Cửu dương binh vương
Chương 389 : mượn đao diệt giặc (phần 7)
Bị giữ trong đồn cảnh sát Trung Hải gần mười tiếng đồng hồ, Mộ San San được Lâm Phi đưa ra khỏi phòng thẩm vấn với mái tóc mây đen nhánh cột cao, gương mặt xinh đẹp và làn da trắng nõn. Tới khi đi tới gần chiếc BMW, Mộ San San mới kịp trấn tĩnh lại. Cô đứng trước chiếc BMW, lấy tay ra khỏi bàn tay của gã chồng hời, đôi mắt thanh tú chăm chú nhìn Lâm Phi, kẻ đưa cô ra khỏi đồn cảnh sát thành phố Trung Hải mà không bị bất cứ ai cản trở. Cô, cần một lời giải thích! Mới vài phút trước đây khi đang ở phòng thẩm vấn, cô còn bị Phương Văn Hi chế giễu, thậm chí còn bị uy hiếp phải làm người tình của hắn mới hy vọng thoát khỏi đây. Mặc dù trước giờ Mộ San San chưa từng nghi ngờ chuyện cô có thể bình an ra khỏi phòng thẩm vấn nhưng khi cảnh sát vũ trang xông vào tòa Vọng Nguyệt bắt Trần Tử Mặc, giải cô về đồn điều tra, Mộ San San biết rằng trong thời gian ngắn, cô rất khó ra khỏi đồn cảnh sát. Đội ngũ luật sư phòng pháp lý của Mộ Thị muốn bảo lãnh cô nhưng thất bại. Giám đốc điều hành Thẩm Phương Hoa tìm gặp phó chủ tịch thành phố quản lý hình sự nhưng bị từ chối. Những chuyện này đã ngầm nhắc nhở Mộ San San, cô... gặp rắc rối rồi! Vụ đánh cướp trung tâm thương mại Đông Phương, Mộ San San cũng có nghe qua, cô biết rõ ảnh hưởng tiêu cực mà vụ việc này gây ra cho thành phố Trung Hải nên trước khi sự việc được điều tra rõ ràng, sếp Mộ không nghĩ ra lý do gì khiến cảnh sát Trung Hải thả cô ra dễ dàng như vậy. Nhất là sau sự xuất hiện của Phương Văn Hi, Mộ San San đã đoán ra kẻ ra tay với mình chính là nhà họ Phương. Thậm chí cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị giữ lại đồn cảnh sát mười ngày nửa tháng. Ở vị thế đối lập với nhà họ Phương nên Mộ San San biết rõ, nếu như bọn họ đã quyết định ra tay với cô, lại không dễ dàng gì hãm hại cô vào đồn, chắc chắn sẽ không tiếc mọi giá dồn cô vào chỗ chết. Mộ San San dám mắng Phương Văn Hi ghê tởm không phải vì cô tin rằng, chỉ dựa vào lời khai một phía của Trần Tử Mặc, cảnh sát Trung Hải không dám làm gì cô. Mà bởi vì Phương Văn Hi thực sự khiến cô cảm thấy ghê tởm, khiến cô phẫn nộ. Trước đó, cũng vì nghĩ rằng không thể ra ngoài trong thời gian ngắn, Mộ San San mới quyết định để Lâm Phi thay cô giữ chức tổng giám đốc Mộ Thị. Đây là cách làm tạm thời giúp phân tán sự chú ý của dư luận về việc cô bị bắt giam, đồng thời ổn định tình hình tập đoàn Mộ Thị. Sau khi Thẩm Phương Hoa đi, sự xuất hiện của Phương Văn Hi, ở một khía cạnh nào đó thực sự nằm ngoài dự đoán của Mộ San San. Tuy nhiên điều này càng khẳng định tính tiên quyết của việc Lâm Phi làm tổng giám đốc Mộ Thị. Điều làm cô kinh ngạc thực sự, thậm chí hoàn toàn vượt xa mong đợi của cô chính là sự xuất hiện bất ngờ của gã chồng hời Lâm Phi. Nói đúng hơn là Mộ San San không hề ngờ tới Lâm Phi sẽ tới phòng thẩm vấn thăm cô. Mặc dù hiểu rõ tính lười biếng trong công việc hàng ngày của Lâm Phi, Mộ San San cũng đoán được, sau khi Thẩm Phương Hoa tuyên bố với bên ngoài để Lâm Phi giữ chức tổng giám đốc, hắn sẽ chạy tới đồn cảnh sát ngay lập tức để lý luận với cô. Đương nhiên cô cũng có lòng tin ít nhiều vì ngày thường Lâm Phi vẫn luôn ngấp nghé mặt mày và dáng vóc của cô. Thậm chí Mộ San San còn nghĩ người đón cô ra ngoài chính là Lâm Phi. Chỉ là không ngờ hắn lại tới nhanh như vậy. Đương nhiên cô vẫn không khỏi bất ngờ vì bản thân được ra ngoài dễ dàng như vậy. Dễ dàng tới mức Mộ San San còn chưa kịp định hình mọi chuyện xảy ra, Lâm Phi đã bước vào trong phòng thẩm vấn. Trong suốt đường đi, Lâm Phi đã nói gì với cô và làm sao đưa cô ra ngoài, cô hoàn toàn không có ấn tượng gì. Không thể nói tâm lý Mộ San San không vững vàng mà quả thực sự xuất hiện đột ngột của Lâm Phi khiến Mộ San San không khỏi sững sờ. Ngay cả khi Lâm Phi dắt tay cô ra khỏi phòng thẩm tra, khuỷu tay hắn không biết vô tình hay cố ý cọ sát vào khuôn ngực đầy đặn của mình, Mộ San San cũng không chú ý. “Anh nhìn đủ chưa?!” Vừa ra khỏi đồn cảnh sát Trung Hải, Mộ San San chỉ muốn nghe Lâm Phi giải thích rõ ràng, nhưng hắn không nhưng không lên tiếng giải thích bất cứ điều gì mà ngược lại cứ dán mắt vào cặp núi đôi đầy đầy đặn của mình, Mộ San San không khỏi bực bội! “Sờ còn sờ không đủ nữa, nhìn làm sao đủ được!” Vốn đang đắm chìm trước vẻ đẹp của hai gò bồng đảo tuyệt đẹp ấy, bị Mộ San San trách mắng một câu, Lâm Phi đã không nhịn được than thở trong lòng. Đương nhiên chỉ ở trong lòng. Mặc dù hắn rất muốn tiến thêm bước nữa, dùng tay cảm nhận sự tuyệt vời đến từ đôi bồng đảo căng tràn ấy của sếp Mộ nhưng vì hiểu rõ tính cách lạnh lùng khác thường của cô, Lâm Phi biết chắc Mộ San San sẽ không cho hắn cơ hội này. Ít ra là tạm thời không cho... “Vợ ơi, em thấy đó, chúng ta kết hôn lâu như vậy rồi. Nếu như anh nói anh nhìn chưa đủ, có phải có thể...” “Nếu như anh muốn bị cảnh sát bắt vào trong, anh có thể thử!” Cũng giống như Lâm Phi nói kết hôn cũng lâu rồi nên hắn vừa mở miệng, Mộ San San đã biết gã chồng hời này định làm gì với cô. Thấy vậy, cô thẳng thừng cắt đứt suy nghĩ của hắn. Dù gì cũng kết hôn lâu rồi nên lúc không có chuyện, nhìn vài cái, cũng được! Muốn sờ? Thế thì chuẩn bị tâm lý ăn cơm tù đi! Ý đe dọa trong lời sếp Mộ, sao Lâm Phi lại không cảm nhận được chứ. Đang yên đang lành vào đồn làm gì chứ. Hắn mà thực sự làm gì Mộ San San thì khó đảm bảo trong cơn tức giận cô không hét lên nói hắn sàm sỡ. Với mặt mũi và dáng vóc của sếp Mộ, chắc chắn có không ít cảnh sát bằng lòng chạy ra nhiệt tình giúp đỡ. “Chuyện Phương Văn Hi là thế nào?!” Sau khi bị chê trách một câu, ánh mắt hăm hở khi nhìn vào một số bộ phận nhạy cảm của cô cũng đã tiết chế lại nhưng Lâm Phi vẫn không định giải thích gì với Mộ San San. Thấy vậy, cô chỉ đành tự hỏi hắn. “Ông già cậu ta rửa tiền bị bắt, cậu ta cũng tự chui đầu vào lưới.” “Nói cụ thể một chút.” “Bởi vì chồng em thông minh tài giỏi nên nhà bọn họ xong đời, không thể uy hiếp được vợ anh nữa.” Lâm Phi giải thích qua với Mộ San San vài câu rồi kéo cô lên xe đi khỏi đồn cảnh sát tránh bị một vài cảnh sát nhiệt tình nào đó gây rắc rối vì mấy câu đe dọa của Mộ San San...
Truyện khác cùng thể loại
1999 chương
501 chương
11 chương
28 chương
188 chương
84 chương