Đế Quân
Chương 637
Về phần Phá Diệt đao pháp, Thần Dạ cũng là từng có cảm giác như vậy, Thiên Đao là tồn tại bực nào, đao pháp mà nó mang theo bàn về uy lực cùng Huyền Đế Huyền Minh thủ và Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn so sánh với thật sự kém quá nhiều.
Vì vậy những năm này, thức vũ kỹ này hắn sử dụng càng ngày càng ít, nguyên lai chính là đao pháp không trọn vẹn!
Đao linh nói:
- Tịch là yên tĩnh, Diệt là diệt trừ phiền não vọng tưởng, nhưng Tịch Diệt không phải là đại danh từ của tử vong. Tịch Diệt càng không phải là không còn cái gì nữa, mà là tuyệt đối yên tĩnh, tiến vào trong bất sinh bất diệt. Mà ở một trình độ nào đó mà nói, Tịch Diệt còn là bắt đầu trọng sinh!
- Tâm, chỉ bản tâm, nếu tâm đang còn, thiên địa tự nhiên có. Trong mấy lần lịch lãm này cùng với chủ nhân, do tâm mà ra, vượt qua lần nguy cơ này có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu.
- Cho nên, Đại Tịch Diệt tâm thuật không phải là đại biểu cho hủy diệt, mà là bắt đầu trọng sinh.
Đao linh ngưng trọng nói:
- Nhưng muốn như thế nào từ tử đến sinh, quá trình này liền cần chủ nhân chính mình đi lĩnh ngộ. Nếu như linh ngộ được, Đại Tịch Diệt tâm thuật là chủ nhân liền chân chính có được, chủ nhân có thể biết được uy lực chân chính của bộ công pháp này.
- Nếu như lĩnh ngộ không được thì sao?
Thần Dạ hỏi.
- Như vậy, đối với vô số công pháp trên thế gian mà nói, Đại Tịch Diệt tâm thuật cũng chỉ là một loại công pháp tương đối cao sâu mà thôi.
Lĩnh ngộ không ra chân đế, Đại Tịch Diệt tâm thuật như cũ là loại công pháp cao thâm... Quả nhiên là Thiên Đao!
Bất quá nếu Đại Tịch Diệt tâm thuật còn có thể tiến vào một tầng, Thần Dạ lại có thể nào để cho bộ công pháp này như minh châu bị phủ bụi được?
Cảm nhận được quyết tâm của Thần Dạ, quang mang của Thiên Đao nhất thời sáng chói lên rất nhiều, nhưng ngay sau đó Đao linh nói:
- Đại Tịch Diệt tâm thuật cùng Phá Diệt đao pháp đầy đủ, đợi lúc chủ nhân tu luyện ta sẽ truyền cho chủ nhân, hiện tại cùng chủ nhân nói một chút về Huyền Đế Huyền Minh thủ cùng với Thiên Địa Hồng Hoang tháp.
Sắc mặt của Thần Dạ hơi hơi khẩn trương, hai loại tồn tại này Đao linh biết cũng là không kỳ quái, dù sao ở truyền thừa chi địa, Đao linh cũng không ngủ say, trong Thiên Địa Hồng Hoang tháp, mặc dù Đao linh ngủ say rồi, nhưng nếu không có Thiên Đao, hắn cùng với Tử Huyên chưa chắc có thể quá mức thuận buồm xuôi gió, nghĩ đến, Đao linh cũng là biết được.
Hiện tại nhắc riêng về hai cái này, chẳng lẽ là có cái gì không ổn?
- Chủ nhân, kỳ thật Huyền Đế Huyền Minh thủ ở trong tay chủ nhân ngươi cũng không phải là một bộ vũ kỹ hoàn chỉnh...
Nghe đến đó, Thần Dạ sững sờ, vội nói:
- Không thể nào, ban đầu là Huyền Đế tự mình dạy, cái này lúc đó ngươi cũng biết.
- Huyền Đế? Ha hả, cái gọi là Huyền Đế bất quá là một luồng linh trí lưu lại, nếu không có Thanh Đế bảo vệ nhiều năm, đã sớm tiêu tán trong thiên địa rồi.
Thiên Đao sau khi khôi phục hiển nhiên biết được nếu so với lúc trước thì càng thêm nhiều.
- Chủ nhân, trạng thái lúc đó của Huyền Đế đã không duy trì được quá lâu, một luồng linh trí lưu lại còn muốn trở lại địa phương mà nàng tọa hóa lúc còn sống, cho nên truyền thụ Huyền Đế Huyền Minh thủ, nàng làm không được đầy đủ!
- Ngày sau nếu như có kỳ ngộ, địa phương Huyền Đế tọa hóa xuất hiện trên thế gian, chủ nhân có thể đi đến tìm tòi, đem Huyền Đế Huyền Minh thủ học tập đầy đủ. Thức vũ kỹ này, năm đó ngay cả lão chủ nhân cũng là kiêng kỵ rất nhiều.
Nghe vậy, Thần Dạ như có điều suy nghĩ mà gật đầu, một lát sau lại nói:
- Thiên Địa Hồng Hoang tháp lại là chuyện gì xảy ra/
Thanh âm của Đao linh nhất thời ngưng trọng chưa từng có, nhưng cũng có mấy phần khổ sở.
- Nghe tên Thiên Địa Hồng Hoang tháp liền có thể biết lai lịch của nó bất phàm, mà trên thực tế ở trong thiên địa này có thể để cho ta cùng Cổ Đế điện kiêng kỵ, tuyệt đối sẽ không vượt quá số lượng một bàn tay, Thiên Địa Hồng Hoang tháp chính là một trong số đó!
- Có thể lấy được nó, là may mắn của chủ nhân, bất quá chủ nhận hiện tại lấy được cũng không phải là bản thể của Thiên Địa Hồng Hoang tháp, cũng có thể nói là hàng giả!
- Giả?
Thần Dạ kinh hãi, sau một hồi cũng là thừa nhận lời này của Đao linh!
Thiên Địa Hồng hoang tháp rốt cuộc có cường đại giống như Đao linh nói hay không, điểm này Thần Dạ cũng không có lý giải cùng hiểu rõ xác thực, bất quá cũng ở trong tháp một thời gian ngắn, liền từ nó có thể dung luyện thiên hạ, bao gồm cả thần binh bên trong cũng là có năng lực có thể luyện hóa đến xem, Thiên Địa Hồng Hoang tháp liền đầy đủ thần kỳ.
Vật như thế chính mình tuy là mượn lấy uy lực của Thiên Đao, ở bên trong có thể không trở ngại, song ở quá trình cuối cùng luyện hóa tháp linh của Thiên Địa Hồng Hoang tháp cũng không có quá nhiều lực cản...
Nếu như Thiên Địa Hồng Hoa tháp là thần vật cùng cấp bậc với Thiên Đao và Cổ Đế điện theo lời của Đao linh, luyện hóa lúc trước, chính mình sao lại thuận lợi như thế?
Phải biết thằng Thiên Đao cùng Cổ Đế điện ở thời kỳ cường thịnh cũng phải kiêng kỵ Thiên Địa Hồng Hoang tháp, huống chi lúc ấy hai cái này đều là ở trạng thái trọng thương, mà Thiên Địa Hồng Hoang tháp nhưng vẫn duy trì trạng thái đỉnh phong.
Cho nên trong quá trình luyện hóa, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện cũng không có bất kỳ trợ giúp nào cho hắn, như thế mà nói, Thần Dạ vẫn là luyện hóa vô cùng thuận lợi.
Lúc ấy không cảm giác được cái gì, bây giờ nghe tới, Thần Dạ chợt hiểu ra, thì ra gia hỏa kia chính là hàng giả, khó trách!
Đao linh nói:
- Bất quá coi như là giả, đối với chủ nhân mà nói cũng là chỗ tốt thiên đại.
- Đây ngược lại là ngay cả Thần binh nó cũng có thể luyện hóa, vật thần kỳ như thế nhưng là không thấy nhiều.
Thần Dạ ngược lại cười nói, Đao linh nói không sai, là giả nhưng cũng đủ trân quý.
- Thiên Địa Hồng Hoang tháp không chỉ có uy lực như vậy, cho dù nó là giả.
Đao linh nói:
- Thật ra thì nói là giả, cũng không hẳn là vậy, chủ nhân hiện tại lấy được chính là một đạo bóng dáng mà bản thể của Thiên Địa Hồng Hoang tháp phóng ra, uy lực kia như cũ là không thể khinh thường, chủ nhân dùng tốt, sau này có thể có trợ lực rất lớn, hơn nữa...
Đao linh ngưng thanh lại nói:
- Chủ nhân còn có thể mượn đạo bóng dáng này đi tìm Thiên Địa Hồng Hoang tháp chân chính.
- Gia hỏa kia đã biến mất vô số năm, không nghĩ tới nó lại ở trong thiên địa này cư nhiên để lại một đạo bóng dáng. Nếu như năm đó lão chủ nhân lấy được nó, nói không chừng đại chiến kinh thiên năm đó sẽ không có kết quả đồng dạng.
Sắc mặt của Thần Dạ khẩn trương một chút nói:
- Đao linh, ngươi nhiều lần nhắc tới trận đại chiến kinh thiên kia, rốt cuộc đó là chuyện gì xảy ra?
Hiện tại Thần Dạ đã có thể khẳng định, ở bên trong tràng đại chiến kinh thiên này, lão chủ nhân Thiên Đao hồn phi phách tán, Thanh Đế, Huyền Đế cũng là cùng nhau vẫn lạc, trận đại chiến kia được gọi là kinh thiên, quả thật là danh phù kỳ thực!
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương