Cửu dương binh vương
Chương 203 : Cảnh cáo
“Ý kiến của anh là, anh hoàn toàn tán thành ý kiến của vợ.”
Sau khi suy nghĩ kỹ càng chuyện Mộ San San để Mạnh Tuyết Nhi làm lễ tân ở công ty, Lâm Phi liền gật đầu đồng ý.
Lâm Phi vốn có ý cho Mạnh Tuyết Nhi làm thư ký của mình. Điều này không liên quan tới chuyện Lâm Phi muốn mở rộng ban thư ký mà là vì hắn muốn Mạnh Tuyết Nhi ở trong phạm vi bảo vệ của hắn.
Trong văn phòng của Lâm Phi, Mạnh Tuyết Nhi sẽ được bảo vệ tốt nhất, không bị quấy rối bởi các yếu tố bên ngoài.
Nhưng rõ ràng Lâm Phi không thể bảo vệ Mạnh Tuyết Nhi cả đời. Đóa hoa trong phòng kính mãi mãi không thể nở rộ.
Trong khi đó Mộ San San đang mài rũa Mạnh Tuyết Nhi, đứng dưới góc độ một cô gái tự trưởng thành mà sắp xếp cho Mạnh Tuyết Nhi vị trí lễ tân.
Mặc dù xuất phát điểm của họ không giống nhau nhưng cho dù là Mộ San San hay Lâm Phi cũng đều muốn tốt cho Mạnh Tuyết Nhi.
Không liên quan tới đúng sai, mà chỉ có phù hợp hay không.
Nhưng về lâu về dài, rõ ràng sự sắp xếp của Mộ San San phù hợp với Mạnh Tuyết Nhi hơn.
“Không ý kiến gì?” Mộ San San nhìn Lâm Phi bằng ánh mắt lạnh lùng như dò xét: “Trước đây không phải anh luôn muốn tôi điều cho anh thêm một thư ký sao. Tôi thấy Mạnh Tuyết Nhi này cũng không tệ, hay là tôi điều cô bé này làm thư ký cho anh?”
Mẹ kiếp, tôi còn phải nghĩ tới tình nghĩa.
“Vợ à, tạm thời anh không thiếu thư ký.”
Lâm Phi ngay lập tức tỏ rõ thái độ, kiên quyết và vô cùng xác thực phủ nhận đề nghị của Mộ San San.
Không phủ nhận không được!
Rõ ràng Mộ San San đang gày bẫy Lâm Phi, nếu như Lâm Phi dám gật đầu để Mạnh Tuyết Nhi làm thư ký cho hắn thì đừng nói Mạnh Tuyết Nhi không vào nổi tập đoàn Mộ Thị mà Lâm Phi cũng không dễ sống.
“Thực sự không thiếu?”
“Không thiếu!”
“Nếu như không thiếu, vậy thì anh có nên giải thích với tôi danh sách đăng ký này là như thế nào không?!” Càng nói, giọng điệu của Mộ San San càng trở nên lạnh lùng, cô lấy bản tài liệu trên bàn đập mạnh về phía Lâm Phi.
“Danh sách gì?” Mộ San San đột nhiên trở mặt khiến Lâm Phi trở tay không kịp.
Lâm Phi lấy danh sách lên xem qua, khói đen trong đầu bốc lên ngùn ngụt.
Tất cả tên trong danh sách, Lâm Phi không quen lấy một người nhưng không khó để hắn đoán ra xuất xứ của nó.
Không lâu trước đó, Lâm Phi từng đứng trước tòa Vọng Nguyệt mời mọc những cô gái trẻ tuổi tới Mộ Thị phỏng vấn.
Sau khi phát biểu sau, Lâm Phi liền ra lệnh cho thư ký số một của hắn, cũng là thư ký duy nhất, Tiêu Y Na thống kê lại những cô gái muốn làm thư ký cho phó phòng hắn.
Trong khi đó, bản danh sách Mộ San San đập lên người Lâm Phi rõ ràng là bản phó phòng Lâm yêu cầu Tiêu Y Na làm.
Nếu chỉ như vậy mặt mày Lâm Phi cũng không tới nỗi khó coi tới mức này.
Danh sách Tiêu Y Na đưa cho Mộ San San không chỉ có tên nhưng cô gái trẻ có lòng muốn làm thư ký cho Mộ San San mà thư ký Tiêu còn cố ý đâm sau lưng Lâm Phi một nhát.
Tiêu Y Na đã liệt kê ra sở trường, ba vòng, tình trạng hôn nhân của những cô gái này lên danh sách. Sau những mục này, Tiêu Y Na còn thêm cho mỗi người một câu: Phù hợp với nhu cầu mát xa của phó phòng Lâm, phù hợp với nhu cầu thác tùng của phó phòng, đối tượng tuyệt vời trong qui tắc ngầm của phó phòng…
Rõ ràng phó phòng Lâm đã bị thư ký của mình đào hố.
Không phải hố bình thường mà là hố sâu chết người không cần đền mạng!
Gương mặt xinh đẹp của Mộ San San đã phủ lớp sương lạnh, cô nhìn Lâm Phi không chớp mắt nói từng chữ: “Hai mươi bảy người ứng tuyển! Phó phòng Lâm, khẩu vị của anh cũng phong phú nhỉ!”
Mộ San San vừa nói xong câu này, nhiệt độ văn phòng như giảm xuống mấy độ.
“Vợ à, anh cho rằng trong công việc sau này, anh chỉ cần một thư ký Tiêu Y Na là đủ rồi.” Dưới ánh nhìn lạnh lùng đầy sát khí của Mộ San San, Lâm Phi dứt khoát từ bỏ suy nghĩ biện hộ cho mìn để lựa chọn cách làm sáng suốt hơn, tỏ rõ thái độ, chỉ cần một thư ký.
Trời biết lúc nói những câu này, Lâm Phi đau lòng tới mức nào.
Đối với hai mười bảy người ứng tuyển, Lâm Phi chỉ cần âm thầm giở một chút mánh khóe, tuyển mười tám người, hẳn là không thành vấn đề.
Nhưng bị Tiêu Y Na bán đứng, lại thêm Mộ nữ thần can thiệp, mong ước thành lập ban thư của Lâm Phi đã định sẵn không thể thành hiện thực.
Gương mặt xinh đẹp băng giá của Mộ San San dần dịu lại, Lâm Phi từ bỏ tranh luận, quả quyết nhận sai khiến cô hài lòng đôi chút.
“Trước đây không lâu, tôi đã ủy thác thư ký Tiêu làm cố vấn đặc biệt của tôi ở phòng bảo vệ. Tôi không hy vọng sau này nghe thấy bất cứ chuyện gì liên quan tới việc cô ấy phải chịu ấm ức trong phòng bảo vệ nữa, hiểu chưa?”
“Sếp Mộ anh minh!” Dưới cái nhìn lạnh lùng của Mộ San San, Lâm Phi yếu thế chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Thực ra trong lòng hắn bứt rứt vô cùng.
Hành động này của Mộ San San rõ ràng đang nói với Lâm Phi, Tiêu Y Na là người của cô, sau này sẽ thay cô giám sát Lâm Phi, tốt nhất Lâm Phi nên biết điều một chút.
Rõ ràng là mưu cao!
Chiêu này của sếp Mộ không phải trò đùa!
Cho dù Lâm Phi không muốn thừa nhận nhưng lần này hắn thực sự đã thua.
“Xong chuyện công, tiếp theo chúng ta nên bàn chuyện nhà rồi?”
Khi Lâm Phi đang nghĩ trở về sẽ xử lý tên phản bội Tiêu Y Na như thế nào thì Mộ San San đứng bật dậy bước tới chỗ Lâm Phi đứng trước mặt hắn.
Cơ thể quyến rũ hút hồn của Mộ San San chỉ cách Lâm Phi chưa đầy gang tấc, Lâm Phi chỉ cần đưa tay ra liền có thể ôm cô vào lòng. Nếu như là lúc bình thường, chắc chắn Lâm Phi sẽ làm vậy nhưng bây giờ hắn chỉ muốn rời khỏi tầm mắt của Mộ San San trong thời gian nhanh nhất.
Nếu như là lúc hai người vừa kết hôn, cho dù Lâm Phi có đi chơi gái bị Mộ San San bắt tại trận cũng sẽ không gượng gạo như bây giờ.
Bây giờ quan hệ vợ chồng của hai người đã được cải thiện không ít nên lúc này Lâm Phi càng không thể thờ ơ với cảm nhận của Mộ San San.
“Vợ ơi, đột nhiên anh nhớ ra anh còn việc chưa làm xong, chúng ta gặp sau nhé.”
“Sau, dám làm không dám nhận hả?”
“Mộ San San, em phải biết em còn chưa làm tròn nghĩa vụ của một người vợ. Người thực sự dám gả không dám nhận là em mới đúng?”
Không thể không nói việc Mộ San San không thực sự thực hiện nghĩa vụ của một người vợ chính là điểm yếu của Mộ San San.
Tuy vậy, lần này Mộ San San sớm đã nghĩ tới Lâm Phi sẽ nói như vậy nên việc Lâm Phi nhắc lại chuyện cũ không hề khiến Mộ San San nhụt chí bỏ cuộc.
“Điều kiện tiên quyết của làm tròn nghĩa vụ là thực hiện quyền lợi. Nếu như anh đã thừa nhận tôi là vợ anh thì với tư cách là một người vợ, tôi cần cảnh cáo anh, Mộ San San tôi chấp nhận ly hôn chứ không tha thứ cho kẻ ngoại tình!”
Truyện khác cùng thể loại
1999 chương
501 chương
11 chương
28 chương
188 chương
84 chương