Đế Quân

Chương 1001

Mọi người phía dưới bởi vì kết trận, mặc dù là bị oanh tán thì đồng thời lui ra phía sau, lực lượng cường đại cũng là mọi người chia sẻ, nhưng mà Hắc Long, chỉ một mình thừa nhận, bị đánh bay ra xa mấy ngàn thước, máu tươi rơi xuống. - Thiên ma chân hỏa, Phần Thanh Thiên! Trong nội tâm Tử Huyên đau đớn không thôi, khu động Thiên Ma Liên xuất hiện trước người phong long, hỏa diễm phô thiên cía địa hiện ra, bao phủ phong long. Thiên ma chân hỏa hiên nhiên hữu hiệu với phong long, nó gào rú thảm thiết, không ngừng vang vọng trong không gian, nhưng đồng thời cũng kích phát lệ khí của nó, thời điểm nó xoay tròn, phong bạo càng cường đại mang theo hỏa diễm đánh thẳng vào người Tử Huyên. - Thiên Ma Liên, hộ thân! Hoa sen ngâm đen xuất hiện, đột nhiên nở ra, bảy múi lá sen từ hoa sen dưới chân Tử Huyên kéo dài ra, thủ hộ nàng ở bên trong. Rầm rầm! Mọi người công kích . - Tử Huyên! Một đạo thân ảng từ xa bắn tới, bắt đầu khởi động và hắc mang tiêu tán, hóa thành hình người, nhanh như thiểm điện lao tới bên cạnh Tử Huyên, lòng bàn tay của hắn nhấc lên, huyền khí bàng bạc lướt đi, hóa thành ngọn lửa vô hình, rất nhanh bắn thẳng vào phong bạo mang theo hỏa diễm. Tử Huyên lập tức hiểu ý của Thần Dạ, tâm thần khẽ động, năng lực của nàng đặc biệt cường đại, lập tức vận hành, huyền khí của Thần Dạ biến thành hỏa diễm, thời điểm hỏa diễm thiêu đốt đã bị ngăn cản, hòa hợp một phần tử của thiên ma chân hỏa. Tử Huyên có năng lực như thế, cho dù là năng lượng gì, chỉ cần cho nàng đầy đủ thời gian có thể quy cho mình dùng! Hiện tại thời gian không đủ, nhưng hỏa diễm thuộc về Thần Dạ, sức chống cự hạ xuống thấp nhất, Tử Huyên muốn dung hợp không cần quá nhiều thời gian, thiên ma chân hỏa càng là vương giả trong hỏa diễm, Thần Dạ cố tình nên dung hợp dễ dàng. Hai hỏa diễm tương dung, trực tiếp quét qua không gian chung quanh, không gian trụ trọng không chịu nổi, hỏa diễm lập tức tăng uy lực lên gấp mấy lần. Bồng bồng! Trong riếng nổ kịch liệt, thân hình khổng lồ của phong long trong lấy mắt tăng thêm tốc độ, vô thanh vô tức biến mất ở các nơi, nhưng mà lúc biến mất cũng mang theo lực lượng cường đại. Phong long kia cuôi cùng không thấy đâu, tất cả mọi người ở đây đều có thương thế khác nhau, thực tế Thần Dạ bị thương càng nặng. Lúc này tất cả mọi người trầm mặc, lúc này mới chỉ là đợt công kích thứ ba mà thôi, đã làm cho bọn họ thiếu chút nữa sụp đổ, công kích kế tiếp sẽ cường đại như thế nào? - Thần Dạ! Đánh tan phong long, Tử Huyên thu hồi Thiên Ma Liên, vội vàng cầm chặt tay Thần Dạ, năng lượng huyền khí không ngừng rót vào người của hắn. - Không có việc gì, đừng lo lắng cho ta! Phong long công kích cho dù cường đại, Thần Dạ liên tục ngăn cản chính diện hai lần, không đề cập tới thân thể Thần Dạ cường hãn, phẩm chất huyền khí tăng mạnh, có một điểm vẫn tồn tại chân thật. Huyền Linh Thánh Trận chính là cửa khẩu tiến vào truyền thừa cuối cùng, cho nên cực kỳ cường đại, nhưng mà tuyệt đối sẽ không cường đại tới mức giết toàn bộ người tiến vào. U Nhi nói lời này thì Thần Dạ nhớ kỹ trong lòng, Huyền Linh Thánh Trận cực kỳ hoàn mỹ, nhưng vẫn có dấu vết tìm ra, điều này cũng có ý nghĩa, Huyền Linh Thánh Trận xuất hiện bản chất chỉ là một khảo nghiệm, thực sự không phải là hoàn toàn ngăn cản, nếu không truyền thừa chi địa không cần xuất hiện nữa. Cho nên phong long công kích cường đại thì cường đại, dùng thực lực của Thần Dạ vẫn có thể ngăn cản được, đương nhiên bị thương là khó tránh khỏi. Sau khi nghỉ ngơi và khôi phục vài phút, Thần Dạ lại bay lên không trung, bàn tay lớn huy động, mọi người lập tức khôi phục trận hình, sải bước đi thẳng tới mục tiêu. Thời điểm này Thần Dạ đã không cần phải nói cái gì, Thính Nhất Lâu ba thế lực cùng với các cao thủ khác lấy hắn làm trung tâm. Bắt đầu đi tới, trong lòng mọi người không có gì ngoài Thần Dạ cùng Tử Huyên, những thứ khác không đặt trong lòng, mặc dù là Trạc Ly cũng có chút bận tâm. Vừa rồi chỉ là một con phong long, luận lực công kích cơ hồ đạt tới Tôn Huyền đỉnh phong, nếu không phải chỉ là năng lượng thể, cũng không có linh trí gì, chỉ sợ mọi người ở đây phải chết hơn phân nửa. Kế tiếp dù chỉ là một lớp công kích, chắc hẳn sẽ còn mạnh hơn phong long, đây chẳng phải nói công kích kế tiếp sẽ là cao thủ Thánh Huyền sao? Thánh Huyền! Chỉ hai chữ đơn giản lại đại biểu cho đỉnh phong của phiến thiên địa này! Cao thủ bực này cho dù chỉ là năng lượng thể, nhưng mang chỉ hai chữ Thánh Huyền cũng không phải người nơi đây có thể ứng phó được. Đối mặt với cao thủ cường đại, số lượng đã mất đi ý nghĩa, trước mặt cao thủ bực này, võ giả phía dưới chẳng khác gì con sâu cái kiến. Suy nghĩ trong lòng mọi người thì Thần Dạ có lẽ biết rõ, nhưng lại biết những chuyện này không trọng yếu, nhưng hắn chỉ biết cho dù như thế nào, cửa ải này đều phải vượt qua, cho dù chỉ còn mấy người cuối cùng, uy lực đạit rận tăng vọt, vì Tử Huyên nên hắn chắc chắn phải thông qua. Đại trận khổng lồ cũng không có yên tĩnh bao nhiêu, trên bầu trời thậm chí xuất hiện mưa đá, mưa to như trút nước, hàn khí bao phủ khắp nơi, thậm chí ngay cả không khí cũng có dấu hiệu hóa thành băng. Trong nơi đây hàn khí tràn ngập, thời gian chừng vài phút cả phiến thế giới này bị đông lại thành băng, trước mắt chỉ có băng hàn. Người tu vị hơi yếu khi bông tuyết rơi xuống đá phát run, bọn họ thậm chí cảm ứng được huyền khí trong cơ thể mình đã sắp bị đông cứng lại. Ông! Thần Dạ vung tay lên, huyền khí trong người tuôn ra, lập tức xua tan hàn khí, ấm áp bao phủ mọi người, hình thành một bình chướng bằng băng, ngăn cản tất cả hàn khí ở bên ngoài. Sau đó Thần Dạ xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, người trẻ tuổi áo xanh này mang rung động lớn cho mọi người, thật sự là rất nhiều, nhưng lần này càng khiếp sợ hơ. Huyền khí của hắn không lâu trước đó biến thành hỏa diễm nóng rực, giờ phút này lại biến thành hàn băng âm lãnh... Nhưng mà còn không chờ mọi người khiếp sợ, trùng kích mãnh liệt từ bốn phương tám hướng ập tới, trong nháy mắt huyền khí hàng băng hóa thành bình chướng của Thần Dạ đã vỡ vụn ra. Cùng lúc đó thiên địa đầy hàn băng và hàn khí cực đoan ập tới, không qua bao lâu một thân ảnh khổng lồ xuất hiện trong thế giới băng giá này. - Giống như Long không phải Long, như cá không phải cá, hình thể như chim, hai cánh che bầu trời, cái này... Trạc Ly kinh hô: - Đây là, Côn Bằng? Tiếng nói vừa ra, đám người khiếp sợ biến sắc. Côn Bằng chính là thượng cổ hung thú, vô cùng cường đại, có bí thư ghi lại, Côn Bằng bay lượn cửu thiên, tìm quỳnh tương làm làm đồ uống, bắt thần long mà ăn. Chỉ cần điểm này cũng đủ khiến mọi người biết rõ thượng cổ hung thú này có bao nhiêu cường đại. Vạn lần không có ngờ tới, ở nơi này có một con Côn Bằng. Thực tế hàn khí nơi đây chính là từ hia cánh Côn Bằng sinh ra, trên đó còn tỏa ra hào quang sâu kín, trong hao quang mang theo ý hung mãnh, cũng chứng minh Côn Bằng này cường đại.