Đế Quân
Chương 530
Nữ nhân này là ai, Thần Dạ lúc ấy không biết. Nhưng tại sao, Chung Kỳ là nhận ra Linh Nhi?
Sau khi đi tới hải vực Phong Thành, Linh Nhi liền không hề ra khỏi quán trọ. Một lần kia đi theo người xa lạ là một lần duy nhất nó đi ra ngoài. Thần Dạ dám khẳng định, Chung Kỳ chính là tại một lần đó đã gặp Linh Nhi.
Tuy nói, lấy đó mà phán đoán, người bầu bạn xa lạ kia chính là Chung Kỳ thì có phần rất võ đoán một chút. Có điều là, sau khi Linh Nhi nhìn thấy Chung Kỳ thì trong nháy mắt liền có biến hóa toát ra rành rành nên không thể gạt được Thần Dạ!
Nếu như người xa lạ kia chính là Linh Nhi... Như vậy?
Có lẽ tất cả câu chuyện không quan hệ tới Chung Kỳ. Cho nên những gì Thần Dạ làm hôm nay là dám nghĩ dám làm. Nếu mà vô duyên vô cớ làm thương tổn đến nàng thì hắn cũng không hối hận.
Không phải nói cứ vì Tử Huyên, vì Linh Nhi, liền có khả năng có lý do đi gây thương tổn cho người vô tội. Mà đúng là, với bản thân Chung Kỳ mà nói thì cũng có lí do chính đáng để làm thương tổn tới nàng.
Hai mắt Chung Khiếu nhìn về phía Chung Kỳ, không chỉ có lạnh lùng, hơn nữa có cả hận...
Với sự ưu tú của Chung Kỳ, Thần Dạ thật sự không nghĩ ra, Chung Khiếu có lý do gì để làm như vậy. Nhưng nếu ông ta đã làm như vậy, điều đó có nghĩa là Chung Kỳ nhất định đã làm những việc không thể được tha thứ.
Nếu không, thân là người cha, làm thế nào lại đi oán hận chính con cái của mình ?
Linh Nhi là chuyện ngoài ý muốn !
Nó là bị bỏ rơi. Cho nên, Tiêu Vô Yểm liền có vẻ càng đáng hận hơn!
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong lúc chờ đợi, đến một thời khắc nào đó thì cả bầu trời yên tĩnh bỗng đột nhiên giáng xuống hết tầng nọ tới tầng mây đen kia thật dầy. Chỉ cần thời gian trong chốc lát là cả mặt đất đã như đêm tối giáng xuống, lập tức hoàn toàn đen sì.
Ở trong lúc đưa tay không thấy được năm ngón này, tiếng sấm ầm ầm đang không ngừng vang vọng. Mặc dù không có sấm sét Lôi Đình bắn đến nơi này, nhưng trong thiên địa cũng là lan tràn một cỗ cảm giác bị đè nén cường đại.
Mà ngay cả các cao thủ Địa Huyền như Phong Kình, giờ phút này đều đã phải cần dùng Huyền Khí của bản thân để chống cự lại loại áp lực như thể thiên uy này.
- Rốt cục sắp tới sao?
Thần Dạ thần sắc khẽ động.
Đến khi lớp màn đen sì ở trên bầu trời phảng phất là đè sát đến trên cả mặt đất, thì rốt cục, tại chỗ Vô Tận Chi Hải xa xôi kia, giờ phút này, rốt cục có động tĩnh.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!!
Một tràng tiếng nổ dường như dời núi lấp biển, trong giây lát bắt đầu vang vọng. Nhưng vào lúc này, ánh mắt của mọi người đều bị một đạo hào quang mạnh mẽ đâm trúng, lập tức có cảm giác bị mù trong phút chốc.
Đến sau khi ánh mắt khôi phục như cũ, ai nấy đều rõ ràng nhìn thấy. Ở trên mặt biển Vô Tận Chi Hải đã có năm chùm tia sáng khổng lồ, giống như Thiên Địa Chi Kiều ( cầu nối thông đất trời), bắc từ ở chỗ sâu dưới đáy biển một mực vươn lên đến trên chín tầng trời.
Do năm chùm tia sáng này chiếu xuống, mặt đất cuối cùng đã không còn hoàn toàn đen sì nữa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Nhưng vào lúc này, ở trên mặt biển bởi vì năm chùm tia sáng, mà lại bị kích động những cơn sóng biển thực sự cao đến mấy trăm thước, hết đợt nọ tới đợt kia. Quang cảnh như vậy đã khiến cho ở trong thiên địa dường như bỗng đột ngột dựng lên những tấm màn nước, có vẻ cực kỳ đồ sộ.
Nhưng đồng thời, ở trong những tấm màn nước này lại là ẩn chứa lực lượng thập phần đáng sợ đang đánh vào.
- Ào ào ào!
Những trận sóng biển tức thì lấy thế sấm sét Lôi Đình, trút về hải vực Phong Thành, bùng phát dữ dội như núi lửa, hung dữ mãnh liệt ập tới.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy một màn này, cho dù là những người sống ở hải vực Phong Thành đã nhìn thấy quanh cảnh này không biết bao nhiêu lần, nhưng nay lại nhìn thấy thì vẫn là rung động không thôi.
Nhưng mà họ cũng không hề hoảng sợ. Hiển nhiên, những cơn sóng biển này sẽ không cuốn trôi thành trì đi!
Cùng lúc đó, năm chùm tia sáng xuyên qua cả thiên địa cũng là có động tĩnh.
Hào quang lóe lên, chúng nhanh như sấm chớp Lôi Đình rời khỏi đáy biển. Mà trong lúc lướt đi như vậy, dùng mắt thường vẫn có thể thấy được, ở trong màn hào quang này có khí tức hủy diệt mãnh liệt, nó như cơn cuồng phong thổi quét lan ra.
Nơi nào chúng lướt qua, cơ hồ là diệt sạch vạn vật. Mà ngay cả không khí cùng linh khí trong không gian, chỉ cần bị bao trùm xuống thì như vậy, tất cả đều biến mất hoàn toàn sạch sẽ.
Cảm ứng được một màn này, Thần Dạ hơi bị nhíu mày !
Lực lượng của chùm tia sáng có uy thế như vậy, người bình thường chính là vô phương tới gần.
- Thần Dạ huynh đệ đừng hoảng hốt!
Phong Kình pử bên cạnh hắn nhỏ giọng nói:
- Lúc vừa mới bắt đầu, ở trong chùm tia sáng xác thật ẩn chứa uy lực cường đại.Thế nhưng chả mấy chốc, những năng lượng này sẽ rất nhanh thu lại đồng thời tự động nén vào trong đó. Người thứ nhất thu được là người có khả năng hấp thu những năng lượng này từ trong đó.
- Thì ra là thế!
Thần Dạ gật đầu, ngọn lửa trong ánh mắt liền lặng lẽ hiện lên.
Hắn có thể cảm ứng được, năng lượng ở trong chùm tia sáng có được đẳng cấp thuần khiết ra sao. Nếu như hắn thu được, như vậy, với tu vi trước mắt của hắn thì e rằng có khả năng một bước lên trời, trực tiếp đạt tới cảnh giới Thông Huyền.
Liền ở trong nói chuyện với nhau ngắn ngủi này, những chùm tia sáng bắt đầu khởi động ở phía chân trời như năm con Cự Long phảng phất đã hoàn thành công việc thu nạp cùng dồn nén năng lượng. Trong lúc chúng đang xoay quanh thì năm chùm tia sáng bỗng nhiên tách ra, chúng hướng các phương hướng khác nhau trong thế gian này mà bay đi.
- Chính là lúc này!
Cách đó không xa, Chung Khiếu lạnh lùng quát:
- Phong Kình, ngươi chọn lấy hai đạo đi !
Phong Kình cười to:
- Ta đây liền không khách khí. Cảm giác ở gần chúng ta nhất là hai đạo này !
- Hừ!
Chung Khiếu hừ lạnh một tiếng, nhưng không nói lời nào.
Mà mặc dù đã chọn xong xuôi, đám người Phong Kình cũng không hề sốt ruột động thủ. Chẳng những là do chùm tia sáng kia vẫn còn xoay quanh ở trên bầu trời xa xôi, cũng chưa đích thực rơi xuống đến đất. Mà hiện nay chùm tia sáng, mặc dù là đã yếu bớt đi, nhưng cũng còn không đến lúc tiếp xúc với nó.
Chỉ là trong tích tắc, các chùm tia sáng chia ra theo những hướng không giống nhau, mắt thấy sẽ bay ra khỏi Vô Tận Chi Hải, thì lúc này, đột nhiên có mấy đạo thân ảnh, bắn ra dữ dội từ chỗ sâu trong đáy biển, trực tiếp đánh về phía hai đạo trong đó.
- Tộc Yêu thú, tất cả đều là cao thủ cảnh giới Hoàng Huyền!
Tử Huyên một mực trầm lặng liền mở miệng nói nhỏ.
Gương mặt Thần Dạ chấn động, cao thủ Hoàng Huyền a. Những người đó ở trong thế gian này đều có thể được gọi là nhân vật cấp bậc tông sư, thông thường đều là tồn tại thần long thấy đầu không thấy đuôi... Không hổ là tộc Yêu Thú, chỉ một lượt liền điều động ra bốn vị!
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương