Dạ Sắc Chi Tiền (Trước Đêm Tối)
Chương 35 : Hẹn hò
Triệu Trăn chờ Trương Hoàn bên một con đường hẻo lánh ngoài trường học, đợi hơn mười phút, mới nhìn thấy Trương Hoàn từ khúc quanh đường khác đi tới.
Trương Hoàn mặt áo len cao cổ màu tím, bên ngoài khoác áo khoác ngắn, bên dưới là quần jean và giày thể thao, trên lưng còn đeo túi đeo chéo.
Phối hợp giữa áo khoác ngắn và quần jean, lộ ra phần hông vô cùng mảnh mai, chân phi thường đài, đeo túi xách trẻ trung lại đẹp trai, bởi vì nét mặt cậu bình thản, càng tăng thêm khí chất cao ngạo.
Triệu Trăn vốn đang cầm di động ngắm nghía, khi thấy Trương Hoàn, liền ngốc lăng, mê muội nhìn cậu, động tác trên tay đều ngừng lại, vẻ mặt si ngốc, nghĩ tới người này cư nhiên là của mình, vì vậy liền tràn ngập khoái chí ngây ngốc cười rộ lên.
May mà cửa kính xe là màu sậm, Trương Hoàn ở bên ngoài không nhìn thấy hình dạng ngốc này, nếu không Trương Hoàn liền ghét bỏ chê ông rồi.
Triệu Trăn vẫn lái chiếc Volvo trước đây, Trương Hoàn liếc mắt liền thấy chiếc xe này, hơn nữa biển số xe cũng đúng.
Lúc còn có vài bước mới tới, Triệu Trăn đã mở cửa phó lái ra.
Trương Hoàn đi nhanh mấy bước, ngồi vào trong xe.
Triệu Trăn điều chỉnh hệ thống sưởi trong xe cao một chút, đồng thời hỏi Trương Hoàn, “Một đường đi tới, có lạnh không?”
Hôm nay không có thái dương, vẫn còn hơi lạnh, Trương Hoàn gật đầu, lấy tay che che tai, nói, “Ngài chờ rất lâu? Tôi từ phòng nghiên cứu trực tiếp đi tới.”
Triệu Trăn cười nhìn Trương Hoàn, thừa dịp Trương Hoàn không chú ý, nghiêng người qua trộm hôn lên môi Trương Hoàn một cái, mặt Trương Hoàn hơi khô và lạnh, bất quá, cũng là tư vị tốt đẹp làm xiêu lòng Triệu Trăn.
Trương Hoàn bị ông hôn, có chút buồn bực, nói, “Ngài đứng đắn một chút được không.”
Triệu Trăn lưu manh nói, “Tôi lại đứng đắn không được, nhiều ngày không thân mật, gặp nhau rồi mà chỉ đơn thuần chạm môi hôn môi một chút.”
Trương Hoàn ném túi ra chỗ ngài phía sau, nhíu mày liếc ông, nói, “Vậy ngài còn muốn làm gì?” Nói xong, đột nhiên nghĩ đến chính mình lần trước hỏi vặn lại Triệu Trăn, Triệu Trăn liền trả lời thô bỉ, không khỏi nóng mặt lên, nhanh chóng nói tiếp, “Thật đói, nhanh đi ăn cơm.”
Triệu Trăn vừa lái xe ra đường, vừa nhìn Trương Hoàn, cười hỏi, “Mấy ngày nay, chưa từng nhớ tôi sao.”
Trương Hoàn nghĩ thầm ông thật sự dính như keo, miệng lại nói, “Mỗi ngày đều gọi điện thoại, đâu phải không liên hệ.”
Triệu Trăn không biết cậu nói như vậy, rốt cuộc là có nhớ, hay là không nhớ. Nhưng nhìn vẻ mặt Trương Hoàn, nhàn nhạt, mắt bình tĩnh nhìn về phía trước, thật sự đoán không ra tâm tư cậu.
Triệu Trăn bởi vì câu Trương Hoàn đặc biệt câu dẫn người của Thích Thường Hưng, hơn nữa lại có vết xe đổ hôn nhân thất bại, Triệu Trăn luôn vô cùng hào khí tự tin, lúc đối mặt với Trương Hoàn nhỏ hơn mình chừng hai mươi tuổi, ông lại có một chút lo sợ.
Trương Hoàn ngồi trong xe đầy đủ hệ thống sưởi một hồi, liền nóng không chịu nổi, cởi áo khoác, lại mở nhỏ hệ thống sưởi, thấy Triệu Trăn chỉ mặt áo sơmi, lại sợ để máy sưởi thấp ông bị lạnh, liền hỏi, “Tôi mở nhỏ không sao chứ, ngài có lạnh không?”
Triệu Trăn nói, “Tôi vẫn ổn, không sao.” Nhưng trong lòng rất cảm động vì Trương Hoàn cẩn thận tỉ mỉ và quan tâm.
Triệu Trăn lần này chọn nhà hàng món Quảng Đông, hai người ngồi ăn trong ghế lô, Trương Hoàn thích ngỗng quay, còn có gạch cua hải sản đậu hũ cũng thật sự ngon, Triệu Trăn thấy cậu thích ăn, còn hỏi có muốn gọi thêm một phần không.
Đậu hũ này tuy rằng mỹ vị, nhưng phân lượng thật sự ít, Trương Hoàn ngắm ngắm, liền gật đầu.
Lại gọi một phần, Triệu Trăn trên cơ bản không ăn món này, múc ra chén nhỏ đặt trước mặt Trương Hoàn.
Trương Hoàn vì hành động của ông mà trong lòng ấm áp, còn bánh ít đi, bánh quy lại gắp một cái sủi cảo tôm cho Triệu Trăn.
Khi từ trong ghế lô đi ra, Trương Hoàn cầm áo khoác ngoài của Triệu Trăn đưa cho ông, bị Triệu Trăn kéo tay một phen, Trương Hoàn cứng ngắc trong nháy mắt, bởi vì phục vụ còn đang ở đây, nhưng cậu không tránh, mà là tuỳ ông dắt tay mình.
Cậu rõ ràng nhìn thấy ánh mắt hai cô phục vụ nhìn thấy hai người bọn nọ nắm tay, sau khi phát hiện cậu nhìn sang, các cô mới quay mặt đi chỗ khác.
Lúc xuống lầu sắp ra tới cửa, Trương Hoàn mới rút tay mình từ trong tay Triệu Trăn, tay của Triệu Trăn ấm áp khô ráo, khi nắm tay ông, khiến cậu cảm thấy thoải mái, loại ấm áp này thoải mái dễ chịu, cảm giác lan tràn thẳng vào trong lòng cậu, Trương Hoàn nhìn Triệu Trăn nói, “Bên ngoài lạnh, mặc áo khoác vào đi.” Giống như đang giải thích vì sao mình rút tay khỏi tay ông, sau đó cậu mặc áo khoác vào.
Triệu Trăn cười cũng mặc áo khoác, hai người dưới sự cung tiễn của nhân viên tiếp khách ra cửa.
Ngồi vào xe, Triệu Trăn trưng cầu ý kiến Trương Hoàn, “Hiện tại còn sớm, cậu còn muốn đi đâu chơi?”
Trương Hoàn không phải người thích nhảy nhót đi bar, thậm chí không đi KTV, không chơi game, sở thích chỉ có bóng rổ, cho nên Triệu Trăn hỏi như vậy, cậu liền sửng sốt một chút, nghĩ đây là đang cùng Triệu Trăn hẹn hò sao? Tiếp tới làm cái gì, xem phim? Thế là quay lại nhìn về phía Triệu Trăn, nói, “Vậy đi xem phim đi?”
Triệu Trăn nghĩ thầm xem phim cũng không tệ, lên tiếng, “Vậy đi thôi.”
Triệu Trăn không quá quen thuộc phim chiếu rạp, không có kiến nghị gì, Trương Hoàn cũng không quen, chỉ nói trước đi rạp chiếu xem xem, rồi quyết định xem cái gì.
Hai người giống như đôi tình nhân trẻ tuổi đi rạp chiếu phim hẹn hò, tới gần cuối năm có không ít phim mới, hai người chọn lựa một bộ phim hài, Triệu Trăn muốn đi mua vé, Trương Hoàn kéo ông lại, nói, “Luôn là ngài dùng tiền mời tôi, lần này để tôi mời ngài đi!”
Ánh mắt Trương Hoàn đen bóng mà chân thành, Triệu Trăn tuy muốn nói mình là người lớn, những thứ này đều hiển nhiên, nhưng đối mặt Trương Hoàn, ông đành đồng ý ý kiến của cậu, nói, “Vậy được rồi!”
Ông đứng ở một bên, nhìn Trương Hoàn đi xếp hàng mua vé, cậu thật sự là bề ngoài xuất sắc, trong đại sảnh bán vé không ít nữ nhân đều nhìn cậu, có vài người len lén quan sát, còn có cô bé vẻ mặt kích động kéo bạn khuê mật cùng nhau nhìn, sau đó nhỏ giọng bình luận, thậm chí còn có nữ sinh lấy điện thoại lén chụp ảnh.
Triệu Trăn thở dài trong lòng, nghĩ thầm Trương Hoàn làm gì đều xuất sắc như vậy, câu dẫn nữ nhân thế này. Nghĩ lại may mà cậu là đồng tính luyến, nếu không còn không biết cậu sẽ trở nên phong lưu thế nào đâu.
Triệu Trăn vừa không chú ý, Trương Hoàn mua vé xong đi qua chỗ ông đã bị một người phụ nữ trí thức cản bước, cô ta hỏi thăm Trương Hoàn bộ phim nào có thể xem, bảo Trương Hoàn hỗ trợ cho ý kiến, cô ta vừa hỏi, còn vừa làm bộ dạng khổ não đáng yêu.
Trong lòng Triệu Trăn giận vô cùng, cảm thấy những nữ nhân này lẽ nào đều là ác lang chuyển thế, trong phòng vé rạp chiếu phim cũng tuỳ ý dụ dỗ Trương Hoàn nhà ông.
Chị gái trí thức này không cần phải nói tất nhiên là có ý đồ với Trương Hoàn, cô ta tự nhận là điều kiện không tồi, có lẽ có thể dụ dỗ Trương Hoàn, thế nhưng Trương Hoàn chỉ lãnh đạm nói một câu, “Tôi không rõ lắm, chị hỏi những người khác đi!” Liền đuổi cô ta đi.
Trương Hoàn còn muốn chạy, lại bị cô ta kéo lại, không chỉ kéo, chân cô ta không biết cố ý hay thế nào, do mang giày cao gót mà trẹo một chút, liền dựa vào Trương Hoàn, tay còn khoác lên cánh tay cậu.
Trương Hoàn lần đầu tiên gặp phái nữ nhân lớn gan như vậy, trong quá khứ của cậu, một vị nữ nhân lớn gan nhất lúc trước là khi cậu học năm hai trung học, một đại tỷ giang hồ, nghe nói là nữ lưu manh xã hội đen, tuyên bố muốn bao nuôi cậu, còn chặn đường khi cậu đi học, do đối phương là con gái, Trương Hoàn không thể đánh người ta, đành trốn tránh lánh xa, đối phương tuy tuyên bố như vậy, nhưng kỳ thật ngay cả quần áo Trương Hoàn còn chưa từng đụng vào.
Mà bây giờ người phụ nữ này, rõ ràng không quen biết, cô ta trực tiếp dựa vào, nhấn mạnh chân mình trẹo rồi, muốn Trương Hoàn hỗ trợ đỡ cô ta qua một bên đại sảnh ngồi xuống.
Trương Hoàn tuy rõ ràng ý đồ người này, nhưng nhìn người ta một phụ nữ mang giày cao góc đau chân xin mình giúp đỡ, cậu thật sự không tiện không giúp một tay, vì vật đành đỡ cô ta đi sảnh chờ.
Chỉ là còn chưa đi được hai bước, Triệu Trăn lại tới, còn kêu một bảo vệ rạp chiếu phim qua, nói, “Chính là cô gái này cần giúp đỡ.” Để bảo vệ đỡ người phụ nữ trẹo chân, kéo Trương Hoàn đến bên cạnh mình.
Vẻ mặt Triệu Trăn bình tĩnh, không ai nhìn ra được ông ăn dấm chua ăn đến chua muốn chết.
Cô gái trí thức lại không muốn bảo vệ đỡ, cường ngạnh bám trên người Trương Hoàn, Triệu Trăn lúc này có chút giận, nắm thật chặt một tay Trương Hoàn, muốn nói Trương Hoàn là người của mình, để mắt cô gái này nhìn cho sáng tỏ đi Trương Hoàn không phải cho cô ta hưởng thụ. Thế nhưng, khẳng định nói không nên lời như vậy, chỉ là nói, “Tôi nói chị gái này, chị cứ cầm lấy tay đứa nhỏ nhà tôi làm gì? Phim chúng tôi xem lập tức bắt đầu rồi.”
Những lời này, nói cho vị nữ nhân trí thức hung hãn kia thay đổi sắc mặt mấy lần, câu “chị gái” của Triệu Trăn rất đả kích người, cô ta lại đưa mắt nhìn Trương Hoàn và Triệu Trăn do dự hai lần, nghĩ thầm người đàn ông này cư nhiên là ba của cậu trai xinh đẹp này? Nếu ba đối phương đều ở bên cạnh, cô ta còn đánh chủ ý lên con trai người ta thế nào được, chỉ đành buông tay.
Bị bảo vệ đỡ đi phòng chờ, cô ta còn quay đầu nhìn Trương Hoàn vài lần, mà càng nhiều người lại nhìn cô ta.
Phim Triệu Trăn và Trương Hoàn đặt đã bắt đầu soát vé, Trương Hoàn lôi kéo Triệu Trăn vào phòng chiếu, trên đường đi phòng chiếu, thảm dưới đất thật dày, tia sáng mờ tốt, trên tường biến đổi không ngừng màn hình quảng cáo phim không tiếng động, Trương Hoàn nắm thật chặt tay Triệu Trăn, nhớ lại vừa rồi Triệu Trăn ghen nói ra câu kia, cũng nhịn không được nữa, đột nhiên cười rộ lên.
Triệu Trăn nhìn cậu cười, nói, “Rất buồn cười?”
Trương Hoàn vẫn cười, dưới màn hình biến ảo lúm đồng tiền trên má như ẩn như hiện, do lối đi nhỏ không có người nào, Triệu Trăn đột nhiên tiến tới gần mặt Trương Hoàn hôn một cái, Trương Hoàn bị cử động của ông kinh hách nhảy dựng, ngó ngó chung quanh, xem có người nào thấy được hành động mới rồi không, phát hiện tình hình hoàn hảo, cậu muốn hung hăng trừng Triệu Trăn.
Triệu Trăn lại nắm tay cậu nhẹ nhàng gãi vào trong lòng bàn tay, gãi cho Trương Hoàn cả người đều nhuyễn trong nháy mắt, muốn rút tay ra, nhưng Triệu Trăn không thả, còn cúi đầu nói với cậu, “Không cho phép phản ứng bất kỳ nữ nhân nào.”
Trương Hoàn lườm ông một cái, không nói lời nào.
Nếu là Triệu Trăn đi mua vé, ông nhất định sẽ mua phòng VIP, nhưng, Trương Hoàn mua, nhất định là phòng chiếu phổ thông, hơn nữa cho dù là phòng phổ thông, cậu còn cảm thấy hơi đắt, hối hận quên mang thẻ sinh viên bên người, nếu không có thể mua nửa giá rồi.
Hai người ngồi vào vị trí gần cuối phòng, hiện nay internet phát triển, đại đa số người ta cam tâm tình nguyện xem miễn phí trong máy tính, đến rạp chiếu phim xem cũng không nhiều người, đặc biệt cái phòng này, người càng ít, phía sau cùng chỉ có cậu và Triệu Trăn hai người.
Hiện tại hàng năm phim điện ảnh nhiều lắm, chân chính xuất sắc rất ít, Trương Hoàn xem một hồi liền không xem vào nữa, ngược lại Triệu Trăn còn đang nhìn chằm chằm màn hình.
Trương Hoàn hiện tại mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc, để nhín chút thời gian hẹn hò cùng Triệu Trăn, tối hôm qua một mực tăng ca, ngủ rất ít, ngồi trong rạp chiếu phim, tia sáng mờ tối, hệ thống sưởi vừa phải, cậu liền buồn ngủ, Triệu Trăn thấy cậu ngủ, còn đem áo khoác người của mình khoác lên người cậu, lại nhỏ giọng hỏi, “Nếu không chúng ta về đi?”
Trương Hoàn khẽ lắc đầu, tâm nghĩ vé phim nhiều tiền như vậy, mới xem phần đầu liền đi, quá không có lời.
Triệu Trăn để Trương Hoàn dựa đầu vào vai mình, lại dùng một tay nắm tay cậu, Trương Hoàn liền ngủ như vậy, Triệu Trăn lúc sau cũng không làm sao xem phim được, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm Trương Hoàn, thậm chí dùng ngón tay nhẹ nhàng sờ soạng gò má Trương Hoàn, còn sờ môi cậu, nhưng Trương Hoàn một chút phản ứng cũng không có, có thể thấy được cậu ngủ thật trầm.
Bộ phim một tiếng rưỡi dưới ánh mắt nhìn chăm chú Trương Hoàn của Triệu Trăn, rất nhanh liền kết thức, hàng trước thưa thớt người đứng dậy ra ngoài, cũng có đôi tiểu tình nhân ngồi trước mặt mọi người hôn môi, hôn đủ rồi mới đứng lên, Triệu Trăn nghĩ những đứa trẻ này thật không chú ý ảnh hưởng xung quanh, hoàn toàn không nhớ tới ông bây giờ còn ôm một người đẹp trai.
Trương Hoàn bởi vì trong phòng mở đèn mới tỉnh lại, sau đó thấy phim đã hết, cậu trả áo khoác ngoài lại cho Triệu Trăn, đứng dậy, duỗi người, có thể thấy được ngủ rất ngon.
Triệu Trăn cười nói, “Đi thôi, đi về nào. Vốn xem phim, lại nhìn cậu ngủ đến hết. Lần sau cậu phải bồi thường tôi một lần.”
Trương Hoàn liếc hai mắt nhìn ông, nói, “Ngài không nghiêm túc xem phim, còn trách lên đầu tôi? Còn muốn tôi bồi thường?”
Triệu Trăn giật giật cánh tay và vai mình, nói, “Đó là đương nhiên, cậu xem cậu dựa vào bả vai tôi đều tê rần rồi, tôi đâu thể chuyên tâm xem phim.”
Trương Hoàn bị ông nói có chút đỏ mặt, nhưng lại thật sự phản bác không được, đành cắm đầu ra khỏi phòng chiếu.
Lúc ra khỏi rạp chiếu phim Trương Hoàn đi mua một hộp bắp rang cầm trong tay, Triệu Trăn nhìn cậu vừa đi vừa ăn, liền nói, “Vào phòng xem phim cậu không muốn cái này, coi xong đi ra lại muốn ăn, ăn mấy thứ này không mạnh khoẻ.”
Trương Hoàn quay đầu lại nhìn ông, vẻ mặt không kiên nhẫn, Triệu Trăn đành im miệng, nghĩ đến trước đây nói Triệu Sưởng như vậy, Triệu Sưởng cũng không nghe lời, ông cảm thấy quản người nghiêm quá cũng không hay, thế là sau khi ngồi vào xe, ông cố ý bảo Trương Hoàn cũng cho ông nếm hai miếng.
Trương Hoàn cầm lên trực tiếp đút ông, Triệu Trăn sửng sốt một chút mới ăn vào miệng, ông chưa từng nghĩ người không được tự nhiên như Trương Hoàn sẽ trực tiếp đút ông đồ ăn, ăn xong lại cười nói, “Mùi vị cũng không tệ lắm, vị bơ rất nồng.”
Trương Hoàn hừ nhẹ một tiếng không nói lời nào.
Sau đó Trương Hoàn phát hiện xe không phải lái về trường mình, hơi kinh ngạc hỏi Triệu Trăn, “Ngài muốn chở tôi đi đâu? Tôi phải về trường học!”
Triệu Trăn lại khí định thần nhàn nói, “Cái giường trong phòng cậu, còn muốn để hai người chúng ta ngủ bên trên, tôi khẳng định nó sẽ bị chúng ta đè bẹp. Vẫn là đi chỗ tôi đi!”
Trương Hoàn có chút tức giận nói, “Ai nói muốn cùng ngài ngủ bên trên. Tôi mới không tới nhà ngài!”
Triệu Trăn lúc nãy vẫn cười hì hì, lúc này lại trầm mặt, nói, “Chúng ta bây giờ không phải quan hệ người yêu sao? Tôi đi nhiều ngày như vậy mới về, tụ lại chung một chỗ không phải đương nhiên à, cậu cự tuyệt thật thẳng thắn! Cậu không nghĩ chúng ta nên hảo hảo ở chung?”
Trương Hoàn bị Triệu Trăn nói như vậy, lại cảm giác mình xác thực hơi quá phận, nhưng nghĩ đến phải đến nhà Triệu Trăn, đó cũng là nhà Triệu Sưởng, trong lòng cậu liền vô cùng khó chịu, kiên trì nói, “Tôi không tới nhà ngài, tôi tình nguyện đi khách sạn.”
Triệu Trăn sửng sốt, trong nháy mắt hiểu rõ Trương Hoàn vì sao giận dỗi. Kỳ thật, ông cũng không muốn đem Trương Hoàn về đại trạch nhà ông, nơi đó là khi vợ cũ còn là vợ ông mua, ông không muốn mang Trương Hoàn vào nơi đó.
Trương Hoàn nói tình nguyện đi khách sạn cũng chọc Triệu Trăn cười, ông vừa cười vừa nói, “Tốt lắm, chúng ta đi khách sạn…”
Trong thanh âm mang theo chút ý tứ đùa giỡn, nghe vào tai Trương Hoàn, giống như là đặc biệt đi khách sạn thuê phòng lên giường, nhưng thật sự ông không có ý đó, nằm trên giường thuần khiết nói chuyện phiếm cũng có thể vào khách sạn.
Tuy Triệu Trăn nói như vậy, nhưng sau đó không đến khách sạn, mà là dừng xe trước một nhà lầu nhỏ trong một tiểu khu xa hoa.
Cái tiểu khu này xây ít nhất mười năm rồi, Trương Hoàn trước đây từ chỗ này ngồi xe (buýt hoặc taxi) có chút ấn tượng với nơi đây.
Nhà lầu tuy đều là cửa riêng sân riêng, nhưng không lớn, Triệu Trăn mang theo Trương Hoàn xuống xe, mở cửa, bên trong ngăn nắp sạch sẽ ấm áp, trang trí gỗ thô khiến Trương Hoàn cảm giác phi thường thư thái.
Trương Hoàn giương mắt chế nhạo hỏi Triệu Trăn, “Nơi này là khách sạn?”
Truyện khác cùng thể loại
140 chương
63 chương
30 chương
62 chương
12 chương
32 chương