Đặc Công Manh Phi
Chương 86 : Lão Phu Khiến Ngươi Một Nhà Chết Không Nhắm Mắt
“A, lão phu đương nhiên là tới nói lời từ biệt với các ngươi, mười năm trước lão phu đã nói qua, người khác sợ hãi Mộc gia các ngươi, thế nhưng lão phu cũng không đem các ngươi để vào mắt, ha ha… Thế nào? Hiện tại chính là chứng minh tốt nhất, các ngươi thất bại, thua ở trên tay lão phu, ha ha ha ha…” Mai Lệnh Dương càng nói càng dữ tợn toàn bộ khuôn mặt vặn vẹo đáng sợ .
“Mai Lệnh Dương ngươi mẹ nó, mau cút cho lão tử…”
Đối với Mộc Chiến Thiên mà nói, Mai Lệnh Dương một chút cũng chưa từng để ở trong lòng, vì vậy lại nói: “Ha ha, các ngươi không phải đều muốn biết rõ vì sao bệ hạ đối với việc này từ đầu đến cuối không có nửa điểm nghi ngờ?” Mai Lệnh Dương quỷ dị cười, nhìn Mộc gia một nhà.
Lão gia tử đột nhiên mở mắt: “Ngươi sẽ nguyện ý nói?”
“Ha ha… Dù sao các ngươi cũng không sống nổi, lão phu không ngại nói cho các ngươi…” Mai Lệnh Dương cười to, hai tau chỉ vào Mộc lão gia tử cười lạnh nói: “Bởi vì hắn là nhược phu (người đàn ông yếu đuối), hắn dùng mạng các ngươi bảo toàn ngôi vị hoàng đế của hắn, ha ha ha, mệt các ngươi còn khăng khăng một mực như vậy vì hắn bán mạng, mười năm trước Phi Thiên Minh là vậy, mười năm sau ngươi Mộc Thiên Bá, Mộc Chiến Thiên, Mộc Chiến Quần, Mộc Chiến Hối, các ngươi Mộc gia một nhà cũng đều như vậy, đều là bùa hộ mệnh hắn dùng để bảo trụ ngôi vị hoàng đế mà thôi! Lão phu thật thay các ngươi bi ai.”
Nghe được Mai Lệnh Dương nói như thế Mộc gia một nhà thân thể dường như rơi vào hầm băng, mặc dù trong lòng đoán được vài phần, thế nhưng vẫn là không thể tiếp nhận.
Thật đáng thương sao?
Không bọn họ không đáng thương, người nên thật đáng thương là đương kim thiên tử, hắn mới là người đáng thương nhất, ngôi vị hoàng đế của mình cũng nắm không chắc, còn có cái gì dùng?
Mười năm trước hắn có thể dùng tính mệnh Phi gia cửu tộc để bảo toàn ngôi vị hoàng đế của hắn, mười năm sau dùng này Mộc gia một nhà, có thể nghĩ, sau này chuyện như vậy hẳn là còn phát sinh.
“Lão phu chỉ muốn biết, lão phu đắc tội người nào? Đến nỗi gán cho Mộc gia tội danh tạo phản như thế?” Mặc dù Mai Lệnh Dương rất hận Mộc gia hận đến ăn cả nhà Mộc gia cũng không hả giận, thế nhưng lão gia tử tin tưởng Mai Lệnh Dương hắn còn không có năng lực uy hiếp ngôi vị hoàng đế.
“Ha ha… Mộc Thiên Bá, uổng ngươi vẫn là lãnh huyết đại soái, dĩ nhiên ngay cả đắc tội người nào cũng không biết, bất quá lão phu cũng muốn cảm tạ người ngươi đắc tội, cái gọi là địch nhân cùng địch nhân liền là bằng hữu, nếu không phải ngươi đắc tội người đủ cường đại đến mức có thể uy hiếp ngôi vị hoàng đế, lão phu nghĩ một lần hành động tiêu diệu cả nhà Mộc gia thật không dễ dàng, lão thiên mở mắt, ha ha, Mộc Chiến Bá ngươi liền chết không nhắm mắt đi, tới diêm vương điện rồi diêm vương hỏi ngươi như thế nào, ngươi trả lời không được, cả nhà Mộc gia các ngươi đều trả lời không được.” Mai Lệnh Dương tâm tình rất khoái trá, tâm lý bất an lúc trước cũng toàn bộ biếm mất, hừ lạnh một tiếng, Mai Lệnh Dương phất tay áo rời đi.
Truyện khác cùng thể loại
92 chương
150 chương
74 chương
10 chương
4 chương
91 chương
15 chương