Đặc Công Xuất Ngũ
Chương 201
Lưu Phỉ đã đại khái đoán ra suy nghĩ của Lục Tử Hồng, không hề nghi ngờ, trong vở kịch lớn ngày hôm nay, mình sẽ bị đưa lên trên đầu sóng ngọn gió. Thong thả để chén trà cầm không chắc xuống, lộ ra nụ cười tươi sáng: "Giám đốc Diệp, về Thính Vũ Các, tôi nghĩ tôi có cách".
Diệp Phong đến nay còn không có cảm giác cô giá đối diện có chỗ nào khác với người thường, luận về tướng mạo, cô ấy rõ ràng còn thua kém một bậc so với Lục Tử Hồng, mà cái gọi là khí chất đặc biệt, càng không phát hiện ra một chút gì. Ấn tượng đầu tiên cho người khác chính là giống người con gái nhà bên cạnh với tướng mạo thanh tú vẫn còn đi học, thế thôi.
Không biết sự tự tin trong lời nói của cô ấy lại từ đâu mà ra, lòng hiếu kỳ của Diệp Phong cũng được kích thích, nâng cằm, không hề che giấu sự hoài nghi trong lòng, nói chậm rãi: "Cô nói cô có thể giúp tôi, như vậy cô hiểu Thính Vũ Các bao nhiêu chứ?"Lục Tử Hồng mỉm cười tiếp lời, liếc nhìn cô gái mà mình dẫn đến, giới thiệu cho người thanh niên: "Bây giờ, tôi xin nói về thân phận của cô ấy. Lưu Phỉ, hiện đang là chủ quản bộ phận kinh doanh tập đoàn Phương Đông. Mỗi tháng thu nhập gần một trăm nghìn nhân dân tệ, hơn nữa chưa kể đến tiền thưởng cuối năm. Tất nhiên, hẳn là cậu có hứng thú với thân phận trước đây của cô ấy.
Lưu Phỉ nghe ông chủ nói về giá trị bản thân mình, không có ý nói bất cứ điều gì thêm vào. Cho đến khi Lục Tử Hồng nói xong, mới chuyển hướng sang Diệp Phong với sự nghi ngờ, hơn nữa vì một câu then chốt nhất, "Tôi trước đây là phó tổng giám đốc của Thính Vũ Các, phó tổng giám đốc trước đây của Hương Tạ Hiên Điền Á Phỉ chính là cấp trên của tôi".
Nghe được lời này, Diệp Phong ngay lập tức hào hứng. Bản thân đã khổ về việc không hiểu tình hình kinh doanh cụ thể của Thính Vũ Các, không nghĩ tới việc có người tự động đến tận cửa. Không khỏi hoài nghi mục đích của Lục Tử Hồng, nhưng hiện tại Lưu Phỉ quan trọng nhất, phải chăng dù là có năng lực tạm thời, nhưng với kinh nghiệm của cô ấy thì cũng đủ để bản thân bỏ cái ý nghĩ ban đầu.
Mà với cái miệng khoe khoang vừa rồi cũng có phần có thể tin tưởng."Trong thời gian như thế này, tình hình thế này, cô đột nhiên đến đây, đưa than sưởi ấm những ngày tuyết rơi, dệt hoa trên gấm?" Gõ nhẹ vào bàn, Diệp Phong nheo mắt nhìn tất cả mọi người, đồng thời không thể nào rời mắt khỏi cô gái, thản nhiên nói: "Nhưng cho dù thế nào, tôi vẫn rất có hứng với quá khứ mà cô vừa nói.
Trên mặt Lưu Phỉ đầy vẻ vô tội. Trước khi có nguyên nhân này, Lục Tử Hồng chưa từng nói phải gặp người nào, nói chuyện gì. Cho dù là địa vị của Diệp Phong. Mối quan hệ giữa một nam một nữ này cũng là do phân tích từ cuộc đối thoại của họ mà ra. Đến bây giờ, cô ấy vẫn chưa rõ Lục Tử Hồng rốt cuộc muốn mình làm gì, duy nhất có thể xác định chính là chắc chăn có liên quan đến Thính Vũ Các.
Lục Tử Hông coi Lưu Phỉ là quân át chủ bài của mình, đương nhiên phải giữ bí mật, vì vậy xua tay ý bảo cô gái không được nói, còn lại bản thân sẽ mặc cả với chàng thanh niên, "Diệp Phong, chúng tôi giao dịch thế nào?""Kìa…" Diệp Phong không nghĩ đến người phụ nữ này vẫn tự cho là bạn nói về việc làm ăn một cách trang nghiêm, ngạc nhiên một chút, nghiêm túc nói: "Chị Hồng. Có chuyện gì nói thẳng nhé? Tôi nghĩ tôi có thể giúp được thì chắc chắn tôi sẽ giúp."" Điều mà tôi nói chính là giao dịch chứ không phải là sự hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau giữa bạn bè". Lục Tử Hồng ngay lập tức sửa cách diễn đạt của đối phương, nhẹ nhàng giải thích: " Hiện tại tôi là tổng tài của tập đoàn Phương Đông. Cậu là phó tổng giám đốc của Hương Tạ Hiên, địa vị rõ ràng. Mới có thể không có đố kị. Cái gọi là tính toán anh em, tôi đã bàn bạc với mọi người sẽ không bao giờ vì bạn bè hay người thân mà xảy ra bất đồng."Diệp Phong gật đầu, đành chịu tiếp nhận lý luận của người phụ nữ. Thương nhân chính là thương nhân, bất cứ khi nào, lợi ích luôn được đặt lên hàng đầu, đặc biệt là thương nhân nữ thành công như Lục Tử Hồng Hà Tích Phượng, làm việc thường càng vô tình, càng có quyết đoán hơn thương nhân nam, đây cũng là một lý do mà họ có thể đạt được trong lĩnh vực chỉ có đàn ông mới làm được." Thôi được, bây giờ chúng ta đã là người xa lạ rồi, giám đốc Hà". Diệp Phong cố ý biến đổi thêm cách xưng hô, để cho người phụ nữ hiểu rõ cách nói của cô ấy đã nhận được sự tán thành của mình.
Lục Tử Hồng giỏi trên thương trường nhiều năm, việc trên bàn đàm phán càng hiểu rõ. Lấy lại bình tĩnh, cuối cùng nói ra mục đích lần này đến Hương Tạ Hiên gặp Diệp Phong , " Lưu Phi đã từng là giám đốc của Thính Vũ Các, trình độ hiểu biết của cô ấy đối với câu lạc bộ ấy không cần phải nói cậu cũng có thể đoán được. Tôi tin rằng, nếu có sự giúp đỡ của cô ấy, Hương Tạ Hiên thay thế Thính Vũ Các chắc chắn sẽ rất thuận lợi, chí ít, các thế lực lớn bé ở thủ đô, nơi cần phải thu xếp, cô ấy cũng đã nắm rõ, có thể tránh được nhiều phiền phức không cần thiết. Quan trọng nhất là cô ấy rất quen thuộc với tình hình kinh doanh của Thính Vũ Các, hơn nữa cô ấy có khả năng đưa ra hàng loạt những phương án phát triển có thể thực hiện, làm cho các câu lạc bộ sắp đóng cửa một lần nữa náo nhiệt."Diệp Phong nghe người phụ nữ giới thiệu cười mà như không, giống như một khách hàng lắng nghe lời giới thiệu của một người bán hàng vàng nào đó, đang quyết định có mua mặt hàng này hay không, cho đến khi người phụ nữ nói xong, hắn mới nhẹ nhàng di chuyển, ngồi thẳng lên một chút, lập tức nói nghi ngờ trong lòng mình, "nếu thật sự như ngươi nói, cô ấy có thể làm cho Thính Vũ Các phát triển mạnh, vậy tại sao hiện tại tôi vẫn thấy nó hỗn loạn, khi cô ấy làm phó tổng ở đó, vì sao không áp dụng cái gọi là phương pháp chỉnh đốn và cải cách có hiệu quả?"Lục Tử Hồng nói xong một chuỗi dài lời thoại hay nghĩ trước đó, để giảm bớt khô miệng, nâng chén uống trà, bị một câu nói của Diệp Phong thiếu chút nữa trà phun ra khỏi miệng, chợt đặt cái chén xuống, dung khăn tay lau nước quanh miệng, tức giận nói: "Đừng nghĩ phó tổng giám đốc nào cũng như cậu, cũng chính Hà Tích Phượng người phụ nữ như thế mới có thể không hề đố kỵ, tất cả mọi việc đều giao cho thủ hạ chính nào đó toàn quyền giải quyết. Phải biết rằng phần lớn ông chủ cho tới bây giờ đều nắm giữ quyền lực trong tay mình, chí ít tập đoàn Phương Đông của tôi là như vậy."Diệp Phong xấu hổ cười, điểm này thật sự bản thân không ngờ tới, bản thân trước khi đến Hương Tạ Hiên, tổng cộng có ba phó tổng, nhưng không có người nào có thể chi phối cách nghĩ của Hà Tích Phượng, nghĩ lại sống cùng nhau không nhiều lắm nhưng hiểu về Điền Á Phỉ cũng không ít. Trong nháy mắt đoán ra, mặc dù phó tổng Thính Vũ Các Lưu Phỉ này có cách xoay chuyển cục diện nhưng không được sự đồng ý của người phụ nữ quật cường Điền Á Phỉ kia thì cũng khó mà hành động.
Mà Thính Vũ Các từng bước chuyển biến xấu, cũng là tại Điền Á Phỉ đổi công tác tới Hương Tạ Hiên, Chắc hẳn lúc đó Lưu Phỉ cũng đã nhảy sang tập đoàn Đông Phương,rồi câu lạc bộ, phát huy cơ hội thể hiện năng lực.
Lục Tử Hồng con mắt tinh tường, rất rõ điều này, móc về một phó tổng của một câu lạc bộ lớn e là không phải chuyện đơn giản.
Coi như là nhận lỗi, vì phỏng đoán lung tung vừa rồi, Diệp Phong lại rót trà cho hai cô gái, đồng thời hỏi: "Vậy cô Lưu đến tập đoàn Đông Phương là có nguyên nhân gì? Để tôi đoán…""Nhớ lại cách mà trước đây Lục Tử Hồng lôi kéo mình, lát sau nói ra tình huống mình suy đoán: "Chiến thuật tiền bạc".
Lục Tử Hồng cũng không có phản bác gì, khẽ gật đầu "Không sai, chính là chiến thuật tiền bạc. Chỉ cần cậu đưa ra thù lao càng nhiều, nhân tài càng có sức hấp dẫn, cũng không phải tất cả mọi người đều giống một người đàn ông nào đó không hứng thú với tiền bạc. Là nhân tố cơ bản nhất cho sự tồn tại của con người, tiền bạc mãi mãi là nguyên nhân khiến một số người thay đổi. Lưu Phỉ là như vậy, vừa rồi tôi đã nói mức lương của cô ấy, nếu cậu nhất định đến tập đoàn Đông Phương, tôi nghĩ sẽ cao hơn cô ấy, mà cao hơn rất nhiều".
Diệp Phong hơi buồn cười, xem ra người phụ nữ này chưa từ bỏ cách nghĩ ban đầu, không khỏi nhắc nhở. "Tổng giám đốc Hà, mong chị chú ý thân phận của tôi, giờ tôi không phải nhân viên quèn như trước đây nữa , mà là phó tổng của Hương Tạ Hiên, nếu muốn lôi kéo tôi, chúng ta có thể lựa chọn địa điểm và thời gian khác. Đương nhiên kết quả thì vẫn giống như trước, mà cái tôi hứng thú nhất bây giờ là bước tiếp theo của cô Lưu. Tôi thì không có khả năng dùng số tiền lớn hơn để cô ấy giúp tôi quản lý Thính Vũ Các. Không thể không nói, lương của tôi bây giờ không bằng một nửa của cô Lưu phỉ.
Lục Tử Hồng rất rõ, Diệp Phong hiện giờ đã xác định ở Hương Tạ Hiên, cho dù nhiều tiền hơn cũng không đáng động được hắn. Vì thế thôi không dây dưa nữa, chuyển chủ đề: "Tôi biết, Hương Tạ Hiên sẽ không phí tiền triệu thậm chí nhiều hơn để thuê một người không hiểu biết, cho dù tôi đã từng điều tra, diễn ra gần nửa năm rồi, mới quyết định kéo Lưu Phỉ về tập đoàn Đông Phương. Vì thế cậu không có lí do tiêu nhiều tiền để lôi kéo người mà tôi cũng không dễ buông tay, khách quan mà nói, nếu tôi muốn cướp một người tương đối thích tiền bạc ở Hương Tạ Hiên thì phần thắng là rất lớn.
Ngừng một chút, dưới ánh nhìn của một nam một nữ, Lục Tử Hồng từ từ nói: "Tóm lại, tôi nghĩ là sẽ cho mượn Lưu Phỉ giúp các cậu kinh doanh Thính Vũ Các, hoàn thành thời kỳ tiếp nhận câu lạc bộ và các vấn đề khác, cho đến khi đi vào quỹ đạo".
Diệp Phong nghi ngờ không thể tin được, nhìn người phụ nữ hồi lâu mới bình thường trở lại, lúc này đầu óc xoáy tròn, đã phát hiện ra người phụ nữ hình như có ý đồ nào đó, trong nhận thức của ắn, đường đường tập đoàn Đông Phương còn chưa tới mức phải cho thuê nhân viên, hiểu ý cười rồi bình thản nói: "Tổng giám đốc Hà, phí thuê này sẽ không quá thấp chứ?""Cái này phải xem thế nào…"Lục Tử Hồng nghiêng đầu, ra vẻ suy nghĩ "Với tôi mà nói, có lẽ là mấy triệu hoặc mấy trăm triệu nhưng với cậu mà nói, có thể chỉ là một cuộc gọi điện thoại".
Lần này dành thời gian đến đay uống trà cũng không phải là để thư giãn nghỉ ngơi, mà là nguyên nhân vừa rồi. Tính đi tính lại, người có thể giúp được mình chỉ có duy nhất Diệp Phong . "Hả,? Không ngờ tôi còn có khả năng lớn như vậy". Diệp Phong bất đắc dĩ sơ mũi, thò người ra nói: "Có vẻ gọi điện thoại hay là lớn tiếng chào hỏi cũng không phải chuyện khó làm với tôi, nếu thực sự có thể đổi lại cô Lưu Phỉ đây làm cho Hương Tạ Hiên chúng tôi một năm thì đúng là chuyện tốt trời cho, nhưng hình như với sự khôn khéo của giám đốc Hà, thì sẽ không dễ dàng cho tôi như vậy. Vừa rồi chị nói quan hệ giữa chúng ta không phải là bạn, đương nhiên sẽ không có yếu tố bạn bè ở đây"."Không sai, tôi cũng không dám chắc chắn chuyện này khó hay dễ với cậu". Lục Tử Hồng thở dài, dựa lưng vào ghế nói: "gần đây tập đoàn Đông Phương có vấn đề về lô hàng xuất khẩu, bị hải quan giữ. Tôi nghĩ cậu ra mặt tìm người lấy hàng ra".
Diệp Phong trong lòng không khỏi có chút nghi hoặc, theo như mình biết, buôn bán của Lục Tử Hồng trước nay đều rất sạch sẽ, hàng hóa của cô ta không lí do gì lại bị hải quan bắt giữ, suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Tôi muốn biết sao chị lại tìm tôi? Nếu giám đốc Hà không giải quyết được thì tôi sao có cách đây? Tôi rất tò mò về lô hàng này của chị, tại sao vô duyên vô cớ lại bị bắt giữ?"./Tập đoàn Đông Phương can thiệp vào kinh doanh cũng không nhiều lắm, chỉ là hai năm gần đây mới mở rộng, trước đây, Lục Tử Hồng còn chưa bao giờ rơi vào tình cảnh hàng hóa bị bắt giữ, cho dù có vấn đề nhỏ thì cũng có người quen ở hải quan giúp đỡ, duy có lần này lại hết đường xoay sở, cuối cùng nghĩ đến Diệp Phong ."Tôi trả lời câu thứ hai của cậu trước". Lục Tử Hồng rõ ràng nói: "Đến nay tôi cũng không chắc chắn xảy ra vấn đề ở khâu nào nhưng ba ngày trước có thông báo trong hàng hóa có cất giấu hàng cấm, hơn nữa bàn giao cho bên công an xử lý. Tôi cũng đã chấp nhận điều tra của cảnh sát. Hiện giờ tôi nghi ngờ có người cố ý nhằm vào tạp đoàn Đông Phương, dùng thủ đoạn không chính đáng này để tấn công chúng tôi, hoặc là cái gọi là hàng cấm là họ cho vào."Thì ra là thế, Diệp Phong gật đầu ,nói: "Vậy sao chị lại chắc chắn tôi có thể giúp chị tìm hàng"."Vì Đoạn Chính Thiên!". Lục Tử Hồng cuối cùng nói ra cái tên mà cô đặt hy vọng, từ từ nói: "Mặc dù tôi không biết quan hệ giữa hai người là bạn bè thân thiết hay quan hệ khác nhưng tôi biết giữa hai người rất thân thiết, mà sự tình của tôi lần này chính là do tổ điều tra bộ công an phụ trách, vì thế bộ trưởng Đoạn mới có thể giúp được, là điều kiện trao đổi, sau khi thành công Lưu Phỉ sẽ làm giúp Hương Tạ Hiên, lương của cô ấy do tôi trả".
Diệp Phong không ngờ người phụ nữ này biết mối quan hệ giữa Đoạn Chính Thiên và nhà mình, hình như chắc chắn mình có khả năng để Đoạn Chính Thiên giúp đỡ, hắn không khỏi suy nghĩ tính khả thi của vụ giao dịch này, nếu thực như lời của Lục Tử Hồng , cô ta là bị người khác hãm hại, thì để bố già nói hộ vài câu cũng không phải chuyện khó.
Trong lúc người thanh niên suy nghĩ, người con gái còn lại thản nhiên nói: "Hai người đừng quên, tôi cũng không phải là một đồng xu, tôi có suy nghĩ riêng của mình. Trò chơi này , tôi có lẽ sẽ chọn rút lui".
Truyện khác cùng thể loại
84 chương
57 chương
61 chương
205 chương
501 chương
79 chương