Đã Một Thời Tình Thâm FULL
Chương 25
Cùng Thời Việt luyện Hoa Mộc Lan cả một buổi sáng, lại thêm Phù Âm có hiểu biết căn bản tốt, ngộ tính lại cao, còn rất chăm chỉ nghiên cứu, cô vận dụng Hoa Mộc Lan tuy không thể nói tới độ nhuần nhuyễn, nhưng đánh trận ghép đội đã không còn hố.
Vài trận có Thời Việt ở bên cạnh chỉ đạo, cô còn lấy được MVP toàn trận.
Thời Việt tán thưởng: "Tiến bộ rất nhanh."
Phù Âm nghiêm túc nói: "Em càng luyện càng cảm thấy tướng sĩ này rất thú vị, các anh đều có bản mệnh anh hùng đi? Em nghĩ, Hoa Mộc Lan chính là bản mệnh của em, em thật sự thích cô ấy."
Thời Việt ngớ ra --- tuyển thủ chuyên nghiệp đều tinh thông đa phần các tướng sĩ, nhưng trong đáy lòng mỗi người, luôn có một tướng sĩ họ thích nhất, tướng sĩ đó không cần phải mạnh nhất, cũng không nhất định sẽ mang ra chiến trường, nhưng tướng sĩ đó nhất định đã cùng trải qua vài việc với bản thân, đối với bản thân có một ý nghĩa đặc biệt, đây gọi là bản mệnh.
Ví như, Lục Thanh Vũ bản mệnh là Gia Cát Lượng, hắn xuất đạo năm đó dùng Gia Cát Lượng lấy được 5 kills.
Đội trưởng Long Tộc Nghị ca bản mệnh là Quan Vũ, Quan nhị gia của anh ta quả thực là ác mộng của tất cả da giòn trong liên minh.
Bản mệnh của Thời Việt là Lý Bạch, anh lần đầu chơi game là dùng Lý Bạch, dùng Lý Bạch lên vương giả, cũng đem Lý Bạch nâng lên quốc phục, và dùng Lý Bạch lấy được giải quán quân trong cuộc thi liên minh giữa các trường đại học, ngoài ý muốn nhận được sự thưởng thức của sư phụ, từ đó mà trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.
Lý Bạch, anh không nhất định sẽ mang ra sân đấu, nhưng đối với anh mà nói, tướng sĩ này là sự đặc biệt nhất.
Các em gái chơi game này cũng có bản mệnh yêu thích, đa phần các cô đều thích Vương Chiêu Quân, Đát Kỷ, Chân Cơ, Tiểu Kiều hoặc là các tướng sĩ nữ khác, thao tác đơn giản, hình ảnh lại đẹp.
Không ngờ Phù Âm lại tìm được bản mệnh của mình nhanh như vậy ---- nhưng lại là nữ chiến sĩ Hoa Mộc Lan thao tác khó nhất.
Thời Việt có chút nghi hoặc: "Rất nhiều tướng sĩ em căn bản chưa được tiếp cận, em làm sao xác định được Hoa Mộc Lan là bản mệnh của mình?"
Phù Âm đáp: "Lúc em thao tác Hoa Mộc Lan, đánh liên chiêu cảm thấy đặc biệt sảng khoái, nghe giọng của cô ấy cũng siêu dễ nghe.
Những tướng sĩ khác em chơi liên tục mười mấy bàn đã cảm thấy chán ngán, thường thay đổi qua lại để điều tiết.
Nhưng Hoa Mộc Lan, em đánh liên tục mười mấy trận cũng không ngán, cảm giác giống như tìm được chân ái vậy?"
Nghe cô nghiêm túc giải thích, Thời Việt trầm mặc một lúc, mới nói: "Tìm được bản mệnh là việc tốt, nhưng Hoa Mộc Lan thật sự rất khó, em cần chăm chỉ luyện, đừng làm mất mặt bản mệnh của mình."
Thời Việt thực sự rất nghi hoặc, anh vốn cho rằng Phù Âm là một cô bé dịu dàng, an tĩnh, lúc nhìn thấy cô đứng trên sân khấu đánh đàn tranh, thân mặc sườn xám thanh nhã, khúc đàn êm tai kéo dài, hoàn toàn chính là dáng vẻ của nữ thần.
Không ngờ là, vẻ ngoài cô nhìn dịu dàng như thế, nhưng trong tâm lại là một chiến sĩ.
Cô không muốn trở thành nữ thần yếu đuối được bảo hộ, mà cô muốn trở thành "nữ chiến thần".
Thời Việt đột nhiên ý thức được, bản thân hiểu biết Phù Âm quá ít, cô bé này, có thể không đơn giản như anh nghĩ.
***
Không nhanh không chậm đến buổi trưa, Thời Nhan đem bữa trưa đến thăm bạn tốt, thấy Phù Âm đang chơi game, không khỏi cười nói: "Cậu thật là để tâm đến cái game này!" Cô nhìn qua màn hình, nháy mắt kinh ngạc: "Cậu làm sao đánh tới kim cương rồi?"
Phù Âm cười nhẹ đáp: "Tối qua thử đánh trận phổ cấp, độ kiếp thành công."
Thời Nhan hoàn toàn không tin nổi: "Cậu đơn chiến trận phổ cấp?"
Phù Âm gật đầu: "Ân, còn gặp phải đồng đội treo máy."
Thời Nhan nháy mắt cảm khái vạn phần, một lúc sau mới giơ ngón tay cái, nói: "Thật lợi hại! Tớ đừng nói đơn chiến lên kim cương, trận bạch kim hiện tại tớ đánh còn không thắng được."
Phù Âm nghi hoặc: "Anh cậu bận rộn không dẫn được, sư phụ của cậu cũng không có thời gian sao?"
Nhắc đến chuyện này Thời Nhan lại nổi khí: "Đừng nhắc nữa, tớ nhận cái sư phụ này đại khái chính là toàn thiên hạ để nhất sư phụ nuôi thả, tài khoản kia của hắn không biết đã bao lâu không lên rồi? Gửi weixin cho hắn, hắn nói thời gian này tương đối bận, làm tớ tự chơi, tớ có thể tự chơi thì cần sư phụ để làm cái gì?"
Phù Âm đáp: "Đây là kiểu nuôi thả đồ đệ sao?"
Sư phụ kiểu này gặp không ít, trên mạng rất nhiều sư đồ không hề có bất kỳ giao lưu gì, bái sư, nhận đồ đệ cũng là vì hoàn thành nhiệm vụ, có sư phụ chơi một thời gian lại không muốn chơi nữa, xóa trò chơi, mất tích, cũng chẳng có cách nào để tìm hắn.
Sư phụ của Thời Nhan "Thanh Sơn như cũ" rõ ràng là tài khoản nhỏ, trận đấu ngày đó hắn dùng Chu Du để lại ấn tượng khó quên cho Phù Âm, tùy rằng lúc đó vẫn còn ở cấp đồng, nhưng hiện tại hồi tưởng lại, Chu Du ở trận đấu đó vẫn như cũ lợi hại, tùy tiện lấy được năm kills chắc chắn là đại thần.
Hắn có thể là đang tập trung chơi tài khoản lớn, không thể lên tài khoản nhỏ được?
Phù Âm nghĩ rồi nói: "Vậy cậu trực tiếp giải trừ quan hệ sư đồ đi, tớ nhận cậu làm đồ đệ, chúng ta có thể cùng nhau làm nhiệm vụ."
Thời Nhan gật đầu: "Được, tớ cũng muốn như vậy!"
Cô nói thì liền làm, đăng nhập vào game, nhấn vào tài khoản của Thanh Sơn như cũ, đang muốn giải trừ quan hệ sư đồ, nhưng không ngờ lúc này, weixin của cô đột nhiên xuất hiện tin nhắn thoại, là của Thanh Sơn như cũ gửi tới: "Đồ đệ, thật ngại ngùng giờ mới nhìn thấy tin nhắn của người, ta gần đây quá bận, không thể dẫn ngươi.
Thế này đi, sau này sau 10 giờ tối mỗi thứ 5,6,7 ta sẽ lên tài khoản nhỏ một chút, rút ra chút thời gian giúp ngươi đánh thứ hạng, dạy ngươi một số kỹ xảo và ý thức.
Bình thường ngươi có thắc mắc gì cứ gửi tin cho ta, ta có thể không lập tức trả lời, nhưng nhìn thấy thì nhất định sẽ trả lời lại."
Thời Nhan: ".............."
Thanh âm này thật quá dễ nghe đi!
Là một kẻ nghiện thanh khống nghiêm trọng, cô thiếu chút nữa bị thanh âm này gϊếŧ chết.
Bởi vì Thời Nhan mở loa ngoài, nên Phù Âm cũng nghe được, hơi ngớ người, bình luận: "Thanh âm này cũng quá dễ nghe rồi."
Có nam nhân cao lãnh như băng, giống Thời Việt, vừa nhìn là không dám đến gần, ngữ khí cũng luôn lãnh đạm bình tĩnh, một chút gợn sóng cũng không có.
Nhưng nam nhân này, thật sự phải dùng "dịu dàng như nước" để hình dung, âm thanh của hắn ôn hòa ấm áp, giống như gió ấm ngày xuân, tựa hồ có thể tưởng tượng cảnh tượng dáng vẻ hơi mỉm cười của hắn khi nói vào điện thoại.
Thời Nhan lại đem đoạn nói chuyện phát lại một lần, sau đó gấp rút đưa ra quyết định: "Tiểu Âm, tớ vẫn là không cùng hắn giải trừ quan hệ sư đồ, hắn trừ bỏ thời gian này ít xuất hiện, cũng không tính là hoàn toàn nuôi thả tớ.
Tớ có vấn đề gì hỏi hắn, hắn đều sẽ trả lời."
Phù Âm biểu tình "Tớ hiểu mà", cười nhẹ nói: "Mê giọng hắn rồi sao?"
Thời Nhan cười: "Là điểm tớ thích nhất!"
Tính khí của chị em tốt Phù Âm hiểu, thanh khống thời kỳ cuối, không có cách chữa.
Thời Nhan rất thích nghe CD và kịch truyền thanh, mê luyến rất nhiều ca sĩ, CV mạng, trong nhà cái khác không nhiều, nhưng mấy cái album của vài ca sĩ thì tựa hồ có thể làm thành núi.
Nhưng Phù Âm vẫn rất nghiêm túc nói: "Thanh âm dễ nghe cũng không nhất định đẹp trai, trước khi gặp mặt, cậu cũng đừng quá hy vọng, vạn nhất lại là một đại thúc cả mặt toàn rỗ thì sao."
Hiện tại trên mạng phức tạp, còn có máy biến âm, nữ cũng có thể biến thành nam.
Nhưng mà Thời Nhan vẫn nghĩ cứ tiếp cận thử xem, dù sao người có thanh âm dễ nghe không hề dễ gặp.
Lại không phải yêu đương gì, chỉ làm đồ đệ đơn thuần, nhận một sư phụ có giọng hay không phải chuyện xấu đi?
Nghĩ như vậy, Thời Nhan bèn không để tâm, phẩy phẩy tay nói: "Không sao, tớ chỉ coi hắn như sư phụ, tùy tiện học một vài thứ, không còn gì hơn." Cô ngừng một chút, lại nói, "Thật ra tớ rất tò mò tài khoản lớn của hắn, chắc là đẳng cấp vương giả rồi đi? Bận như vậy, lẽ nào là bận đi làm sao?"
Phù Âm suy nghĩ kỹ càng, đột nhiên nghĩ đến điều gì, nói: "Cậu mở đoạn nói chuyện của hắn phát lại lần nữa xem."
Thời Nhan có chút khó hiểu, nhưng vẫn mở lần nữa.
Phù Âm hai mắt sáng lên, nói: "Hắn nói, sau 10 giờ tối mỗi thứ 5,6,7 dẫn cậu, những ngày này có chút đặc biệt, cậu không biết sao?"
Thời Nhan cả mặt mờ hồ: "Có cái gì đặc biệt?"
Phù Âm giải thích: "Mùa giải liên minh KPL chuyên nghiệp bắt đầu rồi, mỗi thứ 5,6,7 đều có sắp xếp thi đấu."
Thời Nhan ngớ ra: "Có quan hệ với giải đấu?"
Phù Âm gật đầu: " Ân, tớ hôm này xem thời gian thi đấu, giai đoạn đấu thường quy đều tổ chức vào thứ 5,6,7, sư phụ của cậu nói tối những ngày này dẫn cậu, chắc chắn không phải là trùng hợp, cậu nghĩ kỹ đi, lúc chúng ta cùng hắn trò chuyện, cậu hỏi hắn tại sao lại online ít như vậy, hắn không phải nói là hắn thực sự là tuyển thủ chuyên nghiệp sao?"
[Sư phụ, ngươi vì sao cả tuần chỉ đăng nhập một lần?
Bởi vì đây là tài khoản nhỏ, tài khoản lớn còn việc bận ^_^
Bận việc gì? Không phải thật sư là bá chủ game?
Thực ra ta là tuyển thủ chuyên nghiệp, ngươi tin không?
Không tin! Sao có thể trùng hợp như vậy, tùy tiện đánh thứ hạng có có thể gặp được tuyển thủ đại thần?]
Thời Nhan hồi tưởng lại đoạn đối thoại đó, nháy mắt cả mặt đều là biểu tình chấn động.
Lúc đó không để ý, hiện tai nghĩ lại, hắn thực ra đã nói ra thân phận rồi: "Hắn nói hắn là tuyển thủ chuyên nghiệp, chúng ta lúc đó không tin, không lẽ hắn thật sự là tuyển thủ?"
Phù Âm cũng nhớ lại đoạn đối thoại, cùng với lập luận về thời gian, mới cảm thấy người này khả năng cao là tuyển thủ chuyên nghiệp.
Cô cân nhắc một chút tiền căn hậu quả, nghiêm túc phân tích: "Nếu như hắn thật sự là tuyển thủ, tất cả những điều này sẽ được lý giải.
Chúng ta gặp được hắn trong kỳ nghỉ của liên minh, hắn mở tài khoản nhỏ luyện Chu Du.
Hắn bình thường huấn luyện rất bận, vì vậy tài khoản nhỏ online rất ít, lại thêm mùa giải sắp bắt đầu, buổi tối bình thường bọn họ khẳng định tổ chức huấn luyện, chỉ có buổi tối sau ngày đấu, sau mỗi trận đấu sẽ có khoảng thời gian thả lỏng, hắn mới có thể rút ra thời gian dẫn cậu."
Thời Nhan nháy mắt hưng phấn: "Không nghĩ tùy tiện nhận một sư phụ, cư nhiên là tuyển thủ đại thần! Hắn sẽ là ai đây? Hay là tớ đi hỏi anh tớ?"
Phù Âm ngăn lại: "Tớ cảm thấy cậu đừng hỏi anh cậu.
Cậu chơi Tiểu Kiều tặng hắn nhiều đầu người như vậy, còn bám lấy hắn bái sư, anh cậu biết được sẽ không vui đâu."
Thời Nhan: "............"
Tiểu Âm nói đúng, nếu để lão ca nhà mình biết mình làm anh ấy mất mặt, khẳng định sẽ không vui.
Không lẽ đường đường Việt thần chạy tới nhóm KPL hỏi: "Em gái ta chơi Tiểu Kiều liên tục tặng đầu người cho đối phương, còn nhận Chu Du đối phương làm sư phụ, là vị bằng hữu nào, mời đứng ra" sao?
Vậy khẳng định có người sẽ nói: "Nhóc con kém như vậy, cư nhiên là em gái Việt thần nha! Hahahaha, người như thế nào lại có đứa em kém như vậy!"
Cảnh tượng có chút không dám nhìn thẳng.
Thời Nhan lập tức đánh tán loạn cảnh tượng đáng sợ đó, đáp: "Vẫn là không nên hỏi anh tớ, dù sao hắn chỉ cần là tuyển thủ chuyên nghiệp, tớ khẳng định có thể tìm ra hắn!"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Công cuộc tìm kiếm ra thân phận "Thanh Sơn như cũ" của hai cô gái chính thức bắt đầu.
Mà phải nói Lục Thanh Vũ thực ra cũng rất cưng chiều Thời Nhan~~~~~
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
43 chương
91 chương
2272 chương
12 chương
14 chương