Hình Thiên hiện giờ không có đạt tới trạng thái đỉnh phong nhưng với Hình Thiên chiến phủ trong tay, hắn vẫn còn tư cách đánh một trận với Huyền Minh. Nói cho cùng hắn là vu tộc đệ nhất chiến sĩ. Dùng vu lực lưu chuyển toàn thân, tâm thần bất an cũng từ từ biến mất, trên mặt Hình Thiên thoải mái nói: - Huyền Minh, coi như ngươi thật sự có thể thắng ta, ta cũng sẽ không cùng ngươi đi gặp Ba Độ, huống hồ phần thắng của ngươi cũng không lớn. Hôm nay, ta muốn cho ngươi tâm phục khẩu phục, vu tộc đệ nhất chiến sĩ tuyệt đối không bao giờ đầu hàng… Hình Thiên dứt lời, cả người lăng không nhảy lên, nhẹ nhàng dừng trước mặt Huyền Minh. Chỉ thấy Hình Thiên hay tay cầm chặt chiến phủ hung hăng bổ tới, một luồng công kích đỏ như máu xé gió lao tới Huyền Minh. Hình Thiên chiến phủ là vũ khí đệ nhất thời kỳ thượng cổ. Lực có thể phá núi, đả thương địch thủ chỉ trong giây lát. Nhìn thấy khí thế mạnh mẽ bất ngờ tấn công mình, trên mặt Huyền Minh không khỏi lộ ra một tia tán thưởng, tuy rằng Hình Thiên vẫn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Bất quá có thể đạt tới trình độ này cũng là tốt lắm rồi. Lấy ra cốt tiễn, trong nháy mắt bắn ra mấy mũi tên nghênh đón. - …! Vài tiếng nổ vang, công kích của chiến phủ bị mũi tên phá giải, khí thế vẫn như trước hề không giảm. Huyền Minh thấy thế trên mặt tịnh không có bất kỳ sắc thái nào, lại tập trung vu lực nháy mắt bắn ra mấy trăm mũi tên, chính diện hướng tới Hình Thiên chiến phủ công kích tới. - Phanh! Phanh! Phanh! Hai cỗ lực lượng va chạm, tiếng nổ mạnh tức thì vang lên. Tiếng nổ mạnh đi qua hai cổ lực lượng nhất thời biến mất. - Không tồi, xem ra Ba Độ cho ngươi không ít chỗ tốt! Hình Thiên khen ngợi một tiếng, thân hình trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Huyền Minh, chém xuống một phủ. Huyền Minh khẽ cười một tiếng, rất nhanh phóng tiễn, quanh thân hắn liền xuất hiện một vòng phòng ngự cường đại. - Bang bang! Hai tiếng nổ mạnh đương trường vang lên, khí kình qua đi thân thể Huyền Minh không tự chủ được trùng xuống. Đúng lúc này, Hình Thiên đã sớm nhảy lên trên đỉnh đầu Huyền Minh. - Huyền Minh, cẩn thận đấy! Khẽ quát một tiếng, từ bên trái đột nhiên vang lên âm thanh chói tai cùng một cỗ âm linh chưởng phong hướng Huyền Thiên đánh xuống. Một chiêu mãnh liệt phủ xuống, chỉ thấy đầu Huyền Minh biến đi đâu, thân thể vừa chuyển cả người như gió lốc lấy hướng nghịch kim đồng hồ cấp tốc xoay tròn, cả người đột nhiên hướng về phía trước bắn lên. Hình Thiên tưởng rằng Huyền Minh sẽ cùng mình đối lực, ai ngờ rằng ngay lúc chưởng phong tiếp cận, thân thể hắn đột nhiên lướt ngang ra ngoài. Hình Thiên mất đi mục tiêu công kích, nhất thời đánh xuống mặt đất tạo ra một cái hố to. Huyền Minh cười lạnh một tiếng, nương theo tốc độ cơ thể, thân hình vòng ra phía sau Hình Thiên, cốt tiễn trong tay liền bắn ra vài đạo. Hình Thiên tốc độ tuy rằng tạm thời không thể cản được Huyền Minh, song hắn rốt cuộc vẫn là vu tộc đệ nhất chiến sĩ. Cơ hồ bằng vào bản năng, hắn vung chiến phủ ra sau lưng ném một cái, nghênh tiếp đòn đánh. - Oanh long! Hai cổ kình lực lần thứ hai giao phong, lập tức sinh ra tiếng nổ cực mạnh, tiếng nổ sau so với tiếng nổ lúc trước càng vang dội. Mấy đợt nổ mạnh làm cho đất trời sinh ra một cỗ gió xoáy cuồng mãnh tới cực điểm, khí kình bắn ra chung quanh, ngay cả ngọn núi cực lớn trong nháy mắt cũng bị chấn nát, khiến cho người ta sợ hãi đến cực điểm. Một kích qua đi, Hình Thiên thân hình bay lên giữa không trung, Hình Thiên chiến phủ vẫn cầm trong tay, thân hình như lá rụng nhẹ nhàng bay xuống mặt đất. - Ngươi cũng là một đối thủ không tệ! Hình Thiên khẽ cười một tiếng, chính diện tấn công. Huyền Minh lấy cốt tiễn đón đánh, lúc này đây lực lượng của hai người ngang bằng nhau. - Hình Thiên, ta sẽ khiến ngươi cảm thấy tâm phục khẩu phục, chỉ cần ngươi đồng ý cùng ta đi gặp Ba Độ đại nhân, ngài sẽ giúp ngươi đạt được đến cảnh giới Tổ Vu… Huyền Minh nói. - Chờ khi nào ngươi thắng ta rồi hãy nói… Trong lúc nói chuyện, hai người dùng tốc độ cực nhanh giao thủ hơn mười chiêu. Hình Thiên không ngừng bị dính chiêu nhưng vẫn luôn thong dong hóa giải. Đồng dạng, Huyền Minh đối với Hình Thiên cũng thúc thủ vô sách, cả hai đều không gì được nhau. Huyền Minh tựa hồ hết kiên nhẫn, sát khí trên mặt nồng đậm nói: - Hình Thiên… Ta và ngươi trong lúc này cơ bản không thể phân thắng bại được… Ngươi thật sự tính toán muốn cùng ta đấu cho tới khi nào đây? Hình Thiên thản nhiên đáp: - Ngươi muốn đánh nhau, ta liền cùng ngươi đánh nhau dù gì đây cũng là công việc ta ưa thích… Huyền Minh hai mắt nhíu lại, giận quá hóa cười nói: - Hình Thiên, ngươi tôn sùng lực lượng chẳng lẽ ngươi không muốn mình đạt tới cảnh giới Tổ Vu sao? - Muốn chứ, nhưng ta không muốn người khác chế trụ mình, dù cho là đối phương Ba Độ thì ta vẫn giữ nguyên ý định. Lời vừa nói ra, Hình Thiên liền lăng không bay lên phi thân về phía Huyền Minh. Nhìn thấy Hình Thiên hướng tới mình phi đến, Huyền Minh lúc này giật mình không ngờ không cảm giác được khí tức của Hình Thiên. Trong lòng hắn lúc này cảm giác được nguy cơ trước nay chưa từng thấy, loại nguy cơ này theo cảm giác Hình Thiên tiếp cận thì ngày càng mãnh liệt. Huyền Minh trong lòng cảm thấy kinh hoàng, không hề do dự Huyền Minh lấy cốt tiễn hướng đến Hình Thiên bắn tới. Hình Thiên biết lần này công kích của Huyền Minh tuyệt không dễ dàng có thể ứng phó, hừ lạnh một tiếng, hắn phóng xuất đầu khô lâu trong chiến phủ. - Hô! Theo tiếng gầm giận dữ, đầu khô lâu trong Hình Thiên chiến phủ đem mấy ngàngđạo cốt tiễn toàn bộ cắn nuối hết, cùng lúc đó miệng của đầu khô lâu cũng mở ra. Đúng lúc này, giữa không trung vang lên tiếng quát: - Dừng tay! Một giọng nói uy nghiêm vô cùng, oai chấn chin tầng trời, giống như giữa bầu trời đầy nắng tự nhiên có tiếng sấm nổ vang. - Hiện giờ vu tộc đang trên đà phát triển, bọn ngươi thân là mười hai Tổ Vu lại không giữ gìn vu tộc ngược lại lại tự giết lẫn nhau, thật sự là đáng giận… Huyền Minh hơi kinh hãi, thất thanh nói: - Ba Độ đại nhân… Là Hình Thiên hắn không chịu quay về nên ta mới hướng hắn xuất thủ. - Đồ hỗn trướng! Thanh âm như sấm tiếp tục vang lên: - Không được gọi thẳng tục danh của ta, thân phận của ta vẫn chưa tới lúc nổi trên mặt nước. - Hình Thiên, ta biết không thể ước thúc ngươi, bản tôn cũng không miễn cưỡng ngươi. Đây là Tổ Vu linh huyết, ngươi cầm đi. Nếu luyện hóa xong thì ngươi sẽ khôi phục lại trạng thái đỉnh phong năm đó. Giọng nói xa dần, giữa không trung một đạo huyết luyện bay thẳng tới trước mặt Hình Thiên. Hình Thiên cũng không nói thêm lời nào, đem đạo huyết luyện hút vào bụng, sau đó cười nói: - Ha ha, tốt lắm, phần nhân tình này ta sẽ nhớ kỹ. Bất quá ta phải nói trước nguyên tắc của ta, nếu ngươi cứ khăng khăng gây sự với Thiên Ngoại Thiên thì ta sẽ không cùng ngươi sóng vai chiến đấu, ta còn chưa muốn tìm chết. - Ừm, tốt lắm, ngươi rất thực tế, bất quá ta sẽ cho ngươi thấy được thực lực chân chính của ta… Thanh âm kia nói tiếp: - Huyền Minh, hãy nhớ kỹ không nên vì chuyện gì mà hướng tới Tổ Vu động thủ, hiện ta cái chúng ta cần là đoàn kết chứ không phải là nội chiến. Chuyện tình Hình Thiên ta sẽ tự xử lý ngươi cứ thu xếp chuyện của ngươi đi… … … Lúc này được Đường Hương Hương tận lòng chiếu cố, linh hồn của Long Thiên Diệu khôi phục rất nhanh. Bất quá khoảng cách tiếp thụ việc trọng tổ thân thể vẫn còn chút chênh lệch. Đường Hương Hương lần nữa hướng tới Long Vũ biểu thị hắn không nên gấp gáp. Chuyện tình bác trai Long Thiên Diệu nàng sẽ xử lý thỏa đáng. Nàng đảm bảo chỉ cần thêm một chút thời gian sẽ trả lại cho hắn một người cha toàn vẹn. Long Vũ đối với lần này hết sức vui mừng. Dạo này đại bộ phận thời gian hắn đều cùng Thi Nhân trao đổi, giải khai khúc mắc. Không thể không nói, Thi Nhân đúng là người rất cố chấp cũng rất có nguyên tắc. Có một số việc thủy chung nàng không bao giờ nhượng bộ. - Anh Vũ, em cùng mẹ anh chỉ được lựa chọn một người… Thi Nhân nói: - Tuy rằng chúng ta là người Phượng tộc, trước đây không hiểu được đạo đức luân thường, nhưng hiện tại em đã hiểu, em nghĩ em rất khó chấp nhận một sự thật như vậy.