Đế Quân

Chương 571

Phong Tường giúp chính mình hỏi rõ vấn đề này, tất nhiên với Thần Dạ về điểm này, Hổ Thiên trước đây có ra tay hỗ trợ hay không thì hắn cũng không có chút xíu so đo. Cho dù Hổ Thiên cảm thấy hứng thú đối với chính mình thì cũng tuyệt đối không có lý do phải giúp mình. - Nếu tiền bối mới đến, tại sao vào lúc Thần công tử có nguy hiểm mà người lại không ra tay tương trợ? Mặc dù sắc mặt không đổi, nhưng uy thế bản năng của cao thủ Hoàng Huyền vẫn là làm cho lúc Phong Tường mở miệng nói đã không còn có lưu loát như lúc mới bắt đầu. Hổ Thiên lạnh nhạt cười một tiếng, nhìn thẳng vào mắt Phong Tường mà hơi mở to một phen. Nếu có người tỉ mỉ cẩn thận chú ý thì sẽ phát hiện, đây là ý tứ tán thưởng khen ngợi. Thế nhưng so cùng ánh mắt của Hổ Thiên vừa rồi nhìn Thần Dạ thì còn kém một chút. Trong lòng Hổ Thiên, sự tán thưởng khen ngợi đối với Thần Dạ đã phi thường cao. Đúng như chính lão nói, đối mặt cao thủ Hoàng Huyền, ngoài Thần Dạ vẫn còn có thể duy trì tâm thần bình tĩnh, thì phần tính cách này, Hổ Thiên trước kia chưa từng nhìn thấy ai có được. Mà ở chỗ này, chẳng những là Thần Dạ, ngay cả người bên cạnh hắn trông nhu mì kín đáo như nữ nhân, thì giờ đây cũng vẫn là đồng dạng bình tĩnh. Hắn nóng này cũng là lo lắng cho Thần Dạ, chứ thực sự không phải là hắn sợ hãi Mặc Thành. Người ưu tú như thế, nhiều năm chưa từng gặp một ai. Nhưng ở chỗ này, lại xuất hiện đến hai vị. - Ta không xuất hiện, đó là bởi vì ta muốn nhìn một chút, xem Thần Dạ tiểu huynh đệ đến tột cùng có xuất sắc như trong lời Hổ Lực hay không. Hổ Thiên thản nhiên nói: - Cao thủ, cái gì là cao thủ? Cứ ai có tu vi cường đại thì chính là cao thủ sao. Nếu như vậy, tu vi uyên thâm lại từ đâu mà đến? Người trẻ tuổi, ngươi thử nói cho ta biết! - Tự nhiên là do tu luyện mà có! Thấy Hổ Thiên cũng không tức giận, ngược lại có vài phần ý tứ như khảo sát, Phong Tường cũng là có thêm can đảm, hắn nói: - Đương nhiên, tu luyện cũng không phải chỉ là một lòng một dạ bế quan. Mà phải trải qua tôi luyện trong thế gian, gặp khổ nạn, đau đớn, hành hạ, làm cho chính mình có một nội tâm cũng đủ cường đại. Như thế, mới có khả năng trở thành cao thủ. - Thì ra ngươi cũng biết rèn luyện a! Hổ Thiên cười như có như không nói, trong giọng nói là hơi có thêm sự châm chọc, tựa hồ như lão biết cung cách của Phong gia đối với Phong Tường. Nghe nói như thế, sắc mặt đám người Phong gia đều là giật giật. Hổ Thiên tiếp tục nói: - Cao thủ trưởng thành cũng không phải một sớm một chiều. Không dấn thân vào trong mưa gió, không trải qua sự đời trong tôi luyện, không chìm vào trong mùi máu tanh tưởi thì cho dù ngươi có được được thiên phú bẩm sinh tuyệt đỉnh, nhưng một đời này cuối cùng cũng chỉ sẽ trở thành hình thức cho đẹp mắt ! - Vừa rồi tất nhiên nguy hiểm, nhưng đối với Thần Dạ tiểu huynh đệ mà nói lại cũng là lần rèn luyện cực kì hiếm thấy. Tại sao ta phải sớm hiện thân? - Hổ Thiên tiền bối.... Hổ Thiên xua xua tay cười nói với Phong Tường: - Nếu muốn không giống người thường, ắt phải có dịp trải qua không phải bình thường. Người trẻ tuổi, về điểm này, ngươi hãy suy nghĩ cho tốt một phen đi! Nói thế, chẳng những là nói với Phong Tường, mà đồng dạng cũng là nói cho đám người Phong Lăng nghe. Thần Dạ lúc này mới nói: - Không biết Hổ Thiên tiền bối đặc biệt tới gặp ta, là có chuyện gì? - Thứ nhất, đương nhiên là không muốn để cho có chút gia hỏa ngăn trở đường đi của tiểu huynh đệ ngươi. Mặt khác, cũng là muốn gặp ngươi một lần. Hổ Thiên cười nói: - Thần Dạ tiểu huynh đệ, chúng ta tâm sự? Giọng nói truyền ra, đám người Phong Lăng tự động rút lui sang đến một bên khác của thần thú. Còn nơi này, chỉ để lại cha con Hổ Thiên, cùng với Thần Dạ và mẹ con Tử Huyên. - Không biết Hổ Thiên tiền bối có gì chỉ giáo? Thần Dạ hỏi. Hắn cũng không có hạ giọng. Nếu Hổ Thiên không muốn để cho người nghe được, thì coi như không có bất cứ cách thức thủ đoạn phòng ngự gì, nhưng những người khác cũng sẽ không nghe lỏm được nơi này nói chuyện. Hổ Thiên nghiêm nét mặt nói: - Chưa nói tới chỉ giáo, chỉ muốn nói cùng tiểu huynh đệ một chút lời từ trong lòng. Nghe vậy, sắc mặt Thần Dạ cũng căng thẳng, hắn nói: - Xin tiền bối giải thích ! Vốn không quen biết, cho dù với nhau đã có quan hệ với Hổ Lực, nhưng mới lần đầu gặp mặt liền đã nói những lời như thế thì Hổ Thiên rốt cuộc là có ý tứ gì, Thần Dạ tạm không suy đoán. Nhưng hành động thế này, nhất định là có thâm ý. Hổ Thiên gật đầu, lập tức nói: - Ngươi xuất hiện, là tại Chung gia. Việc đêm đó, Hổ Lực đã nói đầu đuôi gốc ngọn cho ta. Không thể phủ nhận, sự nhanh trí cùng suy xét đầu não lẫn thủ đoạn của ngươi, đều làm cho không người nào có thể chọn lựa. Càng là bởi vì long khí, khiến cho Hổ Lực cùng Mặc Lăng đối với ngươi đã có nhận thức hoàn toàn mới. - Thế nhưng tiểu huynh đệ, ngươi có nghĩ tới không có. Tất cả hành động lời nói và việc làm của ngươi thoạt nghe xem ra, đều có phần nắm rất chắc, kì thực, cực kỳ mạo hiểm! Thần Dạ nhướng mày. Hổ Thiên không để ý hắn, tiếp tục nói: - Nếu như ta là Chung Khiếu, liền tuyệt đối sẽ không chịu ngươi uy hiếp. Quả thật, ngươi nói, đối với tứ Đại gia tộc mà nói thì đó là một lần khiêu khích mà bọn họ rất khó đối kháng. Dù sao, bất kể là Phong gia hay Huyễn Lâm Cốc thì bất cứ một nhà, đều không phải Chung gia bọn họ có khả năng so sánh. Mà ngươi đưa ra cách khác kia có vẻ cũng rất dễ nghe. Nhưng trên thực tế, có một chuyện mà ta không biết ngươi là xem nhẹ, hay là ngươi đang đánh bạc! - Ta coi như ngươi đang đánh bạc! Nếu như, ngày đó đám người Chung Khiếu không bị uy hiếp, như vậy liệu ngươi sẽ thực sự tiêu diệt được bốn thế lực lớn hay không ? Bốn thế lực lớn chiếm cứ nhiều năm, là dễ dàng bị diệt như trong tưởng tượng của ngươi sao? - Hiện nay Chung gia bị diệt, đó không phải là do các ngươi tạo thành! Khống chế Định Hải Thần Thú, là con đường duy nhất tiến vào Chúng Thần Chi Mộ. Tất nhiên có khả năng lập quan hệ tốt cùng Yêu Tộc. Tuy nhiên, cái giá phải trả là rất nhiều người tình nguyện gánh hộ những chi phí này cho bốn thế lực lớn. Sự thực, Thần Dạ cũng một mực hoài nghi, việc Chung gia kết thúc có hơi quá mức kỳ quái một chút. Hổ Thiên trầm giọng nói: - Tiểu huynh đệ, quá cương thì dễ gãy, rất cứng thì dễ dàng vỡ. Mọi việc rất tròn trĩnh thì duyên phận ắt phải sớm hơn đến kết thúc ! Thân thể Thần Dạ run rẩy mãnh liệt một phen. Những năm gần đây, nhất là trước khi trọng sanh nhìn thấy mẫu thân bị bắt cùng thảm hoạ của gia tộc. Làm cho tính tình hắn sau khi trọng sanh không thể tránh khỏi xảy ra một chút méo mó. Tại người bình thường xem ra, có lẽ sẽ cho rằng Thần Dạ là càng kiên cường hơn. Cho đến giờ này khắc này, hắn mới hoảng hốt sợ hãi, thực sự không phải là kiên cường. Mà là tâm của hắn một khi cho rằng vô phương đón nhận thì hành động của hắn sẽ vô cùng kiên cường khí khái.