Đế Quân
Chương 1017
Còn một điều Thần Dạ chưa nói, Thần Dạ không cách nào nắm nắm rõ thời điểm Phong Ma và Liễu Nghiên thoát khỏi Táng Thiên Cốc đuổi giết, Liễu Nghiên bỏ phong ấn thiên thánh thân thể và ba năm trôi qua rốt cuộc khôi phục bao nhiêu phần.
Phong Ma và Liễu Nghiên đều là người trọng tình nghĩa, lại không muốn mang phiền toái cho đám người Thần Dạ, càng không thể hiện tra tấn đau đón trước mặt đám người Thần Dạ, khiến cho người khác lo lắng cho bọn họ.
Khi biết rõ điểm này, cho nên Thần Dạ mới nghĩ đến, cuối cùng chính là mượn Thính Nhất Lâu đi tìm Phong Ma, nếu như Thính Nhất Lâu chính là phe đối địch, cơ hội tìm được càng lớn.
Hệ thống tình báo trải rộng cả trung vực, địch nhân như vậy làm sao dễ dàng cho chúng tồn tại trước mặt của mình chứ?
Đương nhiên không phải là địch nhân là tốt nhất, sự tồn tại của Thính Nhất Lâu kỳ thật rất trọng yếu.
- Thần Dạ, Tử Huyên, xong rồi!
Hai người trong thời gian nói chuyện ngắn ngủi, giữa không trung trước người long hoàng đã có một cánh cửa không gian hiện ra.
Không hổ là caot hủ Thánh Huyền, dễ dàng xây dựng thông đạo không gian như vậy.
Sau khi đạt tới Thánh Huyền, có thể hóa không gian chi lực, phàm là lực lượng không gian, chỉ cần nơi đã đi qua thì có thể kết nối được, đây là diệu dụng của lực lượng thiên địa.
Trên thế gian này không có gì ngoài lực lượng bổn nguyên và Thiên Đạo chi lực hư vô mờ mịt, đều là lực lượng cường đại nhất, trong truyền thuyết khi đạt tới Thiên Huyền, lực lượng thiên địa có thể sử dụng tùy tâm, dùng như cánh tay, đến lúc đó cái gọi là thần thông trong mắt người khác cũng chẳng phải thần thông gì.
Cao thủ Thiên Huyền giơ tay nhấc chân là có thể khiến thương hải tang điền, không cần bất luận bày ra cái gì, có thể phát huy ra lực lượng vô cùng cường đại.
Ba đạo thân ảnh nhanh chóng vượt qua thông đạo không gian, nháy mắt sau cánh cửa không gian từ từ tiêu tán ở trong hư không, nếu có người khác tới cũng không thể phát hiện cái gì, nơi đây chẳng có chuyện gì xảy ra.
- Thần Dạ!
- Long hoàng tiền bối, có chuyện cứ nói thẳng.
Nhìn thấy long hoàng ấp a ấp úng, Thần Dạ lập tức nói ra, nhưng trong lòng có vài phần hiếu kỳ, rốt cuộc là cái gì mà thân phận như long hoàng lại ấp a ấp úng.
Dừng một hồi lâu, long hoàng mới nói:
- Các ngươi có đại ân với long tộc chúng ta, cho nên yêu cầu của các ngươi ta căn bản không có cự tuyệt, Hóa Long Trì bởi vì Tử Huyên cần, trưởng lão trong tộc không có phản đối Tử Huyên tiến vào Hóa Long Trì.
- Nhưng mà Hóa Long Trì chính là chí bảo của tộc ta, mỗi khi có tiền bối sắp tọa hóa thì đều tiến vào Hóa Long Trì, sau đó tán đi lực lượng cả đời, hóa thành lực lượng của bọn họ dung nhập vào trong Hóa Long Trì.
- Ta đây biết rõ, long hoàng tiền bối, ý ngươi là sau khi đi vào Hóa
Long Trì cũng cần chúng ta trải qua chút khảo nghiệm, đúng không?
Thần Dạ hỏi.
- Đúng!
Long hoàng không có phủ nhận, hắn nói ra:
- Trong vô số năm tích lũy, lực lượng ngưng tụ trong Hóa Long Trì đã đạt tới mức khủng khiếp. Kể từ đó mới có thể bảo trì long tộc truyền thừa, có thể kéo dài tới bây giờ, cho dù nhiều năm qua, bởi vì đại chiến năm đó khiến long tộc suy yếu, nhưng vẫn tồn tại trên thế gian như trước.
- Cũng bởi vì đại chiến này, sau đó cao thủ long tộc chúng ta vẫn lạc nhiều, không cách nào tiến vào Hóa Long Trì, khiến ta long tộc truyền thừa những năm gần đây xuất hiện đứt gãy, bởi vậy Hóa Long Trì càng trân quý và khẩn trương, cho tới bây giờ đã vô pháp để cho hậu bối chúng ta tiến vào, cho nên...
Long hoàng có chút xấu hổ nhìn qua Thần Dạ cùng Tử Huyên, hắn không nghi ngờ Thần Dạ từng nói qua, bởi vì long hoàng rất rõ ràng, nếu như không phải Hỏa Long ba chân và Hắc Long hai vị tiền bối nguyện ý, Thần Dạ cũng không có khả năng có được Bách Chiến Quyết cùng với truyền thừa cả đời của Hắc Long.
Bởi vậy Thần Dạ đối với long tộc mà nói có thiên đại ân tình, ân tình này đủ long tộc dốc túi trợ giúp, nhưng mà...
Tử Huyên cười lên, nói ra:
- Long hoàng tiền bối, không có sao, đến lúc đó ngươi dựa theo quy củ long tộc mà định đi.
- Đa tạ cô nương!
Long hoàng ôm quyền, thần sắc trịnh trọng nói ra.
Đối với thực lực của Tử Huyên, long hoàng cho dù chưa từng lĩnh giáo qua, nhưng đã tận mắt tâấy qua, phóng nhãn người trẻ tuổi trên thế gian, chỉ sợ người có thể vượt qua Tử Huyên là không có tồn tại.
Với tuổi của nàng đạt tới Tôn Huyền tam trọng, thiên phú tu luyện bực này là không thể so sánh! Cho dù long tộc cường đại, thế nhưng mà muốn tìm ra ra hậu bối trẻ tuổi giao thủ với Tử Huyên là căn bản không có.
Bởi vậy long hoàng từ trong lời của nàng nghe được tự tin vô cùng cường đại, nhưng mà khảo nghiệm của long tộc cũng không đơn giản như vậy.
Nếu không long hoàng căn bản không cần ôm áy náy gì với Thần Dạ cùng Tử Huyên, thấy long hoàng như vậy, Thần Dạ cười nói:
- Long hoàng tiền bối, Hóa Long Trì chúng ta không phải không thể tiến vào, cho nên ngươi nên tâm bình khí hòa, mặc kệ khảo nghiệm gì cũng không làm khó được ta.
Cũng không có khả năng những lão quái vật trong long tộc vì chuyện lặt vặt toàn lực ra tay với bọn họ chứ? Chỉ cần không phải những người này ra tay, mà dù ra tay chỉ cần không dùng toàn lực thì Thần Dạ không có gì lo lắng, bởi vì hắn tin tưởng thực lực của Tử Huyên.
Đừng nhìn hiện tại Thần Dạ nương tựa vào thực lực bản thân, tăng thêm rất nhiều thủ đoạn là có thể đánh một trận với cao thủ Tôn Huyền, nhưng mà nếu đối mặt với đối thủ như Tử Huyên, Thần Dạ cũng không có tin tưởng.
Long hoàng áy náy cười cười, trầm mặc xuống!
Trong một nơi xa xôi của trung vực, đây là một nơi tự thành không gian.
Phía chân trời có tầng mây dày đặc phiêu đãng, nhưng mà nhưng đám mây có màu đỏ tươi nhìn từ đàng xa giống như mây máu.
Dưới tầng mây bao phủ, cả thiên địa phía dưới bày màu sắc đỏ tươi, không chỉ như thế, khí tức phiêu đãng trong không gian cũng cực kỳ nồng mùi máu tươi, giống như thế giới này là thế giới của máu, cực kỳ đáng sợ.
Thời điểm đứng trên mặt đất, thình lình toàn bộ đại địa bị máu tươi bao phủ, bởi vì máu tươi quá nồng, quá tanh khiến cho máu đông cứng thành đất.
Nơi đây rõ ràng là biến máu chân chính.
Trong biển máu gợn sóng quay cuồn, âm thanh ầm ầm vang lên không dứt, hào quang đỏ thẫm bắn ra, hô ứng với mây máu phía chân trời, trực tiếp phủ lên thế giới này chẳng khác gì địa ngục.
Mà địa ngục chỉ sợ cũng không có cảnh tượng đáng sợ thế này!
Mây máu nồng đậm bao phủ các nơi, cùng với ở chỗ này không có gì ngoài mùi máu cả, chẳng có khí tức nào khác. Nếu có người đến nơi đây, đừng nói sinh tồn, cho dù hô hấp cũng đủ chết rồi.
Thời khắc này biển máu quay cuồn, đột nhiên mặt ngoài biển máu có vô số máu tươi ngưng tụ rất nhanh, đến cuối cùng giống như có một gương mặt lớn ngưng kết lại.
- Vô số năm trôi qua, hôm nay lại có một lão bằng hữu đi xa vĩnh viễn, đúng là có chút ít hoài niệm thời gian ah, chỉ tiếc bất kể thế nào thì thời gian sẽ không quay lại, ha ha, Huyền Đế, đi tốt!
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
25 chương
290 chương
6 chương
108 chương
1714 chương
180 chương
200 chương
71 chương