Đế Quân
Chương 330
Thần Dạ nhẹ gật đầu, mi tâm liền phát lạnh, chẳng lẽ, là vì Thiên Nhất Môn, mới khiến cho lão gia tử không thể không làm vậy sao?
Xem thấu suy nghĩ của Thần Dạ, Thần lão gia tử nói:
- Đương kim thế giới, vô số cao thủ, tông phái mọc lên san sát như rừng, càng nhiều vô số kể, Thiên Nhất Môn cũng chỉ là một trong số đó thôi, theo lão phu biết, thực lực chỉnh thể của Thiên Nhất Môn ở trong thế giới tông phái cũng không cường đại lắm!
- Thế giới tông phái?
Thần Dạ nhíu nhíu mày, từ này đây là lần đầu hắn nghe ... Những điều này thì có quan hệ gì chứ?
Thần lão gia tử cười cười, nói:
- Dạ nhi, hai năm nay, ngươi cũng du lịch không ít nơi, nói quá trình này và những gì người thấy cho gia gia nghe đi!
Thần Dạ lại ngây ra một lúc, đến lúc nào rồi rồi, lão gia tử lại vẫn còn muốn nghe những chuyện này? Bất quá hắn cũng biết, lão gia tử tuyệt đối sẽ không bắn tên không đích, lập tức, cũng một năm một mười nói lại kỹ càng những chuyện đã trải qua trong hai năm nay.
Đương nhiên, có chút chuyện hắn cũng không thể nói ra.
Không phải là không tin hai vị lão gia tử, mà là chuyện quá mức trọng yếu, để bọn hắn biết rõ, ngược lại càng khiến bọn hắn lo lắng hơn, điều này không cần thiết.
- Bên ngoài mưa to gió lớn lại có thể tôi luyện được cho ngươi!
Hai vị lão nhân đồng thời thổn thức không thôi, Thần Dạ nói bình tĩnh, nhưng dùng nhân sinh lịch duyệt phong phú của bọn họ sao có thể không nghe hiểu gian và hiểm sau lưng những chuyện đó chứ.
Sau khi dừng một chút, Thần Dạ lão gia tử tiếp tục hỏi:
- Như vậy Dạ nhi, ngươi cũng coi như đã đi qua vài chỗ, gặp qua một ít cao thủ, theo ý của ngươi, những người ngươi gặp tu vị thế nào?
- Rất không tồi!
Vô luận là Đại Danh Phủ, Đại Tuyên Phủ, hay là Đại Thiên Phủ, coi như là hai thế lực Thu gia và Cuồng Đao Quán ở Thanh Dương trấn cũng không phải người bình thường có khả năng trêu chọc.
Càng đừng đề cập đến trong Đại Thiên Phủ có cao thủ cảnh giới Thông Huyền như Lý Thiên Hòe.
- Như vậy, so sánh với những hào phú trong đế đô, hoặc là nói, so với hoàng thất thì như thế nào?
Thần lão gia tử hỏi lại.
Thần Dạ thần sắc nghiêm túc, đây chính là chỗ đến giờ hắn vẫn luôn nghi hoặc
Thần lão gia tử lập tức cười nói:
- Ngươi có phải cho rằng tất cả đại hào phú, thậm chí hoàng thất ở Đế Đô, cao thủ vốn có nhiều nhất cũng chỉ có thể sánh với một ít thế lực trong Đại Danh Phủ, nếu là ba đại thế lực chúa tể ở Đại Thiên Phủ, bọn hắn căn bản không cần để ý tới sự ước thúc của hoàng triều có đúng không?
Thần Dạ gật gật đầu, hắn xác thực nghĩ như vậy, Đại Thiên Phủ Lý gia, không chỉ có Lý Thiên Hòe mà còn có hai đại Thông Huyền cao thủ, không đề cập tới những võ giả khác, riêng đội hình do ba người này tạo thành thôi thì các thế lực lớn ở Đế Đô, kể cả hoàng thất còn không cách nào sánh được với Lý gia.
Có lẽ mỗi một nhà, đều cất dấu một ít cao thủ, nhưng Lý gia, vẻn vẹn chỉ là một thế lực ở Đại Hoa Hoàng Triều thôi, thế lực như vậy trong hoàng triều không thể nào chỉ có một mình Lý gia.
Nhưng, bởi vì Đại Thiên Phủ địa lý vị trí vắng vẻ, nguyên nhân nào đó nên cánh tay của hoàng triều không quá mức ngả vào, cho nên mới khiến Đại Thiên Phủ hỗn loạn như thế
Nơi khác, sẽ không có loại chuyện này.
Nói cách khác, nơi khác tron Đại Hoa Hoàng Triề cũng tồn tại thế lực cường đại như Lý gia, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều bị hoàng triều tiết chế, vì sao, chẳng lẽ là e ngại đại quân hoàng triều sao?
Có lẽ, đây cũng là một nguyên nhân, nhưng đừng quên, lực uy hiếp của hoàng triều đại quân đối với cao thủ chân chính mà nói chỉ là thứ để bài trí, tuy Lý Thiên Hòe kia còn không coi như cao thủ chân chính, nhưng dùng thực lực của hắn, nếu muốn đi, quân đội hoàng triều chỉ sợ còn không lưu được.
Có thực lực như thế, bọn hắn vì sao còn bị hoàng triều tiết chế, thậm chí luật pháp hoàng triều bọn hắn cũng không thể không tuân thủ?
Thần Dạ nghi hoặc nhìn qua lão gia tử!
Thần lão gia tử mỉm cười, nói:
- Đây là bởi vì Đại Hoa Hoàng Triều ta có một cổ lực chấn nhiếp tuyệt đối tồn tại, khiến khắp nơi không dám vi phạm lệnh cấm của Đại Hoa Hoàng Triều ta, đồng thời cũng phải tuân thủ luật pháp hoàng triều, nếu không, giết không tha.
- Chính vì cổ lực lượng tuyệt đối này mới khiến cho lão phu bất lực, tiến tới không thể không...
Nói đến đây, trên trán Thần lão gia tử bắt đầu khởi động lấy vô lực thật sâu, cùng với vẻ dữ tợn như dã thú!
- Cái gì?
Thần Dạ chấn động, trong hoàng triều, vậy mà tồn tại một cổ lực lượng không muốn người biết như vậy, khó trách lực lượng hoàng thất không ra hồn, lại có thể uy hiếp toàn bộ hoàng triều.
Sau khi khiếp sợ, Thần Dạ nhìn qua trong ánh mắt lão gia tử, lập tức có ý tứ hàm xúc vô cùng rét lạnh đang bắt đầu khởi động lấy:
- Gia gia, ngài làm như vậy, phải chăng cũng vì cổ lực lượng này, cho nên. . . .
- Không sai!
Thần lão gia tử không phủ nhận, thần sắc, cũng trở nên ngưng trọng.
Thần Dạ đột nhiên đã hiểu, đối mặt với một cổ lực lượng tự nhận không cách nào vượt qua được, như vậy, ở trước lực lượng này, người sẽ cảm thấy vô lực, tiến tới không sinh ra nổi bất kỳ lòng phản kháng nào.
Lúc cổ lực lượng này áp bách đến, lão gia tử tự nhiên sẽ buông tha thủ vững, giống như tiền thế vậy!
Lão gia tử đương nhiên không chỉ vừa mới biết được trong hoàng triều tồn tại một cổ lực lượng như vậy, nếu sớm đã biết rõ, nếu quả thật không cách nào phản kháng... như vậy, lúc trước lão gia tử cũng không ở trước mặt mình, biểu hiện ra tự tin cường đại như vậy. . . .
Lúc trước tự tin, nhưng giờ lại buông tha. . . . Cái này thật sự khiến Thần Dạ có chút không hiểu, đến tột cùng đây là chuyện gì, hay là lão gia tử chỉ đang tìm một cái cớ cho mình?
- Gia gia, cổ lực lượng chấn nhiếp tuyệt đối kia rốt cuộc là cái gì, người, hay vật, hay là..?
- Kỳ thật, cổ lực lượng này, ngươi đã sớm biết qua, chính là Thiên Nhất Môn!
- Dĩ nhiên là bọn hắn?
Thần Dạ lập tức nghẹn ngào!
Cổ lực lượng mang tính chấn nhiếp tuyệt đối kia, rõ ràng lại là Thiên Nhất Môn. . . . Thần Dạ tuyệt đối thật không ngờ!
Sau trận chiến với Vân Thái Hư, Thần Dạ biết rõ, lực lượng hoàng thất cất dấu nhiều lắm, bên ngoài Đại Danh Phủ, lần nữa gặp phải Vân Thái Hư cùng với bọn người Thẩm Nhất Sơn, lúc này mới khiến Thần Dạ biết rõ, bọn họ là cao thủ của Thiên Nhất Môn.
Nhưng mặc dù là như vậy, Thần Dạ cũng chỉ cho rằng Thiên Nhất Môn đang giúp trợ đương kim hoàng thất, tuyệt không suy nghĩ quá nhiều.
Từ sau khi biết được Thiên Nhất Môn, Thần Dạ đã nghĩ tới, có phải vì thế lực cường đại này mà mới khiến lão gia tử phải bất đắc dĩ buông tha hay không
Không nghĩ tới, đây là sự thật!
Nhưng Thần Dạ vẫn không tthể hiểu được, lão gia tử sớm đã sớm biết Thiên Nhất Môn, vì sao đến cuối cùng, mới lựa chọn buông tha cho chứ?
- Dạ nhi ah!
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
27 chương
501 chương
73 chương