Đế Quân

Chương 1019

Sau khi đi ra khỏi đại môn không gian, hai người liền cảm ứng được rõ ràng, ở giữa thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm tinh thuần. Lúc đi theo sau lưng Long Hoàng càng xâm nhập vào sâu trong phương không gian này, linh khí tinh thuần, càng trở nên nồng đậm, đến lúc sau thì thậm chí ngay cả không khí cũng có chút cảm giác đặc dính lại, đó là cảnh tượng chỉ sau khi Thiên Địa linh khí dồi dào đến trình độ nhất định mới xuất hiện. Thần Dạ và Tử Huyên cảm thán không thôi, không hổ là nhân vật cấp bậc Đại Đế, chiêu thức thần thông ấy, cũng không phải những người khác có khả năng làm được. Thân tu luyện ở chỗ này, tuyệt đối có thể làm chơi ăn thật, chuyện tốt kia dùng lời không cách nào hình dung được! Dưới sự dẫn dắt của Long Hoàng, ước chừng sau một lát, bọn hắn đã ngừng lại, hư không phía trước xuất hiện một ít dấu hiệu vặn vẹo, giống như có một tầng bình chướng vô hình tồn tại, ngăn cách lấy phương hư không này, khiến trong đó diễn sinh ra một phương thế giới khác. Tầng vô hình này tuy rằng mắt thường không thể nắm lấy, nhưng Thần Dạ và Tử Huyên đều có thể cảm ứng được sự cường đại của bình chướng, nếu như đoán không lầm, đây nhất định là thủ hộ đại trận của Long tộc. Về phần uy lực, lúc linh hồn chi lực tràn lan đến, uy áp khủng bố khiến cho người không cách nào ngăn cản được liền ập tới trước mặt, cái này khiến hai người hiểu rõ, uy lực của phương thủ hộ đại trận này dùng hủy thiên diệt địa để hình dung chỉ sợ cũng không quá phận. Cảm ứng được điều này đều không thể không cảm thán, Thanh Đế vì Long tộc, xem như đã dốc hết tất cả̉, không đề cập đến không gian hư vô, khiến người không thể tì được chỗ Long tộc cư trú. Mặc dù tìm đến được nơi này, nhưng đại trận lớn như thế, muốn phá vỡ được thì mặc dù là Thánh Huyền cao thủ cũng rất khó làm được. - Hai vị xin chờ một chút! Long Hoàng cười cười với hai người, lập tức bàn tay nhẹ nhàng nắm chặt, trong mi tâm hắn, kim mang lập loè mà ra, ở ngay trước mắt hắn hóa thành một đầu tiểu Long màu vàng trông rất sống động uống lượn chiếm giữ giữa không trung, tràn ngập sinh khí cùng với một loại uy áp chân thật. Ngâm! Tiểu Long màu vàng thấp giọng ngâm nga, rồi sau đó hóa thành lưu quang, lướt vào trong bính chướng vô hình, sau một lát, không gian kia bắt đầu chậm rãi vặn vẹo lên, cũng không lâu lắm, một đạo không gian đại môn từ từ huyễn hóa ra. Vào đúng lúc này, một cổ Thiên Địa linh khí càng thêm nồng đậm giống như Mãnh Hổ xuống núi, xông tuôn ra mà ra, dưới sự bất ngờ không đề phòng, ngay cả Thần Dạ và Tử Huyên cũng bị bức lui vài bước Hai người bất ngờ không thôi, Thiên Địa linh khí phải nồng đậm cỡ nào mới có thể ngưng hóa thành thành thực chất như vậy a. . . . - Nhị vị mời. Long Hoàng cười cười, dẫn đầu bước vào trong đại môn. Thần Dạ và Tử Huyên vội vàng theo vào, không gian đại môn kia, sau khi ba đạo thân ảnh sau khi tiến vào liền rất nhanh vô thanh vô tức biến mất không thấy gì nữa. Phanh! Cảnh tượng phía trước bỗng nhiên xuất hiện biến hó, mà vào lúc này, thân ảnh hai người Thần Dạ cũng vì Thiên Địa linh khí chung quanh quá mức nồng đậm nên cảm thấy thân thể cực kỳ nặng nề, bị buộc giáng xuống giữa không trung. - Tốt cho một phương động thiên phúc địa! Thần Dạ chậc chậc tán thưởng lấy, ánh mắt nhìn quét qua chỗ cư trú chính thức của Long tộc, phóng mắt về trước, chính là một mảnh xanh hải dương lá mạ, từng cây đại thụ cao cả trăm mét, nhánh cây kéo dài bốn phía, phảng phất như râu tiến vào trong hư không mênh mông Những cây to này, phảng phất như yêu thú tu luyện thành công vậy, lúc hô hấp phun ra nuốt vào linh khí trong thiên địa, Thần Dạ đột nhiên có chỗ lĩnh ngộ, linh khí trong không gian như thế có lẽ chính là nhờ công lao của chúng nó. Long Hoàng lại lần nữa buông tiếng thở dài, nói: - Những cái này đều là do Thanh Đế lão nhân gia ông ta tự tay xây dựng ra đấy Thần Dạ nhẹ gật đầu, cũng chỉ có nhân vật cấp bậc Đại Đế như Thanh Đế mới có thể xây dựng ra một nơi thần kỳ như thế. Tiến vào nơi này, trận trận thanh âm Long ngâm vang vọng bốn phía..., một mảnh Cự Long dài hẹp khổng lồ, tự trong núi sâu, trong rừng cây bay lên mà ra, mang theo khí tức cường đại không giống người thường. Cho dù Thần Dạ đối với Long tộc đã có chỗ hiểu rõ, nhưng nhìn thấy bóng dáng những Cự Long này vẫn có lòng hiếu kỳ, dù sao, đây chính là thứ được xưng là Yêu tộc Chí Tôn ―― Chân Long! ư - Hai vị, theo ta đi gặp chư vị trưởng lão đi. Sau khi nhìn thấy hai người Thần Dạ thích ứng với không gian áp lực ở nơi đây, Long Hoàng liền vừa cười vừa nói, Ngay sau đó thân hình nhanh chóng lướt đi, Thần Dạ và Tử Huyên cũng không có bao nhiêu chần chờ, cũng lập tức đi theo. Ba đạo thân ảnh bay vút qua bầu trời, chỉ thấy phía dưới từng tòa sơn mạch chiếm giữ, một cổ khí tức tuế nguyệt cổ xưa tản mát ra, giống như hằng cổ trường tồn vậy. Đích đến chính là một tòa sơn mạch cao ngất ở xa xa, hiện giờ đã có thể mơ hồ thấy được, trên đỉnh sơn mạch kia có một tòa cung điện không lồ được mây mù lượn lờ bao phủ, lộ ra thập phần nguy nga bá đạo. Theo một đường đi qua, thân ảnh từng đầu Cự Long khổng lồ cũng càng thêm rõ ràng, Cự Long gặp phải sau khi nhìn thấy Long Hoàng đều cung kính thi lễ, sau đó tránh qua một bên, chờ đợi Long Hoàng và hai người Thần Dạ đi qua, Trong mắt của bọn hắn có cung kính, lại có cả nghi hoặc, Long Hoàng đại nhân sao lại mang theo hai nhân loại đến đây chứ. Không được bao lâu, sơn mạch cao nhất kia đã không còn xa nữa, một cổ khí thế hào hùng lập tức ập đến trước mặt. Thần Dạ lúc này bất giác khẽ cau mày một cái, số lượng thành viên Long tộc cũng không hề ít, tính toán sơ qua thì chỉ riêng số mình nhìn thấy đã không dưới hơn trăm. Nhưng thực lực lại... Thần Dạ cũng không rõ ràng lắm, những Cự Long mà hắn và Tử Huyên trông thấy đã trưởng thành chưa, hay vẫn còn ở thời kỳ nhỏ tuổi, tu vi của bọn hắn, kẻ cao nhất cũng chỉ chừng Hoàng Huyền. Đương nhiên, mấy đầu xuất hiện này cũng không thể đại biểu cho thực lực chỉnh thể của Long tộc, ở trong ngọn núi cao nhất kia, tất nhiên sẽ có cao thủ Long tộc phi thường cường đại, những cao thủ kia tự nhiên không hể ở bên ngoài chơi đùa như những Cự Long này rồi. Nhưng cái này cũng đã nói lên một vấn đề, đó là Long tộc hiện giờ đã không còn được như xưa nữa. Tu luyện trong phương động thiên phúc địa thế này, phàm là thiên phú không phải quá kém, dùng tuổi thọ của Long tộc thì nhất quyết quang cảnh sẽ không như Thần Dạ thấy lúc này. Từng nghe Tam Túc Hỏa Long nhắc qua, Long tộc vào lúc đỉnh phong ngoài hắn ra thì cao thủ cảnh giới Thiên Huyền cũng hơn số lượng hai bàn tay, cao thủ Thánh Huyền hơn mười vị, Tôn Huyền, Hoàng Huyền vô số kể, ngày nay. . . . Thần Dạ có thể tượng tượng được, trong Long tộc hiện giờ nếu còn một vị Thiên Huyền cao thủ đã là phi thường không tệ rồi. Hồi Thiên Địa đại chiến kia, dù cho đã qua đi vô số năm nhưng vẫn không cách nào khiến Long tộc khôi phục được lại vinh quang ngày xưa, rõ ràng năm đó Long tộc quả thật đã cực kỳ xuống dốc.