Đế Quân
Chương 607
Bành!
Thanh sắc quang mang, phảng phất như muốn xua tan toàn bộ Hắc Ám, khi muốn nổ tung lên, hào quang kia dùng xu thế hồng thủy cuốn tới, trong nháy mắt đã lan tràn khắp mỗi một ngóc ngách Hắc Ám.
Mắt thường có thể thấy được, mỗi khi trong bóng tối có thanh sắc quang mang bao trùm thì đều phát ra chấn động kịch liệt, không sai, mỗi một lần chấn động, cũng có thể khiến Hắc Ám yếu bớt vài phần.
Nếu cứ tiếp tục như thế, chỉ sợ Hắc Ám đầy trời đều sẽ bị sinh sinh xua tan đi mất.
Bất quá, dùng sức một mình Thần Dạ cuối cùng cũng không cách nào sánh bằng Thập Điện Minh Quân liên thủ, thanh sắc quang mang mang theo khí tức hủy diệt đầm đặc chỉ sau mấy chục thước đã bị Hắc Ám áp chế vỡ mất!
- Tiểu tử nhân loại, đừng phản kháng nữa, dưới tay Thập Điện Minh Quân ta chưa từng có hồn lọt lưới!
Trên Hắc Ám, thanh âm Diêm La Vương từ từ truyền xuống!
Thiếu niên nghe thế không khỏi hờ hững cười, Thập Điện Minh Quân tuy đáng sợ, nhưng còn chưa đủ lực uy hiếp đến mức khiến hắn không dám động tay.
- Ngâm!
Từng tiếng Long ngâm phẫn nộ vang vọng khắp Thiên Địa, trên đỉnh đầu Thần Dạ, Ngân Hắc Cự Long quanh thân lôi quang đại tác, sau khi vờn quanh bên người Thần Dạ một vòng liền đột nhiên phóng lên trời!
Chân Long, từ nhỏ đằng vân giá vũ, động dùng lôi điện, nuốt vân phun lửa không gì làm không được, đây mới chính là Vạn Thú chi Vương!
Trước mắt, Chân Long đã nộ, uy thế phát ra không thể ngăn cản, nó xông vào trong hắc ám khiến Cửu Thiên phảng phất đều như đang chấn động.
Tốc độ bị Hắc Ám đè nặng cũng bị ngăn trở một chút, tuy rằng không hoàn toàn dừng lại, nhưng tốc độ cũng trì hoãn hơn nhiều.
Mắt thường có thể thấy được, Ngân Hắc Cự Long, đã lớn mấy trăm trượng, vờn quanh phía chân trời, như một cây trụ chống trời vậy, bên ngoài quanh thân, phong hỏa lôi điện bốn đại lực lượng tận hết khả năng ăn mòn hắc ám.
Nhưng lực Cự Long tuy có thể ngập trời, nhưng cũng vì tu vị Thần Dạ nên không cách nào trường tồn được trong hắc ám.
Bất quá lúc này, Thần Dạ cũng không đợi đến lúc Chân Long chi thân bị đánh tan, mà khi Chân Long chi thân vừa mới xuất hiện trong hắc ám thì tay trái của hắn đã đột nhiên khẽ động.
Nháy mắt sau, bạch sắc quang mang chói mắt lại trực tiếp ngưng tụ trong Hắc Ám chi sơn, một cự chưởng óng ánh bao trùm khắp phía chân trời chợt thình lình xuất hiện!
Bồng!
Cự chưởng ầm ầm chụp xuống, rơi vào trên Hắc Ám vô biên, bạch sắc quang mang lại như nắng gắt mới sinh, cực lực xua tan đi đêm tối.
Phía chân trời cũng vì một chưởng này mà run rẩy kịch liệt nghiêng trời lệch đất.
Ngoài Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, Thần Dạ không rõ ràng lai lịch lắm ra, vô luận là Chân Long chi thân hay Huyền Đế Huyền Minh Thủ, không cái nào không phải là bá chủ trong thiên địa này sáng chế ra.
Thập Điện Minh Quân tuy khống chế nhân gian sinh tử, nhưng còn không có cách nào vượt qua được tồn tại bực này.
Thiên có Thiên Đạo, lúc lực lượng một người đủ để rung chuyển trời xanh thì tuy rằng không thể nghịch thiên, nhưng trong trời đất này cũng có một phần ý chí vô tận người khác khó sánh bằng.
Phần ý chí này đủ để khiến những tồn tại này bỏ qua sự chưởng quản của Địa Ngục U Minh Giới, nếu không, sau khi bọn hắn chết, vì sao có thể lưu lại một chút Chân Linh hoặc tàn hồn tiếp tục lưu truyền thừa chứ?
Mặc dù là Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, muốn đạt được nó, cần ở trong không gian mênh mông kia có đầy đủ tư cách mới được, từ điểm này mà xem thì thức võ kỹ này cũng phi thường cường đại!
Thập Điện Minh Quân, chưa nói đến thiệt giả, dùng thực lực bọn hắn hiện giờ, mười người liên thủ, tuy thế không thể đỡ, nhưng dưới ba đạo trùng kích mạnh mẽ, trong bóng tối vô biên cuối cùng cũng có một tia hào quang xuyên ra.
- Quỷ Thi!
Vào lúc này Thần Dạ gầm lên, a Quỷ Thi, như mũi tên bắn về phía chân trời.
Mục tiêu của nó không phải là Hắc Ám không nguyên vẹn kia nữa, mà một đạo khí tức yếu ớt nhất trong mười đạo dưới linh hồn cảm giác lực của Thần Dạ, đạo khí tức này thuộc về Tần Nghiễm Vương!
XÍU... UU!!
Quỷ Thi phá không, kình phong chói tai phi tốc quanh quẩn ra, lóe lên đã đến chỗ mục tiêu.
- Lớn mật!
Thập Điện Minh Quân cùng kêu lên giận dữ, bọn hắn ngược lại thật không ngờ, thiếu niên kia thủ đoạn nhiều như thế, không chỉ có dùng sức một mình trì hoãn công kích của bọn hắn, suy yếu công kích của bọn hắn, hơn nữa còn có dư lực đến đánh bại từng người.
Chung quy vẫn là mạng Tần Nghiễm Vương đáng giá hơn thiếu niên kia, nhìn qua đạo thân ảnh quỷ dị kia đánh tới, Hắc Ám đầy trời đột nhiên hóa thành một cự quyền, giận dữ nện xuống Quỷ Thi.
Phanh!
Trong va chạm, thân ảnh Quỷ Thi như bị say rượu, toàn thân đung đưa, cũng không kiên trì bao lâu đã nhìn thấy hào quang trên cự quyền đen kịt đã xuyên thủng bộ ngực của nó, khiến thân thể nó như đạn pháo bị nện ra ngoài mấy ngàn mét.
Tâm thần Thần Dạ lập tức xiết chặt, Quỷ Thi và hắn đã ở cùng nhau một thời gian rất dài, trong đó đã từng đối chiến qua với vô số cao thủ, trong đó không thiếu cao thủ như Đại trưởng lão, có công lao không thể thay thế!
Nhưng chỉ có lần này là bị thương nặng nhất.
Đồ vật do Quỷ Chân Nhân tùy ý làm ra ở trên thế gian này cũng là thứ khó lường, dưới một kích này, tuy không thể khiến Quỷ Thi chia năm xẻ bảy, nhưng cũng sắp hỏng đến nơi.
Ngày sau, nếu không có đầy đủ năng lượng thích hợp để khôi phục, như vậy Quỷ Thi từ hôm nay trở đi sẽ không thể nào trợ giúp Thần Dạ được nữa.
Giờ này khắc này, Thần Dạ không có thời gian đi đau lòng, tốn sức tất cả mới có được cục diện anyf, nếu không thể nắm chặt, hắn thực xin lỗi Quỷ Thi rồi!
Ngay khi Quỷ Thi bị đánh trúng, thân ảnh Thần Dạ cũng như quỷ mị lướt ra, mục tiêu vẫn là Tần Nghiễm Vương kia.
- Bách Chiến Quyết, Song Long Tí, Long phệ thương thiên!
Ngân hắc quang mang lại lần nữa thoáng hiện, quấn quanh hai tay Thần Dạ, uy thế bá đạo lại lần nữa khởi động trong hư không.
Ầm ầm!
Hai đấm đánh ra, phảng phất như ngay cả trong không khí cũng có thanh âm truyền ra, ngân hắc quang mang trên hai tay cũng run lên, bá thoáng một phát, đều gào thét ra ngoài.
Hai đạo ngân hắc quang mang nhanh chóng tương dung, một đầu rồng dữ tợn biến hóa ra, rồi sau đó, mang theo hung mang kinh thiên thôn phệ tới Tần Nghiễm Vương.
Đánh tan Quỷ Thi, cự quyền do Hắc Ám tạo thành cũng không đánh tan, mắt thấy bản thân Thần Dạ đánh tới, cự quyền kia lại lần nữa tuôn ra u mang khiếp người, hung hăng đánh ra ngoài.
Oanh!
Thanh âm kinh thiên ầm ầm vang vọng!
Từng đạo rung động như nước gợn bởi vậy điên cuồng dũng mãnh tuôn ra, trong không gian, lập tức có vô số khe hở như mạng nhện lan tràn ra ngoài.
Nếu như có người khác ở chỗ này, sẽ không chút nào hoài nghi, đây là loại chấn động báo trước tận thế.
- Thập Điện Minh Quân, không gì hơn cái này!
Thần Dạ đột nhiên cười to, trong tiếng cười khàn khàn, toàn thân hắn thấm đầy máu tươi, hắn không thèm để ý đến, tất cả đau đơn trong cơ thể vào lúc này đều bị hắn hóa thành xu thế giết địch.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương