- Là phi sắc ma vụ… Thông qua La Lâm, Long Vũ biết được lợi hại của đám mây mù. Vật này chính là một loại độc vật của yêu hồ, có công hiệu thôi tình loạn tính. Sau khi được nhắc nhở, Đường Hương Hương vội vàng ngừng thở. Sau khi nàng ngừng thở, cảm giác thân thể khô nóng rất nhanh bình phục. Nhưng mà khuôn mặt nàng đỏ bừng, dường như là đang suy nghĩ về vấn đề không nên suy nghĩ gì đó. Long Vũ cũng phong bế hơi thở, để tránh bị trúng chiêu. Đối với tu vi của bọn họ, phong bế hơi thở một hai giờ không là vấn đề gì cả. Sắc mặt Long Vũ ngưng trọng nhìn cái hang động, trong lòng càng cảm thấy bối rối. Hắn đã dặn La Lâm thông qua vệ tinh liên lạc với Tuyết Cơ. Đáng tiếc cả âm sơn bị hắc vụ phong tỏa, ngay cả tín hiệu điện tử cũng bị che chắn, căn bản không làm được gì cả. Nếu bọn người Tuyết Cơ không thể can thiệp đúng lúc, vậy chỉ còn có hắn và Đường Hương Hương liên thủ tác chiến. Trong động khẩu tối đen, một đôi mắt đỏ ngầu giống như đèn lồng lóe ra, tiếng bước chân chậm rãi hướng tới cửa động. - Hí… Sau một tiếng rống to, một bóng dáng màu trắng nhảy ta từ trong động. Xuất hiện trước mặt Long Vũ và Đường Hương Hương là một con tam vĩ hồ ly một đầu, toàn thân màu trắng, đôi mắt đỏ ngàu. Nhưng mà cơ thể của nó so với hồ ly bình thường to lớn gấp bội, thân cao lớn hơn rất nhiều. Những mùi hôi thối xung quanh chính là từ cơ thể của nó phát ra. - Hí. Yêu hồ nổi giận gầm lên một tiếng, mồm như cái chậu máu mở to ra, làm lộ ra hai chiếc răng nanh trông dữ tợn, đôi con ngươi màu đỏ như đèn lồng lớn hung tợn nhìn về phía Long Vũ cùng Đường Hương Hương. Ba cái đuôi xồm không ngừng đong đưa, làm cho tâm lý hai người càng lúc càng khẩn trương. Nếu như không có đôi con ngươi màu đỏ cùng với răng nanh hung tợn, kỳ thực yêu hồ trước mặt không có gì là khủng bố. Ngược lại, toàn thân nó trắng như tuyết, giống với hồ ly tại thế giới thực, còn có một chút đáng yêu. Thiếu nữ trời sinh thích những đồ vật đang yêu. Mặc dù Đường Hương Hương tu đạo từ nhỏ, nhưng trong nội tâm nàng vẫn tồn tại những sở thích của một cô bé. Yêu hồ phát ra một tiếng gầm rú thê lương, bước lên phía trước vài bước. Con ngươi đỏ như máu chuyển động liên tục, dường như đang tính kế gì đó. - Chủ nhân. Loài người thường có câu, ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách. Chạy mau đi. La Lâm sau khi phân tích tính toán, sau đó nghĩ ra kế này, liền tự động nhắc nhở Long Vũ. - Khuếch đại đạo lực. Long Vũ tuy không phải hạng người ham sống sợ chết. Nhưng hắn rất quý trọng sinh mệnh của mình. Dù sao hắn cũng đã một lần coi như là đã chết. Vì vậy đối với sinh mệnh của mình là quan trọng nhất. Kế hoạch vĩnh viễn không thể bằng được sự cơ động. Long Vũ vốn tính toán ngăn cản thông đạo Huyền Cảnh mở ra. Nhưng cho đến giờ phút này, hắn cũng đành vô lực. Hắn không phải là chúa cứu thế, cũng không phải là đại anh hùng. Cố gắng hết sức là tốt rồi. Trước mắt việc sáng suốt nhất chính là chạy trốn. Long Vũ để cho La Lâm mở ra khuếch đại đạo lực, đem tu vi của mình tăng lên cảnh giới tụ linh. Nếu mà chạy thục mạng, không phải chiến đấu, hắn có thể duy trì được liên tục hai giờ. - Chúng ta đi… Đường Hương Hương chỉ cảm thấy một cánh tay mạnh mẽ, đột nhiên ôm lấy nàng đem đi. - Long Vũ sư huynh? Đường Hương Hương nhìn thấy mình trong ngực Long Vũ, giật mình hỏi: - Xảy ra chuyện gì thế? - Chúng ta tất phải đi, nếu còn chần chừ sẽ không kịp nữa. Long Vũ thấp giọng giải thích một câu, lập tức ôm lấy thân thể mềm mại của Đường Hương Hương, nhẹ nhàng giống như một làn khói, hướng ra đường chính mà chạy. - Long Vũ sư huynh, chúng ta vì sao phải chạy trốn. Đường Hương Hương bị Long Vũ ôm vào trong ngực, sắc mặt hơi đỏ nên. Đây là lần đầu tiên nàng cùng người khác giới thân mật như thế. Long Vũ không trả lời, triển khai tốc độ lớn nhất di chuyển. - Chủ nhân, tôi kiểm tra đo lường phát hiện ra hơi thở của huyết bức ( Con dơi đỏ như máu)… Có lượng lớn huyết bức đi ra từ Huyền Cảnh. Cho dù âm thanh của La Lâm mang tính chất của máy móc, nhưng Long Vũ cũng có thể ý thức được tình thế nghiêm trọng. Nếu số lượng huyết bức này xuất hiện ở thế giới thực, đây quả thực là một tai nạn rất lớn. Tuy rằng hắn không muốn làm chúa cứu thế, nhưng tình thế trước mắt chính là một cơ hội. Đây chính là cơ hội để cho mọi người thay đổi cái nhìn đối với hắn. Nếu hắn có thể ngăn cản cơn sóng dữ, tất nhiên sẽ được người tu đạo tại thế giới thật tôn kính. Nói như vậy, cũng có thể thay đổi sự tai tiếng của cha mẹ mình tại Huyền Môn. Vừa chạy vừa suy nghĩ, coi như không phải vì lý do này, Long Vũ cũng không đành lòng nhìn nhân loại bình thường gặp bất trắc. Người sống trên đời dù sao cũng cần phải có một tấm lòng. Nghĩ đến đây, Long Vũ quyết định đưa Đường Hương Hương đến một nơi an toàn, sau đó quay trở lại đường cũ. Chỉ mong yêu hồ đã đi vắng, nếu chỉ đối phó đơn thuần với huyết bức, Long Vũ vẫn còn có chút tin tưởng. Hỏa diễm chính là vũ khí lợi hại dùng để đối phó huyết bức. Khi hắn tu luyện Ngũ Cầm Hí, hỏa hệ dị năng trong cơ thể hắn cũng tăng lên đáng kể. Nếu như theo tiêu chuẩn của công hội dị năng để phân chia, hỏa hệ dị năng hiện tại của Long Vũ ít nhất cũng đạt đến sơ cấp dị năng, cảnh giới ngũ tinh. Trên thực tế, Ngũ Cầm Hí đối với hỏa hệ dị năng có trợ giúp lớn hơn nhiều so với đạo lực. Đạo lực so với dị năng là hoàn toàn bất đồng. Đạo lực chính là hấp thu lực lượng bên ngoài chuyển hóa vào trong cơ thể, còn dị năng chính là tiềm lực của bản thân. Ngũ Cầm Hí đến từ thời đại kỷ nguyên vũ trụ chủ yếu cải thiện thân thể con người, rèn luyện thể chất. Điểm này tương đồng với dị năng. Đáng tiếc là hiện tại Long Vũ không có phương pháp tu luyện dị năng hữu hiệu. Hắn hiện tại sử dụng hỏa hệ dị năng, hoàn toàn là tiềm lực bản năng. Nói cách khác, tu luyện hỏa hệ dị năng đối với hắn chính là tu luyện Ngũ Cầm Hí. Về phương pháp tu luyện dị năng, Long Vũ cũng đã nói với La Lâm một lần. La Lâm vốn có phương pháp tu luyện, nhưng lúc này chưa hoàn thiện hệ thống, cần phải có thời gian. Sau nửa giờ, Long Vũ đã mang Đường Hương Hương tới một ngọn núi phía Bắc, xa hơn một cây số so với chỗ lúc nãy. Nơi này hắc vụ phong tỏa tương đối mờ nhạt, chỉ cần đi lên phía trước một chút, tuyệt đối an toàn. Buông Đường Hương Hương, Long Vũ dặn dò: - Tiểu sư muội, đi thẳng về phía trước. Với tốc độ của em, chắc chắn là an toàn… - Long Vũ sư huynh, anh muốn làm cái gì? Đường Hương Hương dường như nhận ra ý định của Long Vũ. Long Vũ hít sâu một hơi nói: - Anh phải quay lại. Ngoại trừ yêu hồ còn có một số lượng lớn huyết bức thoát ra. Anh phải quay trở lại tiêu diệt huyết bức. Nếu không thế giới này sẽ có một tai nạn khủng khiếp. - Em đi với anh. - Không được. Long Vũ trừng mắt nói: - Tiểu sư muội, đi nhanh lên. Nếu như em quay lại, chính là làm cho cố gắng của anh đổ xuống sông, xuống biển. Nhớ kỹ, nếu em gặp chị Tuyết Cơ, hãy nói với chị ấy, không cần lo lắng cho anh, anh sẽ trở lại. Đường Hương Hương tuy rằng tu vi cao hơn so với hắn. Nhưng Đường Hương Hương không có kinh nghiệm trực chiến. Hơn nữa tuổi nàng còn nhỏ, tâm tính không cứng rắn, căn bản không thích hợp đánh nhau. Cho nên Long Vũ kiên quyết phải bắt nàng quay về.