Đế Quân
Chương 891
- Nguyễn tiền bối quá khách khí, nhưng mà thật đúng là có chuyện muốn thỉnh giáo tiền bối.
Thần Dạ nói ra.
- Thần công tử cứ nói đừng ngại.
Thần Dạ chợt hỏi:
- Không biết Nguyễn tiền bối có nghe nói qua về Tam Thanh Tiên Thần Đan không?
Nói tới đây không phải vì chuyện khác, như vậy nên trước khi đi vài hạp cốc cầm kỵ, Niệm Thần đã trở về, nhưng bây giờ lại có Trường Tôn Nhiên, nên hỏi rõ trước khi đi cùng Trường Tôn Nhiên, hỏi thử tin tức của Tam Thanh Tiên Thần Đan.
- Tam Thanh Tiên Thần Đan.
Nguyễn Tiêm Hủy cùng Trường Tôn Nhiên đưa mắt nhìn nhau, trầm mặc không nói.
Hồi lâu sau, Nguyễn Tiêm Hủy mới lên tiếng:
- Tam Thanh Tiên Thần Đan đúng là từng nghe nói qua, loại đan dược này cực kỳ khó được, nhưng đồng thời công hiệu và tác dụng cũng rất kém, cho nên ta nghĩ người có đan dược này đã ít lại càng ít.
Quả nhiên là như vậy.
Thần Dạ than nhẹ, cũng không có vì lời này mà thất vọng.
- Công tử, ngươi muốn Tam Thanh Tiên Thần Đan làm cái gì.
Thần thú trấn điện lúc này nói trong đầu Thần Dạ.
Nghe nói như thế, tâm thần Thần Dạ khẽ động, vội hỏi:
- Ngươi có tin tức đan dược này sao?
- Không có, nhưng mà ta biết rõ làm sao có được đan dược này.
Chần chờ một hồi, thần thú trấn điện nói ra.
- Ân.
Thần Dạ nhướng mày, một lát sau truyền âm nói:
- Tài liệu luyện chế Tam Thanh Tiên Thần Đan ta cũng biết, ngươi không nên nói với ta có được nó là cái này đấy.
- Đương nhiên không phải.
Thần thú trấn điện nói:
- Rất nhiều năm trước, trước khi ta bị phong ấn trong Nhất Tuyến Thiên, từng ở trung vực nhìn thấy một thế lực luyện chế ra đan dược này, cho dù thời gian trôi qua thật lâu, có thể tin tưởng tìm được thế lực này không khó.
- Thời gian không kịp.
Thần Dạ chậm rãi lắc đầu, hiện tại không chiếm được Tam Thanh Tiên Thần Đan, vậy cũng chỉ có nghĩ biện pháp, ngăn cản Trường Tôn Nhiên và hắn tiến về hạp cốc cầm kị.
Trường Tôn Nhiên không phải Niệm Thần, thứ hai có lẽ còn có thể nghe lời, sẽ không theo hắn tiến vào trong hạp cốc, chỉ có thể chờ bên ngoài, nhưng Trường Tôn Nhiên tuyệt đối sẽ không.
Nếu như Thần Dạ biết rõ thân phận chân thật của Niệm Thần thì hắn sẽ không nghĩ như vậy.
- Thần Dạ, chúng ta có thể ở lại Tàn Dương Môn một lúc không?
Thời điểm Thần Dạ trầm tư, Trường Tôn Nhiên lúc này nói ra:
- Ta muốn mang truyền thừa đạt được giao cho sư phó, cho nên, cần một ít thời gian.
Thần Dạ hai mắt sáng ngời, lập tức nói ra:
- Ta còn có chuyện trọng yếu cần làm, như vậy đi, ngươi ở lại Tàn Dương Môn chờ, sau khi ta làm xong chuyện lại...
- Không được.
Trường Tôn Nhiên không chút nghĩ ngợi cự tuyệt, đừng nói một thời gian ngắn, cho dù một ngày nửa ngày thì Trường Tôn Nhiên hiện tại cũng không muốn rời khỏi Thần Dạ nửa bước.
Nghe vậy Thần Dạ giảo hoạt cười cười:
- Nếu như ngươi muốn đi cùng ta, vậy không có thời gian giao truyền thừa cho Nguyễn tiền bối, ta là tùy tiện ah, ngươi xem mà xử lý.
- Ngươi...
Trường Tôn Nhiên oán trách:
- Ngươi là cố ý, cố ý không muốn mang ta theo.
- Tùy ngươi nghĩ như thế nào, dù sao hiện tại có hai lựa chọn, hoặc là theo ta đi, hoặc là ở chỗ này chờ ta, nhanh suy nghĩ đi, thời gian không chờ người.
Thần Dạ cười ranh mãnh, quen biết Trường Tôn Nhiên rất nhiều năm, hai người quan hệ với nhau rất tốt, nhưng mà nói chuyện với nhau trong bình tĩnh là lần đầu.
Loại cảm giác này làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
- Sư phó...
Nguyễn Tiêm Hủy vui mừng nhìn qua Trường Tôn Nhiên, nhiều năm qua nàng cũng thương yêu đồ nhi này, thích ý nhìn nàng vui vẻ lại còn ngượng ngùng và làm nũng của con gái.
- Thần công tử, nếu như không chuyện gì thì không ngại ở Tàn Dương Môn nhiều thêm vài ngày, ngươi có thương tích trên người, cũng nên dưỡng thương.
- Thực sự có chuyện trọng yếu trên người, rất sốt ruột, cho nên Nguyễn tiền bối, không có ý tứ.
Thần Dạ lắc đầu, nói.
- Thần Dạ, ngươi rốt cuộc có chuyện gì lén gạt ta?
Thông minh giống như Trường Tôn Nhiên, cho dù bị hạnh phúc bao quanh cũng cảm giác được tình thế không đúng, nếu như Thần Dạ là nói đùa cũng thôi, nhưng mà Trường Tôn Nhiên nhìn ra được Thần Dạ thật sự cầm chuyện này ra ‘ uy hiếp ’ nàng.
- Nói thật, đúng là có chuyện cần làm, không thích hợp mang ngươi theo, cho nên...
Thần Dạ khoát khoát tay, nói:
- Ngươi nên ở trong Tàn Dương Môn một thời gian ngắn đi, ngày nay Phương Đông Lưu đã chết, cho dù không có quá nhiều cản trở vẫn có người gây phiền toái, ngươi có truyền thừa cuối cùng trong tay, bất luận kẻ nào cũng phải kính ngươi, hơn nữa nói thật, ta rất cần Tàn Dương Môn.
Thần Dạ nghiêm túc nói ra.
Bắt đầu từ La gia lúc trước, Thần Dạ hữu ý vô ý làm chuyện gì, khi đố đối thủ là Thiên Nhất Môn, đến sau đến đổi thành Lăng Tiêu điện, trong nội tâm Thần Dạ mới chân chính suy nghĩ tới thế lực của mình, cho nên mới có Khiếu Lôi Tông và nói chuyện với Tiết Vô Nghịch..
Sau khi trải qua chuyện Thiên Nhất Môn, Thần Dạ mới hiểu được hắn địch nhân chính thức là ai, đối mặt với địch nhân chính thức này, hiển nhiên cho dù là La gia hay Khiếu Lôi Tông, từ tiềm lực mà nói thì kém hơn quá nhiều.
Có lẽ Tàn Dương Môn cũng chưa đủ tư cách, nhưng có Trường Tôn Nhiên truyền thừa, cho dù không đủ chống lại Tà Đế điện, nhưng Thần Dạ tin tưởng trong bắc vực này sẽ có trợ giúp lớn với mình, chuyện này đã đủ rồi.
- Thần Dạ,cho ta ba ngày, chờ ta ba ngày!
Trong mắt Trường Tôn Nhiên nghiêm túc, biểu hiện của Thần Dạ lúc này giống như lúc từng khát vọng với thực lực và cảm tình bản thân, như vậy nàng cần thiết phải làm chuyện gì đó cho hắn mới được.
- Thời gian ba ngày tuy không thể cải biến Tàn Dương Môn quá nhiều, nhưng mà ta nhất định làm cho ngươi thấy, Tàn Dương Môn có đầy đủ tiềm lực, trong tương lai đạt tới yêu cầu của ngươi.
Trường Tôn Nhiên nghiêm túc, trong ánh mắt mang theo cơ trí và kiên nghị đã lâu không gặp...
Thời gian ba ngày Trường Tôn Nhiên vẫn bận rộn, hơn nữa bận rộn túi bụi, Thần Dạ mặc dù không có hỏi nàng âận cái gì, nhưng từ không khí chung quanh cũng thấy được.
Cả Tàn Dương Môn đều bày ra cảm giác trở tay không kịp, Trường Tôn Nhiên giống như triệt để phá vỡ môn phái, cho dù thủ đoạn hay chuyện khác, thời điểm nàng quyết định làm thì biểu hiện ra cường ngạnh mà vô số người chưa từng thấy qua.
Chỉ có Kiền lão biết được, bộ dạng và trạng thái của Trường Tôn Nhiên như vậy mới đúng là tiểu thư mà hắn biết!
Dưới thủ đoạn cường ngành, Tàn Dương Môn lại chỉnh hợp lần nữa, so với tưởng tượng của Thần Dạ còn đơn giản hơn nhiều, Trường Tôn Nhiên cường ngạnh, toàn bộ Tàn Dương Môn cũng không có quá nhiều phản kháng và không phục.
Dù sao Trường Tôn Nhiên trong môn phái từng có thanh danh không gì sánh kịp, ngày bình thường, biểu hiện ra tính tình điềm tĩnh, là không tranh quyền thế, có thiên phú tu luyện hơn người, còn là người cầm quyền của Tàn Dương Môn tương lai, cho nên trong lòng của rất nhiều người đã tiếp nhận nàng.
Hôm nay Trường Tôn Nhiên thành công từ trong Nhất Tuyến Thiên mang truyền thừa cuối cùng ra, Phương Đông Lưu lại chết, Nguyễn Tiêm Hủy không thể tranh luận trở thành đệ nhất cao thủ của môn phái, rất nhiều nhân tố tạo thành với nhau, trừ khi rời khỏi Tàn Dương Môn, nếu không thì nên ngoan ngoãn nghe lệnh.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương