Đặc Thù Không Gian
Chương 174
- Bây giờ khó mà nói được, bởi vì ta cần một lượng lớn huyết thực để hoàn thành bước cuối cùng.
Hắc Minh tiếp tục nói:
- Mỹ Diễm, ta cần gấp năm trăm xử nữ, ngươi hãy nghĩ biện pháp giúp ta...
- Năm trăm người cũng không phải là vấn đề gì lớn, ngươi cho ta thời gian mười ngày, ta đảm bảo sẽ cấp đầy đủ cho ngươi. Nhưng ngươi phải nhanh chóng nói rõ cùng Phách Vương bên kia. Hắn chắc chắn nằm mơ cũng muốn thâu tóm Bách Hoa hội của ta.
Mỹ Diễm chau mày, ngữ khí như đang làm nũng.
- Chớ có bày bộ dáng đó trước mặt ta...
Hắc Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta báo cho ngươi lần cuối, ta không thích nữ nhân... Ngoại trừ bá nghiệp ra, những thứ khác ta không cảm thấy hứng thú gì. Nhớ kỹ việc của ngươi là được rồi...
- Xem ra Hắc Minh trưởng lão của chúng ta quả nhiên là không hiểu phong tình...
Mỹ Diễm cười khan một tiếng, lập tức nói:
- Cùng người như vậy hợp tác, mới thật là thú vị. Như vậy đi, Hắc Minh trưởng lão, việc này không nên chậm trễ, ta đi giúp ngươi chuẩn bị nữ nhân. Còn chuyện Phách Vương...
- Được rồi, nữ nhân các ngươi thật là dài dòng!
Hắc Minh nói:
- Phách Vương bên kia sẽ không xuất hiện vấn đề gì... Ta nắm trong tay nhược điểm của hắn, hắn sẽ buông tha, không thâu tóm Bách Hoa hội của ngươi đâu.
- Vậy ta phải làm phiền người rồi!
Mỹ Diễm mỉm cười, mông uốn éo, xoay người đi ra ngoài.
Mấy ngày tiếp theo, Mỹ Diễm mang năm trăm xử nữ cho Hắc Minh, mà Hắc Minh cũng không có lừa bịp Mỹ Diễm. Cũng không biết hắn rốt cuộc nắm trong tay nhược điểm gì của Phách Vương, từ tin tức bên trong Cửu Đỉnh hội truyền ra, Cửu Đỉnh hội đã bỏ kế hoạch thâu tóm Bách Hoa hội.
Tuy vậy việc này bị nội bộ của Cửu Đỉnh hội phản đối mãnh liệt. Nhưng Phách Vương cuối cùng dùng thủ đoạn lôi đình trấn áp toàn bộ những người phản đối.
Vì thế, trong lòng Mỹ Diễm mừng rỡ, cơ hồ đã nghĩ sẽ cùng Hắc Minh hiện thân.
Nhưng cuối cùng nàng bỏ đi ý tưởng không thực tế của mình.
Hắc Minh, con người này nàng nhìn không thấu.
Đương nhiên, với tình huống trước mắt, vẫn cần phải hợp tác.
…………………………………………� �
…………………………………………� �
Tại thế giới sự thật, Long Vũ vốn định đến nghiệp đoàn dị năng bái phỏng Yến Nam Thiên và Long Phi. Nhưng giờ càng ngày càng xuất hiện nhiều nhân sĩ dị năng ở Thiên Hải. Hơn nữa lại đặc biệt đối lập cùng hắn.
Trong tình huống như vậy, hắn đành gác lại việc đi bái phỏng nghiệp đoàn dị năng.
Bây giờ hắn cần ưu tiên đi ứng phó với những dị năng nhân sĩ này đã.
Hơn nữa Hàn Duyệt còn lấy được tin tức từ Lâm Phong, những dị năng nhân sĩ này có một bộ phận rất lớn đều là song hệ dị năng, tình huống này có chút quỷ dị.
Long Vũ sau khi biết được tình huống dị năng từ chỗ Lâm Phong, trong đầu bắt đầu cả gan sinh ra một cái ý nghĩ kinh người, thành phố Thiên Hải này có nhiều dị năng như vậy, vô cùng có khả năng là có người chế tạo. Trừ điều đó ra, căn bản sẽ không có giải thích hợp lý nào khác. Dựa theo tình huống bình thường, dị năng thứ hai thức tỉnh là phi thường khó khăn, khó mà có được. Cho dù là trong một trăm dị năng giả, cũng chưa chắc sẽ có một người là song hệ dị năng.
Lâm Phong và Hàn Duyệt biết được suy đoán của Long Vũ, trong lòng giật mình không thôi.
Nếu một người thật sự có thể chế tạo dị năng giả, vậy thì sẽ là chuyện tình đáng sợ tới cỡ nào. Tại trước mặt dị năng giả, nhân loại bình thường chẳng qua là đứa trẻ nhỏ tùy tiện để người bắt nạt mà thôi.
Đồng thời, trải qua điều tra của Long Vũ, nữ tử đi theo bên người Vương Quốc Duy chính là song hệ dị năng giả ám sát bọn họ Đường Na.
Điều này là một phát hiện vô cùng quan trọng.
Nó ít nhất có thể chứng minh, Vương Quốc Duy xác thực là có vấn đề.
Đáng tiếc chính là bọn họ khuyết thiếu bằng chứng xác thực, không thể có hành động thêm một bước với Vương Quốc Duy.
Long Vũ cũng không có biện pháp nào tốt cả.
Dưới tình huống bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp tục giám thị Vương Quốc Duy. Ngay sau đó, một hắc đạo mới mang tên Khô Lâu đã xuất hiện trong tầm chú ý của mọi người.
Mà thành viên của Khô Lâu hơn phân nửa đều là song hệ dị năng giả.
Nói cách khác, Vương Quốc Duy kia vô cùng có khả năng chính là bàn tay đen đứng sau màn chế tạo song hệ dị năng giả.
Vì thế, Lâm Phong cơ hồ đem thuộc hạ đắc lực nhất của mình trong toàn tổ đều tập hợp tới Thiên Hải. Để ứng phó cục diện phức tạp trước mắt tại Thiên Hải.
Đồng thời, dưới sự phối hợp của Tuyết Cơ, Phù Hoa suất lĩnh đệ tử Huyền Môn tiến hành chú ý cao độ tới việc này.
Nhưng sự tình liên quan đến dị năng giả, bên Tuyết Cơ cũng không tiện cường ngạnh can thiệp. Bởi vì Huyền Môn cùng nghiệp đoàn dị năng đã từng có hiệp nghị, không thể liên quan với nhau.
Nếu có chứng cớ rõ ràng, thì cái gọi là Khô Lâu sẽ cùng nghiệp đoàn dị năng không có vấn đề gì, còn không thì đừng nói nữa.
Buổi tối, Long Vũ cùng Hàn Duyệt nói chuyện điện thoại, thông tri cho nhau về tình báo, tổng thể mà nói, còn chưa có bất luận đột phá gì.
Tính toán thời gian một chút, đã đến ngày Long Thiên Trạch khôi phục, Long Vũ tính, trước bớt chút thì giờ tới Huyền Cảnh một chuyến. Về phần chuyện tình Thiên Hải, có tổ Lâm Phong cùng Huyền Môn chiếu cố, chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Trước khi đi, Long Vũ điện thoại liên lạc với Tuyết Cơ.
Tuyết Cơ trong điện thoại báo cho Long Vũ biết, nàng đang trên đường chạy tới Thái Huyền Sơn, lần này sẽ không theo hắn cùng đi Huyền Cảnh, còn bảo hắn thay mặt hỏi thăm Long Thiên Trạch.
Về đến nhà, Long Vũ nói cho Mã Hiểu Mai biết tin tức tiến vào Huyền Cảnh. Mã Hiểu Mai tự nhiên là nhận lời, nhưng lại đưa ra ý muốn dẫn Mã Ngọc đi cùng.
Lần này, Long Vũ cự tuyệt.
Lý do là lần này là đi thăm người thân, cũng không thích hợp cho nhiều người đi. Quyền quyết định là ở Long Vũ, nàng cũng không có cưỡng cầu.
Nhưng nếu nói có chút nào đó khác thường, thì phải là thái độ của Long Vũ đối với nàng có chút chuyển biến. Tuy rằng lúc nói chuyện, hắn vẫn mang theo khuôn mặt tươi cười, nhưng Mã Hiểu Mai lại cảm giác được Long Vũ đối với nàng có chút lãnh đạm. Ngay cả khuôn mặt tươi cười kia cũng là giả vờ.
Điều này làm nàng có chút khó hiểu, đồng thời cũng cảm thấy ủy khuất trong lòng.
Đương nhiên, nàng cũng không biết là, trong lòng Long Vũ càng thêm ủy khuất.
…………………………………………� �
…………………………………………� �
Sau khi tiến vào Huyền Cảnh, sự tình lại phát sinh biến hóa. Bởi vì Long Vũ từ ông chú Long Thiên Trạch biết được một tin tình báo rất có giá trị.
Đó là luyện khí đại sư Kim Ngô tại Thành Hoành Thủy.
Có tin tức chứng tỏ, mẫu thân Long Vũ, Thủy Tiên, từng là đệ tử của Kim Ngô đại sư.
Long Vũ biết được tin tức, liền định đi tới thành Hoành Thủy trước hỏi Kim Ngô đại sư nơi mẹ Thủy Tiên của mình hạ lạc.
Kim Phượng đối với chuyện này rất ủng hộ. Trước đó, nàng đã từ Long Thiên Trạch nghe nói về việc này, hơn nữa đã thông qua mạng lưới tình báo Đoan Mộc gia tộc, nghe ngóng tin tức Kim Ngô đại sư.
Theo tình báo cho biết, Kim Ngô đại sư là thất đỉnh luyện khí đại sư, tuy rằng đạo lực tu vi thất đỉnh tại thành Hoành Thủy cũng coi như chả là cái gì cả. Nhưng bản lĩnh luyện khí mà như vậy cũng coi như hạng nhất hạng nhì.
Nhưng đại đệ tử Kim Ngô cũng không công khai lộ diện, hắn tại Thành Hoành Thủy là một kẻ kinh doanh ngầm luyện khí phường, chuyên mua bán các loại pháp bảo, kiếm tiên... Chỉ cần ra giá thích hợp, hắn có thể thỏa mãn khách hàng bất cứ gì nhu cầu gì.
Nhưng tình báo cũng cho biết, Kim Ngô đại sư cũng không có nữ đệ tử nào tên là Thủy Tiên.
- Tiểu Vũ, tình hình là như vậy... Không bằng chị cùng em đi qua đó xem sao?
Đối với hiếu tâm của Long Vũ, Kim Phượng thập phần tán thưởng.
- Chị Phượng, đã làm phiền chị rồi...
Kim Phượng vô tư trợ giúp làm cho Long Vũ cảm thấy ấm áp.
Mã Hiểu Mai ở một bên cũng gấp gáp tỏ thái độ:
- Anh Vũ, em cũng đi cùng với anh…
- Cô... Tôi thấy không cần đâu. Lần này đi thành Hoành Thủy nguy hiểm trùng điệp, cô hãy tạm thời ở lại Thanh Tân Tiểu Trúc chờ tin tức đi...
Long Vũ ý vị thâm trường nói:
- Cô ở lại Thanh Tân Tiểu Trúc, có thời gian bảo Phúc Bá chỉ điểm giúp cô tăng tiến tu vi cũng tốt... Cô xem coi thế nào?
- Được rồi!
Mã Hiểu Mai đang tính toán lám sao để tiếp cận Phúc Bá, có Long Vũ an bài, cũng bớt phiền hơn.
Long Vũ thấy Mã Hiểu Mai thống khoái đáp ứng, trong lòng cười lạnh liên tục. Kim Phượng tựa hồ nhìn ra chuyện gì đó, nhưng lại không nói ra. Nhưng trong lòng của nàng lại là có chút oán trách Long Vũ. Nàng biết, lúc trước Mã Hiểu Mai hy sinh tấm thân chinh trắng của nữ nhi để đến cứu hắn, đó là có bao nhiêu khó khăn.
Càng khó khăn chính là Mã Hiểu Mai lại có thể không cho Long Vũ biết chuyện này.
Có thể thấy được tâm tính của nàng rộng lớn bao nhiêu.
Là một cô gái tốt bao nhiêu.
Ngày thứ hai, ở Huyền Cảnh là ngày mười lăm tháng chín. Sáng sớm, Kim Phượng cùng Long Vũ chuẩn bị xuất phát. Nhưng chưa kịp đi thì Hoa An đã chạy tới.
- Tiểu thư, cô có thể đi vào bên trongnói chuyện hay không...
Hoa An đi tới có vẻ muốn nói lại thôi. Hắn nhìn nhìn Long Vũ, hiển nhiên có mấy lời không thể nói.
- Không có việc gì đâu, Tiểu Vũ là người một nhà, có việc gì cậu cứ nói đi...
Kim Phượng nói.
- Trong nhà gởi thư!
Hoa An nói.
- Vậy à, tôi biết rồi...
Nói tới đây, Kim Phượng nghiêng đầu nhìn Long Vũ nói:
- Tiểu Vũ, thực xin lỗi, em chờ chi một chút, chị đi xem qua thư nhà rồi nói sau.
- Vâng.
Long Vũ gật đầu, nhưng trong lòng thì hết sức tò mò. Nhà chị Phượng rốt cuộc là làm cái gì, phong thư nhà kia rốt cuộc là cất dấu cái gì. Tiểu tử Hoa An kia tựa hồ chưa bao giờ khẩn trương quá như thế.
Ước chừng mười phút sau, Kim Phượng đã trở lại. Sắc mặt của nàng rõ ràng có chút khó coi, nhìn bộ dáng kia thì dường như nội dung trong thư cũng không tốt lắm. Hình như đã xảy ra chuyện gì.
- Chị Phượng, có phải trong nhà đã xảy ra chuyện hay không?
Long Vũ bước nhanh tới, thân thiết hỏi:
- Có thể nói cho em biết không? Nếu em có khả năng giúp đỡ, thì chị nhất định không được khách khí. Cho dù là lên núi đao, xuống biển lửa, em cũng sẽ không từ...
Long Vũ nói câu sau cùng có chút thái quá, đối với một người tu chân mà nói, cái gọi là núi đao, biển lửa, còn không khác gì đùa chơi sao. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không nghĩ ra lời nào tốt hơn.
- Tiểu Vũ, thực xin lỗi, chị phải về nhà một chuyến. Lần này đi thành Thành Hoành Thủy, chị không thể đi cùng em được rồi...
Kim Phượng xin lỗi.
- Không có việc gì!
Long Vũ cười nói:
- Em có thể tự đi mà, chị Phượng, chẳng lẽ chị không nhớ sao, tu vi hiện tại của em đã là Hóa Thần Kỳ, dựa theo phép tính Huyền Cảnh, cũng là cảnh giới ngũ đỉnh. Em có thể nắm chắc ứng phó hết thảy nguy hiểm. Hơn nữa, em đi chuyến này chỉ là vì tìm người, sẽ không gây chuyện đâu...
- Tiểu Vũ, nếu em không vội, có thể chờ chị được không. Chị sẽ mau chóng xử lý xong sự tình trong nhà rồi nhanh trở về cùng em tới đó.
Kim Phượng hỏi.
- Chị Phượng, xử lý chuyện trong nhà không cần quá mức sốt ruột, thành Hoành Thủy mình em có thể đi... Kỳ thật, có chú của em cũng theo giúp em mà...
Long Vũ nói.
- Tiên tử, Tiểu Vũ nói đúng, lần này đến thành Hoành Thủy, có tôi ở đây, nó sẽ không có việc gì đâu, xin cô yên tâm.
Đúng lúc này, Long Thiên Trạch tinh thần phấn chấn đi tới.
- Được rồi!
Kim Phượng nói:
- Cứ quyết định như vậy đi... Hoa An cậu ở lại giữ nhà, Phúc Bá, ông theo tôi về nhà một chuyến... Hiểu Mai em cứ ở lại Thanh Tân Tiểu Trúc đi, nhàn rỗi vô sự cũng có thể tìm ông nội của em tới, ông cháu hai người vừa lúc cũng có thể luận bàn tu vi...
- Vâng
Mã Hiểu Mai nghe được Phúc Bá phải đi theo Kim Phượng rời khỏi, trong lòng có chút thất vọng. Nhưng nghĩ lại, nàng có thể cùng ông ngoại gặp mặt, trong lòng liền bình thường trở lại.
Mã Hiểu Mai đối với cha mình bây giờ có chút bất mãn. Nàng tính toán sẽ cùng ông nội nói chuyện một phen, nhìn xem ông có ý gì?
Nhất là chuyện tình đối đãi Long Vũ, Mã Hiểu Mai cảm thấy cha mình có chút quá mức.
Nói thật, từ góc độ của nàng mà xem, Long Vũ đối với Mã gia đã đạt đến một trình độ nào đó. Nàng thật sự không đoán được Long Vũ khi đã biết tâm tư của Mã gia xong sẽ có phản ứng gì.
- Tiểu Vũ, từ tin tức tình báo Kim Ngô đại sư, lúc trước chị đều đã nói rõ cùng chú của em, hai người tiến đến thành Hoành Thủy, phải tránh không cần xen vào việc của người khác, tìm được Kim Ngô đại sư là được rồi.
Kim Phượng cẩn thận dặn dò.
- Đợi một chút, vật này hai người cầm đi, phỏng chừng Kim Ngô đại sư kia sẽ chủ động đi tìm hai người...
Phúc Bá từ trong túi lấy ra một vật đen thui giống như một khối sắt, nói:
- Đây là Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết, hai người cầm đi thành Hoành Thủy để lộ ra chút tin đồn, Kim Ngô đại sư sẽ nghe được tin tức. Đến lúc đó hắn sẽ phải tự mình tìm đến chỗ hai người...
- Vì sao lại như vậy?
Long Vũ khó hiểu.
Kim Phượng nói:
- Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết là nguyên liệu luyện khí khó gặp ở Huyền Cảnh, luyện khí đại sư kia tự nhiên sẽ cảm thấy hứng thú với Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết rồi.
- Phúc Bá, Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết này trân quý như thế, tôi trăm triệu lần gánh không nổi đâu...
Long Vũ có chút kinh hãi.
- Không sao!
Hoa An xen vào nói:
- Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết tuy trân quý, nhưng đối với Phúc Bá mà nói, nó chỉ là một khối sắt vụn bình thường thôi... Kỳ thật, ông còn có rất nhiều thứ tốt, chính là ông đối nhân xử thế keo kiệt, sẽ không dễ dàng xuất ra mà thôi.
- Nhóc con, nói bậy bạ gì đó.
Phúc Bá cười ha ha đánh lên đầu Hoa An một cái.
Sau đó, Kim Phượng, Phúc Bá, Long Vũ, Long Thiên Trạch cùng đi khỏi, nhưng hai nhóm đi hai hướng đối lập nhau.
Trên đường đi, Phúc Bá vui mừng ra mặt, thấp giọng hỏi:
- Tiểu thư, tôi thật sự có thể cùng cô về nhà sao? Tôi có thể gặp Dung Nương sao?
- Phúc Bá, ông đã hỏi tôi lần này là lần thứ ba cùng một vấn đề giống nhau rồi.
Kim Phượng buồn cười nói:
- Phúc Bá, ông biết không? Tôi thấy, bây giờ ông cứ như một tiểu hài tử vậy.
- Ha ha.
Phúc Bá cười, ngượng ngùng nói:
- Tôi đây không phải là rất cao hứng sao? Đúng rồi, cô vẫn chưa có trả lời tôi đâu...
Kim Phượng hơi xấu hổ, trên thực tế nàng đã trả lời hơn hai lần rồi.
Nhưng nàng vẫn là trả lời lại một lần nữa:
- Thật sự... Nhưng Dung Nương... Phúc Bá, có chuyện tôi vẫn phải là nói rõ ràng cho ông biết, Dung Nương bị bệnh.
- Cái gì? Dung Nương bị bệnh?
Phúc Bá sắc mặt đại biến, lấp tức dừng bước hỏi:
- Điều này sao có thể? Dung Nương sao lại sinh bệnh? Điều này sao có thể đây? Tiểu thư, cô cố ý đùa tôi phải không?
Dung Nương giống Kim Phượng cùng là một loại người. Trên lý thuyết, loại người này chắc là sẽ không mắc bệnh, bọn họ không trải qua sinh lão bệnh tử.
Trong thực tế, lý luận cùng sự thật vẫn còn có chút khác biệt rất nhỏ.
Bọn họ tu luyện tẩu hỏa nhập ma thì sẽ sinh bệnh.
Sinh bệnh đối với người bình thường mà nói, tựa hồ cũng không là vấn đề gì lớn. Nhưng là đối với bọn người như Kim Phượng mà nói. Là chịu đả kích trí mệnh.
- Phúc Bá, ông đừng vội, tình huống Dung Nương cũng không phải rất xấu...
Kim Phượng nói:
- Nói thật cho ông, tôi lần này mang ông cùng trở về, một là muốn cho ông trông thấy Dung Nương, thứ hai chính là hi vọng tôi và ông hợp sức chữa bệnh cho Dung Nương.
- Thì ra là thế!
Phúc Bá sâu kín thở dài một tiếng, lập tức liền cúi đầu với Kim Phượng:
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được...
- Phúc Bá... Ông làm cái gì vậy...
Kim Phượng vội vàng đáp lễ, nói:
- Dung Nương là bác ruột của tôi, chuyện của bà ấy là chuyện của tôi, tôi tự nhiên sẽ đem hết toàn lực mà làm. Nhưng Phúc Bá, sau khi về nhà, một ít tộc nhân chắc chắn sẽ có sắc mặt không tốt, tôi hy vọng ông có thể nhẫn nhịn, không cần phát sinh xung đột với bọn họ. Nhớ kỹ, việc này là vì Dung Nương.
- Cô yên tâm đi, việc này coi như cô không nói, tôi cũng vậy biết.
Phúc Bá nghiêm túc gật đầu.
…………………………………………� �..
…………………………………………� �..
Có kinh nghiệm ngày trước, lúc này Long Vũ cùng Long Thiên Trạch thực nhẹ nhàng vượt qua Linh Uyên đi tới thành Hoành Thủy. Hai người ở trong thành tìm một nhà trọ, Long Vũ hao tốn mười nội đan Thiểm Điện Bạch Lang cho người phát tán tin tức Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết.
Vào buổi trưa, một trung niên nam nhân tự xưng là đệ tử của Kim Ngô đại sư tới tìm. Người này có râu quai nón, dáng người khôi ngô cao lớn, lưng hùm vai gấu, nói chuyện to tiếng, y như một cái chuông đồng.
- Hai vị, nghe nói trong tay các ngươi có Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết, có thể đưa ta đánh giá hay không?
Trung niên nam nhân nói:
- Ta là đệ tử của Kim Ngô đại sư, Hồng Lượng...
Long Vũ toát mồ hôi, người này không phải là bởi vì lúc sinh ra có tiếng khóc chào đời quá mức vang vọng nên mới đặt là Hồng Lượng chứ.
- Không sai, chúng ta đích xác có Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết... Nhưng chúng ta muốn đến gặp Kim Ngô đại sư, người có thể chứng nhận...
Long Thiên Trạch trầm giọng nói.
- Việc này...
Đại hán lộ vẻ khó khăn:
- Ta chưa có xác định ngươi trên người các ngươi rốt cuộc có Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết hay không, ta không thể nào mang các ngươi đi gặp đại sư được, đây là vấn đề nguyên tắc...
Long Vũ cười lạnh một tiếng nói:
- Một khi đã như vậy, vậy mời ngươi trở về đi...
Long Thiên Trạch nói tiếp:
- Mời trở về đi, chúng ta đi thành Hoành Thủy là vì tìm kiếm một vị luyện khí đại sư có thể rèn ra thần binh lợi khí... Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết không giống bình thường, như nếu như đối phương không phải luyện khí đại sư chân chánh, căn bản sẻ không có tư cách chứng kiến Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết...
- Ngươi...
Long Thiên Trạch rất rõ ràng, ngươi to lớn cũng không được, ngươi không có tư cách thấy Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết. Hồng Lượng tuy rằng tứ chi phát triển, nhưng quan trọng chính là đầu óc hắn lại ngu si.
Hắn hừ một tiếng, nói:
- Các ngươi chờ đó, ta đi bẩm báo sư tôn.
Một lúc sau, Hồng Lượng lại tìm đến Long Vũ và Long Thiên Trạch. Thái độ của hắn trở nên khiêm cung rất nhiều:
- Hai vị khách quý, Kim Ngô đại sư mời hai vị.
Nhưng sau đó lời nói hắn trở nên khó nghe:
- Các ngươi gặp được sư tôn, mà trên tay không có Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết, thì cũng đừng trách ta không khách khí...
- Yên tâm đi, chỉ cần nhìn thấy Kim Ngô đại sư, chúng ta dĩ nhiên là cho hắn xem Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết.
Long Vũ nói.
…………………………………………� �.
…………………………………………� �.
Tổng bộ Nghiệp đoàn dị năng, đại sa mạc Ba Tháp.
Yến Nam Thiên nghe xong chuyện đứa con gặp được tại Thiên Hải, sắc mặt một mảnh xanh mét. Ba một tiếng, hắn đập mạnh tay lên mặt án trước mặt, nổi giận đùng đùng nói:
- Song Tử Hoàng rốt cuộc là có lai lịch gì... Hắn lại có thể không thèm để nghiệp đoàn dị năng chúng ta vào mắt... lý nào lại như vậy. Như Vân, ngươi cùng Song Tử Hoàng kia đã gặp mặt, có thể nhìn ra lai lịch của hắn không? Dị năng của hắn là gì???
Truyện khác cùng thể loại
746 chương
43 chương
118 chương
34 chương
130 chương
24 chương