Cửu Đỉnh Ký
Chương 497 : Lục Nhĩ Toản Địa Thử
Tuyết, gió rít lên, cát bụi cuồn cuộn bốc lên vô tận.
Bên ngoài Hồng Thiên Thành, từng hàng kỵ binh dài liên miên ba dặm rất kinh người. Ai nấy đều quyết tử. Binh sĩ quyết tử cũng chưa đáng sợ, nhưng binh quyết tử lại có thực lực mạnh, hơn nữa số lượng nhiều, chiến giáp, chiến mã cũng đều là thượng đẳng, còn có hai đại hư cảnh thống lĩnh.
Binh lính quyết tử như vậy quả là đáng sợ!
Lúc này chiến ý của bảy vạn tám ngàn ba trăm sáu mươi hai kỵ binh như ngưng kết thành một khối. Trong lòng mọi người đều gầm thét, chỉ muốn giết chết đám người xâm lược! Giết một tên là hòa vốn, giết hai tên là lời rồi, giết được mười có chết cũng mỉm cười!
- Chiến!
- Chiến!
- Chiến!
Bảy vạn tám ngàn ba trăm sáu mươi hai tiếng gầm, chấn động lòng người.
Đại doanh của trung quân Thiên Thần cung, bọn người Tuyết Liên giáo chủ, Đằng Thanh Sơn, Lý Quân đều ở đây.
- Không ổn.
Tuyết Liên giáo chủ xinh đẹp tuyệt trần giật mình.
- Nhuệ khí đại quân Thiên Thần cung chúng ta đã bị ảnh hưởng rồi.
Ai cũng sợ người liều mạng.
Tinh thần đại quân Thiên Thần cung sao có thể không hạ xuống chứ?
- Nhìn kìa!
Đằng Thanh Sơn hướng mắt ra phía trước.
- Đại hòa thượng Thiên Thần tới trận tiền rồi.
Trước trận tiền nơi hai quân giằng co, Đại hòa thượng mặc trường bào đỏ đứng cười tủm tỉm trước trận, vừa mở miệng, thanh âm trở thành tiếng sấm không ngừng ầm ì trong thiên địa:
- Bọn nhỏ Hồng Thiên Thành may mắn còn sống nghe đây. Chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, Thiên Thần cung nam bắc hợp công Hồng Thiên Thành, thế như chẻ tre. Tới bây giờ, cũng chỉ còn lại có một thành trì cuối cùng. Mấy tháng qua, Hồng Thiên Thành đã chết rất nhiều người rồi.
Thanh âm của Thiên Thần có một luồng ma lực kỳ dị, khoan vào đầu người khác.
Cho dù lúc trước, có rất nhiều quân sĩ Hồng Thiên Thành nhất quyết tử, lúc này cũng có không ít người bị ảnh hưởng, nhớ tới con cái, họ hàng.
- Biến!
Một hán tử đầu trọc mặc chiến giáp màu đỏ, cầm song kiếm quát lớn một tiếng, thanh âm như nện vào lòng người. Hắn trợn hai mắt, như một pho tượng chiến thần.
- Tô Mông Khắc, đại quân Thiên Thần Sơn ngươi trong mấy tháng ngắn ngủn đã giết chết không biết bao nhiêu đệ tử Hồng Thiên Thành ta. Bây giờ lại làm bộ người tốt. Đồ lừa trọc, biến đi!!
Một tráng hán hói đầu cầm chiến đao cạnh hắn cũng trừng mắt quát:
- Hán tử Hồng Thiên Thành, là hán tử đỉnh thiên lập địa nhất trong thiên địa. Ta thề, sinh là người Hồng Thiên Thành, chết là quỷ Hồng Thiên Thành!
- Hồng Thiên Thành chúng ta mấy ngày qua đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
- Bảy vạn tám ngàn ba trăm sáu mươi hai huynh đệ, còn có ta Diệm Thiên Trường nữa.
Tráng hán hói đầu cầm trường đao gầm to:
- Cùng với huynh trưởng ta Vưu Thạch Kim, hai huynh đệ ta chỉ huy bảy vạn tám ngàn ba trăm sáu mươi hai huynh đệ, đã chuẩn bị chôn theo Hồng Thiên thành rồi. Hôm nay không uống máu địch nhân, ta còn mặt mũi nào đi gặp sư tổ nữa?
- Sư tổ có dạy nam nhân phải giết người, không dạy nam nhân có tâm địa đàn bà.
- Giết! Giết! Giết! Giết!
Bảy vạn tám ngàn kỵ binh đều gầm to, hai mắt cuồng như sói điên.
Đột nhiên.
- Ầm ầm
Mặt đất giữa trận tiền chợt rung rinh, rồi lập tức mặt đất bùng nổ ra, đồng thời một con quái vật khổng lồ từ dưới đất chui lên. Toàn thân quái vật này đều đầy gai.
Thoạt nhìn, nó trông hơi giống nhím. Đầu nó rất nhọn, đặc biệt nhất là nó có sáu cái tai rõ ràng, lắc lư rất khéo léo.
Con quái vật này cao ba trượng, trên đầu nhọn có đôi mắt đen láy đang bốn phía.
- Hống!
Con quái vật gầm lên một tiếng chấn động lòng người
- Ha ha...
- Ha ha...
Hai cường giả hư cảnh Hồng Thiên Thành lúc này lại phát ra tiếng cười to khoái trá. Quái vật trông như con nhím này đang đứng giữa hai đại cường giả hư cảnh, ánh mắt âm lãnh đảo qua đám người Thiên Thần cung. Đám người Bùi Tam, Lý Triều đang đứng giữa đại quân Thiên Thần cung đều biến sắc.
- Lại là Lục Nhĩ Toản Địa Thử!
(wm: Lục Nhĩ Toản Địa Thử - Con chuột sáu tai khoan đất)
- Nó cũng tới à.
Sắc mặt bọn người Bùi Tam đại biến. Còn xa xa, một đám cường giả hư cảnh đang xem cuộc chiến thì tặc lưỡi tán thưởng.
- Lại là Lục Nhĩ Toản Địa Thử.
Đằng Thanh Sơn đang ở giữa trung quân cũng chấn động.
- Con Lục Nhĩ Toản Địa Thử này là một trong tứ đại thần thú ở Cửu Châu Đại Địa. Hồng Thiên Thành lần này xem ra trả giá thật đắt, mới con Lục Nhĩ Toản Địa Thử này tới đây.
Trên Cửu Châu Đại Địa, hư cảnh yêu thú phần lớn đều giấu mình ở các nơi, rất ít ra ngoài.
Nhưng...
Trong hư cảnh yêu thú cũng vẫn có ngoại lệ. Những hư cảnh yêu thú ngoại lệ không cam lòng ở trong rừng hoang thâm sơn, cũng không cam lòng sống ở một nơi cụ thể nào đó. Chúng tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm. Tỷ như... ăn thịt người, hoặc như giết chóc.
Trên Cửu Châu Đại Địa có bốn con thần thú danh khí rất lớn, đến cả cao thủ hậu thiên bình thường cũng biết.
Gọi "thần thú" là do người thường sợ hãi mà cường đại chúng lên nên mới cho chúng là thần thú. Kỳ thật, tứ đại thần thú cũng chỉ là yêu thú hư cảnh... Nói về thực lực, không nhất định mạnh hơn những hư cảnh yêu thú khác.
Yêu thú có rất nhiều chủng loại, chỉ rất ít con mới có thể được coi là "thần thú" thôi. Chỉ có con thực lực mạnh mới có thể được trở thành thần thú.
Tứ đại thần thú danh khí rất lớn trên Cửu Châu. Chúng đều tự do, không bị nhân loại khống chế. Nhưng chúng cũng có dục vọng của mình... Hơn nữa, trí tuệ chúng không thua nhân loại chút nào. Do đó, nhân loại có thể dưa vào dục vọng của chúng, tới mời yêu thú hỗ trợ.
Trong tứ đại thần thú thì con mời xuống núi dễ nhất là Lục Nhĩ Toản Địa Thử.
Con Lục Nhĩ Toản Địa Thử có hang ổ ở tây nam Cửu Châu, trong vùng Nhung Châu. Lục Nhĩ Toản Địa Thử cực kỳ thích ăn... nó thích nhất ăn một loại trái cây - Long Viêm Quả. Nhưng loại Long Viêm quả này vô giá, rất trân quý và hiếm có, rất khó hái. Lục Nhĩ Toản Địa Thử mặc dù cường đại nhưng cũng chỉ có một, rất khó tìm tới Long Viêm Quả.
Do đó --
Bình thường chỉ cần tặng nó đủ Long Viêm Quả là có thể mời được Lục Nhĩ Toản Địa Thử làm việc.
Hư cảnh yêu thú mặc dù tham lam, tàn nhẫn, nhưng khẳng định một điều: chúng rất thủ tín! Chúng đều rất cao ngạo, hư cảnh yêu thú nói được làm được. Lần này Hồng Thiên Thành gặp phải họa diệt thành, liền tới Vũ Hoàng môn, hao phí vô số thiên địa linh bảo, xin Vũ Hoàng môn hỗ trợ, đổi lấy không ít Long Viêm Quả.
Sau đó, thông qua Long Viêm Quả, hơn nữa trong Vũ Hoàng môn lại có người biết thú ngữ, mời họ đi trò chuyện với Lục Nhĩ Toản Địa Thử, nhờ đó mới mời được Lục Nhĩ Toản Địa Thử!
Lục Nhĩ Toản Địa Thử không có gì lợi hại, chỉ có một điểm lợi hại nhất là... khoan đất!
Nó được xưng là có tốc độ khoan đất đệ nhất Cửu Châu Đại Địa.
- Ha ha, có Lục Nhĩ Toản Địa Thử. Bùi Tam mà muốn tiêu diệt Hồng Thiên Thành cũng khó.
Vị tăng nhân thiếu niên mập mạp của Ma Ni Tự cười phá lên như hài tử, chẳng có phong phạm gì của một cao tăng.
- Lục Nhĩ Toản Địa Thử khoan đất rất nhanh. Hai huynh đệ Hồng Thiên Thành, có Lục Nhĩ Toản Địa Thử phụ trợ, hoàn toàn có thể có thể dễ dàng xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào trên chiến trường. Như thế, Thiên Thần cung sẽ lọt vào hoàn cảnh xấu.
Ba đại cường giả Doanh Thị Gia Tộc hứng thú xem cuộc chiến.
Thiên Thần cung bất lợi, họ mới cao hứng.
- Mọi người từ từ xem đi, xem Thiên Thần cung ứng phó ra sao.
Vũ Đồng Hải nhếch miệng cười, rồi liếc mắt trao đổi với một cường giả hư cảnh cạnh hắn. Do Vũ Hoàng môn hỗ trợ, Hồng Thiên Thành mới có thể mời con Lục Nhĩ Toản Địa Thử tới được. Họ đương nhiên biết rõ.
...
Trước quân trận, đại quân song phương đứng đối lập nhau.
Bùi Tam sắc mặt khó coi, lạnh lùng nhìn chằm chằm về hai huynh đệ Hồng Thiên Thành đang đứng ngạo nghễ xa xa.
- Lại bị chúng mời được Lục Nhĩ Toản Địa Thử tới.
Bùi Tam tính tình dù tốt đến mấy cũng có chút tức giận.
- Sư phụ, làm sao bây giờ?
Lúc này Lý Triều đã mặc một bộ áo giáp truyền âm hỏi. Thần giáp này chính là lấy được trên người lão cung chủ Tiêu Dao Cung.
- Ha ha, Thiên Thần cung. Các ngươi không phải muốn tiêu diệt Hồng Thiên Thành ta à?
Hán tử hói cầm thiết giản, mặc chiến giáp huyết sắc cười ha ha.
- Muốn diệt Hồng Thiên Thành ta thì làm đi, coi chừng bị người Hồng Thiên Thành ta cắn ngược lại đó. Hai huynh đệ ta, còn có Lục Nhĩ Toản Địa Thử ở đây. Muốn đánh thì đến đây đi!
- Ha ha, đánh đi!
Hán tử tên là Diệm Thiên Trường cũng cười to.
- Hống...
Lục Nhĩ Toản Địa Thử cũng ngửa đầu gào to một tiếng.
Lập tức, đại quân Hồng Thiên Thành phát ra tiếng hô Chiến ngập trời, hiển nhiên nhuệ khí đã lên tới đỉnh cao.
- Diễm Thiên Trường, Vưu Thạch Kim!
Bùi Tam đứng xa xa, thanh âm lạnh buốt vang vọng cả chiến trường.
- Các ngươi Hồng Thiên Thành hôm nay tất diệt, tới lúc này còn muốn cắn ngược à? Rõ là nằm mơ.
Vẻ mặt Bùi Tam dày đặc sát khí, hắn vung tay lên, quát:
- Công!
Lập tức...
- Đùng!
- Đùng!
- Đùng!
...
Những cái trống lớn từ bốn phương tám hướng Hồng Thiên Thành đều được đánh vang. Tiếng trống rung trời, tất cả quân sĩ Thiên Thần cung đều nắm chặt binh khí trong tay, ai nấy nhìn thẳng về phía trước. Trước mặt đại quân liều chết như thế, họ đều biết... không muốn chết, phải bất khuất, cứ xông thẳng về phía trước!
- Xung phong!
- Xung phong!
Những đội quân Thiên Thần cung, dưới sự chỉ huy của đám sĩ quan, thế như nước vỡ bờ điên cuồng lao về phía đại quân Hồng Thiên Thành.
- Các huynh đệ!
Nam tử mặc chiến giáp huyết sắc ngẩng cao đầu, mặt nổi gân xanh, gầm lên:
- Vưu Thạch Kim ta hôm nay cùng bảy vạn tám ngàn ba trăm sáu mươi hai vị huynh đệ cùng nhau giết địch. Giết một là đủ vốn. Giết hai có lời. Giết mười, ha ha, chúng ta coi như thắng.
- Giết!
- Giết!
- Giết!
Bốn phía dưới chân Hồng Thiên Thành, gần tám vạn kỵ binh vung binh khí trong tay, thúc chiến mã điên cuồng xông lên phía trước. Giống như cơn lũ sắt thép, họ điên cuồng xung phong tiến lên.
- Hống...
Lục Nhĩ Toản Địa Thử cũng gầm to. Hai đại cường giả hư cảnh hầu như đồng thời nhảy lên lưng Lục Nhĩ Toản Địa Thử.
Xoẹt xoẹt!
Lục Nhĩ Toản Địa Thử từ trên mặt đất nhảy lên đón lấy hai đại cường giả hư cảnh, rồi trong nháy mắt chui vào đất. Chỉ trong tích tắc, nó đã ở ngoài ba dặm, chui vào giữa đại quân Thiên Thần cung.
- Ầm ầm...
Mặt đất vỡ ra, chỉ thấy Lục Nhĩ Toản Địa Thử mang theo hai đại cường giả hư cảnh đồng thời xuất hiện.
- Giết chết chúng đi.
Bùi Tam vận áo bào trắng, Lý Triều mặc thần giáp còn Đại hòa thượng cầm một cây chày sắt kim sắc, mang giày chiến, trường bào màu đỏ. Ba đại cường giả cùng nhảy lên lưng Lục Túc Đao Trì.
Vù...
Lục Túc Đao Trì vỗ hai cánh, lập tức bay tới.
Cuộc chém giết tanh máu đã bắt đầu!
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
24 chương
52 chương
60 chương
14 chương
163 chương