Đế Quân
Chương 256
Hung uy tận hiện, Đại Địa Bạo Hùng Vương, giờ phút này, hiển nhiên giống như một cổ máy giết chóc vậy.
Bồng!
Đại Địa Bạo Hùng Vương xông đến, bàn tay khổng lồ kia hung dữ vỗ xuống Liễu Chân, mà phía sau Liễu Chân chính là vòng phòng ngự của mọi người, hắn không có đường thối lui, lập tức, huyền khí trong cơ thể không ngừng rót vào trong đại kiếm.
Một giây sau, kiếm như sắt côn, nộ nện tới.
Trong tiếng va đập mãnh liệt, hai tay Liễu Chân run lên, chuôi đại kiếm kia thiếu chút nữa đã không cách nào nắm chặt, cả người như bị điện giật loạng choạng lui về sau.
Đơn thuần lực lượng, Đại Địa Bạo Hùng Vương Minh lộ ra còn trên cả Tử Vong Hắc Báo Vương, chẳng qua nó lại không được linh hoạt như tên kia thôi, nếu như dưới tình huống không có quấy nhiễu, Liễu Chân cũng sẽ không chật vật thế rồi.
Mắt thấy Liễu Chân lại một lần nữa bị bức lui, Tử Vong Hắc Báo Vương gào gú thê lương, cùng Đại Địa Bạo Hùng Vương đồng loạt di chuyển, trong tiếng ầm ầm, lại lần nữa mang theo từng tiếng âm bạo cùng nhau hung ác vọt với Liễu Chân.
Nếu chỉ là một con trong đó thôi thì Liễu Chân cũng phải ứng phó vất vã rồi, giờ hai đầu yêu thú cường đại liên thủ, không trốn thì chắc chắc phải bỏ mạng thôi!
- Cha!
Sau lưng Thần Dạ, Liễu Nghiên hô gấp, chợt, hắn thình lình cảm ứng được, Liễu Nghiên tựa như một trận gió mát vậy, tuy rằng mang lại một hồi rung động trong không gian, nhưng lại rất khó bị người phát giác.
SAu khi Thần Dạ phát giác được thì thân hình Liễu Nghiên đã như quỷ mị, không ngờ đã xuất hiện ở trước Đại Địa Bạo Hùng Vương, nàng phải trợ giúp Liễu Chân.
- Nghiên nhi, hồ đồ!
Liễu Chân hét lớn.
Liễu Nghiên khẽ cắn răng, không nói gì cả, trong tay tam thước thanh phong thiểm lược giữa không trung, mang ra từng đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt, bắn về phía Đại Địa Bạo Hùng Vương.
Thần Dạ mí mắt nhẹ nhàng nhảy dựng, tốc độ của Liễu Nghiên.... Mặc dù giờ nàng đã ra tay, Thần Dạ cũng không thể cảm giác được tu vi khí tức của nàng, cùng với dấu hiệu bị thương nặng gì cả.
Nữ tử này, thiên phú bẩm sinh đến tột cùng là cái gì, sao lại kỳ quái như thế chứ?
Xùy~~
Đạo đạo kiếm quang đều huynh động trong lòng bàn tay Đại Địa Bạo Hùng Vương, từng khúc vỡ vụn ra ra, lực lượng trùng kích lúc chạm vào nhau cũng chấn khiến bước chân Liễu Nghiên phải không ngừng lùi về sau, sắc mặt rốt cục đã bắt đầu trắng bệch, tới cuối cùng, một ngụm máu tươi cũng không nhịn được nữa phải phun ra ngoài.
Nhưng, máu đó lại là màu đen!
Thẳng đến đúng lúc này, Thần Dạ mới nhìn rõ trạng thái của Liễu Nghiên thế nào.
Đó gần như đã kề cận cái chết rồi, khí tức toàn thân Liễu Nghiên lúc này giống như bị tử thần bao phủ lấy vậy.
Thần Dạ không thể hiểu nổi, sau khi bị thương nặng như thế, Liễu Nghiên sao lại còn khí lực tác chiến được với Đại Địa Bạo Hùng Vương, nhận thức cô gái này đến bây giờ, nàng đều bình tĩnh như nước, cũng không hề lộ ra dấu hiệu thương thế, thiên phú như thế quả thật khiến người giật mình không thôi.
Ánh mắt liếc qua, trong lòng Liễu Chân càng thêm gấp gáp, sau khi dùng một kích toàn lực cứ thế mà bức lui Tử Vong Hắc Báo Vương liền hét lên:
- Tiểu huynh đệ, ngươi đã đáp ứng ta, nhất định phải mang Nghiên nhi an toàn phá vòng vây mà, ngươi không thể thất tín được!
- Tiểu huynh đệ, cầu ngươi viện thủ!
Tất cả mọi người Vũ Bang đều đồng thời hét lớn, tuy đến lúc này bọn họ vẫn rất hoài nghi Thần Dạ, nhưng hiện giờ hắn lại là hy vọng duy nhất.
- Các ngươi yên tâm.
Thần Dạ nhẹ nhàng nói, ngón tay khuất đạn, trong chốc lát, một đạo hắc sắc thân ảnh bạo lướt mà ra, chỉ một hô hấp đã xuất hiện ở trước người Đại Địa Bạo Hùng Vương.
Quỷ Thi hiện giờ còn chưa hoàn toàn luyện hóa được lực lượng hấp thu từ thiên kiếp, bất quá cũng không sao, ngăn lại một đầu yêu thú như thế nó vẫn làm được.
Quỷ Thi xuất hiện, xoáy ra một quyền trùng trùng điệp điệp.
Tốc độ cực nhanh, lực lượng mãnh liệt khiến không gian cũng có chút vặn vẹn, tiếng âm bạo bén nhọn chói tai vang vọng.
Đôi mắt Liễu Nghiên nhìn chăm chú Quỷ Thi một lát, bỗng nhiên lại nhìn về Thần Dạ cách đó không xa, ánh mắt đang lóe lên, không biết là đang suy nghĩ gì?
Bồng!
Công kích của Đại Địa Bạo Hùng Vương hết sức đơn giản, lật qua lật lại, chỉ có một chưởng như vậy, quả thực chính là một bạo lực vương, ngược lại hợp với Quỷ Thi.
Đã có Quỷ Thi ngăn trở, Liễu Chân liền có thể yên tâm ngăn cản Tử Vong Hắc Báo Vương, thế cục trong tràng thoát cái trở nên cân đối lại.
- Thần Dạ, kính xin tiếp tục ra tay, bảo vệ các huynh đệ Vũ Bang một phen.
Liễu Nghiên đi đến bên người Thần Dạ thấp giọng nói, giờ khắc này ánh mắt nàng đã không còn lạnh như băng như trước nữa.
- Ngươi không sợ ta thừa cơ quấy rối?
Thần Dạ giống như cười mà không phải cười nói.
Khuôn mặt trắng bệch của Liễu Nghiên thoáng đỏ lên, thấp giọng nói:
- Ta xin lỗi ngươi vì hoài nghi lúc trước, nếu như ngươi nguyện ý ra tay giúp đỡ, tất cả thu hoạch của Vũ Bang lần này sẽ phân cho ngươi một nửa.
Trong tay Thần Dạ thậm chí có cả át chủ bài ngăn lại được Đại Địa Bạo Hùng Vương, đồng thời khiến người khiếp sợ cũng làm cho người không khỏi hoài nghi, thiếu niên này có thể xông vào Tử Vong Sâm Lâm, nhất định không phải là người hồ đồ.
- Đừng nói vậy!
Thần Dạ vội vàng khoát khoát tay, cười nói:
- Chúng ta bèo nước gặp nhau, các ngươi giúp ta rời khỏi Tử Vong Sâm Lâm, ta giúp các ngươi một phen, đây là giao dịch công bình. Tốt rồi, ngươi ở bên hảo hảo nghỉ ngơi một hồi đi.
Dứt lời, quanh thân Thần Dạ huyền khí bạo tuôn, một thân, lập tức hóa thành một vòng tia chớp, lướt lên giữa không trung, phi tốc vọt tới đàn yêu thú.
- Phá Diệt Đao!
Người chưa đến, đao mang màu trắng lớn chừng mấy trượng đã như cửu thiên thần lôi đánh vào trong đàn yêu thú.
Những yêu thú này phần lớn đều có thực lực Sơ Huyền, trong đó không ít con đã đạt đến Trung Huyền, nhưng Thần Dạ hiện giờ chẳng những tu vị tiến nhanh, Thiên Đao cũng đã hơi khôi phục lại một ít, khiến uy lực một thức võ kỹ này cũng được phát huy ra mạnh hơn nhiều.
Dưới đao mang, một con yêu thú gần đó đầu tiên bị chém thanh hai nửa, lực đạo còn lại tiếp tục mãnh liệt bành trướng, cứ thế lướt đi.
- Tùy thân mang theo một khôi lỗi sánh được với Thượng Huyền đỉnh phong, đang ở cảnh giới Sơ Huyền cửu trọng, một đao đã có uy lực như thế, Thần Dạ này đến cùng có địa vị gì.
Nhìn qua Thần Dạ đại phát thần uy, trong mắt Liễu Nghiên không ngừng lóe ra hào quang....
Thần Dạ gia nhập, nhất là nhìn thấy Liễu Chân và Liễu Nghiên lúc này cũng không lo đến tánh mạng, mọi người Vũ Bang sĩ khí đại thịnh, cho dù yêu thú chung quanh vẫn có rất nhiều, thế công của bọn hắn cũng càng ngày càng lăng lệ ác liệt, cứ theo đà này, không được bao lâu, chỉ cần không có yêu thú khác đến tiếp viện thì trận đại chiến thảm thiết này có lẽ sẽ kết thúc..
Tiêu diệt hết yêu thú ở đây, Đại Địa Bạo Hùng Vương và Tử Vong Hắc Báo Vương cũng không còn gì phải sợ nữa, thực lực của hai tên kia còn chưa đạt tới trình độ bỏ qua nhân số.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương