Đế Quân
Chương 502
Đạt được Cổ Đế Điện đã nhiều năm, tuy rằng khí linh vẫn một mực ngủ say, nhưng dùng qua nhiều lần, Thần Dạ dĩ nhiên sáng tỏ, uy lực lớn nhất của Cổ Đế Điện cũng không phải công kích, mà là phòng thủ.
Cổ Đế Điện và Thiên Đao hai thứ vừa là công, vừa là thủ, bổ túc cho nhau, trở thành trợ lực cường đại giúp chủ nhân trước kia của bọn nó tung hoành thiên địa.
Phòng thủ của Cổ Đế Điện không chỉ là không thể phá vỡ, mà là, phong ấn kết giới!
Chính là vì có năng lực như thế, cho nên, đối mặt với phương kết giới kia, chính là vì có Cổ Đế Điện, Thần Dạ mới có lòng tin có thể phá vỡ được.
Nếu như đó là một người thiết trí, đừng nói là kết giới Huyền Hoàng cao thủ mới có thể phá vỡ, mà dù chỉ là kết giới do Chung Khiếu thiết trí, dùng thực lực Thần Dạ hiện giờ cũng không cách nào phá được.
Nghe xong Thần Dạ nói, lông mày Tử Huyên nhíu chặt lại, sau đó nhìn về phía Phong Kình, nói:
- Tuy rằng là cái bẫy, nhưng nhất định phải rất chân thật mới có thể hấp dẫn được đám cao thủ như Phong đại ca đi qua. Bọn họ sao có thể làm được? Năm đạo quang mang từ trong Chúng Thần Chi Mộ bắn ra, thế gian, há có người nào có thể bắt chước, hơn nữa còn giống như vậy?
Đây cũng là chuyện Thần Dạ cảm thấy nghi hoặc nhất, tuy rằng hắn trông thấy trong tay bọn người Chung Khiếu đều có vật giống như đúc hào quang kia, nhưng hắn cũng không cho rằng hào quang của Chúng Thần Chi Mộ bọn hắn có thể bắt chước.
Nghe được lời hai người, Phong Kình không khỏi cười khổ nói:
- Trước đó, không ai tin tưởng, loại quang mang thần kì kia lại có người có thể bắt chước, nhưng hôm nay, chúng ta lại không hoài nghi nữa.
- Ah?
Thần Dạ và Tử Huyên hiếu kỳ nhìn sang, thế gian này, thực lực có người làm được như vậy sao?
- Là Chung Khiếu gây nên, hay là chủ nhân tam đại thế lực khác, hay là bốn người bọn họ liên thủ?
Thần Dạ hỏi ngược.
- Đều không đúng, chính là Chung Kỳ!
Trên mặt Phong Kình lộ ra một tia ngưng trọng, hắn trầm giọng nói:
- Đây là điểm khiến chúng ta kiêng kị, đây là một điểm của nàng khiến Chung gia ở Hải Vực Phong Thành biến thành tồn tại đáng sợ nhất, nếu không phải có nàng, Thần Dạ huynh đệ, hôm nay, chúng ta sao có thể dễ dàng bỏ qua cho bọn người Chung Khiếu chứ? Dù sao trong tay bọn họ còn có một ít thứ chúng ta cần!
- Dĩ nhiên là Chung Kỳ, làm sao có thể?
Thần Dạ cảm thấy, coi như là bốn người Chung Khiếu liên thủ cũng không thể làm được, không nghĩ tới chỉ mình Chung Kỳ đã làm được.
- Chung Kỳ? Phong đại ca, ngươi là nói, Chung gia Chung Kỳ, truyền nhân xuất sắc nhất từ trước đến nay của Tuyệt Minh Tông, Chung Kỳ?
Tử Huyên đột nhiên hỏi.
Phong Kình gật gật đầu:
- Cô nương, ngươi cũng nghe qua Chung Kỳ sao?
- Sao có thể chưa nghe qua nàng chứ?
Trên mặt Tử Huyên lộ ra sắc thái nhớ lại, một lát sau, vài phần chát chát cười, gần như lầm bầm lầu bầu nói:
- Trước kia, toàn bộ Đông Vực, người hiểu chuyện đặt chúng ta song song, xưng là...
- Đông Vực song kiều!
Phong Kình chợt kinh hô:
- Cô nương, ngươi chính là Tử Huyên cô nương của Khiếu Lôi Tông sao?
- Đúng vậy!
Phong Kình lập tức liên tục cười khổ:
- Ta thật đúng là có mắt không nhìn được Thái Sơn rồi, vậy mà ngay từ đầu không ngờ tới. Khó trách vừa rồi mới gặp cô nương, ta đã cảm thấy, cũng chỉ có cô nương, mới có thể so sánh được với Chung Kỳ kia.
- Thế gian quá nhiều người trùng tên trùng họ, lúc đầu ta không cũng không ngờ Chung Kỳ kia lại là người từng nổi danh với ta? Hơn nữa, những điều này đều đã là quá khứ rồi, nếu như không phải nhắc tới Chung Kỳ, xưng hô kia, ta cũng sớm quên rồi.
Tử Huyên thản nhiên nói, sắc mặt thập phần bình tĩnh.
Nhưng Thần Dạ biết rõ, lòng của nàng, giờ phút này nhất định không cách nào bình tĩnh, hắn vươn tay nhẹ nhàng nắm chặc tay nàng, lại cảm giác được tay nàng hết sức lạnh lẽo...
Thần Dạ nhướng mày, vẫn không nói gì, ngược lại nhìn về phía Phong Kình.
Thoáng dừng lại, Phong Kình tiếp tục nói:
- Thần Dạ huynh đệ, ngươi phải biết, Chung Kỳ kia được gọi là yêu nữ, sở dĩ có danh xưng như vậy, chính là vì, nàng bẩm sinh đã có được một loại thiên phú thần thông!
- Thần thông này, được người xưng là...
Phong Kình lời còn chưa dứt, Tử Huyên đã thản nhiên nói
- Biết rõ nàng thì gọi đó là Đọc Tâm Nhiếp Hồn Thuật, mà không rõ ràng lại gọi là mê hoặc thuật, cái gọi là yêu nữ, chính là vì như vậy mà có.
Tử Huyên hiểu rõ về Chung Kỳ, Thần Dạ ngược lại cũng không kỳ quái, hai người đã từng nổi danh, chú ý đến một ít thủ đoạn của đối phương là việc khó tránh khỏi.
Nhưng ngữ khí nói chuyện của Tử Huyên lại khiến người khó hiểu.
Đây là ngữ khí mà từ khi Thần Dạ nhận thức Tử Huyên đến nay chưa từng nghe qua bao giờ...
Tử Huyên thản nhiên nói:
- Thiên phú thần thông này cực kỳ lợi hại, cái gọi là đọc tâm, phàm là người ý chí không kiên định, dù là ý chí đủ kiên định, nhưng dưới vẻ đẹp của nàng cũng khó mà tránh được, nàng sẽ biết được tất cả suy nghĩ của ngươi
Nói đến đây, Tử Huyên nhìn Thần Dạ, có chút giống như cười mà không phải cười, tên này, có lẽ có quan hệ gì đó với Chung Kỳ a?
Thần Dạ lập tức có chút cúi đầu, có chút chột dạ. . .
Chợt không nhìn Thần Dạ nữa, Tử Huyên tiếp tục nói:
- Mà nhiếp hồn, lại càng thêm quỷ dị.
- Nhiếp hồn phách người sao?
Thần Dạ gãi gãi đầu, cái này cũng quá tà dị đi?
- Quả thật rất quỷ dị.
Phong Kình nói:
- trong truyền thuyết, Chung Kỳ có bản lĩnh đã gặp qua sẽ không quên, bất luận kẻ nào chỉ cần gặp qua một lần, nàng sẽ luôn nhớ trong lòng, bất cứ chuyện gì, đều khó thoát khỏi cặp mắt của nàng, mà quỷ dị ở chỗ, phàm là thứ đã qua tay nàng, tiêu tốn thời gian nhất định, hao phí một ít tài liệu, nàng vậy mà có thể phục chế ra giống như đúc
- Đây chính là nhiếp hồn!
- Làm sao có thể?
Thần Dạ thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, tuy nói thế gian to lớn, không thiếu cái lạ, nhưng lời có thể phục chế lại bất cứ vật gì này, hay vẫn không thể tin được.
Nếu như là thật, như vậy, Hồn Nguyên chi bảo rơi vào tay Chung Kỳ, chẳng phải cũng có cơ hội phục chế ra một kiện Hồn Nguyên khi bảo khác sao?
Cho dù không làm được trình độ như vậy, nhưng có thể phục chế ra một thanh thần binh cũng cực kỳ giỏi rồi.
Thế nhưng Thần Dạ lại không thể không tin, nếu như cái gọi là nhiếp hồn chính là giả dối, vậy tại sao, chùm tia sáng bên trong sơn mạch lại giống như đúc thứ xuất hiện trong Chúng Thần Chi Mộ chứ?
Chỉ cần có một chút bất đồng thì sao có thể gạt được đám người Phong Kình chứ?
Thần Dạ thật sự coi như đã kiến thức được, những vật này, Chung Kỳ cũng có thể làm được, Đọc Tâm Nhiếp Hồn Thuật kia quả thật cực kỳ quỷ dị, có được nó, trên trình độ nhất định lên, Chung Kỳ đã dựng ở thế bất bại, khó trách lại khiến kiêng kị, khó trách Chung gia lại được coi là thế lực gia tộc đáng sợ nhất tại Hải Vực Phong Thành.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
27 chương
501 chương
73 chương