Đế Quân
Chương 538
- Cái này... Là Thiên Đao!
Thần Dạ đột nhiên hiểu được. Thật ra cũng không là đột nhiên, bởi Thiên Đao phải cần năng lượng của Chúng Thần Chi Mộ mới có thể khôi phục. Về điểm này, hắn phi thường rõ ràng. Bởi như vừa rồi, hắn cũng là ôm ý nghĩ cầu may khi thử một lần.
Nếu Thiên Đao phải cần năng lượng của Chúng Thần Chi Mộ, nói không chừng, giữa hai vật này sẽ có một chút liên lạc, quả nhiên thành công !
Lực lượng linh hồn hào hùng, chẳng những đang bắt đầu luyện hóa vầng sáng thành công. Hơn nữa, có vầng sáng chủ động phối hợp, nó đang từng bước từ từ đuổi đánh Linh Hồn Chi Lực của bạch y thanh niên đi ra ngoài.
- Hắc hắc, ta liền không khách khí !
Sắc mặt Bạch y thanh niên lập tức đại biến. Mặc dù hắn là lần đầu tiên tiếp xúc cái chìa khóa của Chúng Thần Chi Mộ, cũng là có thể biết rõ ràng. Bất cứ linh vật nào, một khi có người bắt đầu luyện hóa thì người khác có khả năng đoạt được. Thế nhưng, nhất định sẽ không phải như bây giờ, bị đoạt hoàn toàn đến như vậy.
Mà lúc đương đầu với Linh Hồn Chi Lực đối phương tiến hành trục xuất, lực lượng linh hồn của hắn phảng phất núi băng gặp ngọn lửa, lại liên tiếp bại lui. Mà ngay cả một chút phòng thủ hữu hiệu thì đều vô phương làm được.
- Tiểu tử này, sao đột nhiên lại trở nên kỳ quái như vậy ?
Bạch y thanh niên cũng không quên, cách đây không lâu, người thiếu niên này ở trước vầng sáng vẫn còn có vẻ không chịu nổi một kích.
Một vẻ hung ác bỗng đột nhiên hiện lên trên gương mặt. Cơ hội này, chính là hắn thật vất vả mới có được, quả quyết không thể hai tay dâng tặng như vậy.
Với suy nghĩ như thế, đôi mắt bạch y thanh niên phát lạnh, tức thì hắn không ngừng thúc dục Linh Hồn Chi Lực cuồn cuộn.
Nhưng đáng tiếc, chớ nói hiện nay vầng sáng đều là đang tự động muốn được Thần Dạ luyện hóa. Mà cho dù là dưới điều kiện bằng nhau, chỉ luận về Linh Hồn Chi Lực thì hắn so sánh với Thần Dạ chưa chắc đã mạnh hơn.
Bởi vậy, chẳng những hành động như vậy của hắn không hề có tác dụng, mà ngược lại là làm cho vầng sáng đối với hắn tựa hồ có tâm lí chán ghét rất lớn. Liền chỉ sau một lát, một đạo lực lượng cường đại nương theo Linh Hồn Chi Lực của bạch y thanh niên mà trực tiếp công kích vào trong ngực hắn, khiến cho hắn cũng phải chịu cảnh Thần Dạ lúc trước đã gặp.
Bị trực tiếp đánh bay ra ngoài hố sâu, bạch y thanh niên sắc mặt giận dữ, hắn quát chói tai:
- Tiểu tử, là một mình ngươi muốn chết, liền đừng trách ta lòng dạ độc ác!
Trong tiếng quát, bóng dáng hắn như điện, Huyền Khí cấp Lực Huyền đỉnh cao hào hùng như một quả núi cao, nhằm tới Thần Dạ mà hung hăng đè ép xuống.
Dưới đòn nghiêm trọng như vậy, dẫu là ai cũng sẽ không hoài nghi. Người thiếu niên cho dù thành công khi cướp được tư cách luyện hóa cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ, nhưng cũng dừng ở đây.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Năng lượng cường đại cô đặc không chút do dự đánh trúng vị trí của người thiếu niên. Tuy nhiên, cũng không thấy có máu thịt lẫn lộn xuất hiện như trong tưởng tượng. Ở chỗ mặt đất kia chỉ xuất hiện một cái hố, còn bóng dáng người thiếu niên đã sớm không còn nơi này.
Bạch y thanh niên vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy, bên cạnh hố sâu thật lớn kia, người thiếu niên đang mỉm cười nhìn sang. Còn ở trong tay của hắn là một đám vầng sáng kia, trông như tinh linh lóng lánh đang trôi nổi.
- Làm sao có thể?
Tất cả mọi người đều là giật mình la lên thành tiếng. Hành động hiện tại của người thiếu niên, rõ ràng đã nói, vầng sáng kia đã là bị hắn sơ bộ luyện hóa.
Đám người Chung Khiếu đều có quá loại nhận biết đã từng trải qua, mà bạch y thanh niên vừa mới trải qua một bước này nên đều thập phần rõ ràng. Muốn kịp thời sơ bộ luyện hóa thì cũng cần tốn hao một đoạn thời gian, làm sao có thể nhanh chóng như người thiếu niên vậy ?
Cũng mặc kệ có tin hay không, sự thật liền bày ở trước mắt, không để cho bọn họ hoài nghi!
- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?
Bạch y thanh niên hung tợn quát. Tiểu hỗn đản này xuất hiện đã đoạt đi cơ may vốn nên thuộc về hắn không nói, mà ngay cả Chung Kỳ nhiều năm qua, một mực chung tình không quên đối với hắn thì tựa hồ đều trong lúc lặng lẽ thay đổi.
Tất nhiên, Chung Kỳ vì hắn nổi cơn tức giận, không tiếc đưa cho hắn cái chìa khóa của Chúng Thần Chi Mộ. Do đó đã khiến hắn thay đổi mà tiêu hết tức giận. Thế nhưng bạch y thanh niên vẫn là cảm giác thấy, ở sâu trong nội tâm nàng đã không còn như trước đây vậy.
Lòng dạ nam nhân, đôi khi, cũng có thể trở nên rất mẫn cảm.
- Ha hả, có nói ngươi cũng không biết, hà tất hỏi thêm. Ta đi trước, các ngươi từ từ chơi đùa nhé, hẹn gặp lại!
Thấy nơi này cũng không phải chỗ ở lâu, sau khi vừa nói dứt lời thì Thần Dạ vội vàng lui về phía sau.
- Đoạt được thứ thuộc về hải vực Phong Thành ta liền đã muốn đi. Tiểu tử, ngươi có phần cũng không nể mặt mũi chúng ta sao ?
Giữa không trung, có mấy đạo thân ảnh xuất hiện nhanh như tia chớp ở trước mặt Thần Dạ, chẳng những có bốn người Chung Khiếu, mà đối thủ của bọn họ cũng góp mặt.
Thần Dạ giơ giơ bàn tay lên, cười nói:
- Thế nào vậy Chung gia chủ, các vị là muốn dùng sức mạnh để đoạt sao? Đừng quên, nó là đã bị ta luyện hóa. Mặc dù giết ta, các ngươi có khả năng đoạt lại được. Nhưng ngàn vạn lần không thể quên chính là, tại sao, nó trước đây không có lựa chọn ta, rồi sau đó lại quay sang lựa chọn ta.
Nghe nói như thế, đám người Chung Khiếu mặt mày nhăn tít gắt gao.
Đúng vậy, điều này rất kỳ quái. Từ khi tranh đoạt Chúng Thần Chi Mộ đến bây giờ, không biết trôi qua đã bao nhiêu năm. Thế nhưng từ đầu đến cuối không hề xuất hiện loại chuyện tương tự như vậy.
Mà mỗi người có mặt ở đây đều là rõ ràng, chùm tia sáng có linh, nó sẽ tự động lựa chọn chủ nhân. Mà Chúng Thần Chi Mộ tồn tại, càng hình như là đang chờ đợi cái gì đó.
Chẳng lẽ biến hóa trước đây là ý định của Chúng Thần Chi Mộ ?
Vừa mới nghĩ đến điểm này, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Thần Dạ, đều là bắt đầu băn khoăn. Mặc dù vẫn còn ngăn đường lui của hắn, nhưng rõ ràng là đã không có kiên định như lúc mới bắt đầu vậy.
Hiện tại bầu không khí hỗn loạn đã sớm không còn sót lại chút gì. Thứ mà hiện nay đang lan tràn, chính là một tâm tình phức tạp quái dị.
Cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ gần ngay trước mắt, chỉ cần giết được người kia là có thể giành lại được. Thế nhưng ngược lại vào lúc này lại không người nào có ý định động thủ.
Chuyện như vậy, chỉ sợ từ khi Chúng Thần Chi Mộ hiện ra dưới ánh mắt thế gian cho tới nay, tới tận bây giờ cũng không từng phát sinh.
Nhìn vẻ mặt thay đổi của mọi người, Thần Dạ thản nhiên nói:
- Các vị, có nên nhường đường hay không !
Bỗng lúc này, Chung Khiếu đột nhiên cất tiếng cười to. Lão chỉ chỉ vào vầng sáng đang trôi nổi trước người Thần Dạ mà nói:
- Tiểu tử, đối với cái nầy, ngươi cho dù sơ bộ luyện hóa thì hẳn cũng không hiểu rõ nó chứ?
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương