Đế Quân
Chương 647
Sau khi lời vừa ra khỏi miệng, Hổ Thiên mới hoàn hồn lại, lại lập tức chê cười nói:
- Lão tổ tông nhiều năm không gặp người rồi, cho nên cái này... Cái này...
Có thể nhìn thấy bực cao thủ như Hổ Thiên cũng có thời điểm không nói ra lời, cũng thật là chuyện thú vị.
Thần Dạ cười nói:
- Hổ Thiên tiền bối, làm sao không thấy Hổ Lực đại ca/
- Tiểu tử kia đang ở bên ngoài chờ ngươi, nói là muốn theo ngươi ra ngoài lịch lãm một phen, tiểu huynh đệ, ngươi cũng không nên ngại hắn phiền toái.
Thu liễm tâm thần, hổ Thiên khôi phục thong dong của người đứng đầu một tộc, nhàn nhạt cười nói.
- Nga? Hổ Lực đại ca cũng muốn ra ngoài một chút?
Thần Dạ ngược lại là không có quá nhiều kinh ngạc, theo Hổ Thiên nhanh chóng hướng ra phía ngoài mà đi.
Ở bên ngoài cung điện, Hổ Lực quả nhiên đang chờ, thấy Thần Dạ đi ra ngoài, hắn bước nhanh tiến lên, vốn định cùng Thần Dạ hảo hảo chào hỏi, nhưng thần sắc thoáng qua ngưng tụ, có vài phần khẩn trương, cho tới... Bất an!
- Hổ Lực đại ca, chúng ta lại gặp mặt!
Thần Dạ cũng là cười to một tiếng, cùng Hổ Lực ôm một cái, về phần cổ quái mà Hổ Lực phút chốc biểu hiện ra, hắn cũng không đi hỏi nhiều.
- Hổ Lực đại ca, nghe nói ngươi muốn theo ta đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm?
Thần sắc của Hổ Lực biến hóa không thể gạt được Thần Dạ, cũng lại nhìn ở trong mắt của Hổ Thiên, hắn hung hăng trợn mắt nhìn Hổ Lực một cái, lúc này Hổ Lực mới bình tĩnh lại, cười ngây ngô:
- Bọn họ đều nói ta quá ngu ngốc, cho nên để cho ta đi theo huynh đệ ra ngoài lịch lãm một phen, sau này cơ trí một chút.
- Tốt, có Hổ Lực đại ca ở bên, ta cũng an toàn hơn nhiều.
Thần Dạ quay người lại nói:
- Hổ Thiên tiền bối, ta liền cáo từ trước!
- Tiểu huynh đệ đi thong thả!
Hổ Thiên cũng là ôm quyền nói, thừa dịp Thần Dạ không chú ý, liên tục nháy mắt mấy cái đối với Hổ Lực, Hổ Lực cũng là gật đầu mà không để ai biết.
Chợt hai đạo thân ảnh bay vút mà đi!
Sau đó không lâu, phá vỡ mặt biển, xông thẳng lên giữa không trung, một trận tiếng cười lớn liền là lập tức vang dội.
Bất tri bất giác ở trong biển này đã sinh tồn gần nửa năm thời gian, trong biển rộng, trong Chúng Thần chi mộ nhưng không cách nào so sánh với lục địa này.
- Thần công tử!
Trong tiếng cười lớn đột nhiên có một trận lo lắng xuất hiện.
Thần Dạ khẽ cau mày, chợt hướng về phía bờ biển, nhìn thấy mấy người phía trước hỏi:
- Phong Tường, các ngươi sao lại ở chỗ này?
Thần sắc của bọn hắn gấp gáp, hiển nhiên là đã xảy ra chuyện gì, Thần Dạ cũng không nhận thấy là đám người Phong Tường ở chỗ này đi dạo, đúng dịp gặp mình ở trong hải vực đi ra ngoài.
- Thần công tử, xảy ra đại sự rồi!
Phong Tường vội nói.
- Chuyện gì?
Thanh âm của Thần Dạ đã là vô cùng băng lãnh, nếu như không phải là cái đại sự gì, đám người Phong Tường hoàn toàn không cần thiết ở chỗ này đặc biệt chờ đợi mình, Phong gia, Huyễn Lâm cốc tứ phương thế lực cũng không phải là tùy tiện người nào cũng có thể tới.
- Thần công tử, Tử cô nương cùng Linh nhi cô nương bị người của Tiêu gia mang đi rồi.
- Oanh!
Trên chín tầng trời phảng phất như có kinh lôi vang dội, cả phương theien địa nơi này giống như là cửu u địa ngục, một cỗ sát khí nồng đậm làm cho đám người Phong Tường cùng Hổ Lực đều sắp phải hít thở không thông.
- Thần công tử, thật xin lỗi, cao thủ của Tiêu gia tới có tu vi quá mạnh mẽ, chúng ta cũng không phải là đối thủ.
Đám người Phong Tường cúi đầu, Thần Dạ đối với bọn họ ân trọng như núi, mà nay thân nhân bằng hữu của Thần Dạ bị mang đi ngay trong tay bọn họ, thật sự là khó có thể đối mặt với Thần Dạ.
- Không trách các ngươi!
Thần Dạ chậm rãi nhắm mắt lại, sau một lúc, thanh âm khàn giọng mà hỏi:
- Lúc Tử Huyên cùng Linh nhi bị mang đi, nói cái gì, các nàng có bị thương không? Các ngươi có người bị giết hay không?
- Không có, người của Tiêu gia là coi trọng tư chất của Linh nhi, muốn mang về để tài bồi, chúng ta không phản kháng cho nên cũng không có thương vong!
Nói chuyện chính là Hổ Lực, hắn nhìn Thần Dạ nói:
- Trước lúc Tử Huyên cô nương rời đi, có nói một câu, để cho chúng ta chuyển đến cho ngươi, nàng nói, để cho ngươi không đi tìm các nàng, nếu không Tử Huyên cô nương sẽ hận ngươi cả đời!
Ngay sau đó Hổ Lực liền làm theo giọng nói, thần thái lúc trước của Tử Huyên rõ ràng rành mạch nói cho Thần Dạ, hắn không phải là sợ Thần Dạ hiểu lầm bọn họ thật sự không làm cái gì, mà là không muốn để cho Thần Dạ vọng động lúc này.
- Hận ta cả đời, ha ha!
Thần Dạ ngửa mặt lên trời cười to, hắn như thế nào không biết ý tứ của Tử Huyên, sợ chính mình đi sẽ gặp nguy hiểm... Nhưng chính mình làm sao có thể không đi!
- Phong Tường, mang ta đi Tiêu gia!
- Thần Dạ huynh đệ, trước khi đến, lão tổ tông có một câu nói để cho ta mang tới cho ngươi!
- Nói!
- Lão tổ tông nói, thỉnh ngươi không được quên một phen nói chuyện cuối cùng giữa lão cùng với ngươi, hơn nữa để cho ngươi ngàn vạn lần phải lấy thiên địa thương sinh làm trọng, không thể dễ dàng mạo hiểm, bằng không...
- Bằng không như thế nào?
Thần Dạ dữ tợn để cho Hổ Lực không phản bác được, hắn cũng là nam nhân, nếu như nữ tử của hắn bị người khác mang đi, hắn đồng dạng là lửa giận ngập trời, nếu như không phải lão tổ tông nhắn nhủ, lời nói này Hổ Lực tuyệt đối không muốn nói.
- Ha ha, thiên địa thương sinh!
Thần Dạ cười to:
- Thương sinh trong thiên địa này, có người hại ta không nhà không thành nhà, có người hại ta có nhà mà tạm thời không thể về, có người để cho mẹ con Tử Huyên nhiều năm cơ khổ, mà hiện tại lại càng bắt đi mẹ con các nàng! Thiên địa thương sinh, liên quan gì đến ta?
- Ở Tiêu gia, nếu như Tử Huyên cùng Linh nhi mà bị nửa điểm ủy khuất, ta thề tất sẽ hóa thân thành ma, tàn sát hết ba nghìn dặm!
Từng đạo sát khí chẳng những đánh sâu vào không gian chung quanh phá thành mảnh nhỏ, cả vùng bờ biển lại càng xuất hiện một đạo lại một đạo khe rãnh xúc mục kinh tâm, hơn nữa trong tiếng cười lớn có xen lẫn ý tứ cực đoan, làm cho đám người Hổ Lực thất kinh!
- Hóa thân thành ma, tàn sát hết ba nghìn dặm!
Bọn họ đối với Thần Dạ tuy không phải là rất hiểu rõ, nhưng lại không đối với lời này của hắn có nửa phần hoài nghi, mà nay vẻ mặt Thần Dạ bày ra càng để cho đám người Hổ Lực có bộ dạng hoảng sợ!
Trên khuôn mặt kiên nghị kia của Thần Dạ giờ phút này ở chỗ mi tâm thế nhưng có một đạo ấn ký đen nhanh như ẩn như hiện lặng lẽ phù động, thời điểm mỗi khi ấn ký này rõ ràng cũng sẽ có một đạo năng lượng cổ quái tuôn ra, đem hết thảy vật chất bao bọc ở trong không gian này đều là thôn phệ sạch sẽ, ngay cả một chút dấu vết cũng chưa từng sót lại!
Cái này thực sự quá quỷ dị...
Mà hiển nhiên sau khi thôn phệ Đại Âm Tà ma vương, Thần Dạ lấy được cũng không phải chỉ có thôn phệ chi lực, nhưng thứ khác ngay cả chính hắn cũng chưa từng phát hiện mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương