Đế Quân
Chương 1388
Trên không trung, cảm thụ được cỗ chân khí kia, tuy rằng phi thường nhỏ yếu, nhưng Tà Đế vui mừng mỉm cười, hắn biết Thần Dạ đã làm được!
- Khí tức của Đế? Làm sao có thể, sao lại dễ dàng như vậy, hắn chỉ mới tu luyện vài chục năm, cho dù hắn cực kỳ ưu tú nhưng làm sao có thể đạt được?
Một thanh âm nổi trận lôi đình vang vọng khắp bầu trời.
Mặc dù mọi người không nhìn thấy chủ nhân thanh âm kia, nhưng có thể tưởng tượng được giờ phút này trong lòng hắn phẫn nộ, sợ hãi tới bậc nào…Bên trong hư ảo, Tà Đế tràn đầy ý cười, ngẩng đầu nhìn bầu trời, cười nói:
- Thiên đạo, ngươi đa mưu túc trí, vì sao không nghĩ ra điểm này đây?
- Nhi đồng của Hỗn Độn Thể sau khi sinh ra, dĩ nhiên có lực hấp dẫn lớn lao đối với Hỗn Độn lực! Bởi vì ngươi đã xem Thần Dạ cùng mẫu thân hắn quá nặng, không tiếc để Thiên Địa Hồng Hoang Tháp đi theo, đây chính là sai lầm của ngươi!
- Thứ hai ngươi chọn lựa Thần Dạ đối phó bổn đế, hắn vốn là quân cờ rất tốt, nhưng ngươi không biết bốn vị đại đế kia lại là bằng hữu của bổn đế! Hắn là truyền nhân Cổ Đế, há lại nghe ngươi an bài?
- Thứ ba, cũng là trọng yếu nhất, là ngươi xem nhẹ, cho dù ngươi là thiên đạo nhưng lòng người cũng không phải ngươi muốn khống chế thì có thể làm được.
- Được thiên địa bổn nguyên, có Hỗn Độn chân linh, lại có Đế Quân lực của bổn đế thành toàn, dưới điều kiện như thế với ưu tú của Thần Dạ, nếu hắn vẫn không thể thành tựu Đế Quân vị, thiên đạo, chỉ sợ cả ngươi cũng cảm thấy thất vọng đi?
Tà Đế cười thật thống khoái, đã bao nhiêu năm từ khi đối mặt cùng thiên đạo cho tới nay, có lẽ hắn chưa từng chân chính cười to như vậy lần nào.
- Đáng giận! Ngươi đáng chết!
Bầu trời chấn động, bên ngoài cửu trọng thiên dâng lên một cỗ lực lượng khủng bố, cuồn cuộn tràn đến như thủy triều, phong ấn của Tà Đế bị thiên đạo phẫn nộ đập vào, chỉ chốc lát không trung đột nhiên vỡ ra một đường vết rách, lực lượng vô cùng phóng tới, hung hăng oanh kích lên thân ảnh hư ảo của Tà Đế.
Tà Đế như không chút sức nặng không ngừng lui ra phía sau, mỗi khi lui một thước thân ảnh của hắn càng mờ ảo, cuối cùng cơ hồ không thể nhìn thấy.
Nhưng vào lúc này cả thiên địa như khởi động lên khí tức thuộc về Tà Đế, dưới cỗ chân khí kia bao phủ, dù thiên đạo phẫn nộ ra tay nhưng cũng không ảnh hưởng được Thần Dạ còn chìm trong tu luyện.
Nhưng không có ai biết Tà Đế rốt cục còn có thể kiên trì bao lâu.
- Linh nhi, chiếu cố tốt cho cha con, mẹ đi trợ giúp Tà Đế!
- Mẹ, mẹ cẩn thận một chút.
Sắc mặt Linh nhi ngưng trọng đứng trước người Thần Dạ, Hỗn Độn lực cuồn cuộn lại tràn ra, phạm vi trăm trượng đều bị bao phủ.
- Tà Đế, ngươi thế nào?
- Ha ha, bổn đế không có việc gì!
Mặc dù không biết rõ trạng thái của Tà Đế, nhưng khí thế của hắn vẫn vô song tràn đầy, thanh âm mờ mịt truyền đến:
- Tử Huyên cô nương, mặc dù ngươi có Hỗn Độn lực hộ thể, nhưng lực lượng của ngươi vẫn chưa đại thành…
- Ngươi cứ yên tâm, ta chỉ muốn kéo dài thời gian.
Tử Huyên lập tức đáp.
- Không cần thiết!
Tà Đế cười khẽ:
- Nơi này đã bị bổn đế dùng bổn mạng máu huyết biến thành phong ấn bao phủ, cho dù bổn đế đã chết nhưng trong không gian này chỉ cần bổn đế không muốn, dù là thiên đạo cũng đừng mơ tưởng có thể xuyên qua. Bổn đế nghĩ chỉ cần chút thời gian như vậy cũng đủ cho Thần Dạ hoàn thành bước cuối cùng.
- Ngươi…?
Tử Huyên kinh hãi, không nghĩ tới Tà Đế muốn thành toàn cũng không tiếc dùng sinh mạng làm trả giá.
- Ha ha!
Tà Đế cười nói:
- Không có chuyện gì, nhưng đích xác cần sự hỗ trợ của ngươi.
- Tà Đế tiền bối, mời nói!
- Nếu như bổn đế bỏ mình, mà kết giới không ngăn cản được thiên đạo, Thần Dạ còn chưa tỉnh lại, Tử Huyên cô nương, hãy buông tha hết thảy lưu luyến trong lòng…
Thanh âm Tà Đế khẽ run lên, trầm giọng nói:
- Bổn đế biết muốn ngươi làm như vậy vô cùng tàn nhẫn, nhưng gặp phải tình hình này đã không chấp nhận được Thần Dạ thất bại, mà thiên đạo càng không chấp nhận được thất bại!
Tử Huyên ôn nhu cười nói:
- Thần Dạ tốt, chính là ta tốt! Có thể làm cho hắn đi lên địa vị cao nhất kia, là chuyện ta vui mừng nhất, đừng nói bỏ qua lưu luyến trong lòng, dù bỏ qua luân hồi ta cũng sẽ không do dự.
- Cô nương, đa tạ!
Trong hư ảo, Tà Đế đột nhiên trở nên ngưng thật hơn rất nhiều, hắn ôm quyền nghiêm mặt nói. Thần Dạ có thể thành công, đó là thành toàn chính hắn, tiếng đa tạ này hắn phải nói ra.
- Nhưng ngươi không muốn tận mắt chứng kiến Đế Quân xuất thế sao?
Tử Huyên hỏi ngược lại.
Tà Đế cười cười, nhìn lên bầu trời, một lát sau nói:
- Nếu vẫn còn Đế Quân lực, bổn đế có tin tưởng làm cho thiên đạo không công mà lui, nhưng hiện tại…
- Hiện tại lại như thế nào?
Tử Huyên hỏi lại:
- Tà Đế, còn nhớ rõ tình hình lần đầu tiên ta gặp ngươi sao?
Tà Đế ngẩn người, không hiểu là ý gì, nhưng vẫn đáp:
- Bổn đế hổ thẹn, lúc ấy nhìn thấy ngươi nắm Hỗn Độn lực trong tay, không tự chủ được nổi lên sát khí.
Tử Huyên cười nhẹ, trong thanh âm tràn ngập tự tin:
- Lúc ấy ta nói, chuyện thế gian chưa chắc đều nắm trong tay của ngươi, Hỗn Độn lực của ta làm ngươi kinh ngạc, hôm nay ta lại cho ngươi thêm một lần kinh ngạc!
Tiếng nói vừa dứt, Tử Huyên đột nhiên tiến lên một bước, bàn tay điểm nhẹ, một luân bàn tinh xảo biến hóa ngay trước người của nàng.
Bên trong luân bàn Hỗn Động lực không ngừng sôi trào lên!
- Hỗn Độn biến hóa, bảo hộ thiên địa!
- Ông!
Luân bàn rất nhanh xoay tròn, chỉ thấy từng đạo Hỗn Độn lực thổi quét khắp bốn phương tám hướng, trong nháy mắt bên ngoài cửu trọng thiên nơi nơi khởi động Hỗn Độn lực cực kỳ tinh thuần.
Tất cả mọi người đều cảm ứng được bên ngoài cửu trọng thiên như được gia cố thêm một tầng kết giới, mà tài liệu gia cố lại làm phiến không gian này biến thành kiên cố không phá vỡ nổi!
- Tà Đế tiền bối, làm như vậy cho dù cuối cùng sẽ bị thiên đạo phá vỡ, nhưng cũng không cần ngươi tiếp tục tiêu hao bổn nguyên lực lượng của chính mình.
Thật lâu sau Tà Đế mới thu hồi ánh mắt, vẻ kinh ngạc chưa từng tiêu tán.
- Tử Huyên cô nương, ngươi quả nhiên lại làm bổn đế kinh ngạc, không thể tưởng được ngươi đã có thể khống chế Hỗn Độn lực tới nông nỗi này. Mặc dù là Thần Dạ…
- Đế Quân vị đối với ta mà nói không có bao nhiêu lực hấp dẫn, thân phận ta thích nhất là trở thành thê tử của hắn, bồi hắn đến vĩnh viễn.
Lúc này khí tức Đế mà thiên đạo đã nói dần dần nồng đậm, từng vòng sóng gợn như thủy triều vờn quanh bên ngoài thân thể Thần Dạ.
Chỉ vài phút sau Linh nhi nghe được thanh âm vang lên răng rắc, Hỗn Độn lực do nàng tạo ra hiện tại như gặp phải khắc tinh, quay về thân thể Linh nhi cực nhanh.
Nhưng tốc độ vẫn chậm, còn chưa kịp quay lại cơ thể chủ nhân đã bị lực hấp xả vô hình kéo lại trước người Thần Dạ, như bị định trụ, biến thành cực kỳ yên tĩnh.
Cùng lúc đó trong thiên địa thậm chí vô số thế giới cùng một thời khắc như bị giam cầm.
Vô số người nhìn lên bầu trời, bọn hắn tựa hồ nhận thấy được có một đạo thân ảnh tồn tại, đang xuất hiện trên không trung.
Vô luận là ai, mặc kệ ở nơi nào, đều nhìn lên bầu trời đồng thanh hô lớn:
- Cung nghênh Đế Quân!
Thanh âm vang vọng khắp thế giới, theo pháp tắc kỳ lạ hấp xả, xuyên qua các thế giới, xông thẳng lên trời, đi tới cửu trọng thiên!
Vô số thanh âm hàm chứa chúng sinh lực bao bọc lấy Thần Dạ bên trong!
- Cung nghênh Đế Quân!
Thanh âm kéo dài không thôi, ngay lúc này thiên địa cộng hưởng, cảm giác uy nghiêm lại từ trong thân thể Thần Dạ tràn ra.
- Đế Quân!
Bên ngoài cửu trọng thiên, một thanh âm rít gào vang vọng, nhưng ai cũng nghe ra được trong đó ẩn chứa tia kinh hãi.
- Thiên đạo!
Thanh âm Thần Dạ chậm rãi vang vọng, khi hắn mở mắt ra, cỗ uy nghiêm cuồn cuộn, ngay sau đó kết giới của Tà Đế đã biến mất vô ảnh vô tung.
- Phụ thân!
Linh nhi thở ra, chợt cao hứng hô to, giờ phút này nàng cảm nhận được Thần Dạ đã đạt tới độ cao như thế nào.
- Chờ phụ thân làm xong việc sẽ đưa mọi người về nhà!
Thần Dạ nở nụ cười, thân ảnh vừa động liền xuất hiện ở cuối chân trời.
Nơi này một mảnh hư vô, không có vật chất, nhưng khi hắn xuất hiện không gian nhất thời run rẩy lên.
- Thiên đạo, đã tới lúc này ngươi còn không có ý định đi ra gặp bổn đế một lần sao?
Không gian lại run rẩy lên, ngay sau đó có một khuôn mặt hư ảo từ từ ngưng tụ lại.
- Đế Quân!
Thanh âm mang đầy ý không cam lòng.
Thần Dạ cười, xem thường phản ứng kia, nói:
- Bổn đế đã hiện thế, thiên đạo, ngươi có nên giao ra đồ vật gì đó hay không?
- Đế Quân, ngươi muốn mạt sát ta?
Thanh âm thiên đạo cực kỳ hoảng hốt.
Thần Dạ không đáp, chỉ nhìn chằm chằm thiên đạo, khuôn mặt hư ảo kia hiện lên kinh hãi vô cùng.
- Đế Quân, ngươi làm Đế Quân, nhưng ta cũng là thiên mệnh, bẩm sinh đã nắm giữ thiên địa pháp tắc trong tay, ngươi mạt sát ta cho dù ngươi là Đế Quân nhưng phải nhận nhân quả cũng làm cho ngươi không chịu nổi.
Thần Dạ cười lắc đầu nói:
- Thiên đạo pháp tắc nắm thế gian trong tay, duy trì vận chuyển thiên địa tự nhiên, cao cao tại thượng, ngồi xem thiên hạ muôn dân trải qua sinh lão bệnh tử, tất cả pháp tắc đều nên dùng cho thiên hạ muôn dân.
- Đây là bổn phận của ngươi, không ai có thể xen vào! Nhưng ngươi không nên có tư tưởng độc lập!
Thiên đạo pháp tắc, nắm giữ chúng sinh trong tay, nếu thiên đạo có tư tưởng, sẽ không khả năng tiếp tục duy trì lòng vô tình, có câu nói “nếu trời có tình trời cũng già” chính là như thế!
Thiên đạo hiện tại như một người trưởng thành, đừng nói là người, dù là thần cũng có dục vọng!
Người hoặc thần có dục vọng, nhiều nhất chỉ là giết chóc mà thôi, nhưng nếu thiên đạo có dục vọng, thiên địa đã không còn khả năng duy trì.
Nháy mắt hiểu được ý tứ của Thần Dạ, khuôn mặt hư ảo càng thêm hoảng sợ, vội vàng nói:
- Đế Quân, ta đã trả giá vô số tâm huyết, trả giá vô số cố gắng, ngươi không thể tàn nhẫn như thế!
- Nếu ta nhân từ với ngươi từng là tàn nhẫn với chúng sinh, thiên đạo, chẳng lẽ ngươi còn chưa phân biệt rõ ràng?
Thần Dạ thản nhiên nói.
Nghe vậy đã biết Thần Dạ có quyết tâm, khuôn mặt lại kêu lên:
- Đế Quân, ngươi có địa vị hôm nay do ta một tay bồi dưỡng, nếu không có ta, ngươi…
Thần Dạ phất tay, tức giận:
- Không có thủ đoạn của ngươi ta thật sự không thể thành tựu Đế Quân vị, nhưng ngươi hẳn nên hiểu được từ đầu tới cuối ta cũng không phải muốn điều này!
- Thần Dạ, ngươi đã không niệm tình cũ, vậy đừng trách bổn tọa lòng dạ độc ác! Đã không có tư tưởng, bổn tọa tình nguyện hủy diệt thiên địa này! Hắc hắc, muốn hủy diệt tư tưởng của bổn tọa, bổn tọa muốn nhìn xem một chút đã không còn bổn tọa, Đế Quân mới ra đời như ngươi có biện pháp nào duy trì thiên địa!
Khuôn mặt hư ảo biến mất, thiên địa chấn động, khí tức tận thế điên cuồng tán phát.
- Hưu!
Vạn đạo quang hoa xuất hiện trong hư không, thiên toàn địa chuyển, thiên đạo lực chợt phát hiện thiên địa như biến mất trống rỗng, thiên đạo lực chỉ còn lưu lại trong một không gian nhỏ hẹp, đã bị vây khốn!
- Đế Quân, mời ngươi buông tha ta, ta thề từ nay về sau chỉ thủ bổn phận, thực hiện trách nhiệm của mình!
Thiên đạo vội vàng hoảng sợ kêu to.
- Không phải không cho ngươi cơ hội sửa sai, nhưng thiên địa này đã thay đổi bộ dáng, cho nên ngươi phải trả giá những gì ngươi đã làm!
Thanh âm trầm thấp vang ra, quanh quẩn trong thiên địa, Đế Quân lực bàng bạc không gian, đem thiên đạo pháp tắc mạnh mẽ dung hợp cùng một chỗ.
Thanh âm rít gào không cam lòng vang lên, thiên đạo lực dần dần suy yếu, cuối cùng như một hài nhi mới sinh ra, không còn chút cường thế như lúc ban đầu!
- Hiện tại thiên địa này nên bắt đầu rồi!
Thần Dạ thấp giọng thì thào, bàn tay vẫy nhẹ.
- Tà Đế!
- Thần Dạ!
Thần Dạ chợt cười nói:
- Hôm nay của ta là có ngươi thành toàn. Ngươi đã không khả năng nắm giữ thiên địa trong tay, trong thiên địa cũng không thể có vị Đế Quân thứ hai xuất hiện. Nhưng ta có thể trợ giúp ngươi trở thành Tà Đế chân chính!
Không nghĩ tới Tà Đế lắc đầu nói:
- Nhân sinh kế tiếp ta muốn thay đổi một phương thức khác để sinh tồn!
- Có lẽ ta sẽ không còn tu vi ngạo tuyệt như đời này, có lẽ không có cơ hội làm người, nhưng đó là lựa chọn của ta, ta tin tưởng mình sẽ không hối tiếc!
- Một khi đã như vậy, vãn bối tiễn tiền bối!
- Không cần!
Tà Đế khoát tay:
- Ta nghĩ đi con đường của mình, nếu để ngươi tiễn sẽ mang theo ảnh tử của ngươi, như vậy sao còn con đường cho riêng mình?
- Đế Quân, cáo từ!
Thân ảnh Tà Đế dần tan biến, không còn tung tích.
Sau một lát Thần Dạ thu hồi ánh mắt, với khả năng bây giờ của hắn chỉ giây lát đã biết Tà Đế đầu thai ở đâu, nếu ngày sau gặp khó khăn, hắn tùy thời có thể ra tay tương trợ.
- Kế tiếp!
Thần Dạ thở mạnh một hơi thoải mái:
- Tử Huyên, Linh nhi, về nhà!
Mấy chục năm lịch lãm hồng trần, trải qua vô số sinh tử, cuối cùng hoàn thành xong toàn bộ tâm nguyện, không còn cực khổ cùng phiền não, Thần Dạ tin tưởng thân nhân cùng hậu thế ngày sau, sẽ vĩnh viễn hạnh phúc!
HẾT
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
47 chương
221 chương
31 chương
186 chương
897 chương
734 chương
746 chương
1694 chương