Thi Nhân lo lắng nói. - Tiểu Vũ một mình ở bên kia sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? - Yên tâm đi, không có việc gì. Mẹ muốn con đi, là muốn cho con đến Phượng Hoàng các vì Tiểu Vũ chọn lựa một quyển bí tịch tu luyện. Thiên Sư kiếm quyết lúc trước của hắn chỉ thích hợp cho tu vi Cửu Đỉnh. Nếu muốn trở nên càng cường đại hơn, hắn phải có được pháp quyết càng thêm cao cấp. Dao nói. Vừa nghe Ngọc Dao nói như vậy, Thi Nhân lập tức nở nụ cười. - Mẹ, người thật tốt. - Nha đầu này, xem mẹ đối tốt với Tiểu Vũ, con nói mẹ tốt. Nếu như mẹ đối với Tiểu Vũ không tốt, con nhất định sẽ nói xấu mẹ. Dao nói một tiếng. - Chúng ta đi thôi... Trong rừng ngô đồng, Long Vũ từ trong hôn mê tỉnh lại, chậm rãi mở mắt ra, nhẹ nhàng nhúc nhích thân thể. Đau nhức kịch liệt cũng không có như trong tưởng tượng mà đến, ngược lại cảm giác có một cổ lực lượng dồi dào, không ngừng chảy xuôi trong người. Cảm giác tràn đầy thư sướng, làm cho Long Vũ thở ra một hơi thật dài, hơi quay đầu, hắn thấy Dao đã không ở đây. Long Vũ đầu tiên sững sờ một chút, chợt ngồi dậy, ánh mắt vội vàng đảo qua bốn phía, cũng không thấy bóng dáng Dao. - Bác gái? Long Vũ hô một tiếng. Bốn phía cũng không có bất kỳ ai đáp lại. Long Vũ lập tức đứng dậy. Tính lúc này rời đi. Nhưng mới đi được vài bước. Hắn đột nhiên ngửi được một cổ mùi thơm ngát nhàn nhạt. Sau khi cẩn thận quan sát. Hắn phát hiện mùi thơm này là từ trên người mình tràn ra. - Chủ nhân. Dao đem Phượng Hoàng Chiến Giáp của mình để lại cho anh đó! La Lâm giải thích nghi hoặc cho Long Vũ. - Cổ mùi thơm đúng là mùi thơm của cơ thể Dao. Phượng Hoàng Chiến Giáp đi theo nàng vô số năm tháng. Trên mặt dĩ nhiên lây dính mùi thơm của cơ thể nàng. - Phượng Hoàng Chiến Giáp? Long Vũ mờ mịt nói. - Dao dùng chính lông vũ của bản thể mình luyện chế. Lực phòng ngự rất mạnh. Tuy so ra kém hơn Phượng Hoàng lệnh trân quý. Nhưng ở trong Huyền Cảnh. Coi như là bảo vật khó được. La Lâm nói. - Nàng lại đem chiến giáp thiếp thân cho ta? Trên mặt hiện ra cổ quái. Long Vũ thì thào một tiếng. Ngửa đầu nhìn giữa không trung. Vẫn còn có chút khó hiểu. - Nàng làm như vậy là vì cái gì? Long Vũ như tự nói hỏi thăm. - Em cũng không biết! La Lâm nói. - Có lẽ bởi vì tình ý? - Tình ý? Long Vũ sửng sốt một chút. - Cái gì tình ý? - Chủ nhân, thực xin lỗi, em không có cách nào giải đáp vấn đề này của anh! La Lâm nói. - Vấn đề này có lẽ chỉ có thể do chính anh mới có thể giải đáp. - Do chính mình? Long Vũ thoáng do dự một chút, lắc đầu nói. - Thôi, những chuyện tình phiền não này anh trước tiên không cần nghĩ nữa, trở lại có thời gian anh sẽ đi hỏi thử Dao. Đi ra cánh rừng, trời chiều chân trời đỏ như lửa, đã xuống hơn phân nửa. Đứng tại chỗ, Long Vũ thở dài một hơi, tiếp tục đi lên phía trước. - Tiểu Vũ, anh đã tỉnh! Đúng lúc này, Thi Nhân đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Long Vũ, nàng cười mỉm nhìn Long Vũ nói. - Tiểu Vũ, mẹ em nói cho em biết, nàng đã giúp anh thanh trừ năng lượng tà ác trong cơ thể anh, anh đã thành công dung hợp ý thức tà ác này, có thật không? - Đương nhiên là thật. Long Vũ nói. - Thi Nhân, mẹ của em đâu? - A, nàng đang bế quan! Thi Nhân nói. - Tiểu Vũ, mẹ em bảo em đưa cho anh Hoàng Cực quyết, một môn pháp quyết cao thâm, tập hợp cách đánh cùng đạo thuật làm một thể. Chia làm Thiên Địa Nhân ba tầng cảnh giới, rất thích hợp cho anh tu luyện bây giờ. Long Vũ vô ý thức tiếp nhận quyển ghi chép Hoàng Cực quyết, lần nữa hỏi. - Thi Nhân, anh có thể gặp mẹ của em một chút được không? - Cái này không được! Thi Nhân nói. - Mẹ em từng có dặn dò, trong lúc bế quan ai cũng không gặp. Đúng rồi, nàng dường như biết anh muốn gặp nàng. Nàng nói cho em biết, từ nay về sau nếu có cơ hội sẽ gặp lại. Nàng còn bảo em nói với anh rằng, sau này anh phải siêng năng tu luyện, thiên ngoại hữu nhân, nhân ngoại hữu nhân, anh cũng không thể thỏa mãn với hiện trạng. - Ừ, anh biết rồi! Long Vũ âm thầm thở dài, xem ra Dao là tính không cùng hắn gặp mặt. Hắn biết việc này không thể miễn cưỡng, lập tức từ bỏ. - Tiểu Vũ, ý tứ của mẹ em là muốn chúng ta sau khi rời khỏi Phượng Sào, trước tiên đi tới Dục Giới Luyện Ngục sơn. Thi Nhân cũng không nhìn ra cảm xúc của Long Vũ có chút không thích hợp. Vẫn hưng phấn nói chuyện như trước. - Luyện Ngục sơn là vùng đất tôi luyện không tệ, ý tứ của mẹ em là muốn em bồi luyện với anh, muốn anh ở đó tu luyện một thời gian. Đem đệ nhất trọng Thiên Nhân Tự quyết của Hoàng Cực quyết tu luyện thành công, như vậy anh mới được ra ngoài lang bạt. Nói như vậy, an toàn của anh sẽ càng thêm bảo đảm. - A! Long Vũ trả lời một tiếng, nói. - Em cứ an bài đi. Thi Nhân suy nghĩ một chút rồi nói. - Kim Phượng ở bên kia, anh còn chưa đi cáo biệt sao? - Không đi! Long Vũ nói. - Chúng ta đi thôi... Trước khi ly biệt luôn có chút chuyện tình bi thương, Long Vũ không thích cảm giác như vậy. … … Mười ngày sau, Long Vũ cùng Thi Nhân đi tới cái gọi là vùng đất ma luyện ở Dục Giới Luyện Ngục sơn. Bắt đầu kiếp sống tu luyện của hắn. Đầu tiên, hắn đem Thiên Sư kiếm quyết tu luyện đến cảnh giới cao nhất. Có thể thành công triệu hồi ra Vấn Thiên Thần Long. Bất quá tiếc nuối chính là hắn triệu hoán thần long chỉ là phân thân, mà không phải bản thể. Theo Thi Nhân phân tích, triệu hồi ra thần long chính thức, phỏng chừng phải có bí pháp của Long Tộc. Vì vậy cũng không thể cưỡng cầu. Chuyên tâm tu luyện nâng cao Hoàng Cực quyết. Hoàng Cực quyết hiển nhiên mạnh hơn Thiên Sư kiếm quyết, bất quá hắn chú trọng hơn chính là luyện khí. Tăng lên tu vi bên trong. Tu vi Long Vũ dựa theo phương thức tính toán của Huyền Cảnh, chính là tu vi Vương Cảnh. Dựa theo những gì Thi Nhân nói, Nhân Tự quyết của Hoàng Cực quyết sau khi tu luyện thành công, cảnh giới tu vi của hắn cũng không tăng lên. Nhưng có thể làm cho đạo lực trong cơ thể hắn càng thêm cô đọng, làm cho tu vi Vương Cảnh của hắn có thể phát huy tốt nhất. Nhưng cân nhắc theo góc độ sức chiến đấu, Nhân Tự quyết sau khi tu luyện hoàn thành, lực chiến đấu của hắn sẽ mạnh hơn trước mấy lần. Ban đầu, Long Vũ cùng Thi Nhân làm đối thủ của nhau tiến hành chiến đấu, tôi luyện. Nhưng theo sức chiến đấu của hắn không ngừng tăng lên, hắn lo lắng mình sẽ lam tổn thương đến Thi Nhân, cho nên lựa chọn cùng ma thú Luyện Ngục sơn tiến hành chiến đấu. Luyện Ngục sơn là địa phương ma thú hoành hành, nhất là những ma thú Cửu Đỉnh càng tầng tầng lớp lớp, đánh xong từng đợt rồi lại từng đợt. Đối với Long Vũ mà nói, thật sự là vùng đất thiên đường của người tu luyện. Đêm khuya, Thi Nhân xinh đẹp đang mặc váy trắng như tuyết đứng ở phía trước, một đôi mắt chăm chú nhìn Long Vũ, nhìn hắn ở trong núi rừng cùng ma thú kích đấu, khóe miệng phát ra thần sắc khẩn trương. Đến khi nàng nhìn thấy Long Vũ thành công săn giết ma thú, mới nhẹ nhàng thở dài một hơi. Xoay người rời đi, nàng đi trở về sơn động. Nơi đó là địa phương nàng sống cùng Long Vũ. Nàng muốn đi giúp Long Vũ chuẩn bị đồ ăn, rất nhanh, Long Vũ sẽ về nhà. Lúc này, trên mặt Thi Nhân đều toát ra thần sắc hạnh phúc. - Chủ nhân, có sát khí! Ngay khi Long Vũ tính kết thúc công việc trở về đoàn tụ cùng Thi Nhân, La Lâm bắt đầu lên tiếng cảnh báo. Long Vũ tâm tư liền động, nhìn kỹ, lại là một con vượn người kim cương cấp bậc Tướng Cảnh ở cách đó không xa đang chăm chú nhìn mình. Hắn nhe răng nhếch miệng, như là cực kỳ cừu hận Long Vũ. Dưới ánh trăng làm nổi bật hàm răng bén nhọn cùng nanh vuốt nổi lên sáng bóng rét lạnh. Biến cố đột nhiên tới, Long Vũ vội vàng cảnh giới. Lúc này, con vượn người kim cương vung nắm tay, một cổ quyền phong ẩn chứa kình khí hung hãn, hung hăng đập tới Long Vũ. Kình khí hung hãn, làm cho Long Vũ không thể không nghiêm chỉnh, Thiên Sư pháp kiếm trong tay múa lên một đạo gió lốc, mấy đạo kình khí hướng vượn người giết tới. Con vượn người nọ dường như biết kiếm khí của Long Vũ lợi hại, toàn thân lông tóc lập tức dựng lên, răng nanh che kín dữ tợn như cự chủy, rống ra một tiếng gào thét, chợt một cổ hàn khí màu trắng, như tia chớp hướng Long Vũ phun tới. Làm cho người ngạc nhiên chính là, kiếm khí của Long Vũ rõ ràng bị hàn mang trong miệng vượn người làm cho đông cứng. Sau đó, vượn người kim cương hướng Long Vũ đánh tới, trong miệng của nó phun ra mấy ngụm hàn khí, uy lực kinh người. Long Vũ không khỏi cười lạnh một tiếng, quát nhẹ một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm lập tức nhóm lên một đạo lửa tím, sau đó hóa thành một đạo Hỏa Long hướng vượn người kim cương cuốn tới. Con vượn người kim cương lúc này mới ý thức tới hàn khí trong cơ thể mình cũng không phải là đối thủ Tử Kim Thiên Viêm của Long Vũ. Hắn vội vàng lui về phía sau, muốn chạy trốn khỏi hiện trường. Nhưng đã muộn, Hỏa Long trong nháy mắt đã đem thân thể của nó thôn phệ sạch sẽ. Theo vài tiếng kêu thảm thiết, vượn người một thời cường hoành tại Luyện Ngục sơn cứ như vậy chết đi. Giải quyết xong con vượn người, Long Vũ thở dài ra một hơi, gia hỏa này là ma thú mạnh nhất mà hắn gặp tại Luyện Ngục sơn trong những ngày nay. Nghe nói trong này còn có ma thú đạt tới tu vi Vương Cảnh nhưng mà Long Vũ còn chưa có gặp qua. Ngẩng đầu nhìn trăng sáng giữa không trung, Long Vũ nhớ rõ, đây là lần thứ ba hắn tại luyện ngục sơn nhìn thấy trăng tròn. Nói một cách khác, hắn ở Luyện Ngục sơn đã vượt qua ba tháng. So với ba tháng trước, trên thân thể của hắn dường như nhiều hơn một cổ huyết tinh. Vẫn không ngừng diệt sát ma thú, làm cho hắn trải qua huyết chiến rửa tội. Đồng thời, ba tháng gian khổ huấn luyện, cũng làm cho hắn tu luyện hoàn thành Nhân Tự quyết trong Hoàng Cực quyết. Đúng như Thi Nhân đã nói, tu luyện Nhân Tự quyết không tăng lên cảnh giới tu vi, nhưng làm cho lực lượng của hắn càng thêm cô đọng cùng thực dụng. Nói tóm lại, ba tháng tu hành này, tổng thể thực lực của Long Vũ tăng gấp đôi, lực lượng hiện tại của hắn trong Huyền Cảnh đã ít có địch thủ. Đồng thời còn có một kinh hỉ ngoài ý muốn, cùng việc tu luyện Nhân Tự Quyết trong Hoàng Cực quyết, Ngũ Cầm Hí Ngạo Thiên Long đến nay cũng hoàn thành thuận lợi. Sau khi trải qua máu huyết của Sinh Mệnh Chi Long, Ngũ Cầm Hí đối với hiệu quả thay đổi thể chất hắn đã là rất nhỏ, cơ hồ cảm giác không có bao nhiêu. … … Trở lại sơn động, Thi Nhân đã chuẩn bị xong đồ ăn ngon miệng. Sau bữa cơm chiều, hai người giúp nhau lột sạch quần áo ôm cùng một chỗ. Thi Nhân nói: - Tiểu Vũ, em biết anh đã luyện thành Nhân Tự Quyết trong Hoàng Cực quyết, ngày mai chúng ta liền rời đi Luyện Ngục sơn. Đến Luyện Ngục sơn, em và anh buộc phải tách ra. Yên tâm đi, chỉ cần có tin tức của cha mẹ anh, em trước tiên sẽ tìm đến anh, thông báo cho anh biết. - Thi Nhân, cám ơn em! Long Vũ nghiêm túc nói. Thi Nhân nằm ở trong ngực nam nhân, lông mi thật dài trên đôi mắt đẹp chớp động, ngượng ngùng đưa mắt lên nhìn, khẽ cắn môi anh đào, lộ ra nụ cười mỉm. - Trước khi ly biệt, em muốn ép khô cả người anh.