Đế Quân
Chương 653
Nguy nga đại khí tản ra khí tức vô cùng sắc bén tựa như một thanh lợi kiếm khổng lồ sừng sừng trong trời đất. . . Đây chính là Lăng Tiêu Thành
Lăng Tiêu Thành bởi vì Lăng Tiêu Điện nên có cái tên này, cũng vì Lăng Tiêu Điện nên danh chấn toàn bộ Đông Vực thế giới
Phóng mắt khắp toàn bộ Đông Vực thế giới thành trì có thể khiến vô số người tranh nhau mà vào như Lăng Tiêu Thành số lượng tuyệt đối không vượt qua một bàn tay.
Bởi vì có Lăng Tiêu Điện nên diện tích tòa thành này tuy không lớn bằng Hải Vực Phong Thành nhưng nhân khí càng thêm sôi nổi.
Một đám cao thủ Lăng Tiêu Điện ẩn cư ở đây chính là tài nguyên lớn nhất của nó
Cái gọi là nhất ngộ phong vân liền hóa rồng
Bất luận người có thiên tung chi tư nào nếu như không có danh sư dạy bảo thì cuối cùng cũng khó mà đạt được thành tựu cao, mà đông đảo cao thủ trong Lăng Tiêu Thành đủ để hấp dẫn thiên tài từ bốn phương tám hướng tụ đến rồi.
Bọn họ đều muốn có thể gặp được một vị cao thủ dẫn bọn hắn đi vào võ đạo điện đường.
Cho dù là những người bình thường kia cũng vậy, dù thiên phú tu luyện cũng không quá tốt nhưng chỉ cần có người chỉ điểm thì đối với bọn họ mà nói cũng có thể dùng cả đời rồi.
Hướng chính đông Lăng Tiêu Thành khổng lồ chính là một phiến khung cảnh hoàn toàn khác, so với náo nhiệt nơi khác thì nơi này lộ ra yên tĩnh hơn nhiều, đường đi cũng không có quá nhiều người, hai bên đường cũng không hề nhiều cửa hàng.
Dọc theo con đường này đi đến cuối cùng sẽ thấy được một cung điện to lớn không gì sánh kịp, đó chính là Lăng Tiêu Điện
Từ trên cao nhìn khắp toàn bộ cách cục Lăng Tiêu Thành, Lăng Tiêu Điện phảng phất như một đầu Thương Long hoàn mỹ ẩn nấp ở sâu bên trong vậy.
Lăng Tiêu Điện chính là một nơi đủ để tất cả mọi người triều thánh.
Bất luận kẻ nào đi tới ngoài chỗ này đều phải thu hồi kiêu ngạo trong lòng, vỗ luận ngươi ở nơi khác kiêu ngạo và ưu tú thế nào nhưng ở chỗ này đều phải áp xuống trong lòng.
Bởi vì người trong này so với ngươi lại càng thêm kiêu ngạo và ưu tú
Cung điện khổng lồ kia trong toàn bộ Lăng Tiêu Thành cũng là một kiến trúc như hạc giữa bầy gà, có khí thế và rộng lớn không nơi nào sánh kịp, vô luận trong điện hay ngoài điện đều có từng đạo khí tức cường đại ẩn dấu nơi chỗ tối
Nếu như có người dám can đảm đến phạm chỉ sợ nếu thực lực không đủ sẽ lập tức bị những khí tức này tiêu diệt thành phấn vụn ngay.
Người có thể tự do tiến vào cung điện này bản thân đều là loại cực kỳ ưu tú, nếu như là ngoại nhân thì thế lực mà hắn đại biểu cho dù không thể sánh vai với Lăng Tiêu Điện thì cũng đủ để danh chấn một phương
Cho nên tòa cung điện này đã trở thành nơi mà vô số người muốn đi vào, ít nhất ở Đông Vực thế giới thì nơi thế này có thể đếm được trên đầu ngón tay
- Chỗ đó hẳn là Lăng Tiêu Điện rồi.
Bên ngoài Lăng Tiêu Thành hơn mười dặm, trên đỉnh một ngọn núi cao có một đạo thân ảnh chỉ vào tòa cung điện khí phái dù cách xa vẫn có thể trông thấy rõ ràng kia nói.
- Đúng là Lăng Tiêu Điện
Hổ Lực bên cạnh rất nghiêm túc nhẹ gật đầu, hắn có thể cảm nhận được Thần Dạ lúc này tựa như một tòa núi lửa sắp sửa bộc phát vậy!
- Tính ra thì Tử Huyên và Linh Nhi bị mang đi đến giờ cũng đã bốn tháng rồi, Linh Nhi vẫn lớn lên từng ngày, không biết giờ gặp lại ta có còn nhận ra nàng không nữa.
Lời Thần Dạ mà nói khiến bọn người Hổ Lực Phong Tường đều trầm mặc.
Dù cho hài tử choai choai thì mấy tháng cũng khó thay đổi chứ đừng nói đến Linh Nhi.
Thần Dạ nói như vậy không phải là chỉ dung mạo Linh Nhi biến hóa, mà là. . . . khi một người ở lại nơi mình không muốn trong lòng luôn sẽ có biến hóa gì đó.
Trầm mặc một lát Hổ Lực lúc này mới ngẩng đầu nhìn Thần Dạ, hắn hiện giờ đã không phải ăn mặc như xưa nữa mà mang một bộ áo đen rộng thùng thình che lấp toàn bộ thân hình lại, trên đầu mang thêm áo choàng đen khiến người không nhìn ra được hình dạng của hắn.. . . .
Ăn mặc như vậy đương nhiên là để coi chừng
Người Tiêu gia đến mang Tử Huyên và Linh Nhi đi, Tiêu Vô Yểm sao có thể không nói sự tồn tại của Thần Dạ cho những cao thủ Lăng Tiêu Điện được, nói không chừng hiện giờ Thần Dạ đã trở thành cái đinh trong mắt người Tiêu gia rồi.
Ở Hải Vực Phong Thành tư cách tiến vào Chúng Thần Chi Mộ liên tiếp bị Thần Dạ phá hư, cái này cộng thêm mẹ con Tử Huyên khiến Tiêu Vô Yểm không bỏ xuống được
Khiến Hổ Lực yên tâm chính là tuy rằng không biết bởi vì sao trong vòng hai tháng tu vị Thần Dạ lại tăng vọt, hơn nữa một thân khí tức và thủ đoạn không hề tầm thường, tâm tính thể hiện ra cũng đại biến, nhưng bất quá Thần Dạ thủy chung vẫn là Thần Dạ mà bọn hắn quen thuộc kia.
Có lẽ sau khi cứu mẹ con Tử Huyên ra thì hắn sẽ khôi phục lại thành Thần Dạ trước kia.
Chỉ là sao có thể dễ dàng cứu người từ trong tay Lăng Tiêu Điện được.
Phóng mắt khắp toàn bộ Đông Vực thế giới dù là những nhân vật cùng nổi danh với Lăng Tiêu Điện cũng chưa hẳn nắm chắc bảy phần có thể thành công cứu người ra từ trong Lăng Tiêu Điện.
Hiện giờ tất cả còn chưa bắt đầu Thần Dạ đã biến hóa rõ ràng như thế, Hổ Lực thật không dám tưởng tượng lần này nếu không có chút thu hoạch nào thì Thần Dạ sẽ điên cuồng đến mức nào nữa.
Chẳng lẽ những lời hóa thân thành ma tàn sát hết ba nghìn dặm kia sẽ thành hiện thực sao.
Nếu như làm ra những chuyện kia thì khắp Đông Vực thế giới sẽ không một thế lực nào có thể bảo vệ Thần Dạ được.
Lửa giận của Lăng Tiêu Điện chắc hẳn sẽ không người nào dám đối mặt.
- Thần công tử chúng ta vào thành đi.
Phong Tường nói khẽ:
- Bốn nhà chúng ta đã sớm phái người vào Lăng Tiêu Thành âm thầm tìm hiểu tin tức, lúc chúng ta lên đường đến đây cũng đã truyền tin về, cha ta và một ít trưởng bối thậm chí ông nội của ta bọn hắn có thể đều sẽ tới Lăng Tiêu Thành. . . .
Phong Tường chưa dứt lời Thần Dạ đã phất tay ngắt lời:
- Một ngày sau các ngươi tiến vào Lăng Tiêu Thành, nếu cần thiết thì ta sẽ đến tìm các ngươi nếu không các ngươi tuyệt đối không được tìm ta.
- Thần công tử. . . .
Hổ Lực một tay giặt chặt lấy Phong Tường, chợt trầm giọng nói:
- Huynh đệ ngươi cho dù dựa vào phương thức của mình để làm hoặc thành hoặc bại chúng ta cũng sẽ không tham dự, bất quá huynh đệ chúng ta cũng sẽ dùng phương thức của mình hy vọng có thể giúp được ngươi.
- Hổ Lực đại ca cần gì phải chế.
Choàng lên chiếc áo màu đen khiến không ai thấy được ánh mắt hắn, nhưng ý lộ ra trong những lời này lại khiến tâm thần Hổ Lực nới lỏng không ít.
Hổ Lực cười nói:
- Huynh đệ ngươi không muốn liên lụy nói thật chúng ta một chút cũng không cảm động đâu, bởi vì chúng ta là huynh đệ
Thần Dạ lắc đầu không nói thêm gì, thân ảnh khẽ động trực tiếp hóa thành lưu quang màu đen vọt về phía Lăng Tiêu Thành nhanh như thiểm điện.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương