Năm năm sau, vô tình nghe bố mẹ cãi nhau, anh mới biết cậu đã ra đi. Ngay lập tức anh bay về nước để thăm mộ cậu. Lúc anh gặp người nhà cậu, mẹ cậu liền đưa cho anh một hộp nhỏ có chứa những cuộn giấy. Anh mở từng cái xem, trên đó đều ghi lại những dòng chữ mà cậu viết cho anh. Dưới đáy hộp có tấm hình giấy gấp hình trái tim có viết:" Lãnh Hàn, anh biết không em yêu và nhớ anh vô cùng. Em từng nghĩ sẽ nói với anh rằng ""Em sẽ đợi anh đến khi em ba mươi tuổi.""  - Thật ngốc phải không anh. Nhưng em sắp phát điên vì nhớ anh mất. Anh à, có lẽ em không đợi anh đến năm em ba mươi tuổi nữa rồi. Nhưng em sẽ đợi anh mãi mãi ở nơi thiên đường xa xôi - Dạ Vũ _  người yêu anh hơn tất cả." Thì ra một năm sau khi hai người chia tay cậu đã tự tử. Anh đọc xong liền bật khóc nghẹn ngào. Ôm lấy di ảnh cậu, anh không ngừng lẩm bẩm ;""Anh sai rồi, Dạ Vũ em trở lại với anh đi. Anh nhớ em vô cùng. Vợ à, em trở về bên anh như xưa đi..."".