Đặc Thù Không Gian
Chương 193
Ngay lúc này, Thiên Cơ đạo nhân lần thứ hai truyền âm đến:
- Vương Quốc Duy tuy rằng khinh địch lâm vào khốn cảnh, nhưng hắn rất nhanh có thể điều chỉnh trạng thái chiến đấu... Mã Ngọc có thể gặp bất trắc.
Long Vũ nghe vậy, vội vàng định thần nhìn lại.
Đối mặt với công kích của Vương Quốc Duy, Mã Ngọc chân chính cảm nhận được sợ hãi. Hắn thấy rõ, hai tay Vương Quốc Duy thành trảo, hướng tới tim của hắn chụp lấy. Càng làm hắn cảm thấy không thể tưởng tượng chính là hắn không thể nhìn rõ được thân ảnh củaVương Quốc Duy, duy nhất hiện lên trong mắt hắn chỉ là một đạo hắc khí.
Giờ phút này, hắc khí của Vương Quốc Duy đã đen toàn bộđường lui của hắn phong kín, từ bốn phương tám hướng điên cuồng vọt tới tà khí làm hắn sinh ra một cảm giác khủng bố.
Hắn hiểu được Vương Quốc Duy muốn mượn một kích này lập tức phân ra cao thấp.
Nghĩ vậy, hắn dứt khoát nhắm mắt lại, để tránh chịu hắc khí ảnh hưởng, tay phải nắm chặt pháp kiếm chém ra, muốn mở một đường máu trong bầu trời hắc khí này.
Pháp kiếm giống như thần lực phát ra hào quang chói mắt nghênh đón hắc khí. Đồng thời hắn vội vàng đem vài món Linh bảo có tính phòng ngự mà Mã Chính Phong cho đặt bên người, hình thành một đạo phòng tuyến.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn này, chỉ thấy trong hắc khí đầy trời một luồng bạch quang xuất hiện, giống như một đạo thiểm điện cắt ngang qua.
Giờ phút này, mọi người từ trong đáy lòng đều ca ngợi công kích của Mã Ngọc.
Mã gia đích xác quật khởi.
Đương nhiên. Bọn hắn cũng không biết rằng Mã gia quật khởi, công lao rất lớn thuộc về Long Vũ.
Trên thực tế, đại bộ phận ở đây đều không biết là Long Vũ có thể tự do ra vào Huyền Cảnh.
Lúc này, hai luồng hắc bạch hòa lẫn nhau, kèm theo đó là chấn động như sét đánh. Mọi người vội vàng lui về phía sau, đương trường nhất thời hỗn loạn.
Long Vũ âm thầm dặn dò Tuyết Cơ giúp hắn để ý Mã Ngọc để tiện xuất thủ tương cứu. Còn chính hắn lại chậm rãi hướng đến cái Tà ác trận pháp kia.
Cần phải ngăn cản thông đạo mở ra. Nếu không một khi Huyền Cảnh tà vật đi ra. Thế giới sự thật sẽ gặp tai ương.
- Ngươi muốn phá hư trận pháp. Đừng hòng…
Vương Quốc Duy tuy rằng đánh nhau kịch liệt,vẫn phát hiện được tâm tư của Long Vũ. Chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng. Trong miệng phát ra một đạo huyết khí. Huyết khí ở trong không khí lập tức tỏa khắp nơi. Nhất thời hóa thành vô số oán linh xông về phía Long Vũ.
- Mọi người cùng nhau tiến lên, đừng cho oán linh ảnh hưởng đến Tiểu Vũ…
Long Vũ nghe ra đó là thanh âm của Mã Hiểu Mai.
Một tiếng này của nàng bên trong ẩn chứa đạo lực nên phát ra rất to. Tiếng nói vừa dứt, mọi người liền bắt đầu tiêu diệt oán linh. Không hề nghi ngờ, toàn bộ oán linh này đều là những nhân viên công tác tại tập đoàn Bách Thánh.
Thật sự là nghiệp chướng.
Thiên Cơ đạo nhân nhíu nhíu mày, thấp giọng quát:
- Cẩn thận một chút, nguy hiểm còn đang phía sau, mọi người tạo thành một vòng phòng ngự, ngàn vạn lần không được phân tán hành động.
Nói xong, Thiên Cơ đạo nhân dơ tay lên, bên người tạo xuống một đạo quầng sáng, tay bấm linh quyết.
Bên kia Mã Ngọc bằng vào những pháp bảo linh khí có được từ Mã Chính Phong, nên lực lượng chiến đấu lúc này là ngang nhau, nhưng tình huống cũng không phải là tốt.
Tuyết Cơ nhận ủy thác của Long Vũ, tự nhiên cũng không dám lãnh đạm. Nàng một bên ra sức tiêu diệt bốn phía oán linh, một bên chú ý Mã Ngọc so đấu, chuẩn bị tùy tay xuất thủ tương trợ.
- Ầm…
Theo tiếng nổ lớn vang lên, lực lượng hai người Mã Ngọc và Vương Quốc Duy lại đụng vào cùng nhau. Lúc này đây, bộ dáng Mã Ngọc có vẻ hết sức chật vật, y phục trên người toàn bộ đều nghiền nát, khóe miệng tràn ra vài tia máu tươi, nhưng lòng tin trong hắn không biến mất.
Vương Quốc Duy đứng cách hắn không xa, sắc mặt một mảnh âm hàn, nhưng trên người lại không có bất kỳ thương tổn.
Nhìn thấy bộ dáng Mã Ngọc, Mã Hiểu Mai không khỏi thở ra một luồng lương khí, thấy sắc mặc tái nhợt cực độ và hai mắt vô thần của cha, lòng nàng dần trầm xuống, kết quả đã rất rõ ràng, hắn đã bại.
- Chết tiệt…
Vương Quốc Duy tựa hồ tức giận Mã Ngọc lại có thể dai sức như vậy. Chỉ thấy trong mắt của hắn sát khí đột nhiên hiện lên, Tuyết Cơ thầm kêu không tốt. Phía sau, Mã Hiểu Mai cũng phi thân qua tới.
Hai người liên thủ tạm thời bức lui Vương Quốc Duy đem Mã Ngọc cứu trở về.
Thiên Cơ đạo nhân cùng Yến Nam Thiên nhân cơ hội vây quanh Vương Quốc Duy. Không để cho hắn làm thương tổn đến người khác.
Sắc mặt Mã Hiểu Mai khó coi nhìn chằm chằm cha mình, hai mắt đỏ lên:
- Cha... Cha tuy bại nhưng vinh...
- Hiểu Mai, cha làm mất thể diện, cha thực có lỗi với Mã gia...
Lần này thất bại đối với Mã Ngọc mà nói là đả kích rất lớn, tâm như muốn chết.
Nguyên bản, hắn tính toán dựa vào pháp bảo có từ Huyền Cảnh hảo hảo thể hiện thân thủ, ai ngờ trái lại bị người đánh bại, rơi vào kết quả như vậy.
Nghe được ngữ điệu chua xót của cha, Mã Hiểu Mai nghiến răng nghiến lợi liền muốn cùng Vương Quốc Duy liều mạng, may mắn bị Tuyết Cơ ngăn lại, cũng cảnh cáo nàng không nên làm xằng bậy.
- Cô bé, không nên kích động…
Thiên Cơ đạo nhân xoay người nói với Mã Hiểu Mai:
- Ngươi nói đúng, Mã Ngọc tuy bại nhưng vinh quang… Đổi lại là ta, cũng chưa chắc có thể làm được tốt như vậy.
Thiên Cơ đạo nhân một lời nói thật, giờ phút này hắn đấu Vương Quốc Duy, mới phát hiện hắn là cường đại như thế nào. Mã Ngọc có thể chiến với Vương Quốc Duy lâu như vậy thật sự là không tồi rồi.
- Song Tử Hoàng, ngươi thật sự đã làm gì với con ta?
Vì chuyện của con nên Yến Nam Thiên hận Vương Quốc Duy thấu xương. Hắn nghiêm mặt, từng bước một tiến đến Vương Quốc Duy.
Thiên Cơ đạo nhân thấy Yến Nam Thiên thật sự nổi giận, giống như là muốn liều mạng. Vội vàng sóng vai đi lên, trường bào không gió mà bay, sát khí như cơn lốc lạnh thấu xương hướng về phía Vương Quốc Duy.
Vương Quốc Duy cả kinh, nghĩ thầm khí thế thật mạnh, tựa hồ sức mạnh của người tu đạo thế giới này thật cũng không còn giống như lúc trước hắn tưởng tượng.
Vương Quốc Duy thấy bộ dạng Yến Nam Thiên như thế, đồng tử co rút lại, trong lòng cả kinh, trực giác nói cho hắn biết người này đã muốn liều mạng.
Tuy rằng một mình Yến Nam Thiên hắn không để vào mắt, nhưng là bên cạnh còn có một người đứng đầu Huyền Môn, hai người này nếu là liên thủ, đích thật là cái phiền toái không nhỏ.
Yến Nam Thiên đến trước mặt hắn ba thước, ánh mắt sắc bén như mũi tên nhọn bắn thật sâu vào trong mắt Vương Quốc Duy, phối hợp hai má đầy sát khí, thật có phần dữ tợn.
Vương Quốc Duy vừa mới tiếp xúc ánh mắt của Yến Nam Thiên, toàn thân run lên, vội vàng chớp mắt, âm thầm kêu khổ. Hắn vừa mới chiến cùng Mã Ngọc một trận, tuy rằng toàn thắng, nhưng Mã Ngọc dùng tất cả đều là pháp bảo tại Huyền Cảnh, lực lượng của hắn tiêu hao cũng rất lớn. Giờ phút này, cùng Yến Nam Thiên kia đang muốn liều mạng, nên khí thế đã yếu đi không ít.
Long Vũ bên này đã thuận lợi loại trừ oán linh quay chung quanh hắn. Sau đó hắn bắt đầu ngăn cản máu tươi tiếp tục chảy, ý đồ khiến tà ác trận pháp bị đứt đoạn.
Tuy nhiên sự tình tựa hồ không đơn giản như hắn tưởng tượng, trận pháp đại bộ phận cũng đã hoàn thành. Hắn cơ bản có ngăn cản cũng không thể tạo được hiệu quả gì nữa.
- Chủ nhân, không cần lo lắng, em có biện pháp.
La Lâm nói:
- Chủ nhân, em có thể mở ra Phượng Hoàng lệnh pháp trận, chồng lên không gian thông đạo, khi đó không gian sẽ bị rối loạn. Nếu tính toán chính xác, còn có thể trực tiếp nén cái lối đi kia lại, khiến cho ở bên trong sụp đổ...
- Vậy làm theo ý em đi.
Long Vũ nói
- Chủ nhân, em cần đại lượng đạo lực để thi triển.
La Lâm giải thích nói:
- Làm chuyện này, so với đơn thuần tiến vào Huyền Cảnh phải tốn sức nhiều hơn.
- Không nên khách khí, muốn bao nhiêu đạo lực, em cứ tùy tiện mà lấy.
Long Vũ nói.
Đang lúc Long Vũ bên này chuẩn bị hủy diệt thông đạo đến Huyền Cảnh, bên này Yến Nam Thiên cùng Vương Quốc Duy đã đấu với nhau. Yến Nam Thiên quát khẽ tiếng:
- Vương Quốc Duy, thủ đoạn của ngươi thật ác độc, ngươi lại có thể làm hại con ta biến thành cái xác không hồn…
Vương Quốc Duy tuy là không dám tiếp xúc ánh mắt của hắn, nhưng ngạo khí không giảm, lãnh đạm nói:
- Đó là hắn tự chuốc lấy, đứa con kia của ngươi một lòng muốn trở nên cường đại, lại muốn ngồi vào vị trí của ngươi, cho nên mới nảy lòng tham... Tại lòng tham chỉ dẫn, việc này chỉ có thể trách chính hắn. Nói cách khác, Yến Nam Thiên ngươi đã sinh ra một tên súc sinh…
Yến Nam Thiên chưa từng chịu qua loại tức khí thế này, lập tức giận đến cả người phát run, quơ nắm tay phát ra một đạo hỏa diễm đánh tới.
- Ngươi là Hỏa Hệ dị năng giả?
Vương Quốc Duy lập tức lắc đầu nói:
- Ta đã biết, ngươi là tam hệ dị năng giả, dị năng của ngươi là gió, tinh thần, lửa... Chẳng thể trách...
Vương Quốc Duy một tiếng đã nói rõ nội tình của Yến Nam Thiên, làm hắn chấn động.
- Ha ha, lão tặc, đến đây đi, đừng tưởng rằng ngươi là tam hệ dị năng giả thì ta sẽ sợ. Xem ta bắt ngươi như thế nào, cho ngươi cùng con của ngươi giống nhau, trở thành tay sai trung thành của ta.
Vương Quốc Duy cười to không ngừng.
Yến Nam Thiên cả người run lên, cảm thấy tên Vương Quốc Duy là kẻ kiêu ngạo nhất mà từ khi lọt lòng tới nay mới gặp qua. Hắn không thể tưởng tượng mình cư nhiên bị một tên như vậy không ngừng cười nhạo.
Hắn liên tục thi triển Hỏa Hệ dị năng, năm ngón tay bắt chỉ, nhất thời năm đạo hỏa diễm như thực chất từ đầu các ngón tay bắn ra, mang theo tiếng "Xoẹt xoẹt" xé gió hướng trên ót Vương Quốc Duy chộp tới.
Lại nhìn Thiên Cơ đạo nhân, hắn cũng lấy ra một pháp kiếm toàn thân màu đen tính toán phối hợp cùng Yến Nam Thiên. Chỉ thấy toàn thân hắn kim quang đại thịnh, râu tóc tung bay, trông cực kỳ giống một pho tượng Chiến Thần.
Lúc này, La Lâm đã từ trong cơ thể Long Vũ rút lấy đủ lượng đạo lực. Hơn nữa đã mở ra không gian pháp trận Phượng Hoàng lệnh giữa không trung, va chạm với động khẩu của thông đạo kia, không ngừng mở rộng.
- Ầm… ầm…
Hai không gian bất đồng đụng vào nhau, tạo ra âm thanh giống như sét đánh. Đồng thời, trên đại lầu trống không của tập đoàn Bách Thánh, tà khí rất nhanh tiêu thất.
Vương Quốc Duy nhất thời nổi giận gầm lên một tiếng, bộ mặt trở nên dữ tợn.
Hắn vạn lần không ngờ, chính mình sẽ thất bại.
Bất kể nói thế nào, Huyền Cảnh thông đạo bị hủy, xem như là thất bại.
Đây là theo ý của chủ nhân một lần nữa bố trí thông đạo trận pháp. Lúc bố trí trận pháp đêm trước, hắn tính toán qua, lấy lực lượng thế giới thật này căn bản là không đủ để phá hủy cái lối đi kia.
Cho dù là người có tu vi cảnh giới Diệt Thần cũng không thể làm được.
- Khốn kiếp, các ngươi đều phải chết…
Vương Quốc Duy hoàn toàn bạo nộ rồi. Cơ nghiệp chính mình lao tâm khổ tứ xây dựng cứ như vậy sụp đổ.
Thiên Cơ đạo nhân thấy Vương Quốc Duy tức giận mất đi tỉnh táo, vội vàng huy động kiếm quyết, lấy hắc sắc pháp kiếm làm dẫn, bắn ra vài đạo công kích.
Vương Quốc Duy mắt thấy Thiên Cơ đạo nhân bắn ra công kích uy lực không tầm thường, hắn không dám đón đỡ, một mặt phun ra mấy oán linh, một mặt bay ngược lại thoát thân.
Sau khi né được đạo công kích kia, Vương Quốc Duy quát nhẹ một tiếng, thân hình đột nhiên bành trướng, há mồm phun ra một ngụm ác khí, khí thế bài sơn đảo hải hướng bốn phía xông đến. Trong đó một đạo khí tức hắc ám công kích Thiên Cơ đạo nhân.
Thiên Cơ đạo nhân đưa pháp kiếm nghênh đón.
Lúc này, Yến Nam Thiên cũng đánh ra vài đạo Hỏa Hệ dị năng công kích, lấy tốc độ như gió, xuất hiện ở phía sau Vương Quốc Duy đánh tới.
- Xèo xèo…
Vương Quốc Duy quá chú ý công kích Thiên Cơ đạo nhân, chưa kịp phòng bị Yến Nam Thiên, khiến cho trên người của hắn bị tia lửa đánh trúng. Tia lửa này vừa tiếp xúc với thân mình Vương Quốc Duy liền phát ra tiếng cháy dữ dội.
Đống thời, càng có nhiều tia lửa ùn ùn kéo đến, hóa thành một biển lửa hướng tới Vương Quốc Duy quét tới.
Vương Quốc Duy quả thực muốn điên rồi, hỏa diễm này cấp bậc tuy rằng không cao lắm. Nhưng đối với thương thế của hắn gây tác hại cũng không nhỏ. Luôn luôn ở thế bị động chịu đòn cũng không phải biện pháp.
Yến Nam Thiên điên cuồng mà thúc dục Hỏa Hệ dị năng trong cơ thể, Hỏa Hệ dị năng trong cơ thể hắn quả thực chính là chỗ nào cũng có, vĩnh viễn dùng không hết... Trải qua nhiều năm ngưng luyện, trong cơ thể hắn, ngay cả trong kinh mạch đều ẩn chứa hỏa diễm.
Hỏa diễm cương mãnh nóng rực làm cho Vương Quốc Duy thập phần không thoải mái. Nhưng hắn cũng không thể làm gì. Đối mặt với công kích của người đứng đầu Huyền Môn, hắn cũng là công ít thủ nhiều.
Mấy ngày nay, vì tìm cách mở ra thông đạo Huyền Cảnh, hắn hao phí sức lực thật sự đã rất nhiều rồi.
Yến Nam Thiên lạnh lẽo nhìn Vương Quốc Duy, hắn đem một lượng lớn Hỏa Hệ dị năng cố định trên không trung, tạo thành một mảng mây lửa, đem Vương Quốc Duy vây quanh.
Sắc mặt Vương Quốc Duy u ám, mãi do dự, hắn quyết định tạm thời bỏ chạy.
Mà thủ đoạn duy nhất có thể ly khai, chính là Hồi Thành Quyển trục mà chủ nhân ban cho hắn.
Một đạo hồng quang hiện lên, Vương Quốc Duy liền biến mất.
La Lâm vội vàng nói:
- Chủ nhân, khí tức của hắn tiêu thất, hẳn là đi vào Huyền Cảnh...
- Mọi người phân công nhau đi tìm..
Thiên Cơ đạo nhân cảm thấy đây chính là cơ hội tiêu diệt Vương Quốc Duy, phân phó nói:
- Ba người làm một tổ...
- Không cần…
Long Vũ nói:
- Sư tổ, hắn đã đi vào Huyền Cảnh.
- Ngươi làm sao biết được?
Thiên Thần Tử vẫn là muốn cùng Long Vũ đối lập, hắn nói:
- Đây là việc lớn, ngươi cần phải hiểu rõ không nên nói bậy.
- Ta không có nói bậy!
Long Vũ nói:
- Ta có thể khẳng định Vương Quốc Duy đích xác đã biến mất khỏi thế giới này rồi.
Nói tới đây, Long Vũ đưa mắt nhìn sang Thiên Cơ đạo nhân, tự động xem nhẹ Thiên Thần Tử nói:
- Sư tổ tin tưởng con, phán đoán của con là chính xác... Thế giới này bây giờ có thể an ổn mấy ngày. Nhưng con cảm giác bọn chúng sẽ không buông bỏ thế giới sự thật, cho nên con hy vọng sư tổ có thể phái thêm đệ tử xuống núi...
- Ta biết!
Thiên Cơ đạo nhân nhìn Tuyết Cơ liếc mắt một cái, nói:
- Ta đã chính thức bổ nhiệm Tuyết Cơ làm ngoại đường Đường chủ. Từ hôm nay trở đi, điều hai trăm đệ tử đến hiệp trợ công tác của nàng. Tiểu Vũ, sau này có sự tình gì, ngươi có thể trực tiếp liên hệ ta, đây là số điện thoại của ta...(DG: có cả mobile cơ đấy:12:)
Nói xong, Thiên Cơ đạo nhân đưa cho Long Vũ số điện thoại di động đã sớm viết xong.
Long Vũ hơi kinh hãi:
- Sư tổ, trên núi có tín hiệu mạng sao?
- Ha ha!
Thiên Cơ đạo nhân mỉm cười, nói:
- Vài ngày trước, Lâm Phong đã cho người lắp đặt thiết bị thông tin tại Thái Huyền Sơn. Hiện giờ mỗi một đệ tử đều có điện thoại di động. Sau này thông tin liên lạc cũng rất thuận tiện... Đúng rồi, nhớ rõ phải liên lạc với ta đó...(Biên: Hổ báo quá:323:)
Nhìn thấy bộ dáng Thiên Cơ đạo nhân, Long Vũ nhịn không được nở nụ cười:
- Người yên tâm đi, sau này con nhất định sẽ liên lạc với người...
- Được rồi, ta đi trước... Giải quyết tốt hậu sự, Tuyết Cơ, các ngươi phải làm việc chu đáo một chút. Nhớ kỹ, sau này có việc cứ gọi điện thoại...
Nói xong, Thiên Cơ đạo nhân liền dẫn Thiên Thần Tử mấy người ly khai.
Trên đường, Thiên Thần Tử cẩn thận hỏi:
- Sư huynh, làm sao ngươi không ngừng lấy lòng Long Vũ kia, đây cũng đâu phải là chuyện tốt gì? Tiểu tử đó không phải là một lòng theo Huyền Môn chúng ta đâu…
- Nói bậy!
Thiên Cơ đạo nhân lúc này lên án kịch liệt:
- Thiên Thần Tử, không được nói bậy... Mẹ Thủy Tiên của tiểu Vũ là đệ tử đắc ý nhất của ta. Đứa con Thủy Tiên dĩ nhiên là đệ tử Huyền Môn. Từ hôm nay trở đi, không cho ngươi lại nói bậy. Còn nữa, ta xem tiểu Vũ rất tốt, nhưng thật ra ngươi, luôn đa nghi...
Mắt thấy Thiên Cơ đạo nhân tức giận, Thiên Thần Tử vội vàng nói:
- Sư huynh giáo huấn rất đúng...
- Hừ!
Thiên Cơ đạo nhân quát một tiếng, nói:
- Thiên Thần Tử đừng cho là ta không biết tâm tư của ngươi, ngươi là ghen tị thành tựu tiểu Vũ hiện giờ. Ta đã nói với ngươi, ghen tị thì ghen tị. Nhưng ngươi đừng nên làm ra việc mất đoàn kết ở Huyền Môn, nếu không cũng đừng trách ta...
Tuyết Cơ cùng Lâm Phong giải quyết tốt hậu quả. Xử lý cẩn thận tất cả những oán linh còn lại trong tập đoàn. Lâm Phong phụ trợ hành động. Đồng thời, Lâm Phong còn phải ở lại một chút để giải thích sự việc với dân chúng.
Long Vũ thì đi cùng Mã Hiểu Mai, mang theo Mã Ngọc về nhà, giúp hắn chữa thương.
Mã Ngọc ngoại thương lại không gặp vấn đề gì, mấu chốt nhất chính là trong lòng bị tổn thương. Tuy rằng năng lực của hắn được Huyền Môn đứng đầu thừa nhận, nhưng hắn cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Bởi vì kết quả cũng không có được như hắn kỳ vọng.
Hai ngày sau, được Long Vũ cùng Mã Hiểu Mai cẩn thận chăm sóc, ngoại thương của hắn cơ hồ khỏi hẳn. Thừa dịp thời gian Long Vũ đi vắng, Mã Ngọc nói với con gái:
- Hiểu Mai, ngày đó không biết con chú ý không, cha cảm thấy có hai cổ khí tức thông đạo Huyền Cảnh. Nói cách khác, tiểu Vũ ngày đó đã mở ra thông đạo Huyền Cảnh. Vương Quốc Duy muốn mở ra thông đạo phải làm nhiều công tác chuẩn bị, lại cần đại lượng huyết thực. Mà Long Vũ lại phi thường thoải mái mở ra Huyền Cảnh thông đạo. Đây đại biểu cho cái gì? Vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề. Trên người của cậu có pháp bảo. Lần trước đi vào Huyền Cảnh, cha từng hỏi qua ông nội của con, phải có năm lệnh bài Phương Thiên Địa mới có thể tùy ý ra vào Huyền Cảnh.
Mã Hiểu Mai hơi kinh hãi:
- Ý của cha là, anh Vũ trên người có năm lệnh bài Phương Thiên Địa.
- Đó là dĩ nhiên…
Mã Ngọc nói:
- Trừ cách đó ra, không còn cách giải thích khác. Hiểu Mai, hãy nghĩ biện pháp chứng thực…Như vậy đi, cha sẽ nói với Tuyết Cơ tiên tử chuyện tình con cứu tiểu Vũ. Sau đó chúng ta coi đây là cơ hội, định ra hôn sự của các con, cho các con trở thành vợ chồng, như vậy con hành động sẽ thuận tiện hơn.
- Không được!
Mã Hiểu Mai một tiếng hoàn toàn cự tuyệt:
- Cha, con không đồng ý ý tứ của cha, con tuyệt đối sẽ không làm như vậy… Cha vì cái gì mà phải bất chấp như vậy. Coi như trên người anh Vũ thật sự có năm lệnh bài Phương Thiên Địa thì đã sao, chúng ta bây giờ không phải tùy ý ra vào Huyền Cảnh như thường đó sao? Anh ấy đã chiếu cố chúng con rất nhiều. Con không đồng ý…
Truyện khác cùng thể loại
746 chương
43 chương
118 chương
34 chương
130 chương
24 chương