Đế Quân
Chương 952
- Tà Thần Chi Nộ!
Trong tiếng hét phẫn nộ của Tà Lực, từng đạo chân khí cường đại khởi động, tà khí bao trùm cả núi non.
Chỉ khoảnh khắc sau thân ảnh Tà Lực đã xuất hiện phía trước hắc long, một quyền nặng nề oanh ra.
- Oanh!
Tiếng va chạm điên cuồng truyền đến, không gian nhất thời vỡ nát.
Thân hình hắc long lại bị mạnh mẽ đẩy lui ra sau, nhưng lần này Tà Lực không cấp cho đối phương chút hi vọng nào, thân hình chớp động lại oanh ra thêm lần nữa.
- Bồng bồng…
Từng quyền tiếp từng quyền đánh ra, hắc long cũng không chút lùi bước, long trảo sắc bén vung ra đón nhận.
- Thanh niên nhân này không thể không làm người bội phục!
Cao thủ tôn huyền đại chiến, dù cường đại như Hạo Huyền cùng Trầm Ức Thông cũng không thể nhúng tay vào, Thần Dạ có thể dùng lực lượng hoàng huyền nhị trọng đối chiến với tôn huyền lục trọng, thật sự làm người không lời nào để nói.
- Phải ah.
Trầm Ức Thông thở dài:
- Nhưng Tử Huyên cô nương trúng phải Tà Tâm Chủng không thể hóa giải, chỉ sợ Thần Dạ…
Nói tới đây Trầm Ức Thông quay đầu nhìn mấy người đứng bên cạnh nói:
- Hổ Lực, Phong Kình, các ngươi quen biết Thần Dạ đã lâu, các ngươi cho rằng nếu Tử Huyên cô nương thật sự xảy ra sự cố, Thần Dạ hắn…
Nhóm người Hổ Lực lắc đầu cười khổ nói:
- Cảm tình giữa Thần huynh đệ cùng Tử Huyên cô nương…Mọi người cũng biết năm đó hắn chỉ có cảnh giới lực huyền còn dám xông vào Lăng Tiêu Điện vì Tử Huyên cô nương, huống chi là hiện tại.
- Nhưng an nguy của Thần Dạ quan hệ quá trọng yếu, chẳng lẽ không có biện pháp nào giúp hắn bình tĩnh trở lại hay sao, Trưởng Tôn cô nương…
Trưởng Tôn Nhiên trầm mặc một lúc, nói:
- Mọi người yên tâm, cho dù Tử Huyên hương tan ngọc nát Thần Dạ cũng sẽ không đi theo nàng, dù hắn không vì người trong thiên hạ nhưng vì cha mẹ hắn cùng toàn bộ huynh đệ bằng hữu, hắn sẽ sống sót đối kháng Tà Đế Điện.
Nghe nói như thế Hạo Huyền cùng Trầm Ức Thông đều thở hắt ra, vẻ mặt nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Nhưng thanh âm Trưởng Tôn Nhiên lại lạnh lẽo:
- Trong lòng hai vị tiền bối chỉ quan tâm tương lai của thiên hạ, nhưng làm vậy không cảm thấy quá tàn nhẫn với Thần Dạ hay sao?
Thanh Mộc lão quái vội nói:
- Trưởng Tôn cô nương, ngàn vạn lần đừng hiểu lầm ý tứ của tông chủ chúng tôi cùng Trầm môn chủ…
- Có phải ý tứ đó hay không trong lòng mọi người rõ ràng nhất.
Trưởng Tôn Nhiên hừ lạnh nói.
- Cút ra cho bổn tọa!
Tà Lực lại đánh ra một quyền nặng nề đập lên đầu hắc long.
Lực lượng cường đại đập vào, thân thể cự long co rút nặng nề rơi xuống dưới, nhưng khi rơi xuống toàn thân tản ra hắc sắc quang mang, thân hình cự long cấp tốc thu nhỏ lại, công kích đã tạo thành thương tổn thật lớn với hắn.
- Bồng!
Hắc sắc quang mang tiêu tán, thân hình Thần Dạ cũng ngã xuống, đẫm máu tươi, hơn nữa khí tức cũng dồn dập hơn rất nhiều.
- Tiểu tử, ngươi thật chịu đòn giỏi ah!
Trong lòng Tà Lực càng thêm kiêng kỵ, thân thể của Thần Dạ đã cường hãn vượt ngoài tưởng tượng của hắn, cho dù cao thủ Long tộc chân chính cũng là như vậy đi!
Thần Dạ cười dữ tợn, khí tức vẫn chưa yếu bớt, nhìn chằm chằm vào Tà Lực.
- Đi!
Thần Dạ chợt quát, năng lượng huyền khí hóa thành quang điện hướng Tà Lực hung hăng đánh tới.
- Chút tài mọn!
Tà Lực cười khinh miệt, nhưng trong lòng thập phần ngưng trọng, lấy tu vi của hắn làm sao không cảm thụ được bốn đạo năng lượng huyền khí kia hoàn toàn bất đồng.
Hơn nữa càng làm cho hắn khiếp sợ chính là hắn cảm giác được cỗ khí tức quái dị khi nãy xâm nhập vào thân thể hắn.
Nhìn thấy bốn đạo huyền khí bay tới, Tà Lực cứng rắn dùng tay chộp qua, tà khí ngưng tụ thành cự chưởng xám trắng phá không bay tới đem bốn đạo huyền khí ngăn chặn giữa đường.
- Thiên Địa Hồng Hoang Tháp – luyện cho ta!
Ngũ thải quang hoa giáng xuống, bảo tháp đồng thời trấn áp xuống dưới.
- Cút!
Tà Lực mạnh mẽ vung ra một quyền.
Ngay lúc này thân ảnh Thần Dạ quỷ dị biến mất, khi xuất hiện chỉ cách Tà Lực chưa đầy trăm thước.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn – Tam Tên Phá Thương Khung!
Thanh mang bộc phát, chỉ tích tắc đã vượt qua khoảng cách trăm thước phía trước.
Tà Lực vừa đánh bay Thiên Địa Hồng Hoang Tháp thì thanh mang đã đi tới trước người hắn.
Tà Lực không hề né tránh, cười lạnh, năng lượng huyền khí hóa thành cuồng phong thổi quét tới.
- Bát Hoang Trảm!
Tốc độ thi triển vũ kỹ của Thần Dạ đã tới mức kinh người, thanh mang vừa bị huyền khí bao vây thì đao mang mấy trăm trượng mang theo lực hủy diệt chém xuống.
Trong mắt Tà Lực lộ hung quang, thân ảnh bỗng xuất hiện trước mặt Thần Dạ làm đao mang chém hụt vào khoảng không.
Ánh mắt Thần Dạ co rụt lại, song chưởng như điện chém ra Bách Chiến Quyết, từng đạo quang mang hiện ra, long lân bao phủ cả hai cánh tay hắn.
- Tiểu tử, thật đáng tiếc một thân thiên phú tu luyện của ngươi!
Hành động của Thần Dạ ở trong mắt Tà Lực chỉ như châu chấu đá xe, bàn tay run lên đánh thẳng lên lồng ngực hắn.
- Phốc xuy…
Máu tươi cuồng phun, khí tức của Thần Dạ lập tức suy sụp xuống.
Một kích toàn lực của Tà Lực dù không làm hắn chết tại chỗ nhưng cũng phải trọng thương.
Nhưng cùng một thời gian công kích của Thần Dạ cũng rơi trúng người Tà Lực.
Tà Lực thản nhiên giễu cợt, cũng không xem vào trong mắt, nhưng không ngờ song chưởng của Thần Dạ lại gắt gao giữ chặt hắn làm cho hắn tạm thời không thể động đậy.
- Ông ông…
Lúc này sau lưng Tà Lực hiện ra một thân ảnh quỷ dị, song chưởng cũng nhẹ nhàng đánh lên sau lưng hắn.
Song chưởng kia cũng không cường đại, nhưng sắc mặt Tà Lực nháy mắt đại biến như vừa gặp được lệ quỷ.
Bởi vì đạo khí tức kia chính là khí tức làm hắn bị thương khi nãy, lúc này càng thêm cường đại mà đáng sợ!
Lực lượng cắn nuốt quỷ dị dán lên sau lưng Tà Lực, cùng lúc đó huyền khí từ người hắn cũng điên cuồng thổi quét ngăn chặn lực lượng cắn nuốt tràn tới.
- Cút!
Tà Lực tức giận hét lớn, lại vung tay oanh kích lên lồng ngực Thần Dạ, lực lượng cường đại trực tiếp đánh bay Thần Dạ văng ra xa vài ngàn thước, máu tươi cuồng phun rơi thẳng xuống đất.
Lại một lần nữa đánh trọng thương Thần Dạ, Tà Lực lập tức ngồi xếp bằng xuống muốn bức cỗ lực lượng cắn nuốt kia ra ngoài thân thể, hoặc chấn thành hư vô, nhưng trong lòng hắn hiểu thật rõ ràng không khả năng đơn giản như thế.
- Phốc xuy…
Lần này Thần Dạ dùng mạng đổi mạng, nếu không đánh trọng thương Tà Lực chẳng phải là vô cùng thiệt thòi!
Vừa phun ra một ngụm máu tươi, Tà Lực lập tức cảm ứng được thân thể giống như xuất hiện một đạo khí lưu đang điên cuồng phá hư kinh mạch của hắn.
Mà mầm móng trước đó gieo vào trong người hắn lúc này như gặp mưa rào, bắt đầu nổ mạnh ngay trong nội thể hắn.
- Bồng!
Thân hình Tà Lực nháy mắt nổ tung, khí tức liền uể oải, nhìn qua đã biết đánh mất năm thành sức chiến đấu.
Mọi người trong yếu tắc nhìn thấy cảnh này, dù là Trưởng Tôn Nhiên cũng cảm giác vô cùng bội phục.
Thần Dạ rơi xuống giữa không trung, rốt cục đã hòa hoãn lại, thân thể vừa rơi xuống vừa vội vàng lấy đan dược bỏ vào miệng, sắc mặt lại biến thành dữ tợn.
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
65 chương
544 chương
116 chương
124 chương
28 chương