Đế Quân
Chương 472
Quả thật bàn về tu vi, giữa hai người có chút chênh lệch, bàn về thủ đoạn, Thanh Lăng cũng là môn nhân cực kỳ xuất sắc trong Khiếu Lôi tông, những thứ tu luyện tất nhiên phi phàm, nhưng người thiếu niên kia há lại dễ dàng đối phó như thế hay sao?
Đang ở lúc trường kiếm của Thanh Lăng sắp đâm vào đến kiếm trận do nàng một tay xây dựng ra, bỗng nhiên tử mang ở bên trong lóe lên, phảng phất như lôi đình ở bên trong dũng động, chợt khí tức bá đạo giống như cuồng phong trùng dũng mà ra.
Khí tức bá đạo này cùng khí tức lôi đình lực hết sức tương tự, lông mày của Thanh Lăng không khỏi nhẹ chau lên, nàng tự nhiên cũng là biết người thiếu niên này từng đi qua Lôi trì, cũng ở nơi này đạt được chỗ tốt không nhỏ.
Nếu như ở Lôi trì, Thanh Lăng tất nhiên kiêng kỵ vạn phần, đáng tiếc nơi này cũng không phải là Lôi trì, mặc dù ngươi có thể bắt chước được khí tức của lôi đình cũng không cách nào vận dụng được lực lượng lôi đình thuần chính nhất.
Cho nên cái chết của ngươi liền trước tiên là từ thua mà bắt đầu!
Trong lòng hiện lên ý niệm như vậy, thanh sắc trường kiếm kia giống như độc xà bắn ra thanh sắc quang mang vô kiên bất tồi hướng về người thiếu niên ngay cả đi lên mấy bước đều có chút khó khăn ở bên trong kiếm trận hết sức đâm tới.
- Ông!
Trường kiếm vào trận cư nhiên dẫn động ba động trong thiên địa!
Song đang ở lúc trường kiếm vừa mới lướt vào, tử sắc quang mang bá đạo kia cũng là nhanh như tia chớp bạo xạ mà ra, mang theo lực đạo bất phàm giống như trước hung hăng đụng tới.
- Thình thịch!
Dĩ nhiên là có âm thanh nổ tung vang lên, một mảnh thanh mang quay ở chung quanh Thần Dạ liền là theo đó vỡ vụn ra, một đạo thân ảnh ở dưới tử sắc quang mang chói sáng bao phủ bắn ra giống như điện.
Xuyên qua hỗn loạn ở phía trước, thân ảnh như quỷ dị xuất hiện ở bên trái Thanh Lăng, cảm giác áp bách mãnh liệt khiến cho sắc mặt của Thanh Lăng hơi đổi, không chút nghĩ ngợi thân thể giống như trượt đi, nhanh chóng lui về phía sau mấy chục thước.
- Huyền Đế Huyền Minh thủ!
Trong tử mang, Thần Dạ lành lạnh cười, trên Huyền thạch thai, thiên địa linh khí cấp tốc dũng động, theo một chưởng này của hắn chụp xuống, một bàn tay khổng lồ trong suốt giống như nữ tử từ trong không gian lặng lẽ hiện lên, sau đó hướng Thanh Lăng trọng áp xuống.
Theo cự chưởng rơi xuống, không gian cũng trở nên mơ hồ rất nhiều, cho dù có kết giới ngăn trở, người ở phía ngoài vẫn là có thể cảm nhận được cảm giác áp bách trầm trọng này, người có tu vi hơi yếu giờ phút này cũng cần phải vận hành lên huyền khí trong cơ thể, lúc này mới có thể đem nó ngăn cản lại... Cảm thụ uy lực của một chưởng này, khuôn mặt của Thanh Lăng không khỏi ngưng trọng một chút, nhưng cũng không lui lại, trường kiếm vừa động, không gian quanh thân kia nhất thời mãnh liệt run lên.
- Huyễn Phong Lôi Vân kiếm!
Thanh âm quát nhẹ vừa dứt, trên thanh trường kiếm kia của Thanh Lăng cư nhiên bộc phát ra cường quang cực kỳ chói mắt, trong một cái chớp mắt này liền ngay cả ánh sáng mặt trời cũng bị che đậy lại.
- Oanh oanh oanh!
Mặc dù không có mây đen nhưng lại có thanh âm lôi đình vang lên, mắt thường có thể thấy được lôi đình lực lượng uẩn hàm ở trong hư không liền là liên tục không ngừng hướng thanh sắc trường kiếm kia hội tụ.
Sàn đá dưới chân của Thanh Lăng ở dưới áp bách của kiếm khí lăng lệ cư nhiên băng liệt ra tằng đạo khe hở lan tràn đến cuối quảng trường.
Kiếm khí kinh khủng tựa như đã đạt đến một cái đỉnh phong, đột nhiên phảng phất ngay cả chính Thanh Lăng cũng có chút áp chế không nổi, trường kiếm run rẩy, một đạo kiếm cương chi khí từ chỗ mũi kiếm chợt dữ dội lướt ra.
- Ngâm!
Thanh âm kiếm ngâm thanh thúy vang lên, lộ ra một cỗ cảm giác vô cùng bén nhọn, kết giới xung quanh Huyền thạch thai ở dưới ba động này phảng phất cũng không chịu nổi.
Hai đạo công kích đều là cường hãn như thế khiến cho vô số đệ tử Khiếu Lôi tông vây xem, sắc mặt của từng người có chút rung động.
Đại chiến vừa mới bắt đầu không bao lâu, song phương liền là lâm vào trong ác chiến, mà cuộc chiến đấu này chính là lấy sinh tử để kết thúc, những người khác thật không biết sau một thức này của hai người, nếu như lẫn nhau đều còn có lực đánh một trận, còn sẽ thi triển ra thủ đoạn như thế nào?
Trước mắt bao người, thanh sắc kiếm cương chi khí cực hạn giống như một vầng diệu nhật màu xanh hướng về phía cự chưởng ở giữa không trung mà lướt đến, hung hăng đâm tới.
- Oanh!
Sát na tiếp theo, tiếng nổ kinh thiên động địa vang dội khắp cả chủ phong của Khiếu Lôi sơn mạch!
Tiếng nổ mạnh giống như là lôi minh ở trên không trung của quảng trường khổng lồ ầm ầm vang lên, mặc dù có kết giới ngăn cách nhưng mọi người vẫn là có thể cảm nhận được cực độ hỗn loạn ở bên trong kia, đó phảng phất như là thần linh tức giận, khiến cho ở trong lòng rất nhiều người cũng là vì đó mà hoảng sợ không dứt!
Kèm theo tiếng nổ mạnh xuất hiện, năng lượng giống như núi lửa phun trào kia bắt đầu khởi động, giải đất trung tâm nhất của nơi đụng nhau, từng điểm không gian kia cư nhiên hoàn toàn mơ hồ xuống... Bên ngoài kết giới, ánh mắt của mọi người cũng là không hề chớp một cái mà nhìn vào trong đó, phần lớn mọi người đều rất muốn biết ở bên trong lần tiến công mãnh liệt này đến tột cùng là người nào đạt được thắng lợi cuối cùng kia.
Hiển nhiên ở trong lòng những người này đã đem một kích cuối cùng này trở thành cái để phân sinh tử rồi.
- Lấy thực lực của Thanh Lăng, thi triển ra một chiêu này có chút miễn cưỡng, tuy nói tu vi của nàng cao hơn Thần Dạ nhưng nàng nhất định rõ ràng, chống lại Thần Dạ sẽ không có lòng tin tuyệt đối, lại như cũ ra một chiêu này, hậu thủ của nàng đến tột cùng là cái gì?
Lông mày của Tử Huyên đột nhiên nhẹ chau lại, thấp giọng lẩm bẩm.
- Mẹ a, người yên tâm, Đại ca ca nhất định sẽ thắng!
Linh nhi ngược lịa là lộ ra vẻ cực kỳ thoải mái, trong lòng nàng chỉ có một tín niệm, đó chính là Đại ca ca của nàng là không có chỗ nào bất lợi.
Nghe được tự tin của Linh nhi, Tử Huyên cũng là khẽ cười một tiếng nói:
- Ta tự nhiên biết, Thần Dạ nhất định sẽ thắng...
Trong tiếng cười tràn đầy cảm giác đặc biệt hạnh phúc, bị Linh nhi chuẩn xác không sau mà bắt đến, nàng gục ở trên bả vai của Tử Huyên nhẹ giọng nói:
- Mẹ, trong mấy ngày nay, có phải quan hệ của người cùng với Đại ca ca đã tiến thêm một bước?
- Tiểu hài tử, nói nhăng nói cuội gì đó?
- Hừ, người liền giấu diếm đi, dù sao Đại ca ca nhất định sẽ nói cho ta biết.
Trước đại điện, Đại trưởng lão nhìn thấy vẻ mặt buông lỏng của hai mẹ con, không khỏi căm hận nói:
- Sẽ có cơ hội để cho các ngươi khóc, đến lúc đó lão thân ngược lại muốn nhìn cá ngươi sẽ là một bộ đức hạnh như thế nào.
Trong kết giới, năng lượng kinh khủng rung động giống như thôn phệ, ở thời điểm bọn chúng tận tình tịch quyển ra đem không gian của Huyền thạch thai này toàn bộ biến thành một phương cấm khu.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
27 chương
501 chương
73 chương