Đế Quân
Chương 142
-Thời gian không ngừng trôi qua. Nhờ có nguồn linh khí thiên địa vô cùng vô tận trợ giúp, cuối cùng Thần Dạ cũng có khả năng chấp nhận được. Vốn hắn tưởng rằng cứ một mực như vậy sẽ kéo dài cho đến lúc làm cho Tam Túc Hỏa Long vừa lòng.
Không nghĩ tới, vào một thời khắc nào đó, Tam Túc Hỏa Long đột nhiên lạnh lùng bảo:
- Tiểu tử, nếu như ngươi dùng loại phương pháp này thì xác thật có khả năng vượt qua kiểm tra. Thế nhưng cách làm như thế pháp thì đừng mơ tưởng sẽ được bổn tọa truyền thừa!
Thần Dạ không khỏi hơi ngây ra, rồi hắn chợt rõ ràng ý tứ của Tam Túc Hỏa Long !
Tam Túc Hỏa Long, thuộc về Long Tộc. Mà Long Tộc, chính là thuộc về hàng tồn tại cường đại nhất trong thiên địa. Bọn chúng từ nhỏ đã kiêu ngạo, không chỉ có hiếu chiến mà tính tình cũng là cực kỳ kiên cường khí khái!
Ở trong mắt bọn họ, đúng sai phân ra cực kỳ rõ ràng. Điều Thần Dạ làm, tất nhiên coi như là không sai. Nhưng mà đối với Tam Túc Hỏa Long thì còn xa mới được gọi là đủ. Đã đánh thì phải đánh cho thật đã đời thỏa chí đầm đìa!
Còn đối phó giống như Thần Dạ vậy thì nhiều nhất chỉ là phòng ngự thích đáng, không tính là đánh một trận sảng khoái!
Sinh linh Long Tộc, thứ bọn họ muốn chính là đích thực cường đại. Từ phương diện này cũng có thể thấy được, chủ nhân của Tam Túc Hỏa Long là tồn tại cường đại như thế nào !
Tuy nói, Tam Túc Hỏa Long yêu cầu cũng không nhiều. Nhưng, nếu như Thần Dạ ngay cả yêu cầu nho nhỏ này của nó đều không đạt được, thì tư cách này tự nhiên là không có.
Đao Linh không khỏi cất tiếng cười gượng mà bảo:
- Tam Túc Hỏa Long, ngươi là tồn tại cường đại như thế nào. Với tu vi hiện nay chủ nhân của ta, có thể nào công kích đại chiến một hồi cùng Bản Nguyên của ngươi?
- Ta đây không xen vào!
Tam Túc Hỏa Long nói ngang ngạnh:
- Nếu muốn tìm, ta sẽ tìm người kế tục tốt nhất. Nếu không, ta tình nguyện không cần!
- Không nên đánh đố!
Đao Linh cũng bắt đầu ngang phè:
- Chủ nhân có ta cùng Cổ Đế Điện, vậy đã là đủ rồi. Truyền thừa này của ngươi, không có cũng được. Huống hồ, ngươi truyền thừa, cũng không phải chủ nhân của ta.
- Thiên Đao, ngươi hỗn láo!
- Ừ thì hỗn lão đó, ngươi có thể làm khó dễ được ta ư?
Nghe hai con vật đại phi phàm bắt đầu tranh cãi như hai đứa trẻ, Thần Dạ không khỏi mắc cười một hồi. Nhưng đồng thời, hắn cũng cảm nhận được nỗi xót xa sâu sắc trong nội tâm của Tam Túc Hỏa Long kia....
- Được rồi, Tam Túc Hỏa Long, ngươi muốn chiến, ta đây liền đánh một trận thoả thuê cùng ngươi !
- Chủ nhân....
Mặc dù là đánh một trận sảng khoái đều không làm nguy hại được Thần Dạ. Tuy nhiên, tiến công Bản Nguyên của Tam Túc Hỏa Long lại cũng không phải đơn giản như người bình thường tưởng tượng vậy. Một khi Thần Dạ cuối cùng không ngăn cản được, thì có lẽ linh hồn sẽ bị suy yếu đi trong một đoạn thời gian thật dài. Cuối cùng dẫu cũng có thể khôi phục được, nhưng phải cần thời gian, mà lại có hơi dài dằng dặc. Điều này sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện Huyền Khí của Thần Dạ.
- Yên tâm đi. Nếu mà một chút đau khổ này mà ta đều không kiên trì nổi. Thử hỏi, sau này ta làm như thế nào đi giải cứu mẫu thân của ta?
Thần Dạ cười nhạt rồi nhắm mắt lại. Chợt tâm thần khẽ động, từ trong cơ thể, trong đan điền, Huyền Khí bản thân tuôn trào ra dữ dội. Tức thì Đại Tịch Diệt Tâm Thuật nhanh chóng dẫn dắt linh khí thiên địa dồi dào cuồn cuộn mà đến....
Vừa bắt đầu luyện hóa linh khí thiên địa, những nhiệt độ cao vô hình này lập tức hóa thành những làn sóng biển một đợt cao hơn một đợt, lấy khí thế không chừa kẽ hở mà cực kì nhanh chóng đi đánh sâu vào thân thể cùng xương cốt của Thần Dạ!
- Hừ!
Thần Dạ không nhịn được mà rên rỉ một tiếng. Hắn chia Huyền Khí ra làm hai. Một bộ phận chính là có tâm thần dẫn dắt để đi ngăn cản những nhiệt độ cao này xâm nhập!
Quả nhiên, hiệu quả Huyền Khí ứng phó nhiệt độ cao là phải tốt hơn rất nhiều. Tuy nhiên, số lượng quá ít, căn bản vô phương ngăn cản được toàn bộ. Từ đó có khả năng nhìn thấy, ở dưới nhiệt độ cao thiêu cháy này, thân thể thì không có đổi hình, nhưng mà linh hồn của bản thân....
- Kiên trì, chỉ cần kiên trì liền có khả năng !
Thần Dạ cơ hồ đều muốn ngăn cản cảm giác ngũ quan của mình. Hắn muốn lấy cách này để ngăn cản cơn đau đớn toàn tâm hồn kia. Ngẫm lại, có lẽ đành từ bỏ vậy. Nhưng như thế thì định nói hành động này không có gì khác so cùng chính mình trước đây.
Cắn răng, cố nhịn cơn đau khó có thể thừa nhận. Thần Dạ gầm lên một tiếng, cố trấn tĩnh gắt gao bảo vệ nền tảng cuối cùng. Còn tâm thần của mình, chủ động xông đi ra ngoài.
Dù sao đều cũng như vậy, không bằng tiện thể kéo tới tất cả đi !
Mà hành động hiện tại của Thần Dạ đã khiến Thiên Đao, Cổ Đế Điện cùng Tam Túc Hỏa Long đều là kinh hãi!
Chiến đấu như thế, tuy nói đối với thân thể Thần Dạ không có chút xíu thương tổn. Tuy nhiên, nếu như mà tâm thần hắn đã bị công kích mãnh liệt, bản thân Thần Dạ lại vô phương nắm chắc sẽ trụ được, vậy phiền toái liền lớn a!
Hành động thô bạo như thế, bản thân ba vật đại phi phàm vật này cũng không dám làm.
Tam Túc Hỏa Long không khỏi cất tiếng cười gượng, mà nói:
- Hai tên gia hỏa các ngươi này, trước kia, ta một mực xem thường các ngươi. Mặc dù các ngươi có được linh trí, có không thua gì trí tuệ bất cứ sinh linh nào trong khắp thiên hạ. Nhưng dù sao các ngươi cũng không phải sinh linh đích thực. Bây giờ nhìn lại, nhãn quan của các ngươi quả nhiên là vô cùng tốt, trước sau lựa chọn được hai chủ nhân đều cùng có được sự quả cảm cùng dũng mãnh như thế!
- Đừng nói lời vô dụng, hiện tại làm sao bây giờ. Ngươi là muốn để chủ nhân của ta tiếp tục chiến đấu thêm, hay là ta và Cổ Đế Điện liên thủ đánh cho ngươi tàn phế?
Đao Linh hung tợn nói.
- Ha hả, không có phiền toái như vậy. Công kích Bản Nguyên của ta, mục đích chủ yếu chỉ là muốn biết, các ngươi chọn lấy chủ nhân này, đến tột cùng có tính cách siêu cường hay không. Dù sao các ngươi cũng biết, tương lai sẽ phải đối mặt là tồn tại cường đại như thế nào.
Nghe đến đó, Đao Linh âm thanh biến đổi, nặng nề hỏi:
- Ngươi cũng cảm nhận được ư ?
Tam Túc Hỏa Long gật đầu, đáp:
- Ta ngủ say vô số năm ở chỗ này. Nơi này cũng không biết phát sinh ra biết bao nhiêu động tĩnh, thu hút được người tới đây cũng nhiều vô số kể. Nên làm thế nào mà lại không hề có chút xíu phát hiện !
- Chuyện năm đó đã kết thúc, chắc gì còn có thể lại bắt đầu. Nhưng mà....
Đao Linh có hơi dừng lại, rồi nói với âm thanh lạnh lùng:
- Ta đã gặp gỡ một người trong đó. Có khả năng kết luận, bọn họ nhất định có đời sau còn sót lại. Bọn người kia, thật sự là âm hồn không tiêu tan!
Tam Túc Hỏa Long nói:
- Cho nên, ta muốn xác định, chủ nhân của ngươi liệu có thể gánh nổi trách nhiệm như thế hay không. Nếu không phải như thế, ta tình nguyện truyền thừa diệt sạch chứ cũng không nguyện để một ngày kia, hậu bối của ta lại một lần nữa phải chấp nhận thất bại!
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
25 chương
290 chương
6 chương
108 chương
1714 chương
180 chương
200 chương
71 chương