Edit: Mr.Downer Thẩm Thư Kiệt làm vài món Giang Hạo Phong thích ăn rồi xếp gọn bỏ hộp, sau đó nói một tiếng với bác quản gia, lái xe đến công ty của Giang Hạo Phong, lúc từ thang máy chuyên dụng đi ra, thư ký tiểu thư liếc mắt liền nhìn thấy Thẩm Thư Kiệt, nhanh chóng lại gần muốn xách cái hộp giùm cậu: “Tiểu Thẩm sao lại tới đây?” Thẩm Thư Kiệt nháy mắt một cái với thư ký tiểu thư: “Giang tổng ở đây mà, em đến đưa cơm cho anh ấy.” Thư ký tiểu thư giúp cậu đẩy cửa văn phòng ra: “Giang tổng còn đang họp, cậu ngồi trước đi, sếp cũng sắp xong rồi.” Thẩm Thư Kiệt nói cảm ơn với cô, sau đó ngồi trên sô pha giết thời gian, cậu nhìn trái phải một cái, vừa tính lấy di động ra thì nhìn thấy một miếng bánh ngọt nhỏ đặt trên bàn làm việc của Giang Hạo Phong, cậu đi tới nhìn một cái, buồn cười lắc đầu: Cũng không biết ảnh lén mang tới công ty khi nào. Vì để phòng ngừa lát nữa Giang thiếu gia đi vào lúng túng, cậu tri kỷ dời bánh ngọt đến sau máy tính, làm bộ mình không nhìn thấy bất cứ thứ gì. Giang Hạo Phong mở họp xong liền có chút khí áp thấp, thư ký tiểu thư thận trọng tiêu sái đến trước mặt hắn nói: “Giang tổng, Thẩm tiên sinh đã tới.” Giang Hạo Phong sửng sốt, gật đầu đẩy cửa đi vào, Thẩm Thư Kiệt đang ngồi trên sô pha xem video, thấy hắn đi vào liền nở nụ cười: “Sắc mặt không tốt lắm, công việc không thuận lợi sao?” “Ừ.” “Đáng tiếc là em không giúp gì được cho anh, thôi ăn một chút giải tỏa đi.” Nói rồi lấy ra cơm nước đã chuẩn bị trước. Giang Hạo Phong quả thật vốn có chút buồn bực vì chuyện công việc, nhưng nhìn thấy Thẩm Thư Kiệt, tâm trạng lại bình phục rất nhiều trong nháy mắt: “Không phải em nói không tới sao?” “Em tới đưa bữa trưa cho anh, không phải anh sẽ vui hơn sao?” Giang Hạo Phong cầm lấy đũa nhìn cậu: “Không có.” Thẩm Thư Kiệt đã quen với kiểu trả lời này của hắn nên cũng chẳng thèm để bụng, cậu lấy hai bộ bát đũa ra ăn cùng với Giang Hạo Phong, Giang Hạo Phong ăn cơm luôn chọn ba lựa bốn, Thẩm Thư Kiệt tìm hiểu rất lâu mới biết rõ yêu thích của hắn, cậu mang theo hai phần hắn thích ăn cùng một phần bông cải xanh luộc cho chính mình, bộ phim tiếp theo phải diễn vai một công tử ốm yếu, mặc dù là nhân vật nam ba, nhưng cậu vẫn chuyên nghiệp muốn làm cho mình gầy đi một ít, tuy nhiên Giang Hạo Phong lại như học sinh tiểu học ghét cay ghét đắng bông cải xanh, một miếng cũng không muốn đụng. Giang Hạo Phong vô cùng chán ghét nhìn bông cải xanh mướt kia, hắn trông Thẩm Thư Kiệt ăn từng miếng từng miếng rất ngon lành, có chút không thể nào hiểu được: “Buổi chiều em chuẩn bị làm gì?” “Có hẹn với Hồ Sơn.” “Hẹn anh ta làm gì?” “Đúng lúc anh ta cũng được nghỉ, tụi em đã lâu không gặp, thấy mặt nhau một cái.” Giang Hạo Phong để đũa xuống, quay đầu nghiêm túc nhìn Thẩm Thư Kiệt: “Tên Hồ Sơn này anh không thích.” “Hả? Tại sao?” “Nhân phẩm của anh ta không tốt.” “Như thế nào, Hồ Sơn là người bạn thứ nhất trong vòng giải trí của em, anh ta đã giúp em rất nhiều.” “Danh tiếng của anh ta rất tệ, cuộc sống riêng cũng rất loạn, chơi bời cùng rất nhiều nữ minh tinh, sau này em ít tiếp xúc với anh ta đi.” Thẩm Thư Kiệt gật đầu, tùy tiện gắp một miếng bông cải xanh bỏ vào trong miệng của hắn: “Anh cũng rành chuyện về giới giải trí nhỉ, em còn cho là anh không quan tâm đâu.” Khuôn mặt Giang Hạo Phong không hề có cảm xúc lắc đầu, sau đó nhai bông cải xanh trong miệng vài cái rồi nuốt xuống: “Không có, trước đây công ty có hợp tác với anh ta, anh không quan tâm chuyện của giới giải trí.” “Ồ, thật ra Hồ Sơn cũng không tệ lắm, cuộc sống riêng của anh ta quả thực loạn, có điều đối đãi với em cũng được.” Cậu vừa nói vừa gắp một miếng bông cải muốn đút vào miệng Giang Hạo Phong. Giang Hạo Phong ngậm miệng từ chối, một lát sau mới nói: “Anh không bao giờ ăn bông cải.” Thẩm Thư Kiệt để đũa xuống, toét miệng cười: “Anh vừa mới ăn đó.” Giang thiếu gia chợt cảm nhận được dư vị trong miệng, sắc mặt trở nên có chút đen xì.