Đế Quân

Chương 889

Hắn sau đó cảm ứng được, khí tức hủy diệt này chẳng những càng trở nên bá đạo, uy lực của mũi tên càng mạnh hơn nhiều. XÍU...UU! Mũi tên bén nhọn mang theo khí tức vô kiên bất tồi, không gian lập tức sinh ra khe nứt như vết rạn. Thần Dạ không chút do dự, quát: - Đi! Mũi tên dài phá không lao đi! Mũi tên nhọn phá không lao đi mang theo khí thế hủy diệt đậm đặc, lập tức xuyên qua không gian, không gian càng không chịu nổi, cảnh tượng rất hùng tráng. Khí tức hủy diệt mang theo nhuệ khí phá hủy trời xanh, cơ hồ tất cả ánh mắt nhìn qua không gian với thần thái không tin nổi, sắc mặt hoảng sợ. Khí tức hủy diệt không gì sánh kịp xuyên qua thiên địa, ngọn núi trong sơn mạch phía dưới bị nổ tung, lực lượng và khí tức lan ra càng khiến vô số đất đá vỡ nát, cảnh tượng sụp đổ hiện ra các nơi. Chỉ qua mấy giây, hai ngọn núi đứng vững trong mây của Tàn Dương Môn đã vĩnh viễn biến mất trong tâm mắt của mọi người. - Là hồn hải biến, còn là giai đoạn biến hóa. Sâu trong hư không, một giọng nói mang theo khiếp sợ và khó tin vang lên: - Không nghĩ tới trên thế gian còn có tồn tại thần kỳ như vậy... Xem ra lựa chọn hợp tác với hắn mới là chính xác nhất. Phương Đông Lưu nhìn thấy mũi tên xuyên qua không gian và thần sắc ngưng trọng, hắn tuyệt đối không nghĩ tới tiểu tử cảnh giới Địa Huyền lại có vũ kỹ đáng sợ như vậy. Dùng thực lực của hắn tự nhiên là có thể biết rõ vũ kỹ này đáng sợ như thế nào. - Song Tinh Động Nguyệt! Thân hình Phương Đông Lưu lập tức run lên, hai mắt mang theo quang mang sáng ngời, trong nháy mắt trong hư không xuất hiện một hư ảnh, sau đó trong mây xuất hiện một vầng trăng lưỡi liềm sáng ngời hiện ra. Chỗ khác biệt là ánh trăng tỏa ra ánh sáng màu bạc, còn hào quang này chính là màu vàng. Hào quang màu vàng bao phủ các nơi, hơi có cảm giác thiêu đốt, làm cho người ta cảm giác giống như bị nắng chiếu vào da, vật chất trong hư không lập tức bị hòa tan. - Song Tinh Động Nguyệt Trảm! Kim luân sáng ngời mang theo hòa quang thiêu đốt thiên địa, kim quang giống như lưu tinh lao thẳng về phía mũi tên. Oanh! Chúng va chạm vào nhau trên không trung, thiên địa lập tức yên tĩnh,. chỉ còn lại ánh sáng chói mắt bao phủ các nơi, năng lượng mạnh xuyên thấu qua khu vực hỗn loạn, đột ngột xuất hiện trên bầu trời, hào quang này cơ hồ bao phủ chín tầng trời. Sau đó tiếng nổ mạnh vang vọng các nơi, sau đó là vô số tiếng nổ ầm ầm vang vọng, người ta nhìn thấy hai đạo quang mang đan xen vào nhau, ý đồ thôn phệ đối thủ. Phương Đông Lưu không hổ là cường giả Hoàng Huyền ngũ trọng, kim luân tỏa ra kim quang lăng lệ, muỗn xâm nhập vào trong kim quang, một luồng sóng trùng kích khiến không gian biến thành nhiều nếp gấp như một lão già da dẻ nhăn nheo. Hiển nhiên va chạm chính diện, tu vị của Thần Dạ hiện tại đại tiến, có bổn mạng hồn phách giúp đỡ thi triển vũ kỹ đáng sợ, nhưng cũng không phải đối thủ của Phương Đông Lưu. Nhưng mà Thần Dạ cũng không có chút khó chịu nào, với hắn mà nói, chống được một kích cường đại của cao thủ Hoàng Huyền ngũ trọng, tạm thời xem như hắn đã đủ hài lòng rồi. Huống chi hôm nay hắn không phải tác chiến một mình. Hai đạo kim quang bao phủ thiên địa, thời điểm trùng kích thì sau lưng Phương Đông Lưu tỏa ra ánh sáng màu bạc, nắm đấm xé rách hư không đánh thẳng vào lưng của hắn. Phương Đông Lưu sớm có chuẩn bị, thời điểm một quyền của quỷ thi đánh tới thì sau lưng của hắn huyền khí hóa thành một tấm chắn ngăn cản. Phanh! Một quyền nện lên bình chướng vô hình, lực lượng cường hoành giống như núi lửa, lực lượng khủng bố của một quyền này dễ dàng xuyên qua bình chướng năng lượng, dùng tốc độ như thiểm điện đánh vào người của Phương Đông Lưu. Phốc phốc! Thân thể Phương Đông Lưu bay tới trước, miệng phun máu tươi. Bởi vì này biến cố này mà kim quang ảm đạm hơn rất nhiều. Nhưng mà Phương Đông Lưu hiển nhiên đã sớm đoán trước, lúc hắn bị quỷ thi đánh trúng, hai mắt dữ tợn đáng sợ, trong nháy mắt sau đó tiễn quang bắn tới. Máu tươi tuôn ra ngoài, khí tức hủy diệt bao phủ thiên địa, không gian nghiền nát, kim luân hào quang ảm đạm. Bồng bồng bồng! Trong hỗn loạn mang theo tiếng nổ kinh thiên. Phương Đông Lưu tính toán rất tốt, hắn muốn liều mạng trọng thương cũng đánh chết Thần Dạ, hắn mặc kệ cái gì cũng phải giết người trẻ tuổi này, trong đó Nguyễn Tiêm Hủy và Trường Tôn Nhiên bị hắn nhận định không dám ngăn cản hắn. Chỉ tiếc người tính không bằng trời tính, có quá nhiều chuyện không phải hắn tính toán là được. Tứước người Thần Dạ hào quang đại thịnh, Cổ Đế điện giống như cái rãnh trời ngăn sau lưng hắn, Phương Đông Lưu dốc sức liều mạng một kích, cho dù cường đại, Cổ Đế điện cũng xưa đâu bằng nay, chỉ cần tu vị Thần Dạ tinh tiễn, Cổ Đế điện sẽ khôi phục một phần, thực tế trạng thái của Phương Đông Lưu hiện tại... So sánh ra thì quỷ thi vô cùng đáng sợ. Tư vị bị đánh trúng chính diện hoàn toàn không phải là bị ngang cấp đánh trúng, so sánh với quỷ thi tốc độ như u linh, Phương Đông Lưu vừa mới đánh tan công kích của Thần Dạ, quỷ thi lại hiện ra sau lưng của hắn. Một quyền kia cũng vô cùng cường hãn, làm cho Phương Đông Lưu cảm nhận được khí tức tử vong, dùng tình thế trước mắt của hắn, quyết định chống đỡ không ngăn được đả kích chính diện của quỷ thi. Chỉ cần hắn khẽ động, phóng tới công kích của Thần Dạ, uy lực này tự nhiên yếu bớt Phương Đông Lưu, còn lại không cách nào ngăn cản quỷ thi, khống chế toàn bộ uy lực của kim quang. - Đáng chết! Cho dù Phương Đông Lưu rất muốn giết Thần Dạ, nhưng mà mạng của hắn quan trọng hơn, rơi vào đường cùng thì hết sức giữ mạng mà thôi. Bồng! Kim luân chi lực vẫn như cũ đụng vào Cổ Đế điện, năng lượng khổng lồ giống như tấm lụa tuôn ra ngoài. Hào quang màu tím lập tức run rẩy kịch liệt, nhưng mặc kệ kim luân chi lực vẫn không cách nào vượt qua phòng ngự của Cổ Đế điện, dù sao Phương Đông Lưu không có toàn tâm khống chế nên uy lực không được như lúc trước. Tiếng nổ mạnh, ước chừng hơn mười giây hai đạo quang luân trên bầu trời từ từ tiêu tán. - Thần Dạ, ngươi thế nào? Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn bắn mũi tên thứ ba thì cao thủ Hoàng Huyền mới thi triển được, thực lực Thần Dạ hôm nay cũng không thể làm được, tùy tâm sở dục, nhưng mà so sánh với trước kia vẫn tốt hơn. - Ta không có chuyện gì? Thần Dạ cười lắc đầu, phất tay xua tan năng lượng rung động, nhìn nhìn qua quỷ thi đang đuổi giết Phương Đông Lưu, hắn cười lành lạnh nói: - Môn chủ đại nhân, dường như ngươi thua chắc rồi. - Đáng giận! Tiếng giễu cợt này khiến tâm thần Phương Đông Lưu run rẩy, hắn vừa phân thần thì công kích quỷ thi đã tập trung, bất đắc dĩ nên hắn phải liều mạng ngăn cản, chuyện này khiến hắn bị thương nặng hơn trước. - Hiện tại muốn giết ngươi quá dễ dàng. Thần Dạ tự nhủ, thiên địa hồng hoang tháp bắn ra hào quang nằm màu, trực tiếp bao phủ Phương Đông Lưu, cho dù còn không cách nào đưa hắn vào trong tháp, quỷ thi tiến công hắn cũng không thể thể né tránh. - Tiểu vương bát đản, nếu không phải Nguyễn Tiêm Hủy cùng Trường Tôn Nhiên hai tiện nhân phản bội bổn tọa, ngươi sao có khả năng nhảy nhót trước mặt ta chứ?